Mùa Vọng đến, mời đọc:
Chỉ vài ba hàng chữ và một tấm hình... àm cho lòng người phải tê tái, xót xa, ngậm ngùi...
MỒ CÔI
Ba mất.
Mẹ nó
sợ tuổi xuân trôi qua uổng phí, đi bước nữa. Nội già. Nó làm tất cả.
Nó giống người Châu Phi – đen trùi trũi! Có người hỏi: "Mày có buồn không?". Nó yên lặng nhìn xa xăm...
Một chiều, nó dẫn về một con bé, nhỏ hơn. Nội nhìn nó ngạc nhiên... Nó ngậm ngùi: Con còn có Nội - nó chẳng còn ai.....!
Best regards
Vinh Chau
|