MẤT BẠN
Ta mất bạn bởi v́ ta chống Cộng
Bạn mất ta có nhẹ bổng từ nay?
Gửi vào mây những hương quư thơm bay
Phải hay quấy cũng đă là… bất toại!
Ư Nga
CÔ ĐƠN
Bá Nha mới hiểu Tử Kỳ!
T́nh bạn họ đẹp cách chi
Thời nay tri âm, tri kỷ
Chắt chiu rồi cũng vết tỳ!
NhớBạn mà ḷng quặn đau
Từngày hai đứa chào nhau
Trùng dương Bạn Thương gửi xác
Đất người, ta ôm nghẹn ngào.
Bạn chết có hết thật rồi?
Ta c̣n mà hồn lẻ loi
T́m đâu tâm đồng chính khí?
T́m ai được như Bạn tôi?
Bạnơi! Nhớ Bạn quá trời!
Bây giờ Bạn vẫn trùng khơi?
Xác thân chín ch́m, mấy nổi?
C̣n nhớ những ngày sóng đôi?
Bạn như phiến đá nam châm,
Hai đứa luôn đồng một tâm,
Đêm nay ta nghe lạ lẫm
Nhớ ngày xuống biển tự trầm?
Đêm khuya Bạn có buồn không?
Thắp hương cho Bạn ấm ḷng,
Mà ta lạnh cơn thương nhớ,
Ôm buồn thả vào mênh mông
Ngoài sân tuyết rơi u hoài
Trong này lệ người bi ai
Nhớ ơi! Ôi là nỗi nhớ
Hương tàn, buồn chẳng nguôi ngoai.
Ư Nga, 16-2-2011.