MỠ “VIỆT KIỀU” KHÔNG ĐÁNG MỘT XU
Mở mày, mở* mặt thật sao?
No nê thỏa thích: mỡ tao, mỡ**
mày
Hèn chi mập mạp thế này
Hèn chi vỗ béo, tṛn quay, mỡ màng
Trách chi đạo đức tan hoang
Trách chi Việt Cộng huênh hoang nằm chờ
Tuổi nội ngoại, hại Hoa Thơ***
T́m vui hớn hở, nhởn nhơ, lập lờ
Ông nào về cũng trơ trơ
Vật vờ, ấm ớ dưới cờ đỏ tanh
Mỡ
‘Việt Kiều”, rượu sâm banh
Trổ tài lừa phỉnh tội t́nh lương dân
Ư Nga
*MỞ dấu hỏi
** MỠ dấu ngă
***Hoa Thơ = Các em mới lớn, đáng tuổi con cháu trong nhà
NỮA RỒI!
Em đi thử máu xem nào:
Béo, chua, cay, mặn, ngọt ngào bao nhiêu?
Mà đi đừng cứ yếu x́u
Nghiêng qua, ngă lại như diều không xương
Xương diều vài cái đủ thương
Xương em mấy chục, hỏi đang xốp, ḍn?
Bướu to, nhỏ? Dại hay khôn?
Tim, gan, tỳ, phế: béo, tṛn, buồn, vui?
Khám mọi sự, thử tái hồi
Bởi c̣n muốn sống với người yêu thương
Cầu minh mẫn, quy cố hương
Tung tăng khua guốc phố phường Việt Nam
Quê hương yêu dấu: nam châm
Tim em là sắt! Bao năm cũng về!
Ư Nga
TÍNH TOÁN SAI LẦM
Ngọt ngào em dọn khoai lang
Anh đ̣i cho được dưa gang Sài G̣n?
Trái dưa mà thật sự c̣n
Nếu chưa tẩm độc, héo hon hẵn là
Bao nhiêu cây trái quê Nhà
Qua tay Việt Cộng, 4 mùa: độc 5!
Ư Nga
VẪN C̉N THU ĐÔNG
Điệp trùng đỏ rực lá phong
Mùa thu giăng kín! Mỏi mong Lối Về
Ngàn hoa trắng tuyết đê-mê
Và đông băng giá, lạnh tê tái đời
Xuân ơi! Hạ hỡi! Đâu rồi?
Chẳng mai vàng rực, chẳng trời sen thơm!
Ư Nga
NẾU
Cơn đau kéo đến bất ngờ
Đất bằng nổi sóng, em mờ mắt hoa
Đau từng cơn, lệ nhạt nḥa
Ngày lên chưa trọn ánh tà đă len?
H́nh anh, em để bên đèn
Mà không thấy rơ cái duyên nụ cười
Gọi thầm anh ạ, anh ơi!
Nếu tim ngừng đập, đường đời ḿnh anh
Có c̣n nhớ chuyện đấu tranh,
Có c̣n nhắc chuyện “ḥa b́nh đỏ” không?
Không em, anh có góp công,
Noi gương sử sáng, luận công anh hùng?
Ư Nga
HOÀNG HOA THÁM
Ưu tú nhất, Đoàn Nghĩa Quân Cách Mạng
Tuổi hăm ba đă được chức Đốc Binh
Dạ anh hùng, cùng con quyết tử sinh
Ư chí lớn, xung phong vùng hiểm địa
Đánh bền bĩ! Giặc thất kinh hồn vía
Ba mốt năm hùng cứ miền Trung Châu
“Dục hoăn cầu mưu”**, bí mật rừng sâu
Nội công, ngoại kích ngay trong ḷng địch
Rực rỡ chiến công, lập bao thành tích
Chiến đấu lâu dài, chiêu mộ thanh niên
Rút quân vào rừng Thượng, Hạ b́nh yên
Ngấm ngầm hoạt động; tương mưu, tựu kế
Đạn địch cạn dần, chận đường tiếp tế
*
Trí Lệ: Tây bỏ quân dụng, quân trang
Binh sĩ tinh luyện, tiến thoát dễ dàng
Nhờ công tổ chức đội quân thuần thục
Tính toán thật hay! Giặc không lương thực,
Chận đánh xe lửa Hà Nội, Lạng Sơn
Binh sĩ hăng say, gian khó chẳng sờn,
Tấn công các trục giao thông chính yếu…
*
Một tay kháng chiến, ngh́n Tây líu quíu
Tấm ḷng yêu nước đáng kính bao nhiêu,
Càng làm cho giặc lo sợ đủ điều,
Hiền tài, sĩ phu thêm ḷng khâm phục!
*
Từ: Trí Lệ, Phủ Lạng Thương, Vĩnh Phúc,
Hay Quế Dương, Lũng Lạt, đến Đồng Đăng,
Qua Lạng Sơn, Hà Nội, tới Bắc Giang.v.v…
Giặc xiễng liễng với Hùm-Thiêng-Yên-Thế!
Ḷng ái quốc, chân thành như huyết thệ*
Dân Thái Nguyên, Ấm Động, đến Hiệp Ḥa,
Hay Việt Yên, Vơ Dàng, tận Chợ Gà.v.v…
Đều khâm phục cờ Cần Vương, Đề Thám!!!
Ư Nga
LƯƠNG TÂM VÀ CHÍNH KHÍ
Viết thay những Thuyền Nhân vẫn… sống cho quê hương!
Người vượt biển đă ăn… thân đồng loại
Cả một đời nỗi ám ảnh khôn nguôi
Cả một đời nh́n ánh nguyệt ṃn soi
Những xác thịt gọi lương tri tội lỗi.
Người Vượt Biển, kinh: niệm hoài không mỏi
“Tử quy”*? Rồi cũng đến lượt cả thôi!
Ba mươi năm ḷng hướng về trùng khơi
Điều tâm ước: giải oan khiên, tức tưởi.
Người Vượt Biển ôm nỗi buồn rười rượi
Nh́n thuyền nhân biến dạng thành “Việt kiều”
Áo gấm về, vui trên những trớ trêu
Kể vanh vách, nắn cho… tṛn chỗ… méo.
Người vượt biển cười, khoe khoang, ưỡn ẹo
Phong thánh thần bọn tà thuyết, mỵ dân
-“Mỗi đảng viên trăm mỹ nữ, cung tần…”
Chúng hưởng thụ trên đầu dân, chễm chệ!
Người Vượt Biển trở về, t́m mưu kế
Đường nhiêu khê, không thối chí, năn ḷng
Nước suy vong, “Cùng tắc biến,… tắc thông”**
T́m Mạch Nối lật cho hùng trang sử!!!
Người Vượt Biển, sáng tác bằng ấp ủ
Nhạc, thơ, văn, họa rơ nét quê hương
Ḱa xem “Trâu nhớ ngơ, chó nhớ đường”
Người đâu thể ra đi là chấm dứt!
Bao thuyền nhân, bao nhiêu ḍng kư ức
Chờ ai đây? C̣n chính trực phân minh?
Mặc Cộng nô hoài thao túng, lộng hành?
Bao Quốc Hận bấy nhiêu lần lăng phí!!!
Người Vượt Biển! Hăy nêu cao sĩ khí!
Gom thành tâm, thiện chí lại v́ dân
Đánh cho tan thuật “kiều vận”, Việt gian
Dẹp cho sạch bọn nằm vùng hải ngoại!!!
Người Vượt Biển, từng “trấn sơn b́nh hải”
Đoàn kết nhau thành Sức Mạnh Vô Song
Gom Toàn Quân Chưa Giải Ngũ, hướng ḷng
Về Tổ Quốc từ thế Chờ Tác Chiến.
Người vượt biển, tôi cũng từng vượt biển!
Người nam nhi, tôi nhi nữ thường t́nh
Từ hoàng hôn tôi mơ ánh b́nh minh
Cho dân tộc, khúc khải hoàn rực nắng!
Ư Nga
*Sinh kư, tử quy” = sống gửi, thác về
**”Cùng tắc biến, biến tắc thông”.
CONSCIENCE AND UPHOLDING THE SPIRIT
Translated: Thoai Lien,
Written for the boat people who still struggle for the homeland!
The ocean-crossers* ate their fellow man’s flesh
For their whole lives, they have been constantly obsessed
For their whole lives, they have been watching the moon faded.
The flesh has reminded them of their conscientious remorse.
The ocean-crossers never cease their prayers at any service
mass,
“Return after death”* will naturally become their home-coming
paths!
Thirty years… their minds are still with the ocean
Their earnest wish is to clear off their painful obsessions.
The ocean-crossers bear a grave sentiment
To watch “boat people” transform into the Viet “on-tour” men.
In silky outfits, they return home to enjoy whimsical treats,
Telling in great detail by twisting words to make things sound
perfect.
The ocean-crossers smile, boastingly fidget.
Praising solemnly the evil doctrine, which fools the populace.
Each high-ranking person owns hundreds of pretty girls and
mistresses
They enjoy in the forefront, posing cross-legged!
The ocean-crossers return home to find a plan to surf,
A complicated task, but determined to never give up.
A nation “Being cornered leads to change, and subsequent
success”.**
Finding connection to turn the history will certainly take
place!
The ocean-crossers quietly compose
Music, poems, novels, depicting their homeland in great detail
Such as “Buffalos remember their paths; dogs their trails.”
One cannot cross the river, then burn the bridge to put an end
to it!
Countless boat people, countless memoirs recorded.
Waiting for someone? A person well-behaved and honest?
The Communists abusing their power is couldn't be concerned
less?
The nation’s hatred rises, so does its resources to waste!
The Ocean-Crossers! Uphold your noble spirit!
Make full use of your will to serve the people
(By) knocking down the treachery tactics
To clear up the undercover abroad!!!
The Ocean-Crossers ever guarded mountains, and subdued seas.
Combined all forces to form a unique authority
Gathered all militants not yet discharged, all with willpower
To readily engage in a combat for (their) fatherland,.
You crossed the ocean; I also crossed the ocean!
You are Men; I, an ordinary Woman,
From dust, I’ve dreamt of the crack of dawn
Which gives our people a piece of shiny triumphal music!
Translated: Thoai Lien,
Poem by: Ư Nga.
_______
*The Ocean-Crossers: those who fled from homeland
by way of crossing the ocean.
** Private conversation with the poet.
CONSCIENCE AND WILL
Translated by HUONG DUONG – 21 April 2010.
On behalf of the boat people still living for their fatherland
The “Boat People” who was nourished with the corpse of his
congeners
Is persistently haunted for life
For life he will see a worn-out moonlight
And the flesh that reminds him of his culpable conscience.
The “Boat People” incessantly recites her prayers
Death we will face all of us one day anyway
For thirty years her heart goes to the ocean
And her hope is to be exonerated from the unjust painful sin
The “Boat People” keep sadness deep in their heart
They witness the evolution from “Boat People” into “Việt Kiều”*
‘s
Well-dressed in suits, he find joy in shocking pleasures.
Recounting them, falsifying them as much as they wanted
The “Viet Kieu” smiles, bragging and wriggling,
Eulogizing the heretics and demagogues,
And the party members with their harems
Who sit majestically on the head of the people.
The “Boat People” return with secret plans
Not discouraged by the obstacles
The fatherland is in peril, they give their hands
To find a way to fight and write a new page in their history
To show love for their country,
the “Boat People”, create from their heart, songs, poems,
writings, and paintings.
Look! Buffaloes and dogs find their way home,
How can human beings leave their homeland for good?
As many “Boat People”, as many sad memories
Why waiting? Where is the clear will?
Let the vile Communists abuse of their power?
As much resentment has been wasted
Oh! “Boat People”, show your pride!
For the nation, open your heart, show your good will!
Annihilate the “Kiều Vận”** tactic and the traitors
Exterminate all the spies who are among us.
Oh! “Boat People”, you who had fought for your country
Let’s unite to form an incomparable force
Together those who are still in the ranks
Let our heart go towards our fatherland and be ready to fight.
I am also a “Boat People” like you
You’re proud men, I am an ordinary woman
But since dusk I dream of dawn
For my countrymen, I dream of a triumphant return!
Translated by HUONG DUONG
Poem by Ư Nga
*Vietnamese living abroad
**Campaign to win the heart of the anticommunist Vietnamese
living abroad.
CHƯA MINH CHỦ: CỜ VÀNG LÀ ĐẠI TRỤ
Nhà văn
Nguyễn thị Vinh, Na Uy
đă viết
trong “CỎ
BỒNG L̀A GỐC”, TÂM CẢM
(trang 187, tác phẩm “THƯƠNG YÊU”):
“Sài G̣n thất thủ năm 1975, nhà tù, vượt biển, trại cấm…
Nhưng văn học nghệ thuật và nhất là thi ca, của một số
văn thi sĩ, chưa hề đoái hoài tới tiếng người ta kêu khóc,
chưa ngó tới những cuộc đời ăn mày vẫy gọi.
Trong sự
sai lầm này có cả tôi…”
Tôi cũng thế! “Khóc” chưa tṛn “vẫy gọi”
Nên cả đời cứ đau măi: Việt Nam!
Cứ mơ làm những chuyện rất tham lam
Chỉ duy nhất: màu Cờ chưa bội phản!
Kể từ lúc phải tha hương tỵ nạn
Ta có ǵ để kết hợp với nhau:
Ngọn Cờ Vàng vươn nghịch cảnh thương đau,
Vào các đảo* theo thuyền nhân ấp ủ!
Ba sọc đỏ, nền
vàng: như
Minh Chủ
Đă chu du theo Lư Tưởng Tự Do
Nhờ trong tim cùng Căn Cước Vàng Cờ
Mà đoàn kết bao tấm ḷng yêu nước!
Một Biểu Tượng không ǵ thay thế được!
Dẫu khởi đầu và chấm dứt ở đâu,
Dẫu chúng ta xuôi ngược khắp địa cầu,
Thế chiến đấu: Cộng Đồng luôn bảo vệ!
Cờ truyền thống, chống độc tài Đất
Mẹ
T́m Lối Về! Chống áp bức, bất công!
Khắp năm châu bốn bể, giống Lạc Hồng
Quyết chống Cộng để làm gương con cháu!
C̣n cộng sản là ta c̣n chiến đấu!
Dù nữ,
nam, lăo, ấu vẫn Cờ Vàng
Vài c̣ mồi* đem cờ đỏ khoe khoang
Ta cùng đánh! Chúng chạy về đồng… đảng!*
Nhờ sắc bén, ta giữ Cờ rực sáng
Lá Cờ Vàng Lịch Sử đă lưu vong,
Theo bước chân của tất cả Cộng Đồng
Trắng tay đi vẫn giữ ǵn DI SẢN!
Giữ DI SẢN để chống người CỘNG SẢN
Chống bạo tàn, chống Quốc Nạn suy vong
Dẫu đục, trong ta vẫn trọn tấm ḷng
Nuôi hy vọng, giữ bền ḷng son sắt!
Ư Nga
*Các đảo = các trại tỵ nạn ở Đông Nam Á
*C̣ mồi = bọn phản quốc
*Điển h́nh là một Trần Trường đă chạy về sống với VC cũng không
yên
NGƯỜI LÍNH DŨNG CẢM!
Thành kính vinh danh QL VNCH và
quư Tù Nhân Chính Trị, Thương Phế Binh hiện vẫn c̣n
đang chịu nhiều đọa đày tại quê hương, đặc biệt là Lực Lượng
Bí Mật vẫn đă và đang âm thầm chiến đấu cho Đại Cuộc
Anh đă viết cho những Người Nằm Xuống
Bị đọa đày không cơ hội thở than
Kẻ b́nh an tranh sống, anh miễn bàn
Chính v́ thế anh chưa hề năn chí!
Đem mỹ ư, em dâng người Chiến Sĩ
Những Tù Nhân Chính Trị thật can trường
Chết, bị thương v́ mảnh đất quê hương
Chưa thụ hưởng được một ngày êm ái.
Chị khẳng khái bao ḍng thơ ghi lại,
Đêm di hành dă trại, Lính bôn ba
Ngày hành quân, xung trận cứu sơn hà
Nơi chiến địa đă xem thường lửa, máu
Vai súng đạn, từng mục tiêu chu đáo
Chiếm! Cho dân được lành áo, no cơm!
Nên chúng ta phải viết, ủ danh thơm:
Ḷng can đảm bao Anh Hùng Giữ Nước!
Người Đi Trước chưa bao giờ khiếp nhược!
Ĺa quê hương, sao quên được ơn Người?
Ḷng tri ân xin ghi khắc một đời
Cờ phất phới sắc Vàng làm minh chứng!
Xin ngưỡng phục từng âm thầm chịu đựng
Những Tôi Trung của dân tộc oai hùng!
Làm gương soi, hương chiến đấu thơm lừng
Ḷng kính trọng tự đáy ḷng ấp ủ!
Người tỵ nạn vẫn giữ hoài trang sử
Chúng tôi đi, sinh tử lắm nghẹn ngào
Nên không quên thảm năo của đồng bào
Tim rỉ máu, thương cho Người Ở Lại!
Ư Nga
THỦ PHẠM
Ai đục khoét bia thuyền nhân châu Á?
Ai đào mồ, xới mả tổ tiên ta?
Ai đem “Kẻ Lạ” vào chứa trong Nhà?
Ai ra rả: -T́nh Răng Môi Ấm Lạnh?
Ai xoen xoét toàn những lời bất chánh?
Phe cánh nào chẳng đem bán giang san?
Đảng viên nào chẳng tài sản ngút ngàn?
Ai thất sủng mới thở than, khiếp nhược?
Bạn càng đếm sẽ càng điên lên được!
Cần ǵ xem thế chiến lược giặc Tàu!
Nh́n dân oan khiếu kiện, Bạn có đau?
Cả một nước đang kêu trời không thấu!
Cột biên giới tự nhiên sao mất dấu?
Ải Nam Quan lừng lững chợt “đi” đâu?
Giặc nắm đầu Bộ Chính Trị đă… lâu
Bia Chiến Thắng phải… mau mau đục bỏ!
Hủy chiếu khán, giặc vào đông như cỏ
Ai bày tṛ? Ai mở Ngơ ngây ngô?
Lũ vong nô càng thách đố, tung hô
Quân xâm lược càng hàm hồ, hống hách.
Xưa Tiên Tổ giữ non sông: khí phách!
Mảnh san hà chưa từng rách tả tơi
Mà thời nay Thủ Phạm dám trêu ngươi?
Th́: KHỞI NGHĨA!
Vực ḷng dân: ĐỨNG DẬY!
Ư Nga