Thi sĩ LUÂN HOÁN

bình thơ

Á NGHI

 

 

Cứ năm ba tuần lễ

nhận được thơ Ý Nga

và sau lưng-nửa tháng

nhận được thơ Á Nghi

 

Á Nghi và Ý Nga

là nghệ thuật nói lái

giản dị nhưng tinh hoa

của dân tộc nước Việt

 

Ý Nga và Á Nghi

là một người, con gái

đúng hơn là đàn bà

làm thơ không mệt mỏi

 

thơ Ý Nga luôn luôn

có hơi hám tranh đấu

tổ quốc và quê hương

len lỏi vào ẩn náu

 

trong khi thơ Á Nghi

như nụ cười dí dỏm

thơ tình của o ni

nhí nhảnh và lãng mạn

 

tôi thích đọc Á Nghi

hơn tên người nói lái

vì chỉ tủm tỉm cười

cũng rất là thoải mái

 

bạn đọc thử xem sao

không bác học, uyên bác

nhưng ấm áp ngọt ngào

một chút gì con gái:

 

“Mỗi ngày em ra ngõ

Sẽ tưới một... nụ cười

Cây Si em không bỏ

Mai này rồi sẽ... tươi

Chờ em thành... người lớn

Mới hiểu nghĩa chữ yêu

Con nít chưa dám giỡn

Biết chưa Chàng-Tự-Kiêu?

 

Lá Si chưa mơn mỡn

Còn phải…chờ thêm nhiều

Chờ… mai Cây Si… lớn

Tình em rồi sẽ... xiêu”

 

ngũ ngôn ngộ như thế

lục bát khá nhẹ nhàng

đọc dễ, viết không dễ

dù vẫn chỉ... dịu dàng: 

 

“Em phơi áo, tay ngại ngần

Giấu vào góc kín những cần-thiết-che

Phơi giây ngoài, những cần… khoe

Sợ người chê vụng, tay rụt rè... tay

Ai ngồi cứ ngắm lạ thay,

Người ta kẹp áo mà bay cả... hồn

Đừng nhìn em, để gió hôn

Chóng khô áo nhé! Em nôn nao chờ

Tí nữa... rút áo lại ngờ

Anh rồi ra ngắm cho... thơ thêm dòng

- Áo tơ em xếp mấy chồng?

Tình si anh hỏi: một Chồng chịu không ???”

 

hôm nay ngồi rãnh rỗi

đọc thơ tình Á Nghi

bàn tay chợt táy máy

may không viết được gì

 

chợt nhớ hình như có

Hà Khánh Quân viết rồi

có lẽ còn dang dở

nên chưa phổ biến thôi

 

đọc thơ là cái thú

ăn theo cũng rất vui

mời bạn thử tham dự

hẳn thanh thản như tôi

 

 

LUÂN HOÁN

 (Montréal, 10 giờ 05, thứ sáu nắng, +3C,  03-12-2010)

 

AI NHỚ AI?

 

-Biết anh nhớ ai chăng?

Em trả lời nhì nhằng

Sợ người ta xác nhận

Tim phập phồng, sượng trân

 

- Em có nhớ... ai không?

Em trả lời “Dạ có!”

Ai là... ai? Lòng vòng...

Mặt hình như rất đỏ

 

Tình không cần ngôn ngữ

Tình chỉ là vô ngôn

Mà nghe như hơi thở

Cũng bắt được nhịp hồn

 

Biết ai nhớ... Ai rồi!

Biết tim đang bồi-hồi

Mà sao anh còn hỏi

Hai người rõ... lôi thôi!

 

Á Nghi – Saigon , 1977

 

 

 

BÀI THƠ 2 CHỮ

 

Anh không định-nghĩa được “Tình”

Em không phân-tích được “Mình” hay “Ta”

Sáng chiều ngơ-ngẩn vào ra

Cứ “Ta, Mình” mãi, thiết tha bóng hình

Nhớ nhung không có... chương-trình

Nên chưa biết viết thơ xinh yêu người

Thưa Anh...” em lễ-phép lời

“Bài Thơ Hai Chữ”, anh mời em nghe

Nóng bừng trong những rụt-rè

Anh xin:” Nhắc lại!” tứ bề... lửa nung!

Hai âm mà lắm ngượng-ngùng

Hai âm sao nhịp phập-phồng gớm ghê!

Ðáp thơ, em cũng vụng-về

Ðánh vần hai chữ: ngại chê, e cười

Nhớ anh, nhớ đã nhiều rồi

Chữ “Yêu” xin hỏi đất trời: ra sao?

 

Á Nghi, Saigon 1977

 

 

 

BÙA CHI?

 

-“Bùa nào? Có phải bùa yêu?

  Ngãi thương em giữ có nhiều không em?”

 

- Bùa gì anh ếm vào em?

 Mà ôi nhung nhớ, dài rèm tương tư

 Ngãi chi anh chuộc để… thư?

 Mà thương ghê thế, kể từ ngày quen?

 Anh à! Lấy lại đi nghen

 Em yêu đến độ nổi ghen đây nè!

 Xin hoài anh hổng chịu nghe

 Kiếp sau Tơ, Nguyệt đem se chung đường

 Rồi ai đổ thừa tại... thương

 Rồi ai than: Khổ! Lỡ... vương chữ tình

 Bùa chi cột bóng với hình?

 Nói đi! Em gỡ tụi mình làm đôi

 Gỡ anh thành Chàng-Đơn-Côi

 Gỡ em thanh thản, hết lôi thôi buồn

 Hay anh đã muốn cột luôn,

 Dùng tơ trời, trói mình muôn năm cùng?

 Hỏi anh mà thấy ngại ngùng

 Chữ không, chữ có cứ... dùng dằng tim

 Bùa gì? Sao hỏi lặng im?

 Ngãi gì? Sao hỏi, mắt lim dim cười?

 *

 -Bùa mê thuốc lú của đời

  Anh đem đổi lấy nụ cười của em

 

 Á Nghi, Sài Gòn 1977

 

 

 

CHỈ TOÀN CÂU HỎI

 

Nghe đi! Tiếng họ cãi nhau

Chỉ toàn câu hỏi ồn ào

Chẳng ai trả lời ai hết

Càng cãi càng… động thớt dao

 

Á Nghi, 21.4.2007.

 

 

 

 

LÀM THƠ

 

Ý hay viết mãi chưa xong

Câu xong, thơ rối bòng bòng, chưa hay

Bài hay chưa muốn in ngay

In xong vẫn thấy thơ đầy “sạn” thôi

Trách mình nhặt sạn dở hơi

Văn chương chữ nghĩa để đời dám quên!

 

Ý Nga, 28.4.2007

 

 

 

 

VỖ NGỰC

 

Lưa thưa, lác đác dăm người

Tụm nhau bàn chuyện “vì đời đấu tranh

Một người đòi phải làm Anh,

Một người nhất quyết tranh giành chức Vua,

Một người tuyên bố không thua,

Tự xưng Chủ Tịch, chanh chua khoe tài.

 

Kẻ khoe bằng cấp, cân đai,

Kẻ khoe từng đã lên ngai Cộng-Hòa,

Kẻ khoe cố cựu… non già,

Mạnh ai nấy vỗ, thật thà ngực… non!

 

Khán giả ngực cũng đầy… lon

Vỗ tay tán thưởng, cúi lòn “bẫm Ông”

Đỏ, vàng đem tẩy hồng hồng

Bắt tay khúm-núm, kể công “huy-hoàng”.

Khen Trung cộng rất kỹ-càng,

Vuốt đuôi: “Vĩ-đại, giàu sang Hoa Kỳ!”

Bên binh, bên chống ly-kỳ

Cho ra Đại Hội, kẻ quỳ người tâu.

 

Bạn ơi, dân của tôi đâu?

Chẳng ai nhớ đến, dập đầu tôi van!

Mỗi ngày mỗi tiếng thở than,

Đồng-bào cả nước khóc khan cổ rồi!

Gái tơ rao bán khắp nơi

Trẻ thơ nước mắt vẫn rơi rơi buồn

 

Người Vỗ cứ vỗ điên cuồng!

Ai chưa vỡ ngực có còn trái tim?

