Tưởng niệm bốn mươi tám Tháng Tư Đen!

 

 

 

- Tháng Tư 75! Đối với những người Việt Tị Nạn CS, th́ đây là một thời điểm rất quan trọng, để tưởng niệm những anh hùng đă tuẫn tiết ngay trong biến cố 30 Tháng Tư, cũng để tưởng niệm các đồng bào đă tử nạn trên đường đi t́m tự do, và cũng để nh́n lại con đường đấu tranh đă qua.

 

Bốn mươi tám năm qua, tập thể người Việt tị nạn cộng sản đều ghi nhớ ngày đen tối này, đó là ngày đau thương của cả dân tộc, ngày đánh dấu hàng triệu đồng bào bỏ nước ra đi, và cũng là ngày để chúng ta tưởng nhớ sự hy sinh, tử tiết, oai hùng của quân, dân, cán, chính VNCH. Các gương tiết tháo “thà chết chứ không hàng giặc” của các vị ấy, đă để cho thế hệ đi sau hiểu được giá trị của sự đấu tranh cho lư tưởng tự do như thế nào. Nên bốn mươi tám năm qua, cộng đồng người Việt khắp nơi, vẫn giữ được căn cứ, căn cước tị nạn tại xứ người. “Quốc gia hưng thịnh, tùy thuộc vào người dân có ḷng với đất nước.” Nếu một ngày chúng ta vẫn c̣n ư chí tranh đấu, th́ ngày đó, chúng ta vẫn có quyền hy vọng, thấy đất nước Việt Nam sẽ có tự do, dân chủ và nhân quyền trong tương lai.

 

Ngay bây giờ, nếu chúng ta không làm ǵ, trong tương lai, đất nước của chúng ta sẽ mất dần về tay Tàu Cộng. Qua tập đoàn bán nước “c̣n Đảng c̣n ḿnh!”

 

Lịch sử Việt Nam chứng minh, Việt Nam không thiếu anh hùng, và tương lai Việt Nam, không thể để Trung Cộng xâm chiếm. Cùng nhau trong và ngoài nước, cùng đứng lên lật đổ chế độ bạo tàn, giữ lấy quê hương. Chúng ta tin tưởng như vậy. Tương lai Việt Nam sẽ tươi sáng. B́nh minh, nắng ấm lại trở về trên đất Mẹ!

 

Nên ngày nào c̣n CS ngự trị, Tháng Tư Đen vẫn c̣n là một nhắc nhở cần thiết, cho công cuộc đấu tranh dân chủ, đ̣i lại tự do cho người dân Việt Nam.

 

Mong lắm thay.

 

 

Bằng giây phút này 48 năm về trước!

 

- Cả đất nước Việt Nam sắp rơi vào tay Cộng Sản, 30 tháng 4 năm 1975, măi măi là vết thương đau đớn trong ḷng hàng triệu người dân trong nước và ngoài nước.

 

“Bên chiến thắng” là phe ác, chỉ biết quyền lợi của ḿnh, của Đảng, gần nửa thế kỷ, đă đưa dân tộc Việt xuống tận đáy bùn đen, và c̣n có nguy cơ mất nước vào tay ngoại bang.

 

Ngày nào khi quê hương chưa có tự do dân chủ, ngày ấy, vẫn c̣n là Tháng Tư đau thương! Người Việt vẫn c̣n trách nhiệm đấu tranh để quê hương chóng có thay đổi, để tương lai Việt Nam được tươi sáng hơn, sánh vai với những quốc gia văn minh trên thế giới hiện nay.

 

Ngày đó, b́nh minh lại trở về trên quê hương yêu dấu!

 

 

 

Không Bao Giờ Quên! 30/4 Ngày Đen Tối Nhất Lịch Sử VNCH!

 

 

* Ngày 28-04-1975

 

– Tổng thống Trần Văn Hương lên nắm chính quyền quốc gia Việt Nam được bảy ngày (7) th́ tuyên bố rút lui. Theo yêu cầu của Lưỡng viện Quốc hội Việt Nam Cộng-Hoà, cụ Trần Văn Hương sửa “Hiến pháp” và “hiến dâng” chức tổng thống không dân cử cho Đại tướng Dương Văn Minh. Chả hiểu sao cụ Hương tụt xuống, cho ông Dương Văn Minh trồi lên nắm chính quyền nhanh như chớp!? Việt Nam như quả bóng tṛn, khi th́ đá dưới gót chân, khi đội đầu, bị đá qua đá lại rồi bị “sút” bóng lăn xuống vũng bùn. Một chính phủ sắp đến ngày diệt vong rồi hay sao, mà suy tàn thê thảm đến độ xót xa!

 

Lúc nầy Tổng thống Dương Văn Minh nói rất hùng hồn:

 

“Không bao giờ đưa miền Nam Việt Nam cho Việt cộng. Làm ǵ bây giờ? Chúng ta cần ngồi lại thân thiện bên nhau và chia sẻ mọi quyền lực . Cần một ḷng đoàn kết v́ nước v́ dân . Th́ toàn dân và toàn quân sẽ đứng vững như kiềng ba chân. Miền Nam Việt Nam sẽ không bị sụp đỗ toàn diện đâu.”

 

 

* Ngày 29-04-1975

 

 – Tổng thống Dương Văn Minh ra lệnh trục xuất những người Mỹ cuối cùng ra khỏi đất nước Việt Nam. Nhơn Trạch, Thành Tuy Hạ, Cát Lái, Cầu Sông Buông, Long B́nh, Biên Hoà, Phú Lợi, Lai Khê, Bến Cát, B́nh Dương, Tân Uyên, Lái thiêu, G̣ Vấp, Hướng Tây Bắc Đồng Dù, Củ Chi, Hướng Tây Tây Nam Hậu Nghĩa, Tân Túc, Tân Hoà, Phú Lâm… lần lượt bị chiến tranh gian ác xâm lược. Thấy mất thật rồi!

 

Tin tức mỗi ngày mỗi giờ một xấu hẳn đi. Cho đến ngày hăi hùng. Ngày đớn hèn bi thảm. Ngày tối đen hắc ám nhất lịch sử Việt Nam. Ngày đánh dấu trầm uất, thống hận:

 

Thế là trong thành phố Sài G̣n vốn dĩ ồn ào náo nhiệt, bon chen sợ hăi, càng tăng thêm nhốn nháo, xôn xao, xớn rớn hăi hùng hơn. Sài G̣n ch́m trong biển t́nh đau thương tràn ngập mịt mùng. Sài G̣n như rắn mất đầu, người người xớn rớn ồn ào như núi lở, như động đất, như triều cường sóng thần vùi dập. Sài G̣n đă mất đi vẻ hào nhoáng thanh lịch sang trọng xa hoa của ḥn ngọc viễn đông xưa. Thành phố giờ đây ồn ào náo nhiệt hỗn loạn, bụi bặm và rác rưởi ụ từng đống to tướng. Sài G̣n càng hỗn loạn, hoang mang lo sợ bùng lên dữ dội.

 

Nhất là những gia đ́nh giàu sang quyền quư, ở Sài G̣n và cư dân gốc Trung Hoa đang sinh sống ở Chợ Lớn hăi hùng huyên náo loạn cả lên. Thuở xa xưa, người Hoa có quốc tịch Anh, được người Pháp (đang cai trị nước Việt ta lúc bấy giờ), cho phép người Hoa từ Singapore nhập cư vào Việt Nam. Họ giàu xụ! Có tiền rừng bạc bể, nên độc chiếm thị trường kinh tế, thương mại, sầm uất ở một giang sơn Chợ Lớn!

 

Hết rồi vẻ sạch sẽ thanh cao rộng răi trên những phố Catina, đại lộ sang trọng Thống Nhất, con đường Lê Văn Duyệt. Trần Hưng Đạo. Hai Bà Trưng, Nguyễn Huệ, vân vân… thậm chí cả con đường Duy Tân "cây dài bóng mát" thuở nào, nay cũng có từng tốp mười tốp hai ba mươi người tụ tập, dọc theo con đường nên thơ nầy, tới sau lưng nhà thờ Đức Bà. Họ lo lắng, bồn chồn xôn xao, hốc hác, băn khoăn đứng ngồi không yên, kể từ khi phi trường Tân Sơn Nhất bị pháo kích. Sài G̣n nóng như một hoả ḷ. Càng ghê rợn hơn, tin từ đài phát thanh Sài G̣n loan báo kể từ giờ phút nầy: Thiết quân luật 24/24. T́nh h́nh thủ đô Sài G̣n vắng lặng như tờ, không giống một thành phố chết th́ là ǵ!?

 

 

* Ngày 30 tháng 4 năm 1975.

 

- 8 giờ sáng ngày 30-4-1975 - Sáng sớm tinh mơ, Tổng thống Dương Văn Minh lên Truyền thanh Truyền h́nh, ông ra lệnh cho các tuyến pḥng thủ của Lữ đoàn Liên binh Pḥng vệ Phủ Tổng thống không được nổ súng.

 

- 9 giờ sáng ngày 30-4-1975 - Tổng thống Dương Văn Minh đọc diễn văn trên đài Truyền thanh: “Yêu cầu Toà Đại sứ Mỹ và văn pḥng tùy viên DAO Hoa Kỳ, phải rời khỏi Việt Nam ngay lập tức!”

 

- 10 giờ ngày 30-4-1975: Tổng-thống Dương Văn Minh leo lên làm Tổng thống được ba ngày, ông liền “mở cửa khẩu” kêu gọi Quân lực Việt Nam Cộng Hoà:

 

- “Ở đâu, hăy giữ nguyên vị trí ở đó.”

 

- “Ngưng chiến. Chờ bàn giao chính quyền miền Nam Việt Nam: cho lực lượng mặt trận giải phóng miền Nam vào chiếm.”

 

- “Chuẩn bị giao nạp vũ khí cho đối phương.”

 

– Chao ôi! Sụp đổ toàn diện cả một chế độ. Bàng hoàng cả một dân tộc Việt Nam, chiến tranh hai miền Nam Bắc đưa con người bải hoải lết tới đường cùng cuối bờ vực sâu.

 

Ngày 30 tháng 4 năm 1975 – Thật hắc ám. Khi 15 giờ chiều, Trịnh Công Sơn hát lui hát tới bài “Nối Ṿng Tay Lớn,” không có nhạc đệm trên đài phát thanh Sài G̣n. Không những là ngày uất hận “nối ṿng tang lớn,” mà c̣n là ngày co giật từng cơn run kinh phong nhăn nhúm rúm ró teo tóp lại.

 

Quân Bắc Việt được sự hỗ trợ tối đa của Nga và Tàu cộng cung cấp đầy đủ đạn dược, súng ống và xe tăng. Trong khi miền Nam Việt Nam bị Mỹ hứa lèo hứa cuội, rồi trở mặt phản bội, lănh đạm bỏ rơi. Mỹ từ chối hết mọi thứ, kể cả chính phủ miền Nam chỉ xin chi viện 300 triệu đồng. Cũng không! Toàn Quân miền Nam thiếu thốn đủ mọi thứ. Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa phải tự anh hùng oai dũng kiên cường chiến đấu, quyết liệt chống trả đến viên đạn cuối cùng, trong sự cô độc, vô cùng đắng cay chua xót và tuyệt vọng dường bao!!! Những Người Lính dũng cảm ấy chưa hề buông súng bỏ cuộc. Họ không bao giờ phản bội dân tộc và cương quyết ở lại giữ ǵn quê hương. Cho đến một ngày thứ Tư: 30-04-1975 họ phải cúi đầu bật khóc; v́ buộc ḷng phải tuân theo thượng lệnh .

 

Ngày 30 tháng 4 đen tối hắc ám năm 1975 . Đời sống ấy phơi bày cuốn phim cay nghiệt, có cảnh tượng kém thanh lịch, bóc trần những điều quá thật, làm tan nát đời nhau. Chẳng bao giờ xóa nḥa, tàn phai trong kư ức mọi người. Tan hoang kinh khủng. Đau đớn tột độ!

 

“Hạnh phúc Ḥa B́nh” đến, vội vă chợt đi. Giật theo tấm áo đơn bạc. Lộ ra quá khứ trần trụi. Hiện tại đọa đày, tương lai đen tối mịt mù; vô cùng cay đắng!!!

 

"... Đá vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt,

Nước c̣n chau mặt với tang thương.

Ngh́n năm gương cũ soi kim cổ,

Cảnh đấy người đây luống đoạn trường."

                                         (Bà Huyện Thanh Quan)

 

 

Trần Văn Giang

Orange County, Tháng 4 năm 2023

 

 

 

Tin Tức - B́nh Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính