THÁNG TƯ C̉N BUỒN!
Ḱa âm u, âm u
Ôi quốc nhục! Quốc thù”!
Người quay về quá khứ
Người hư ngoan, ngoan hư?
Ta vẫn nhớ Tháng Tư?
Thơ bao nhiêu ngôn từ?
Nghĩa có nhiều hơn chữ?
Bao lời HỊCH ưu tư!
Bao “thi sĩ” nhuyễn nhừ
Dạy ta: “Nên hiền từ,
Đừng lên cơn giận dữ,
Hăy định vị, an cư!
Cứ vui, say, từ từ;
Ôm bọc tiền khư khư
Chuyện quốc gia đại sự:
Điếc, câm, mù, vô tư!”
Đời thế ru! Thế ru!
Hôm qua ngươi lao tù
Hôm nay “tù” tu… hú
Quốc thù sao bằng ‘tu”!
Ḱa âm u! Âm u!
Ôi quốc nhục! Quốc thù”
Cờ Vàng c̣n đại trụ
Đại tụ vào sĩ phu!
Ư Nga, 29-3-2012.
THƯƠNG HOÀI NHÀ VIỆT
Mai rồi qua hết đường trần
Người đi để lại bao ngần mến thương?
Em rồi mai đến cuối đường
Làm sao nhắn lại quê hương một lời:
Thương Việt Nam! Thương! Thương ơi!
Từ ngày ĺa nước, một trời nhớ nhung
Việt Nam! Một nỗi đau chung
Người đi thương măi: chập chùng khổ đau!
Ư Nga, 28-3-2012.
“ĐỒNG CHÍ”, ĐỒNG RẬN ĂN VÀNG
Em thơ bới rác mà ăn
“Đại gia, đại cán”: bánh lăn tăn vàng
Vàng ngâm rượu, vàng chói chang
Vàng nhờ rước giặc sài lang nhịp nhàng
Vàng quần vận, vàng yếm mang,
Vàng! Xe dát bạc, kỹ càng khoe khoang
Nhà vàng, cửa đảng xênh xang
Hành dân, cướp của, vênh vang độc tài
Ai bán nước, tước đất đai?
Ai đ̣i? Ai khiếu? Gia tài ai tăng?
Ai buôn dân? Ai nhập nhằng?
Ai bắn, ai giết hung hăng, bạo tàn?
Trung, Nam, Bắc: ai oán than?
Sao ta cứ để Việt gian lộng hành?
Ư Nga, 27-3-2012