 

Ý Nga, 2.1.2006

 

 

 

ÁO ĐẢNG NẠM TOÀN KIM CƯƠNG

Gọi người tôi gọi đã lâu

Hai mươi năm vẫn một câu gọi hoài

                       

Người dân đói tới tận xương

Đảng no, no chẳng biết đường mà đi

Đứng, ngồi thêm tức bụng phì

Nghe dân bán máu hiểu chi cái nghèo?

*

Chiến-tranh: sinh mạng chỉ treo,

Cơm ngày hai bữa, eo-sèo vẫn no

*

“Hòa-bình”: lắm khẩu-hiệu to!

Bụng dân xẹp lép, lõa lồ trẻ thơ!

 

Ý Nga, 17.11.2005

 

 

 

CHÚA PHẬT TẠI TÂM

Viết tặng An Tiên

 

Bụt không vào địa ngục

Ai sẽ vào hở anh?

Chúa, không người tâm phục

Thiên đàng mấy ai dành?

 

Bồ Đề tâm gây phúc

Nên quỷ ma ghét ganh

Làm lành thay kinh khúc

Là anh có ơn lành!

 

Ý Nga, 12-8-2008.

 

 

 

ĐẾM TUỔI

 

Chia tay con hứa mai về

Hứa hoài vẫn nợ, ê-chề đợi mai

Mỗi ngày Mẹ đợi-chờ ai?

Hôm qua vẫn thế, hôm nay chưa tròn

Tuổi già Mẹ đã héo-hon

Tuổi con, con gửi nước non giữ giùm

 

Ý Nga, 30.5.2005.

 

 

 

UẤT-ỨC VIỆT-NAM

 

Viết cho những Người V Lính VN Cộng-Hòa

 

Buồn ơi dai dẳng sầu không dứt

Bứt-rứt chiều buồn với nắng hanh

Buổi sáng bướm vàng đâu mất cả?

Mình tôi hong tóc nhớ về anh

1975

Em ngồi hong tóc đón anh

Người Ta quên hẹn, nắng hanh, em buồn

Tóc khô, mi ướt giọt tuôn

Thôi không thèm đón, ra vườn ngắm hoa

Người Ta rất khéo làm hòa

Chớ nên gây chiến kẻo ra vụng-về

*

Khéo yêu em đợi nhiêu khê

Một chiều rồi lại lê-thê bao chiều

Em đợi, mái dột tường xiêu

Mẹ đợi, đôi mắt đăm-chiêu tuổi già

1985

Ai ngờ giặc quyết không tha

Đã lính thời chiến thì … ma thời “bình”

Bây giờ cỏ mộ anh xanh

Bây giờ em phải… loanh quanh đầu đường,

Mới kinh-tế, mới thị trường

Đuổi dân, đánh cướp… có nhường chi đâu!

Đợi anh tóc Mẹ bạc màu

Cả dân-tộc đợi, bao lâu hết… chờ?

1986

Giỗ anh, này một bài thơ

Tâm trinh chung thủy mắt mờ trầm hương

Anh ơi chỉ một đoạn đường

Ngỡ rằng tạm-biệt mà …thương vô cùng

Bao nhiêu năm chẳng tương phùng

Nào thân tù tội… nghìn trùng đã xa!

1987

Thêm lần chôn cất: Mẹ Cha.

Đưa con vượt biển, bôn ba nát hồn

Bởi chàng trăn-trối: “Vì con,

“Hãy lo nuôi-nấng bảo-tồn tinh anh”

2005

Xác anh mỏng mảnh, mong-manh

Hồn anh tức-tưởi trời xanh có về?

Đường dài em bước lê-thê

Nuôi con cho vẹn lời thề với anh

 

Ý Nga, 2005.

 

 

 

ANH NÈ!

 

Gom mây trắng của một ngày mơ mộng

Nhặt sao trời em đếm thử bao nhiêu?

Đêm từng đêm em cầu nguyện thật nhiều

Cho đất nước sớm thanh bình yên ổn.

 

Rồi thanh thản, mình tìm nơi thanh vắng

Hòa cùng thơ, nhạc, họa hát mừng xuân

Lời yêu thương tắm ngọt những điệu vần

Vui cất bước trên đồng thơm lúa chín.

 

Ý Nga, 6.3.2008.

 

&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&

 

 

Thơ Ý Nga      http://ynga.blogspot.com/

 

 

 

 

Tin Tức - Bình Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính