MỒNG NĂM! ƠI MỒNG NĂM!

 

 

Một ngày lạnh thật lạnh

Với ý chí chưa thành

Sửa bài thơ chiến tranh

Dâng hương người bạc mệnh

 

Thơ trào dâng uất hận

Viết cùng người Bạn Thân

Mỗi lời một nét nhạc

Tấu khúc nhạc trầm luân.

 

Hai hạt nhân tình cảm,

Hồn sa mạc im lìm

Nở Hoa Vui khoe sắc

Trong nắng đẹp âm thầm.

 

Một con tim chai đá

Tưởng chỉ còn thi ca

Cùng Cha yếu, Mẹ già

Nuôi đời vô-nhàn-hạ.

 

Thôi: cô đơn, lặng lẽ,

Trên vạn lối tìm về.

Từ nay vui rồi nè!

Cám ơn thơ nhiều nhé!

 

Một ngày tuyết thật tuyết

Thơ cho em niềm vui

Gói ghém những bùi ngùi

Bằng quà Xuân rất tuyệt.

 

Mồng Năm! Ơi Mồng Năm!

 

Ý Nga.

 

 

 

 

 

VIỆT CỘNG, TÀU CỘNG VÀ THIÊN CỘNG

 

 

Nến, nhang đắt khách ghê nơi

Bán người tù tội, bán đời cô thân

 

Thương người ốm yếu, thiếu ăn

Chỉ mong… Chúa, Phật băn khoăn giúp giùm

Vái van thất vọng, âm thầm

Những lời cầu nguyện thành tâm thấu Trời

Oan khiên bể khổ chơi vơi

Tận cùng vất vả, đời rồi về đâu?

 

Việt Cộng nhà toàn ngọc, châu

Trong khi cửa trước rước Tàu vào sân,

Cửa sau tàn ác giết dân

Đèn hoa bày biện… Sao cần khấn hương?

Chùa chiền, thánh thất, giáo đường

Mở toang cửa dụ, ngọt đường… quốc doanh

Miệng Tàu đã mọc toàn nanh

Mắt ngời sòng sọc long lanh chực chờ.

 

Thẹn lòng, thương xót cơ đồ!

Thương dân, ai nỡ hững hờ tìm… vui.

Chí nguy! Tổ quốc nguy rồi!

Bao ngòi bút hỡi! Nhạc? Mời: văn, thơ?

Viết đi! Cho dân được nhờ

Đừng xướng họa mãi, vu vơ chơi đùa.

Anh Hai vuốt Cộng mượt mà

Chị Ba ra sách rề… rà… thi dâm

Anh Năm viết lách nhão mềm:

Dạy tu, hòa giải, điếc câm khổ... người

Chú Tư, bác Sáu bĩu môi,

Gió sương chuốt chữ, nguyệt soi mỹ miều

Dì kia, thím nọ đủ điều

Sách, tranh: đỏ rác, lều bều Cộng, khen…

 

Ai kiểm duyệt mà hóa hèn?

Bán lương tri để bon chen… chiếu gì?

Chiếu Văn Học muốn lếch, quỳ

Thì mau về nước! Thích nghi hơn nhiều!

Mồng Hai Tết Canh Dần, 14-2-2010.

 

Ý Nga, Canada.

 

 

 

 

 

XUÂN ĐI, NGOẢNH LẠI VẪN SẦU

 

Con hứa! Thật lòng con hứa đó

Một ngày con trẻ sẽ về thăm

Một Mùa Xuân rất đẹp trăng rằm

 

            ***

 

Mây bay, lặng lẽ mây bay

Người đi lặng lẽ ai hay tấm lòng!

Đèn Quê cứ thắp mà… chong,

Dầu không cạn dĩa, bấc không rụi tàn!

Nền nhà cháy, Tết Mậu Thân,

Bảy Lăm cuốc đất, đất gần trời xa!

 

Sông sâu, biển rộng cũng… ra

Trùng khơi nổi sóng, quốc gia cũng… lìa

Một đi, lệ đẫm đầm đìa

Chân nhanh nhanh bước, tim chia nhịp dồn

Nuốt lời, nước mắt vô ngôn

Mẹ Cha để lại hỏi hồn còn chi?

Bao nhiêu xuân, một lần đi

Chưa quay về được, sầu bi nào bằng!!!

 

Ý Nga.

 

 

 

 

ĐI VỀ ĐÂU?

 

 

Bảo tuyết đi qua thành phố

Xuân buồn, trắng cả hồn em.

Mùa xuân của vòng tứ tiết,

Không phải mùa xuân êm đềm,

Mà dân tộc đang ao ước.

 

Gió lạnh làm da buốt rêm

Thương dân trùng dương gửi xác,

Thương lính “trả nợ” rừng đêm

Anh ơi, chúng mình nào khác

Người đi không thấy Điểm Về

 

Bão tuyết đi qua rồi hết

Mình đi, đường dài lê thê!!!

 

Ý Nga

  

 

 

CHỢ XUÂN

 

Áo dài vạt đỏ, vạt xanh

Guốc em cao quá anh nhìn không ra

Tà nào cũng rực rỡ hoa

Em tà áo trắng thướt tha nụ cười.

 

Áo dài vạt tím, vạt tươi

Chân em trắng tuyết, ngón vui sơn hồng

Vạt bay khoe nắng, eo vòng

Thon thon em bước ngại ngùng bên nhau

Bao nhiêu vạt áo trước, sau

Anh thương vạt trắng đã âu-yếm vờn

Chọn em: màu áo trắng hơn.

Chọn anh: em có Nụ Hôn Tơ Hồng.

 

Á Nghi.

 

 

[Văn Học - Nghệ Thuật]     [Tin Tức & BL]     [Trang chính]