Nhớ về vị Tổng Thống kính yêu của Việt Nam

Yên Tánh
Đă hơn nửa thế kỷ trôi qua, hàng năm cứ mỗi độ gió lạnh bắt đầu thổi, lá
xanh trên cành thưa thớt dần, th́ biết bao con dân đất Việt đang c̣n sống
ở quê hương hay phiêu bạt khắp nẻo năm châu đều ưu buồn nhớ về một biến cố
đau thương khởi đầu cho những đau thương, tang tóc ngày một chất chồng và
dồn dập hơn về sau cho đất nước: Cái chết tức tưởi, oan khiên của Tổng
Thống Ngô Đ́nh Diệm và bào đệ Ngô Đ́nh Nhu.
Thật vậy, sự ra đi không bao giờ trở lại của anh em Tổng Thống Ngô Đ́nh
Diệm đă kết thúc một giai đoạn 9 năm tương đối an b́nh, ổn định về mọi mặt
của miền Nam va đánh dấu sự khởi đầu của những bất ổn, xáo trộn, suy thoái
của nó. Miền Nam, do mất đi sự lănh đạo khôn ngoan với viễn kiến chính
trị, kinh tế, quân sự, văn hóa, đă bị thao túng trực tiếp bởi Cộng Sản hay
gián tiếp bởi họ qua những phần tử hám danh, quyền lực nhưng thiếu cái đầu
tỉnh táo và tâm hồn lương thiện.
Sư thay đổi liên tiếp trong một thời gian ngắn hai năm các chính phủ “cách
mạng” làm người dân ngán ngẩm và mất niềm tin nơi giới lănh đạo. Sự rạn
nứt trong quân đội do sư tranh quyền lănh đạo giữa các phe phái đă làm mất
sự đoàn kết và thống nhất của nó, v́ thế tiềm năng chống cộng để củng cố
nền độc lập của một nửa nước bị ảnh hưởng nghiêm trọng, đưa đến khủng
hoảng tưởng chừng như không giải quyết nổi.
Người Mỹ sau sự lầm lẫn lớn lao là ủng hộ ngầm cho việc đảo chánh và sát
hại anh em Tổng Thống Diệm v́ thói kẻ cả, kiêu ngạo và thiếu hiểu biết về
một đường lối chống cộng hiệu quả dựa trên nét đặc thù văn hóa, xă hội,
dân tộc tính Việt Nam cũng như không nh́n rơ được âm mưu, sách lược mà
Cộng Sản quốc tế đă giao phó cho đàn em Cộng Sản Bắc Việt thi hành, chỉ
làm t́nh h́nh miền Nam mất ổn định và rối ren thêm. Họ cứ nghĩ là có đồng
đô la là mua được sự phục tùng, bom đạn cứ sử dụng ào ạt là đè bẹp được ư
chí chiến đấu của đối phương, họ chỉ hoạch định được kế hoạch ngắn hạn với
đánh nhanh, rút gọn, kiểu tiêu diệt Cộng Sản của họ là kiểu nhổ cỏ đằng
ngọn mà không phải đằng gốc.

Người Mỹ có thừa tiền bạc nhưng lại thiếu tính kiên nhẫn, sự lương thiện
và ḷng trung tín với bạn bè, sự khiêm nhường cần phải có để học hỏi cái
hay của người không giàu bằng ḿnh. Hậu quả là sau này cho dầu họ có đổ
hết tỷ đô la này đến tỷ đô la khác vào chiến trường miền Nam, cho dầu họ
rảnh tay thao túng nội t́nh miền Nam, cuộc chiến đă không xoay theo chiều
hướng mà họ mong muốn. Cuối cùng, họ không hổ thẹn mà sẵn sàng bội tín một
lần nữa khi đă t́m được cách xoay ván cờ chống Cộng ở vùng Đông Nam Á.

