Ray rứt tình thâm
Mây trắng chiều hôm mây trắng bay
Bước đời xa xứ bước lưu đày
Mẹ ơi! Có biết thằng con mẹ
Sau tháng tư buồn chịu đắng cay...
Hăm mấy năm trời con xa mẹ
Tình quê tình nước khó phôi pha
Tấm lòng của mẹ luôn cao cả
Đất nước thì luôn chịu xót xa...
Cuối tuần đi chợ, con vào bếp
Nấu thức ăn đủ trọn một tuần
Tám năm tù tội con không chết
Sống hoài thương nhớ những tình thân
Hồi đó ra tù về với mẹ
Nhà xưa hiu quạnh vắng bóng ba
Cảnh nghèo tiện tặn cơm rau cháo
Mắt mẹ nhìn con ánh xót xa...
Hôm nào bè bạn cho con cá
Là buổi cơm chiều ấm cúng hơn
Đầu cá thu nấu tô canh ngót
Dĩa cá kho, nắng ấm hoàng hôn...
Mẹ ăn rồi mẹ khen con mẹ
Thằng út nếm nêm ăn thật vừa
Bây giờ đất lạ buồn cô lẻ
Thịt cá ...Mẹ ơi quá dư thừa...
Ăn miếng ngon nào con cũng nhớ
Mẹ hiền, anh chị ở quê nhà
Con có đủ đầy con mất mẹ
Ấm đời xa xứ vẫn xót xa...
Trời đông đường vắng đi làm sớm
Sương phủ mờ giăng... ảnh mẹ hiền
Hiện rõ thật gần đôi mắt mẹ
Vui nhìn thằng út sống đời yên..!
Mẹ biết lòng con đà chai cứng
Từ lúc giặc (Cộng) về phá non sông
Nhớ mẹ, con buồn, con không khóc
Nhưng mà lệ ứa cứ tuôn dòng...
Lấy lại non sông dựng lại cờ (Vàng)
Toàn dân đang ngóng đợi trông chờ
Riêng con rất muốn đi tìm mẹ
Tiên của đời con...gặp trong mơ!!
thylanthảo