Nghĩa Quân

 

nguoiviettudo

 

 

 

 

 

-         Rất vui được nói chuyện với chú. Chú có thể cho biết tên tuổi, cấp bậc, đơn vị.

 

-         À , tôi tên Nguyễn Văn Ba, Trung Đội trưởng Nghĩa Quân, sáu mươi sáu tuổi.

 

-         Ngày 30/4/75 chú c̣n ở trong quân đội?

 

-         Tới ngày 6/5/75…

 

-         Nghĩa là chú vẫn cầm súng sau 30/4/75?

 

-         Tụi tôi vẫn chiến đấu mặc dù đă biết có lệnh đầu hàng

 

-         Chú nghĩ ǵ về cuộc chiến tranh VN?

 

-         Rất đơn giản : bên ḿnh (VNCH) phải tự vệ v́ bị bên kia (VC) tấn công. Hễ buông súng là chết….

 

-         Chú có thể giải thích rơ hơn một chút.

 

-         Tụi nó đánh ḿnh, phá hoại nhà cửa đất nước ḿnh, bổn phận ḿnh là phải chống trả để tự vệ. Cũng giống như bị cướp vào nhà, ḿnh không muốn vợ con bị hại th́ ḿnh phải chống lại.

 

-         Nhiều người cho rằng chiến tranh VN là chiến tranh ư thức hệ, chú nghĩ sao?

 

-         Ư thức hệ cái con mẹ ǵ. Lính VNCH chiến đấu để tự vệ , chiến tranh ư thức hệ là sản phẩm của mấy cha mấy mẹ trí thức chồn lùi, sa lông. Mấy cha mấy mẹ muốn chứng tỏ ḿnh học giỏi, thông minh hơn người khác nên chế ra vụ ư thức hệ để hù con nít…

 

-         Vậy đánh nhau giữa BV và NV không phải do ư thức hệ?

 

-         Để tôi cho em một thí dụ dễ hiểu: nếu CSMB không xúi dục đám GPMN và không đưa lính vào phá miền Nam liệu chiến tranh có xảy ra hay không? Nếu tụi nó cứ ở yên ngoài đó mà xây dựng chủ nghĩa Cộng Sản,  dân miền Nam có đi lính không? Trả lời được câu này em sẽ thấy chẳng ư thức hệ con mẹ ǵ hết!

 

-         Có người lại cho rằng chiến tranh VN là nội chiến, chú đồng ư không?

 

-         Theo suy nghĩ của tôi nội chiến là người cùng một nước đánh nhau v́ tranh dành hay bất đồng ǵ đó. VNCH va VNDCCH (CSMB) là hai nước độc lập đâu phải anh em trong nhà.

 

-         Nói về anh em trong nhà lại có người cho rằng miền Nam và miền Bắc đánh nhau theo kiểu huynh đệ tương tàn. Chú nhận xét thế nào?

 

-         Đó là ư nghĩ của đám trốn lính. Tụi này là thứ hèn nhát sợ chết nên phải chế ra vụ huynh đệ tương tàn để từ chối đi lính. Tụi nó nại cớ không muốn bắn vào anh em.

 

-         Một người viết cho rằng VNCH điên cuồng chống Cộng. Tác giả này c̣n đưa ra h́nh ảnh của hai nhân vật mà tác giả gọi là đại diện của hai quân đội. Một anh tên Lưu Quang Vũ lính miền Bắc, và Nguyễn Bắc Sơn của VNCH. Tôi xin phép đọc thơ của cả hai cho chú nghe (đọc thơ)…

 

-         ĐM thằng nào viết ngu vậy?

 

-         Chú có vẻ tức giận… xin cho biết lư do…

 

-         VNCH mà điên cuồng chống Cộng th́ đâu có chính sách chiêu hồi, đâu có bắt tù binh cả trăm ngàn nuôi ăn cho mập rồi trao trả? thằng cha này chắc chưa bao giờ cầm súng! Cũng chưa bao giờ biết rơ về VC. Chú em về biểu chả đọc bài của Trần Đức Thạch, cựu lính trinh sát VC về vụ thảm sát ở miền Đông. Hèn ǵ VNCH mất sớm chỉ v́ c̣n có nhiều người quá khờ khạo và ngu xuẩn. Cha tác giả này chắc không biết vụ tết Mậu Thân, Đại Lộ Kinh Hoàng… Tui nói cho chú biết VC được chính huấn là đằng trước mũi súng của tụi nó kể cả con gà con chó đều là kẻ thù. Cho nên chúng giết dân vô tội không gớm tay.  Được bao nhiêu người trong linhVC giống như ông Lưu Quang Vũ nào đó? c̣n cha Nguyễn Bắc Sơn làm thơ để giải sầu chứ đâu có sĩ quan nào đem bi đông rượu đi hành quân. Lính khát nước cần nước chứ đâu cần rượu, hơn nữa giữa trận tiền mà say rượu th́ chỉ huy sao được? Mạng sống của lính nằm trong tay ḿnh, đâu có giỡn được?

 

-         Xin phép hỏi chú câu khác: chú có thể kể lại diễn biến những ngày cuối cùng tại sao chú vẫn c̣n cầm súng cho tới sau 30/4?

 

-         Tôi là Trung đội Trưởng Nghĩa Quân. Nhiệm vụ của tôi là đóng đồn ở địa phương. Có mười tám anh em dưới quyền tôi. Ngày đầu hàng tôi biết tụi du kích sẽ không tha mạng nếu bị bắt sống, do đó tôi ra lệnh anh em giải tán về nhà. C̣n tôi th́ xách cây M16 vô rừng. Tôi tính thí mạng cùi nếu bị phát giác trước sau ǵ cũng chết vậy nên chọn cái chết cho đáng. Trong số mười tám anh em có sáu thằng t́nh nguyện theo tôi

 

-         Rồi sau đó th́ sao?

 

-         Khi thấy êm êm tôi nói tụi nhỏ giải tán, trốn đi xứ khác đừng trở về nhà…

 

-         Vậy là chú không trở về nhà? Chú có ân oán ǵ với du kích địa phương không?

 

-         Th́ chiến tranh mà, tránh sao được….

 

-         Vậy có lần nào chú bắn tù binh khi bắt sống không?

 

-         Để tôi kể cho em nghe vụ này : một lần lính đi phục tóm được du kích dẫn về tŕnh diện tôi. Thằng du kích cỡ khoảng mười bốn mươi lăm tuổi, nh́n đă thấy ngờ ngợ. Tới chừng hỏi ra mới biết là con trai của thằng Ba Cội…

 

-         Ba Cội là ai vậy?

 

-         Bạn cùng quê, lớn lên nó theo VC …, Nó là Đội Trưởng du kích, tụi tôi thỉnh thoảng cũng chạm nhau..

 

-         Rồi chú xử con Ba Cội ra sao?

 

-         Xử ǵ, con nít mà…. tôi đá đít , bạt tai nó mấy cái rồi đuổi về. Tôi biểu nó: nói với tía mày có ngu th́ ngu một ḿnh đừng xúi dại con ḿnh đi theo… vụ này ban Hai Chi Khu làm hồ sơ chuyển tôi lên Quận. Cũng may ông Quận biet tánh khí tôi nên vỗ vai cười rồi cho tôi về. Ổng biếu tôi chai rượu nói: Tôi biết anh mà anh Ba….

 

-         Sau này chú gặp lại Ba Cội không?

 

-         Không, Ba Cội chết rồi. Bị Thám Sát Tỉnh dứt…

 

-         C̣n con Ba Cội?

 

-         Nghe nói nó qua Công An bây giờ làm lớn lắm. Thời gian tôi trốn nó có ghé nhà vợ tôi hỏi thăm . Có cho mấy chục kí gạo. Nghe nói nó có cám ơn tôi ….

 

-         Rồi chú ra tŕnh diện hay bị bắt?

 

-         Bị bắt. Trốn hoài mệt quá, cũng mấy năm sau nhớ vợ con ṃ về thăm …

 

-         Chú bị bao lâu?

 

-         Sáu năm tám tháng mười bốn ngày!

 

-         Vậy sao chú không xin đi HO?

 

-         HO ǵ tôi, ḿnh đâu phải sĩ quan, mà chữ Anh chữ U ḿnh đâu có biết ǵ…

 

-         Sau khi trở về nhà chú có bị khó dễ ǵ không?

 

-         Nói thiệt chú nghe, VC nó ghét lính Tổng Trừ Bị (ND, TQLC, BDQ...) một, nó ghét tụi tôi mười. Lính đánh giặc xong rồi rút c̣n tụi tôi, đây là tài sản vợ con xóm giềng, địa phương ḿnh nên tụi tôi sống chết cũng cố thủ, tụi nó đánh hoài mà không chiếm được. Nó đ́ tôi sói trán, nhưng ḿnh thua rồi th́ cứ làm câm làm điếc mà sống

 

-         Chú có cơ hội nào gặp lại mấy anh em dưới quyền?

 

-         Có, hai thằng em giờ nghèo lắm, c̣n ba thằng đi vượt biên. Tội nghiệp, huynh đệ chi binh thỉnh thoảng hùn tiền gởi về cho mấy đứa nghèo.

 

-         Họ có giúp chú không?

 

-         Có, mà tôi không nhận. Vợ con buôn bán cũng sống được, để dành cho mấy đứa em khổ hơn ḿnh

 

-         Xin phép chú được hỏi một câu về chính trị: Có vài người đang hô hào ḥa hợp ḥa giải với VC chú nghĩ sao?

 

-         Tôi cảm ơn chú em đă tôn trọng mà hỏi tôi , cỡ TDT Nghĩa Quân học hành bao nhiêu . Nhưng như tôi đă nói ḥa hợp ḥa giải là anh em trong nhà có chuyện xích mích mới ngồi xuống mà nói chuyện. C̣n đàng nầy nước ḿnh (VNCH) bị nước khác (VNDCCH, CSMB ) đánh chiếm th́ làm sao mà có chuyện đó. Tôi hỏi chú em: Tầu lục địa đánh chiếm Tây Tạng, Duy Ngô Nhĩ… liệu dân mấy nước đó có chịu ḥa hợp ḥa giải với Tàu không?

 

-         Bây giờ nói chơi cho vui một chút, chú biết Nguyễn Tấn Dũng chớ?

 

-         Biết…

 

-         Thí dụ nếu ngày xưa chú đi kích bắt được NTD th́ chú làm sao, cha này nghe nói trước đây cũng là du kích mà..

 

-         NTD cũng cỡ tuổi tôi . Hồi đó có bắt được chắc cũng bớp tai đá đít vài cái rồi gởi về cho ban Hai.

 

-         Nếu chú biết trước NTD sẽ là TT sau nầy chú tính sao?

 

-         Làm sao biết được? Nhưng như chú em nói nếu có thiên lư nhăn thấy được vị lai tôi sẽ tính cách khác!

 

-         Cách nào chú có thể cho biết…

 

-         Bí mật quân sự mà chú em, làm sao cho biết được …th́ cũng cỡ như người nhái Mỹ với Osama Bin Laden vậy thôi

 

-         (cười...) Vậy chớ bây giờ hỏi vui chú em điều này: đố chú em biết đám mới về hưu kỳ rồi (NTD, TTS, NSH…) đang làm ǵ? Bí hả? Tụi nó đang viết kiến nghị!! Thằng CS nào về hưu cũng giỏi viết kiến nghị hết.

 

-         (cười...)

 

-         Cụng ly cái chú Ba.. Tôi thấy chú lớn tuổi rồi và cũng đă cống hiến phần vụ của ḿnh cho Tổ Quốc . Giả sử bây giờ nếu đất nước (VNCH) cần, chú dám cầm súng trở lại không?

 

-         Già rồi, giờ chỉ nghĩ ngơi vui với con cháu. Nhưng nếu phải chiến đấu để lấy lại đất nước VNCH từ bất cứ ai chết tôi cũng chịu chú à. Súng không nỗi th́ cầm dao, bất cứ cái ǵ….

 

-         Chiến tranh qua rồi giờ nghĩ lại chú có thấy căm thù lính bên kia không?

 

-         Không, lính chỉ biết theo lệnh. Căm thù là căm thù đám lănh đạo. Đám này đă lừa gạt lính của nó vào trong nầy chết cả triệu. Cả triệu gia đ́nh ngoài kia mất người thân đến nỗi không có cái xác mà chôn. Hồi đó thiếu ǵ dịp bắn chết tù binh rồi quẳng xuống sông phi tang mà ḿnh làm không được, ngoài chiến trường bắn nhau th́ OK nhưng bắt tù binh rồi tôi chuyển qua cho ban Hai thẩm vấn coi như ḿnh xong nhiệm vụ. Cũng là con người với nhau cũng có gia đ́nh, cha mẹ, vợ con sung sướng ǵ bắn người đă ngă ngựa?

 

-         Theo chú những người CS có nghĩ như vậy không?

 

-         Tôi đă nói rồi, tụi nó được chính huấn coi mỗi thứ trước đầu súng là kẻ thù cần phải giết hết. Thương binh của nó nó c̣n giết phi tang huống hồ ǵ lính ḿnh. Bởi vậy ḿnh thua nó v́ phía bên ḿnh c̣n nhân đạo quá!

 

-         Dạo này có nhiều cuộc biểu t́nh về môi trường mà lượng người tham gia không đông. Có vẻ như dân Saigon rất thờ ơ cho chính tương lai của đất nước và của gia đ́nh họ. Chú có ư nghĩ ǵ không?

 

-         Giỡn hoài chú em mày! Để tôi nói cho chú em mày rơ : dân Saigon thứ thiệt th́ hoặc là ở nước ngoài hoặc là chết tù chết biển hết. C̣n dân “Saigon“ bây giờ đa số toàn tụi Ba Ke 75. Tụi nầy thừa hưởng biết bao quyền lợi từ “bác‘ và “đảng“ đâu có ngu ǵ chống! Cỡ phân nửa Saigon bây giờ là dân nguyên thủy VNCH th́ VC hết nước sống!

 

-         Chắc chú biết chuyến thăm của Obama. Ổng c̣n ghé ăn bún chả rồi thăm chùa Tàu ǵ đó ở Saigon…

 

-         Biết chớ, có điều Tổng Thống của chú em đi lộn chỗ! Đáng lẽ ổng phải ghé mấy cái quán “phở chửi‘ ‘cháo mắng“ để biết văn hóa của Xă Hội Chủ Nghĩa. Thay v́ viếng chùa Tàu ổng nên đi thăm Nguyễn Trường Tộ và Sầm Đức Xương (mấy thằng cô hồn các đăng môi giới và mua trinh nữ sinh) để học thêm về “đỉnh cao trí tuệ của loài người “…

 

-         Chú Ba vui quá!! cảm ơn chú về cuộc nói chuyện này. Chú có muốn nhắn ǵ với anh em không?

 

-         Ai?

 

-         Những người lính cùng chung chiến tuyến ngày xưa

 

-         À, vậy th́ tôi xin có chút lời : thưa anh em tôi Nguyễn Văn Ba, TDT Nghĩa Quân xin có lời chào hỏi anh em ḿnh : Tôi chỉ muốn nói là tôi hănh diện từng chiến đấu dưới cờ của VNCH như anh em. Tuổi trai trẻ của tụi ḿnh đă không phí phạm. Tôi cũng có nhiều dịp gặp anh em thương binh thỉnh thoảng ngồi uống cà phê, hút điếu thuốc. Anh em coi vậy chớ hănh diện lắm v́ đă cống hiến phân thân thể ḿnh cho đất nước. Khổ th́ có khổ, nhưng tới ngày chết tụi tôi c̣n ở trên quê hương không bao giờ mất đi niềm hănh diện từng là người lính VNCH. Đi dân nhớ ở dân thương phải không các chiến hữu?

 

CHÚ THÍCH: Đă xóa rất nhiều chữ Đỗ Mười (và tiếng khề khà rượu đế chưng cất tại nhà, rượu hạng nhất) để bài viết dễ đọc hơn. Chú Ba vẫn c̣n sống ở VN, những lời chú tâm sự là từ đáy ḷng bởi tin tưởng nhau hơn hai chục năm trời giữa chú và tôi.

 

-         Cảm ơn chú Ba. ĐM VC hả chú Ba? Ô Kê Sa Lem chú Ba!

 

 

nguoiviettudo

--------------------------------------------------------

 

Đọc bài viết mới thấy kinh nghiệm sống c̣n sắc bén và sáng tỏ c̣n hơn kiến thức hàn lâm.

 

Xin nêu lên hai bài viết cùng đề tài:

 

·                     Tên gọi chiến tranh Việt Nam

·                     Lực lượng Địa Phương Quân – Nghĩa Quân để đối chiếu.

 

VỀ TÊN GỌI “CHIẾN TRANH VIỆT NAM”

 

Tranh căi trên mạng xă hội về bản chất của cuộc chiến 1954-1975

 

Một số người dùng mạng xă hội Tik Tok và Facebook ở Việt Nam đang tham gia vào một cuộc tranh căi gay gắt về bản chất của cuộc Chiến tranh Việt Nam. Điều đáng chú ư là cuộc tranh luận này nổ ra chỉ v́ một câu trong bài hát Gia tài của mẹ của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn.

 

Trước đó, một vài người dùng mạng xă hội Tik Tok ở Việt Nam đă dùng bài hát Gia tài của mẹ để làm nhạc nền cho các video của họ, v́ là những người có lượng người theo dơi cao nên việc sử dụng bài hát trên đă trở nên thịnh hành, kéo theo đó là lời của bài hát cũng được đem ra mổ xẻ.

 

Trong đó, câu “20 năm nội chiến từng ngày” được đặc biệt chú ư.

 

Nhiều người sử dụng mạng xă hội Tik Tok sau đó đă thể hiện sự đồng t́nh với quan điểm cuộc chiến tranh 1954-1975 là một cuộc nội chiến, trái với quan điểm chính thống mà Nhà nước đưa ra từ trước tới nay, vốn gọi đó là cuộc chiến tranh giải phóng dân tộc.

 

Trường Sơn

2021-08-14

RFA

 

Chiến tranh Việt Nam là NỘI CHIẾN, là Chiến tranh giải phóng Dân tộc?

 

Đúng là nói điêu như vẹm.

 

46 năm đă trôi qua, nhưng mỗi lần nhắc tới vẫn bừng sôi lửa giận.

 

Chẳng đặng đừng phải văng tục:

 

Vietnam War là NỘI CHIẾN cái mả mẹ chúng bây!

 

Fw ACE, tốp làm phim, ngay từ đầu đã cho thấy nhận định rất thô thiển khi giới thiệu phim VN War là A Brutal Civil War, một cuộc Nội Chiến tàn baọ. Qua nhiều cuộc phỏng vấn các cán binh bộ đội miền BĂĆ, không thể noí là không có sự dàn dựng cho phép cuả VC, trong khi dễ dang nhưng hiếm thấy hình anh̉ người lính miền NAM... đã không dấu được sự cố tình thiên vị, sai lệch theo định hướng < PBS ?


Phản bội đồng minh VNCH, dù bất cứ lý do nào vẫn luôn là vết nhơ trong lịch sử Hoa Kỳ không thể lấp liếm, nước Mỹ vẫn nợ VNCH một lời xin lỗi, Mainstream Media Bias vẫn nợ các chiến binh Mỹ chiến đấu cho Tự do ngăn chặn làn sóng CS một lời xin lỗi và vinh danh. Phú Vân.

 

*********

 

Đối với bọn việt cọng + việt gian và phản chiến Mỹ + thành phần thứ 3 cửa giữa - Vietnam War bao giờ cũng là NỘI CHIẾN.

 

Chúng nó ỷ tiền, ỷ thế cả vú lắp miệng em.

Đờ mờ bọn cu li việt cọng + việt gian

và lưu manh quốc tế đủ loại.

 

Mấy lời văn tắt về tên gọi "chiến tranh Việt-Nam"

 

Các tuyên giáo vẹm hăy thôi sủa! Ngày tàn của toàn trị việt cộng đă cận kề. Hăy khôn ngoan lắng nghe hàng thức giả luận bàn thế sự cho được phần sáng trí.

 

Trích:"Điểm lại những sự kiện chính của cuộc chiến tranh do những người cộng sản Việt Nam phát động từ 1960 đến ngày kết thúc 30.4.1975 để thấy rơ cuộc chiến này dứt khoát không phải là cuộc chiến tranh giải phóng dân tộc mà chỉ là cuộc nội chiến đẫm máu nhất, tội lỗi nhất trong lịch sử Việt Nam để đảng Cộng sản Việt Nam giành quyền thống trị cả nước, nô dịch cả dân tộc Việt Nam."

(Phạm Đ́nh Trọng: Cần gọi đúng tên cuộc chiến này)


Cuộc "chiến tranh Việt Nam" không bao giờ là NỘI CHIẾN. Nó đích xác là cuộc chiến "DO CỘNG SẢN BẮC VIỆT PHÁT ĐỘNG XÂM LĂNG NHUỘM ĐỎ MIỀN NAM VNCH ĐỂ MỞ ĐƯỚNG CHO CỘNG SẢN NGA - HOA TIẾN XUỐNG ĐNA NHƯ LỜI LÊ DUẪN NÓI.”

 

Hoặc nói vắn tắt như một học giả Mỹ gốc Việt trong quyển sách hồi gần đây là: CUỘC CHIẾN TRANH CỦA (CS) HÀ NỘI. (HANOI'S WAR by Lien Hang T. Nguyen)


Nó cũng không phải là cuộc chiến tranh ỦY NHIỆM. Đối với cộng sản Bắc Việt th́ phải: Hồ và cs BV phát động chiến tranh theo lệnh csqt Nga -Hoa. Nhưng Miền nam VNCH chỉ chiến đấu tự vệ chớ KHÔNG PHẢI DO MỸ ỦY NHIỆM.


Nó cũng không phải là cuộc chiến tranh Ư THỨC HỆ. Đối với cộng sản Bắc Việt hồ tặc th́ đúng: Đúng là già hồ và cs Bắc Việt gây chiến tranh theo CHỦ NGHĨA CỘNG SẢN QUỐC TẾ. Miền Nam VNCH th́ KHÔNG! Miền Nam VNCH không theo bất cứ MỘT THỨ CHỦ NGHĨA NGOẠI LAI NÀO KHÁC.


Miền Nam VNCH chỉ biết theo truyền thống Dân tộc: YÊU NƯỚC - THƯƠNG DÂN - CHỐNG NGOẠI XÂM. Từ thuở bé thơ tới khi trưởng thành, từ gia đ́nh ra ngoài xă hội đều luôn luôn được giáo dục và hành xử theo truyền thống dân tộc Nhân - Nghĩa như vậy. V́ vậy mà phải đổ máu xương chống cộng sản VÔ THẦN, VÔ TỔ QUỐC, VÔ PHÁP, VÔ THIÊN xâm chiếm, phá nát kỷ cương, truyền thống, t́nh tự dân tộc.


Nhân dân Miền Nam, từ Tổng thống Ngô Đ́nh Diệm, nhân sĩ trí thức, sĩ phu - quân dân Miền Nam hiểu rơ lẽ ấy nên không tiếc máu xương chiến đấu giữ lại NỬA MẢNH SƠN HÀ của tổ tiên truyền lại, khỏi bị bọn con cháu hư hèn mê lầm chủ nghĩa cộng sản xâm chiếm, tàn phá, hủy hoại giao nạp cho ngoại bang.


Đó là trên b́nh diện lư luận.