Cái chết của Tổng Thống Kennedy và chẳng bao lâu sau của người em trai là
biểu tượng cái giá phải trả cho sự giết hại một lănh đạo anh minh của một
nước có độc lập, chủ quyền và là điềm gỡ cho kết quả sau này của chính
sách can thiệp thô bạo của Mỹ tại miền Nam. Mỹ đă gặt hái được ǵ từ cuộc
chiến 12 năm sau hơn là một sự tháo chạy hối hả, nhục nhă dẫu rằng đă cố
gắng dàn dựng từ ba năm trước một màn kịch ḥa b́nh trong danh dự? Mỹ đă
từng kiêu ngạo ở vị trí siêu cường của ḿnh cùng với biết bao bộ óc lỗi
lạc đưa ra hết sáng kiến này đến chiến lược khác, nay phải cúi đầu trước
đám người man dại, lạc hậu, thua kém đủ mọi mặt, mà họ đă từng có ư định
đưa về lại thời đồ đá.

Dưới con mắt quan sát của thế giới, Mỹ giờ đây không phải là một anh chàng
nhà giàu, phong lưu mă thượng mà hóa ra là một thứ con buôn chính trị, sẵn
sang tráo trở, bội phản bạn bè để mua bán món hàng béo bở, đem về quyền
lợi cho ḿnh mà mặc cho bạn bè sống chết ra sao. Do vậy, những ai có Mỹ là
bạn, buộc phải đánh giá lại t́nh bạn đó. V́ thế, Mỹ dễ có nhiều kẻ thù hơn
bạn, và nếu có bạn, th́ đó chỉ là bạn trên đầu môi, chót lưỡi hay bạn
trong giai đoạn nhất thời mà thôi.
Chưa hết, ngay cả cái cái món hàng Trung Quốc béo bở mà Mỹ đinh ninh nắm
được trong tay khi bán đứng miền Nam để đổi lấy năm xưa, nay ngày càng lộ
rơ h́nh bóng cơn băo tố đă được gieo bởi Mỹ 43 năm về trước.
Để nhớ về vị Tổng Thống kính yêu của miền Nam, chúng ta thử lật lại những
trang sử Việt Nam cận đại vào thời điểm năm 1963.
Miền Nam, sau 9 năm dưới sự lănh đạo của Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm đă có bộ
mặt của một quốc gia độc lập, phấn khởi xây dựng một xă hội mới và trên đà
ḥa nhập vào sinh hoạt của thế giới tự do, nơi mà các quyền tự do căn bản
của con người được tôn trọng và bảo đảm, nhằm tạo điều kiện phát triển tài
năng, sáng tạo cá nhân để tất cả mọi người đều có điều kiện góp phần vào
sự phát triển của xă hội, đất nước. Chi trong ṿng 9 năm ngắn ngủi so với
những thời kỳ thực dân-phong kiến truớc đó, nền đệ nhị Cộng Ḥa theo sau
và Cộng Sản từ 1975 đến nay, những thành tựu mà chế độ Tổng Thống Ngô Đ́nh
Diệm đạt được quả là phi thường.
Năm 1954, trong lúc t́nh h́nh chính trị, quân sự và ngoại giao rối ren với
bao việc phải giải quyết, Thủ Tướng Ngô Đ́nh Diệm vẫn phải thu xếp và lập
ra ủy ban đặc trách tiếp nhận cả triệu đồng bào miền Bắc do không sống nỗi
dưới sự kềm kẹp dă man, tàn bạo của Cộng Sản, đă phải dứt bỏ nơi chôn nhau
cắt rún để vào Nam t́m con đường sống. Cuộc đón tiếp những người tị nạn
được tiến hành chu đáo và đạt kết quả mỹ măn, họ được đối xử tử tế, chăm
sóc sức khỏe ân cần, được tạo điều kiện về công ăn, việc làm và học tập.
Nhờ vậy, họ nhanh chóng được an cư, lạc nghiệp ở những vùng đất trù phú,
màu mỡ, dần dà ḥa nhập vào đời sống miền Nam một cách thoải mái, tự
nhiên. Tiếp theo sau đó là việc chính phủ phải lo đối phó với giặc B́nh
Xuyên, Cao Đài, Ḥa Hảo để đem lại an b́nh cho đời sống người dân. Nhờ sự
cương quyết, khôn ngoan và khéo léo, nạn giặc cát cứ đă được dẹp yên, quân
đội được thống nhất về một mối và luôn được canh tân để có đủ năng lực và
sức mạnh chống lại sự xâm nhập của Cộng Sản.
Dưới thời Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm, văn hóa, giáo dục phát triển nhờ những
biện pháp thúc đẩy tự do tư tưởng và sáng tác, sự gia tăng nhanh chóng
nhiều trường từ tiểu học, trung học, lên đến đại học và các trường kỹ
thuật, chuyên môn. Chế độ mới đă tạo điều kiện cho mọi người không kể giàu
nghèo được thụ hưởng một nền giáo dục nhân bản, dân tộc và khai phóng với
hai hệ thống trường công và tư mà phẩm chất đào tạo từ các trường này đều
như nhau. Nhiều học sinh con nhà nghèo nhưng học giỏi vẫn có cơ hội vươn
lên trong cuộc sống và đạt được tương lai tươi sáng nhờ những học bổng du
học nước ngoài. Về mặt tín ngưỡng, người dân được tự do trong niềm tin tôn
giáo của ḿnh, không một ai bị trù dập, bắt bớ v́ đạo giáo của ḿnh. Thật
vậy, chùa chiền, nhà thờ và các nơi phụng tự khác được tu sửa và xây dựng
thêm ở khắp nơi.
Về mặt chăm lo sức khỏe toàn dân và ngăn ngừa bệnh tật lây lan, cùng với
việc tu bổ các bệnh viện đă có, chính quyền c̣n xây dựng thêm nhiều bệnh
viện lớn ở những khu thành thị và những trạm y tế ở miền quê hẻo lánh. Dân
nghèo có thể được khám bệnh và chữa trị miễn phí ở các bệnh viện công. Đội
ngũ y, bác sĩ và nhân viên y tế cũng được tăng cường với số người được đào
tạo tăng rất nhiều lần so với thời Pháp thuộc. Về mặt ổn định đời sống
người dân ở nông thôn và phát triển nông nghiệp ở miền Nam, chương tŕnh
cải cách điền địa được tiến hành nhằm đem ruộng cho dân cầy qua việc thu
mua hợp lư từ các địa chủ đề chia cho người nghèo, không có ruộng canh
tác. Về mặt chăm lo cô nhi quả phụ, với những gia đ́nh có người thân đă hy
sinh mạng sống cho tổ quốc, chính phủ có chính sách trả tiền tử tuất hàng
tháng để cuộc sống họ được bảo đảm và mở các trường quốc gia nghĩa tử để
lo cho tương lai con em họ.
Chính sách phát triển kỹ nghệ cũng được nghiên cứu kỹ lưỡng và thực hiện
qua việc lập các khu kỹ nghệ để tiến đến khả năng tự túc về các sản phẩm
may mặc, tiêu dùng hàng ngày. Chính phủ luôn kêu gọi toàn dân tiết kiệm,
dùng hàng nội hóa để thúc đẩy sản xuất nội địa trên tinh thần tự lực cánh
sinh, không lệ thuộc vào sự viện trợ từ bên ngoài. Chính phủ có đường
hướng lâu dài về phát triển kỹ nghệ nhẹ và nông nghiệp để có thể xuất
cảng, qua đó ngoại tệ thu về sẽ được dùng để xây dựng đất nước.
Về mặt đối ngoại, nền đệ nhất Cộng Ḥa đă thiết lập bang giao với hầu hết
các nước lớn và có vị thế trên khắp thế giới. Vị thế của chính Việt Nam
Cộng Ḥa ngày càng nâng cao trên trường thế giới, đặc biệt là ở khu vực
Đông Nam Á, nơi mà nhiều nhà lănh đạo đă tỏ ḷng kính trọng và ngưỡng mộ
sự lănh đạo của Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm. Chính Tổng Thống Eisenhower của
Hoa Kỳ đă từng thán phục, hết ḷng ca ngợi và xem Ông như một Churchill
của Á Châu.
Về công cuộc bảo vệ nền độc lập và toàn vẹn lănh thổ miền Nam khỏi sư xâm
lăng của Cộng Sản quốc tế mà Bắc Việt đă tự nguyện làm tên xung kích, dễ
dàng thấy rằng Bắc Việt đă sử dụng bọn "GPMN" là cánh tay nối dài để khuấy
rối cuộc sống yên lành trước tiên của đồng bào vùng nông thôn với mục đích
lũng đoạn và kiểm soát nơi này, rồi tiến tới sách lược bao vây thành thị
và cuối cùng là hoạt động khuynh đảo chính quyền. Ngay từ đầu, anh em Tổng
Thống Diệm đă nh́n ra âm mưu này của Cộng Sản Bắc Việt nên ra sức xây dựng
nông thôn thành những đơn vị kinh tế, quân sự và hành chánh tự trị có sự
giúp đỡ của nhà nước về mặt phát triển sản xuất, y tế, học tập và an ninh.
Những khu trù mật, ấp chiến lược mọc lên ngày càng nhiều và lớn mạnh đă
sàng lọc được Việt Cộng trà trộn vào dân để thừa cơ phá hoại thành quả xây
dựng nông thôn, ám sát lănh đạo địa phương, bắt thanh niên đi theo họ.
Việt Cộng giờ đây dễ dàng lộ nguyên h́nh trước mặt chính quyền nên phải
trốn chui nhủi, chứ không tự tung tự tác được nữa. Chính Cộng Sản sau này
đă thú nhận rằng quốc sách Ấp Chiến Lược đă làm họ điêu đứng, khổ sở vô
vàn và hoạt động chống phá hầu như tê liệt ở nhiều nơi. Cho đến năm 1963,
Việt Cộng chỉ gây được tiếng vang qua trận Ấp Bắc xảy ra vào năm 1960 nhờ
tính linh hoạt của chiến tranh du kích, tuy nhiên họ bị tổn thất về nhân
mạng rất nhiều trong trận này. T́nh h́nh quân sự ở miền Nam nh́n chung khả
quan và đời sống người dân an lành, phát triển. Đă có ư kiến cho rằng nếu
t́nh h́nh miền Nam vào giai đoạn này rối ren về mặt quân sự, có lẽ Tổng
Thống Kennedy chưa muốn đưa quân Mỹ qua để đánh nhanh, rút gọn mà mang về
chiến thắng làm bệ đỡ cho chiếc ghế Tổng Thống một nhiệm kỳ nữa.
Dựa trên những thành tựu to lớn, được thực hiện trong một thời gian ngắn
kỷ lục, đủ thấy anh em Tổng Thống Diệm phải làm việc hăng say và căng
thẳng như thế nào (ở đây cần nhận rơ là công việc của hai người bổ sung
cho nhau và sẽ là một thiếu sót rất lớn nếu nhớ đến công lao của Tổng
Thống Diệm mà không nhắc đến sự cống hiến to lớn của ông Ngô Đ́nh Nhu - và
cả của ông Ngô Đ́nh Cẩn ở miền Trung nữa - vào việc kiến tạo và bảo vệ nền
Cộng Ḥa ở miền Nam), phải có một tận hiến về thời gian, sức lực và trí
tuệ th́ họ mới giải quyết được một cách.
Thử tưởng tượng bao nhiêu suy tư, đắn đo trong việc chọn lựa phương sách,
bao tâm huyết phải đổ ra để đối phó với nào thực dân Pháp, nào là Cộng Sản
và ngay cả với đồng minh Mỹ của ḿnh. Thực dân Pháp th́ luôn hậm hực về
thất bại của ḿnh ở Đông Dương nói chung và Việt Nam nói riêng, đang t́m
cách quay lại để bảo vệ các quyền lợi béo bở của ḿnh, họ luôn t́m cách
đưa lên vị trí lănh đạo tay sai sẵn sàng phục tùng mệnh lệnh của họ hoặc
sử dụng các thành phần ly khai thân Pháp để quấy rối cả về mặt chính trị
và quân sự đối với chế độ mới. Cộng Sản th́ mong sao lợi dụng được những
thử thách to lớn về mọi mặt mà nhà nước non trẻ này đang phải đương đầu để
tiến hành xâm chiếm miền Nam bằng vũ lực. C̣n Mỹ th́ không muốn thấy ảnh
hưởng của Pháp ở Đông Dương để toàn tâm, toàn lực thi hành kế hoạch ngăn
chận sự bành trướng của khối Cộng Sản ở vùng Đông Nam Á, rồi đây có thể
làm suy yếu vị thế của Mỹ trong cuộc đọ sức giữa khối Tư Bản mà dẫn đầu là
Mỹ với khối Cộng Sản Quốc Tế. Tuy xem miền Nam là đồng minh trong công
cuộc chống Cộng, Mỹ không quan tâm nhiều đến những quyền lợi cốt lơi, sinh
tử của miền Nam trong cuộc chiến tranh này mà chỉ chú trọng đến quyền lợi
riêng của ḿnh. Sự đóng góp của anh em Tổng Thống Diệm trong việc khai
sinh, bảo vệ và phát triển mọi mặt một nền Cộng Ḥa tiến bộ mà lúc bấy giờ
thật hiếm thấy ở Đông Nam Á, ngay cả Á Châu v́ thế đă vượt qua giá trị của
việc thi hành bổn phận thông thường của bậc nguyên thủ quốc gia mà hơn thế
nữa, chứng tỏ rằng những việc làm của hai ông là một hy sinh vô tận cho
đất nước và dân tộc.
Có lẽ chỉ đến khi miền Nam sụp đổ hoàn toàn vào tay Cộng Sản th́ tất cả
những ai, dù ở cương vị nào trong xă hội, hoặc trực tiếp hay gián tiếp góp
phần vào việc phá hủy nền đệ nhất Cộng Ḥa và sát hại những người khai
sinh ra nó mới dần ư thức được trách nhiệm của ḿnh. Lỗi là của những ai
v́ tham quyền lợi, danh vọng, sẵn sàng phản bội kẻ bề trên. Lỗi ở nơi
những ai không nhiệt thành dùng sức lực, trí tuệ để xây dựng và bảo vệ đất
nước mà trong chờ vào ngoại bang. Lỗi ở nơi những ai v́ quyền lợi phe
phái, tham vọng chính trị cho bản thân mà quên đi trách nhiệm đóng góp vào
sự nghiệp chung, trái lại sẵn sàng đánh đổ thành quả kẻ khác tạo dựng cho
đất nước để gây thanh thế cho ḿnh. Lỗi ở nơi những ai không có ư thức về
trách nhiệm công dân trong cảnh nước nhà nguy biến. Lỗi những ai không có
ư thức chính trị, để cho kẻ khác độc quyền chính trị, làm thay và định
đoạt số phận của ḿnh. Lỗi nơi những người mù ḷa, không phân biệt giả,
chân, phải, trái…Thật đáng tiếc khi Thượng Đế ban tặng cho dân tộc Việt
Nam một món quà nếu không muốn nói là một gia tài tuyệt vời mà dân tộc này
không giữ được. Phải chăng người nhận quà ban tặng phải xứng đáng với nó?
Một dân tộc thất bại, có thể tiến về phía trước, mở ra những trang sử sáng
lạng trong tương lai nếu nhận biết lỗi lầm, rút ra được bài học và đừng để
chúng tái diễn.
Anh em Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm mất đi nhưng di sản của các ông để lại th́
rất lớn và c̣n măi đến ngày nay. Đó là một nền dân chủ mặc dù non trẻ,
chưa giàu kinh nghiệm nhưng đă đủ khả năng lèo lái con thuyền quốc gia đi
đúng hướng, phát triển theo đà văn minh của nhân loại, không một lỗi lầm
nào so với những lỗi lầm nghiêm trọng có ư nghĩa sinh tử mà Cộng Sản gây
ra cho đất nước và dân tộc Việt Nam ngày hôm nay. Nhắc đến chế độ của Tổng
Thống Diệm, người ta nghĩ đến một đất nước có luật pháp nghiêm minh, kỷ
cương từ trên xuống dưới, quân đội và cảnh sát dùng để bảo vệ đất nước,
nhân dân, thiết lập trật tự xă hội chứ không phải là công cụ đàn áp và kềm
chế người dân trong một nhà nước độc tài, toàn trị. Nói đến xă hội thời
Tổng Thống Diệm, người ta không quên một xă hội sung túc, đầy đủ về mặt
vật chất, nhân ái, đạo đức về mặt tinh thần, thông minh, sáng tạo về mặt
kiến thức, trí tuệ, xây dựng đất nước về mọi mặt.
Tưởng niệm về Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm, người ta thấy rơ tấm ḷng yêu
nước, thương dân của ông như ánh trăng vằng vặc, sáng ngời. Cả đời ông
cống hiến cho sự độc lập và toàn vẹn lănh thổ của non sông, sự ấm no và
hạnh phúc của đồng bào, ông chưa bao giờ màng đến danh vọng, địa vị, của
cải thế gian hay hạnh phúc riêng tư. Cái chết thê thảm của anh em Tổng
Thống Ngô Đ́nh Diệm, dưới mắt người đời coi là "nhục nhă", nhưng kỳ thực
đó là cái chết rạng ngời, minh chứng cho tinh thần độc lập, bất khuất của
ṇi giống Lạc Hồng, không bao giờ khuất phục trước ư chí ngoại bang. Suốt
cả thời gian 9 năm lănh đạo đất nước, anh em ông luôn đề cao tinh thần tự
lực, tự cường, ư chí phát triển đất nước và dân tộc dựa trên sức ḿnh là
chính, không ỷ vào viện trợ nước ngoài mà t́m cách chấm dứt điều đó càng
sớm càng tốt. Thật là một tṛ cười cho những kẻ vu khống anh em ông là
"tay sai, là bán nước, là bù nh́n cho Mỹ"! Liệu miền Nam có thể tồn tại
chỉ bằng dựa vào sức của ḿnh mà không liên kết với bất cứ đồng minh nào
cùng mục tiêu chống cộng trong khi phe Cộng Sản quốc tế dốc toàn lực để
thôn tính vùng Đông Nam Á? Anh em Tổng Thống Diệm đă chọn giải pháp đúng
đắn nhất lúc bấy giờ là đồng minh với Mỹ.
Mặt khác, sự đề cao tinh thần độc lập dân tộc nơi anh em Tổng Thống Diệm
là một việc làm khôn ngoan, chứng tỏ hai ông có viễn kiến chính trị. Chúng
ta nên nhớ rằng Cộng Sản quốc tế với chiêu bài giải phóng các dân tộc bị
áp bức trên thế giới, luôn lên án chủ nghĩa dân tộc là hẹp ḥi, ích kỷ,
cần phải đấu tranh để xóa bỏ mà thực hiện vô sản hóa và đoàn kết lại toàn
thế giới. Thật là một ảo tưởng vĩ đại cho những đất nước nhỏ được quyền
b́nh đẳng với các nước Cộng Sản lớn trên thế giới: một hạt đường nhỏ cho
vào một ly nước muối sẽ không bao giờ c̣n ngọt nữa. Cứ nh́n những nước
láng giềng bị nước Nga cộng sản thôn tính th́ đă rơ. B́nh đẳng chỉ thực sự
đạt được ở những đối tác đồng lực, đồng tài. Vậy mà Cộng Sản Bắc Việt vào
thời điểm đó đă u mê tự nguyện làm chư hầu, lănh trách nhiệm của tên lính
đánh thuê cho Nga, Tàu để đưa đất nước đến chỗ hoang tàn v́ chiến tranh,
chia rẽ v́ hận thù, đói nghèo, lạc hậu v́ ngu dốt và phi nhân, lẻ loi và
cô độc v́ tự tách ḿnh ra khỏi xu thế tiến bộ và văn minh của loài người!
Di sản của chế độ Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm dẫu không được nền đệ nhị Cộng
Ḥa thừa hưởng trọn vẹn v́ một số lư do, nhưng ở nhiều mặt là nền tảng cho
sự phát triển của miền Nam sau này. Sự tồn tại của hai nền Cộng Ḥa mà cái
trước là điều kiện cho cái sau, trong khoảng thời gian 21 năm là một kư ức
đặc thù, sẽ tồn tại măi trong lịch sử nước nhà Việt Nam như một thời kỳ
phát triển đất nước c̣n dở dang, qua đó những ai đang thất vọng về một đất
nước Việt Nam, một con người Việt Nam thật đáng hổ thẹn ngày hôm nay, được
biết rằng đă có một thời đáng tự hào cho đất nước và dân tộc mà ta có thể
nh́n vào đó để rút ra những bài học cho tương lai, nh́n vào đó như một
ngọn hải đăng soi đường cho những con thuyền c̣n lao đao trong băo tố mịt
mùng và bóng đêm mê muội.
Đối với những điều bịa đặt, thêu dệt th́ sự thật như ánh sáng trong vùng
tăm tối, như hồi chuông lanh lảnh vang xa trông không gian tịch mịch, như
trầm hương thiêng liêng tỏa ngào ngạt muôn nơi, không một ai hay một thế
lực nào có thể che đậy hay hủy diệt được. Sự thật đă thoát ra, vươn lên
trên mọi thứ giả dối, tầm thường để phô bày rơ ràng, không một nét mơ hồ,
không một vùng tăm tối, tất cả những ǵ thực sự xảy ra trong quá khứ.
Để nhận ra nó, chỉ cần một tấm ḷng vô tư, trong sáng, hướng thiện.
Anh em Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm đă sống ung dung những giờ phút cận kề cái
chết v́ ư thức rằng ḿnh đă và đang thực hiện những điều đúng đắn, có ích
cho quốc gia, dân tộc. Do vậy, hai Ông luôn chủ động trong tư tưởng, hành
động của ḿnh, không một chút sợ hăi, không một gợn âu lo cá nhân, có
chăng, là cho tương lai của đất nước và dân tộc. Có cái chết nào đẹp và
cao quí hơn cái chết cho người ḿnh yêu? Đó là đất nước và dân tộc Việt
Nam hai ông hằng yêu mến và đem hết cuộc đời ḿnh ra để bảo vệ. V́ người
ḿnh yêu mà phải chấp nhận một cái chết oan khiên, tức tưởi, tủi nhục và
cô đơn. Lạ kỳ thay, cái chết đó đă tỏa hào quang của sự thánh, vượt lên
trên cái chết tầm thường để sống măi trong ḷng những người kính yêu hai
ông. Thân xác anh em Ông đă nằm lại trong ḷng tổ quốc, san sẻ từng giai
đoạn đau thương của quốc gia, dân tộc, như một gắn bó sắc son. Anh em Ông
chết đi để cho đất nước và dân tộc ḿnh yêu thương hết ḿnh được sống
trong chính nghĩa từ đó và măi về sau. Chính nghĩa của nền Cộng Ḥa mà hai
ông sáng lập có lẽ sẽ ít ra là sáng măi trên những trang sử dân tộc sau
này nếu không là sống lại và tỏa hào quang một khi vận hội mới đến sẽ mang
lại một chính thể ít nhiều đặt nền tảng trên những tư tưởng lập quốc nhân
bản của hai Ông.
Tưởng niệm anh em Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm để luôn nhớ về những người con
ưu tú đất Việt mà sự ra đi của họ trong lúc đương c̣n nhiệt huyết, chí khí
và hoài băo để cống hiến là một mất mát to lớn không ǵ bù đắp nổi cho đất
nước và dân tộc. Anh em Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm đă tiếp nối con đường của
cha ông thuở trước, sẵn sàng hy sinh thân ḿnh để giữ vững nền độc lập và
tự chủ của nước nhà. Máu của hai Ông đổ xuống, ḥa máu đào của bao đấng
anh hùng, hào kiệt đă sống hiên ngang, và chết oanh liệt, hiển linh từ
ngàn xưa trên dăi gấm vóc kéo dài từ ải Nam Quan đến mũi Cà Mau. Thử nghĩ
về Việt Nam ngày hôm nay sẽ như thế nào nếu hai ông đă không thọ nạn vào
cái ngày "định mệnh" của Việt Nam, ngày 2 tháng 11 năm 1963? Mặc dầu Tổng
Thống Ngô Đ́nh Diệm và ông Ngô Đ́nh Nhu đă không thực hiện được hết những
hoài băo của ḿnh cũng như những điều mà đất nước c̣n mong chờ, nhưng hai
Ông đă hoàn thành được những ǵ có thể làm trong giới hạn của hoàn cảnh
lịch sử một cách chu đáo và tận tụy. Giờ đến lượt chúng ta. Chúng ta phải
làm ǵ để đáp lại lời của hồn thiêng đất nước vẫn c̣n đó?
02/11/2015
Yên Tánh