HỠI ĐẢNG VIÊN ĐÃ TỪNG QUÀNG KHĂN ĐỎ
Học lịch sử: bao huyết thư, chính sự Chưa trang nào cận tử đến thảm thê:
Đại biểu quốc hội Việt Nam
Trẻ nặng nề tìm sinh kế vác thuê Để… nuôi Kẻ Rổi Nghề khoe “liềm, búa”.
Khóc ràn rụa, vai nõn nà gánh lúa. Đôi chân ngà rêm đất đá: lại, qua Bao xót xa, nghiệt ngã thấu chăng là Khoai lửng dạ, ai kêu ca giùm bé?
Ngây thơ thế, từng vĩa hè lặng lẽ, Cháu ngừng xe, bươi rác, chẳng rụt rè, Rác sau xe thay thế đám bạn bè, Kiếm bạc lẻ, thảm thê từng ngỏ ngách.
Theo Tin (Đất Việt): Trẻ vác gạch thuê sau mỗi giờ lên lớp để có tiền đi học. Công việc càng nặng nhọc, thì càng kiếm được nhiều hơn, nhưng cũng chỉ từ 20 - 50.000/buổi
Cháu ốm nhách, vai khuân hàng núi gạch Đôi chân trần xoành xoạch vác xuống, lên
Cai uy quyền miệng sai khiến liên miên, Cháu hổn hển khuyên sức bền chịu đựng.
Theo Tin (Đất Việt): rong số 3 anh em cùng nhau đi quăng lưới đánh cá, có một em bé chưa đầy 3 tuổi.
Tuổi cưng nựng, đêm: ghe dừng, sương hứng; Ngày trần lưng bỏng nắng, lưới cá tôm, Và thăm nom giữ em nhỏ ốm nhom, Ghe nhấp nhỏm muốn chìm trong sóng nước.
Cháu lê bước, gùi to hơn kích thước Áo rách bươm; thân lạnh, ấm? Hỏi thầm: Nắng, mưa dầm trong Vực Thẳm thương tâm, “Ruột” mấy “dặm”* đảng đành tâm đày đọa?
Sao vất vả? Ruột rà sao đập đá? “Dặm” gần xa, lượm rác nát tuổi hoa?
Đâu điệu đà khăn quàng đỏ chói lòa? Đảng ra rả: -Tròng! -Không tha một cháu!
Tim ứa máu nhìn đảng giàu châu báu, Chị em đau bán máu để nuôi nhau, Hoặc làm dâu thảo khấu tận bên Tàu. Không tranh đấu, Việt Nam về đâu nữa?
Ý Nga, 18-1-2013.
* Lời của VC: “Khúc ruột ngàn dặm = Việt kiều, thành phần cặn bã của miền Nam VN đã trốn khỏi VN sau khi đất nước được thống nhất”
* * *
HỠI ĐẢNG VIÊN ĐÃ TỪNG QUÀNG KHĂN ĐỎ
Học lịch sử: bao huyết thư, chính sự Chưa trang nào cận tử đến thảm thê: Trẻ nặng nề tìm sinh kế vác thuê Để… nuôi Kẻ Rổi Nghề khoe “liềm, búa”.
*
Khóc ràn rụa, vai nõn nà gánh lúa. Đôi chân ngà rêm đất đá: lại, qua Bao xót xa, nghiệt ngã thấu chăng là Khoai lửng dạ, ai kêu ca giùm bé?
Ngây thơ thế, từng vĩa hè lặng lẽ, Cháu ngừng xe, bươi rác, chẳng rụt rè, Rác sau xe thay thế đám bạn bè, Kiếm bạc lẻ, thảm thê từng ngỏ ngách.
Cháu ốm nhách, vai khuân hàng núi gạch Đôi chân trần xoành xoạch vác xuống, lên Cai uy quyền miệng sai khiến liên miên, Cháu hổn hển khuyên sức bền chịu đựng.
Tuổi cưng nựng, đêm: ghe dừng, sương hứng; Ngày trần lưng bỏng nắng, lưới cá tôm, Và thăm nom giữ em nhỏ ốm nhom, Ghe nhấp nhỏm muốn chìm trong sóng nước.
Cháu lê bước, gùi to hơn kích thước Áo rách bươm; thân lạnh, ấm? Hỏi thầm: Nắng, mưa dầm trong Vực Thẳm thương tâm, “Ruột” mấy “dặm”* đảng đành tâm đày đọa?
Sao vất vả? Ruột rà sao đập đá? “Dặm” gần xa, lượm rác nát tuổi hoa? Đâu điệu đà khăn quàng đỏ chói lòa? Đảng ra rả: -Tròng! -Không tha một cháu!
Tim ứa máu nhìn đảng giàu châu báu, Chị em đau bán máu để nuôi nhau, Hoặc làm dâu thảo khấu tận bên Tàu. Không tranh đấu, Việt Nam về đâu nữa?
Ý Nga, 18-1-2013.
* Lời của VC: “Khúc ruột ngàn dặm = Việt kiều, thành phần cặn bã của miền Nam VN đã trốn khỏi VN sau khi đất nước được thống nhất”
|