Thực tế ngày nay ngày càng chứng nghiệm về câu tiên đoán của Tổng thống Ngô Đ́nh Diệm và cố vấn chánh trị Ngô Đ́nh Nhu:
Chúng ta hiện nay đang tiếp tục cuộc chiến đấu lớn lao để hoàn thiện nền độc lập của quốc gia chúng ta và để đảm bảo tự do của nhân dân chúng ta. Cuộc đời của chúng ta, tự do của chúng ta, hạnh phúc của chúng ta và cuộc đời, tự do, và hạnh phúc của con cháu chúng ta đều phụ thuộc vào cuộc chiến đấu này. Nếu Việt Minh thắng trong cuộc đấu tranh này, quốc gia thân yêu của chúng ta sẽ biến mất và nước chúng ta sẽ chỉ được đề cập đến như là một tỉnh phía nam của Trung Cộng. Hơn nữa nhân dân Việt Nam sẽ măi măi sống dưới ách độc tài do Mạc Tư Khoa tạo ra và sẽ bị tước mất tôn giáo, tổ quốc và gia đ́nh.” (Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm phát biểu nhân dịp khánh thành Đập Đồng Cam ở Tuy Ḥa vào ngày 17 tháng Chín, 1955:)


Kết luận: KHÔNG CÓ NỘI CHIẾN TƯƠNG TÀN


Chỉ có CHIẾN TRANH CSBV XÂM LĂNG VNCH DÂNG CHO NGA – HOA

Nguyễn Nhơn

 

 

QUÂN LỰC VIỆT NAM CỘNG H̉A

Theo như tôi biết

 

 

 

Đầu năm 1963, tôi được thuyên chuyển về tỉnh tân lập Chương Thiện và được cử giữ chức vụ Trưởng Ty Nội An. Vốn từ Khu Trù Mật Vị Thanh biến cải, tỉnh lỵ lúc ấy gồm một chợ nhỏ và một dăy phố chạy dọc theo bờ kinh Xà No. Phía sau dăy phố chợ, c̣n một khu phố lầu mới cất. Sâu vào phía trong là khu hành chánh và Tiểu khu Chương Thiện. Nơi đây chỉ có dinh Tỉnh trưởng là một nhà lầu nhỏ. Văn pḥng Tỉnh trưởng và Phó Tỉnh trưởng là nhà gạch, c̣n th́ là nhà cây lợp tôn.

Bảo vệ an ninh tỉnh lỵ, đầu phía trên là Tỉnh đoàn Bảo an, quân số khoản một đại đội và một chi đoàn cơ giới gồm 2 thiết giáp AM8 và 2 thiết giáp Mă Lai, trang bị đại liên Lebel. Đầu dưới là hậu cứ Trung đoàn 31/ Sư đoàn 21 án ngữ. Ngoài ra, c̣n một khẩu đội pháo 105 ly. Tiểu khu chỉ có một đại dội cơ hữu cũng là Bảo an.

Nhiệm vụ Trưởng ty Nội an thật ra chỉ là viên chức văn pḥng. Dân nhà nghề hành chánh thường bỡn nhau là chức vụ bôite aux lettres, nghĩa là hộp thơ, tiếp nhận các báo cáo về an ninh của Ty Công an, Ty Cảnh sát, các Quận và...tổng hợp thành phúc tŕnh về Bộ Nội vụ là hết. Nhưng không hiểu sao cả Tỉnh trưởng lẫn Phó tỉnh trưởng Nội an vẫn xem Trưởng ty Nội an là phụ tá về an ninh tỉnh mới kỳ?

Sau khi làm việc chung vài ba tháng, trở nên thân cận, trưởng ty nội an lắm khi can dự cả vào việc nhà binh thuần túy. Ở tỉnh nhỏ ven rừng U Minh, các đồn Dân vệ thường bị vc quấy phá về đêm. Những khi một chiếc đồn côi bị tấn công mạnh, Phó TT Nội an triệu trưởng ty nội an qua pḥng hành quân tham dự chỉ huy đơn vị Dân vệ đồn trú chống giặc. Gặp trường hợp đồn nằm ngoài tầm pháo yểm trợ mới thật là sốt ruột. Nghe tiếng bác già trưởng đồn kêu ơi ới, vc đông quá, xin pháo yểm mà chẳng biết làm sao?! Phó TT Nội an vốn quen trận mạc, b́nh tỉnh căn dặn: Nè, bác già nghe đây. Quan sát thật kỷ “nó” tập trung hướng nào, rê trung liên về phía đó chuẩn bị. Khi nào “chúng” xung phong mới khai hỏa thật mạnh. Tôi đang chuẩn bị pháo yểm (?!). Báo cáo hướng địch xuất hiện. Thầy tṛ dặn ḍ, đối đáp chưa xong, địch đă khai hỏa. Nghe tiếng trung liên Bar nỗ ḍn trên máy truyền tin, Đại úy Phó TTNA yên ḷng, gật gù, lẩm bẩm: Vậy là khá! Từ nửa đêm về sáng, tiếng súng lúc thưa lúc nhặt theo nhịp địch quân tấn công. Số thương vong càng ngày càng trầm trọng. Có lúc trưởng đồn kêu hoăng hốt: Xin pháo yểm hỏa tốc! Phó NA đành trấn an: Đang di chuyển pháo vào tầm pháo yểm. Cố gắng lên bác già! Thật ra th́ làm ǵ có chuyện di chuyển pháo ban đêm ở chiến trường đồng ruộng! Cứ vậy cho đến hừng đông, tiếng trung liên Bar vẫn c̣n nỗ nhịp ba, nghĩa là xạ thủ c̣n b́nh tỉnh, bắn chính xác, tiết kiệm đạn. Phó NA thở phào, chép miệng: Vậy là thoát. Quả nhiên phi cơ quan sát bà già, xin phi yểm từ lúc nửa đêm, bây giờ(!) đă đến. Mới thả vài trái sáng th́ cuộc chiến đă tàn. Chiếc đồn côi Dân vệ đă tự lực cánh sinh, không cần phi, pháo yểm. Hiển nhiên v́ vậy tổn thất cao. Phó NA buông combinée, vươn vai và bước khỏi pḥng hành quân...nhưng không phải về nhà nghỉ mà là đi trang bị, chỉ huy đại đội tải đạn dược tiếp tế cho đồn và lo việc tản thương. Ông vốn là Trung đoàn phó TĐ 31 chỉ huy hành quân với lực lượng trung đoàn. Giờ qua làm Phó Tỉnh trưởng NA, chỉ huy hành quân cấp Đại đội. Đó là cái giá của “danh vị!”

Quận trưởng Đức Long (Quận Châu Thành) cũng vậy. Ông vốn là Đại úy Tiểu đoàn trưởng thuộc Trung Đoàn 31/SĐ21, bạn thân của Phó TTNA. Một bửa, ông dẫn một trung đội Bảo an lên tận đồn Xă Ngọc Ḥa, măi ngoài vàm đầu kinh Xà No, giáp Kinh Miệt Ngàn công tác. Xế chiều ra về th́ chạm địch. Địch với quân số áp đảo mở thế trận bao vây. Được tin báo, Phó TTNA xuống pḥng hành quân theo dơi. Giữa tiếng súng nỗ ran, tiếng quận trưởng hầu như hốt hoăng: Địch đông quá! Sắp tràn ngập. Hỏa tốc pháo yểm! Phó TTNA xem lại tọa độ nơi chạm súng: Ngoài tầm pháo diện địa! Ông vội vă trấn an: Ráng đánh rấn lên, di chuyển về phía bờ kinh để vào tầm pháo bắn chặn. Im lặng một hồi, chợt nghe tiếng quận trưởng la lớn: Nguy rồi! Không di chuyển được, rồi im bặt. Phó TTNA nước mắt lưng tṛng! Buông combinée ngồi tê điếng. Một lúc nữa, trên máy lại nghe tiếng súng dồn dập lẫn tiếng quận trưởng la: Hỏa tốc...rồi lặng trang. Phó TTNA nước mắt rơi lả chả... Lúc nầy đă về đêm. Chợt máy truyền tin kêu rột rẹt, rồi tiếng quận trưởng cất lên: Đă đánh rấn đến bờ kinh Xà No, điểm X. Phó NA như vừa chết đi sống lại, chụp combineé gọi pháo đội ra lịnh bắn trái sáng xác định tọa độ. Rồi th́ pháo chụp nhịp nhàng cho đến khi trên máy quận trưởng hô: Đă bắt tay với Đại đội tiếp viện. Phó TTNA buông máy, cười rạng rỡ!

Năm 1965, đang là Trưởng ty Nội an Tỉnh Biên Ḥa, trong một phiên họp đêm khẩn cấp tại tư dinh Tỉnh trưởng, Trung tá Mă Sanh Nhơn bảo: Đêm qua, vc về bên kia đầu chợ Dĩ An, bắn rớt béret của cảnh sát trên xe tuần cảnh, anh chịu khó xuống đó, phụ giúp quận trưởng, không thôi có ngày mất quận. Tôi làm Phó Quận trưởng trong t́nh h́nh khó khăn như vậy. Hồi đó, đêm dêm, Lữ đoàn 173 Nhảy dù Mỹ đóng quân cạnh phi trường Biên Ḥa thường bắn pháo về phía rừng Cù Mi, căn cứ vc để ngăn ngừa pháo kích vào phi trường. Một đêm, một quả pháo bay lạc vào xóm dân xă Tân Hiệp. Sáng hôm sau, được tin, phó QT bấn xúc xích, có bao nhiêu phẩm vật thuộc chương tŕnh Ấp Chiến lược đều tom góp hết đem đi cứu trợ. Thường ngày, đi công tác lên hai xă bất an ninh B́nh Trị, Tân Hiệp phải đi đường ṿng, vừa xa vừa mất th́ giờ. Bửa nay đâu rề rà như vậy được nên mới bốc luôn tiểu đội Dân vệ pḥng vệ dinh quận hộ tống đi đường tắt cho lẹ. Cậu dân vệ Cật bị thương vừa mới khỏi nên xung vào tiểu đội pḥng vệ để nghỉ dưỡng thương nhưng mỗi khi đi công tác lại thích thủ trung liên. Như thường lệ, cậu nhỏ vác khẩu trung liên Bar, thượng Dodge 4x4, gác lên cabin nghênh ngang hộ tống ông Phó đi công tác. Đường từ quận lỵ An B́nh lên đồn B́nh Trị là bất an ninh, nhất là đoạn đường băng qua Ấp Chiêu Liêu, quê nhà của em Cật, thường bị giật ḿn, bắn sẻ. Em Cật biết rơ như vậy nên lom lom quan sát, sẵn sàng tác chiến. May là hôm đó lên đến đồn B́nh Trị vô sự. Từ đồn B́nh Trị lên Tân Hiệp chỉ chừng một cây số rưởi nhưng hoàn toàn bất an ninh v́ xă Tân Hiệp thuộc loại xă lưu vong, nghĩa là xă trưởng và bộ sậu phải ngồi tạm bên văn pḥng xă B́nh Trị làm việc. Xă Tân Hiệp nằm sát rừng Cù Mi, căn cứ vc nỗi tiếng miền Đông, lại là xă nhà của tỉnh ủy vc Năm Trang. Phó QT đă bố trí cẩn thận: Đoàn công tác phải làm việc thật lẹ. Trong khi tôi giải thích vắn tắt đôi lời với bà con trong xă, đoàn cán bộ phải cấp phát quà cứu trợ thật nhanh, không cần lập danh sách, kư nhận ǵ hết v́ tôi biết rằng nếu nấn ná, bọn du kích có thời giờ từ rừng Cù Mi kéo ra th́ mệt lắm. Như thường lệ, hễ hô rút là tất cả lên xe dọt thiệt lẹ. Lần nầy thiệt là rủi: Xe vừa lăn bánh, một phát bắn sẻ oan nghiệt trúng ngay cổ em Cật. Tôi cho xe chạy hết ga nhưng vừa tới đồn B́nh Trị là em Cật xuôi tay, nhắm mắt. Lân đầu tiên trong đời, người cán bộ hành chánh trẻ thấy trước mắt cảnh chiến trường đổ máu nên nh́n thi hài đứa em dân vệ nước mắt tuôn rơi!

 

ĐÔI D̉NG TÂM T̀NH THAY LỜI KẾT

Tôi sống gần gủi với anh em Nghĩa quân, Địa Phương Quân kể từ những ngày Nghĩa Quân c̣n là Dân Vệ, vác “Oănh tầm sào” (súng trường Đông Dương – Mousqueton indochinois tḥi Pháp) giữ làng, giữ ấp. Đêm về rút vào các tháp canh đơn lẽ với quân số không quá một tiểu đội. Cho nên đêm 27 tháng 4 ngày sắp mất nước, tôi bất chấp quân luật khi cho lệnh Trung đội Nghĩa quân xă Phước Tân “di tản chiến thuật!” về xă An Ḥa Hưng (Bến Gỗ) khi Trung đội bị cả bầy chiến xa T54 vc uy hiếp bên ngoài ṿng đai pḥng thủ của lưc lượng Dù, Thủy quân lục chiến.

Với anh em Địa phương quân, tôi quen thuộc từ ngày c̣n là lực lượng phụ trợ Bảo An (Forces supplétives). Hồi ở Chương Thiện, mỗi khi hướng dẫn đoàn công tác xuống Quận G̣ Quao (Kiên Hưng) sát Rừng U Minh, vc như rươi, ngoài trung đội Bảo an hộ tống, ông Phó Tỉnh trưởng Nội an c̣n ưu ái phái cả cặp thiết giáp AM 8 theo bảo vệ. Giáp Tết Ất Mẹo 1975, tháp tùng ông Tỉnh trưởng bay trực thăng vào chiến khu D thăm và tặng quà Tết cho Liên đoàn Địa phương quân lập ṿng đai pḥng thủ bảo vệ tỉnh lỵ Biên Ḥa, khi lên máy truyền tin chúc tết các Tiểu đoàn, với tư cách chỉ huy dân chính tôi thân mật hỏi: Liệu anh em có giữ vững được trận tuyến nầy không? Các vị Tiểu đoàn trưởng đều hăng hái đáp b́nh dị: Chừng nào tụi tui sập tiệm th́ chỗ ông Phó mới lâm nguy.

Vậy đó, quá tŕnh trưởng thành của lực lượng Nghĩa quân từ tiểu đội Dân vệ lẽ lên thành các Trung đội chánh qui thuộc cấp số của mỗi xă và là một thành phần của Quân lực VNCH là như vậy.

 

Địa phương quân cũng vậy, từ các đại đội Bảo an biệt lập cho mỗi Quận trở thành các Tiểu Đoàn, Liên đoàn cơ động.

Là các đơn vị an ninh lănh thổ hay diện địa, Nghĩa quân, Địa phương quân tuy không lập được chiến công hiển hách nhưng công lao bảo vệ cho làng xóm, dân t́nh được an cư, lạc nghiệp, tuy âm thầm nhưng đáng quư trọng và xứng đáng là thành phần của Quân lực Việt Nam Cộng Ḥa. Cũng từng phen máu đào nhuộm thấm đất quê hương!

 

Nguyễn Nhơn

(Mùa hè 2012)

 

 

Tin Tức - B́nh Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính