ĐÀNH CHỊU
Người đi mộng mãi đường về
Kẻ về trở lại tung hê Ngục Tù
Chưa là mật, lắm người bu
Đem về của cải, đảng thu mọi bề.
*
Con đi hẹn Mẹ trở về
Thật tâm đâu muốn ngủ nghê xứ người
Nhìn lui, gan ruột bời bời
Nhớ Nhà, thương Mẹ lệ rơi đợi chờ!
Ý Nga, 27-11-2012
KHÓC VÔ ÂM
Thương cho Má tuổi về già cô độc
Mỏi mòn trông, ráng sống với bất công
Mười người con từng bú mớm, ằm bồng
Cửa mở rộng, mỏi mòn trông con cháu
Ý Nga, 27-11-2012
Thưa Bạn Thơ,
Á Nghi có một người Bạn Ý Đại Lợi thích nghe nhạc Việt Nam phổ từ thơ:
Graziella. Chị là một nhà thơ Ý và từng là một hoa khôi nơi thành phố
biển mà Á Nghi đã tỵ nạn 5 năm trời ở Rapallo, Genova, Italy. Graziella
đang lâm bệnh nặng, nên tâm tư rất u sầu, vậy mà nghe bản nhạc này, chị
bảo:
-“Sao mà thèm đặt chân đến Sài Gòn một chuyến để xem nữ sinh Sài Gòn
khua guốc gỗ vang hè phố trong tà áo dài trắng ra làm sao dưới cơn mưa?”
Nghe Graziella ước ao mà tôi nhớ Sài Gòn quá! Ví mà Graziella có thể đi
được, chắc chắn những hình ảnh mà chị sẽ thấy không thể nào đẹp như
những gì chúng ta đã chia cùng kỷ niệm và đã ghi khắc vào tâm tư!
32 năm trôi qua!
Tôi đã tỵ nạn xứ người nhiều hơn thời gian sinh trưởng trên quê hương
mình những 11 năm.
Nơi tôi đang tạm cư đã bắt đầu vào mùa đông, tuyết đã rơi trắng đường và
cái lạnh tuần này đã xuống âm 18 độ Celcius (-18°C = -0.4°F), cho nên
tôi càng nhớ Nhà da diết. Nỗi nhớ lớn nhất là những cơn mưa của Sài Gòn.
Bạn có nhớ Sài Gòn với những tà áo dài trắng trong mưa không?
Mời Bạn cùng tôi ngắm những hạt tuyết Canada đang rơi rơi trong điệu
Bolero này, để cùng nhớ về những cơn mưa Sài Gòn nhé.
Xin chân thành cám ơn các Bạn trong Nhóm Dân Chủ Ca đã phổ nhạc và trình
bày bài thơ này.
Á Nghi.
MƯA! SAO EM NHỚ QUÁ!
- Thơ Á Nghi
-
♫ Nhạc & trình bày: Nhóm Dân Chủ Ca
http://www.danchuca.org/128kbps/MuaSaoEmNhoQua.mp3 (hi-speed)
http://www.danchuca.org/22Kbps/MuaSaoEmNhoQua.mp3 (dial-up)
Mùa đông ở đây không mưa
Hạt rơi thành tuyết biết chưa hỡi chàng?
Mùa xuân ở đây muộn-màng
Vừa khi trời ấm lại sang thu rồi
Cho nên không thấy hoa … khôi
Chỉ vừa hé nụ đã thôi kiếp hời
Sài Gòn ơi! Việt Nam ơi!
Sao em nhớ quá hạt rơi từ trời
Chiều mưa, áo mỏng, guốc lơi
Bước xưa con gái ngọt lời lắm anh
Bây giờ tuyết đổ hạt nhanh
Em che cả mắt mà thành… lệ hoen.
Á Nghi.