VÀNG CỜ THƯƠNG CHỮ THUYỀN NHÂN
Trại Tỵ Nạn
Giường cọt kẹt, ru êm êm
Thiếu âm ếch nhái giữa đêm mưa buồn
Con nằm nghe giọt mưa tuôn
Nước tuôn tí tách lệ con cũng thừa.
Nhà Tỵ Nạn
Giường sang trọng, trắng nệm, ra
Nhớ: manh chiếu ẩm Mẹ, Cha chung nằm,
Đàn em ú ớ, ướt dầm
Đứa lăn, đứa đạp, tội t́nh Mẹ chăm.
Đời Tỵ Nạn
Mùa đông giá, rét căm căm
Giờ chờ, tháng đợi, nối năm: xa Nhà
Mặn mà khúc Khải Hoàn Ca
Nên con chay tịnh*: gian tà không ưa
Á, Âu, châu Mỹ dây dưa
Đi thời đă lắm mà chưa trở về
Thuyền nhân vẫn tỉnh, chưa mê
Chỉ thương ḷng Mẹ sơn khê đợi chờ
Người Tỵ Nạn
Mấy mươi năm chẳng thờ ơ
Tháng Tư ngồi ngắm màu cờ nhớ Quê!
Ư Nga, 7-4-2012.
*Mượn ư từ một tác giả (không nhớ tên)