Vụ “bắn lầm” trong Trận Mậu thân (đợt 2)

 

Trần Lư

 

 

Vụ “bắn lầm” trong Trận Mậu thân (Đợt 2), tuy đă xẩy ra cách nay gần 40 năm, nhưng nhựng bí ẩn vẫn chưa được tiết lộ. Nhiều câu hỏi chưa được giải đáp và những nghi vấn cùng những hệ lụy chính trị vẫn c̣n là những ẩn số! Chúng tôi xin gửi đến quư vị những chi tiết, sưu tầm được qua những bài trích trong hồi kư của những người trong cuộc, và những đoạn viết về vụ này trong sách báo Mỹ. Chúng tôi hy vọng qua bài viết này sẽ nhận được những ư kiến hay những chi tiết chính sác hơn của “những vị biết sự thực”..hầu những thế hệ sau biết được thêm một vấn đề lịch sử..

 


Vụ trực thăng Mỹ bắn rocket vào trrường Phước Đức, xẩy ra vào ngày 2 tháng 6 năm 1968, gây tử thương và bị thương cho một số sĩ quan QLVNCH, đang họp hành quân.. được chính thức giải thích là “bắn lầm” nhưng vẫn được nhiều người cho là một “cuộc thanh toán chính trị” do Mỹ và TT Thiệu đạo diễn để “tỉa bớt” vây cánh và “cảnh cáo” Tướng Kỳ..

 

Tác giả Chính Đạo trong Mậu Thân 68 Thắng hay bại viết (trang 334-335). (Chính Đạo là bút danh của Vũ Ngự Chiêu, Ph.D Sử học)

 

“Giữa lúc đó, một tai nạn xẩy ra ở đường Khổng Tử khiến quân chính phủ thiệt hại nặng. Vào lúc 6 giờ chiều, một trực thăng vơ trang Mỹ-theo báo cáo chính thức v́ ống phóng hỏa tiễn bị hư-đă oanh kích lầm vào vị trí Bộ Chỉ huy hành quân đặt tại trường Phước Đức (286 đường Khổng Tử). Sáu sĩ quan cao cấp của VNCH bị tử nạn, gồm có: Trung Tá Nguyễn Văn Luận, Giám đốc Cảnh Sát Đô Thành; Trung Tá Nguyễn Ngọc Trụ, Trưởng Ty CS quận 5; Trung Tá Đào Bá Phước, CHT Liên đoàn 5 BĐQ; Trung Tá Phó Quốc Chụ, Giám đốc Nha Thương Cảng Sài G̣n; Thiếu Tá Nguyễn Ngọc Sinh, Phụ tá GĐCSĐT; Thiếu Tá Nguyễn Bảo Thùy, Chánh Sở An Ninh Sài G̣n (em Trung tướng Nguyễn Bảo Trị, đương kim Bộ trưởng Xây Dựng Nông Thôn). Một số người khác bị thương như Đại tá Văn Văn Của, Đô trưởng Sài G̣n; Đại tá Nguyễn Văn Giám, Tư lệnh Biệt Khu Thủ Đô; Trung tá Trần Văn Phấn, Phụ tá TGD/CSQG (cụt chân).
Tai nạn này xẩy ra chỉ cách tuyến giao tranh khoảng 150 thước. Trung tướng Khang, Tư lệnh Quân đoàn III kiêm Tổng trấn sài G̣n, thoát chết trong đường tơ kẽ tóc-Vài phút trước đó, một cố vấn Mỹ mời Khang ra ngoài thảo luận. Tại sài G̣n, lập tức có tin đồn cho rằng phe Thiệu đang ra tay thanh toán nhóm Kỳ. Tin đồn này càng có vẻ khả tín hơn khi được “móc nối” với việc Chuẩn tướng Loan bị thương ở cầu Phan Thanh Giản, Đại tá Lưu Kim Cương chết ở khu Ông Tạ, Chính phủ Nguyễn Văn Lộc phải từ chức cho Trần Văn Hương, người ra mặt chống đối Kỳ, lên thay. Rồi đến việc bổ nhiệm tướng Nguyễn Văn Minh “đờn” Tư lệnh Sư đoàn 21, làm Tư lệnh Biệt Khu Thủ Đô thay Khang trong tháng 6/1968 và ép Khang từ chức Tư lệnh QĐ III hai tháng sau. Việc Thủ tướng Hương mang hoa và một phái đoàn kư giả vào nhà thương thăm Loan, hay đặc cách Loan lên Thiếu tướng và Nguyễn Đức Thắng lên trung tướng ngày 3/6/1968 -theo chuyên viên về “thuyết âm mưu”(conspiracy)-chẳng là ǵ hơn thủ thuật bôi thuốc đỏ lên những vết chém trên lưng Kỳ..”

 

Trong phần Phụ chú, Chính Đạo ghi thêm: Đại tá Trần văn Hai được cử thay Loan. Cùng ngày 7/6/1968 Đỗ Kiến Nhiễu thay Văn Văn Của làm Đô trưởng.

 

Tác giả Trương Dưỡng trong Góc chiến trường xưa: Trong trận Tết Mậu Thân trên Người Việt Online, January 17, 2006 viết:

“Trong trận Mậu Thân đợt II có một việc đau ḷng xẩy tại chợ kim Biên khi một chiếc trực thăng vơ trang của Hoa Kỳ đă bắn lầm vào trường tiểu học Phước Đức, trong đó Bộ Chỉ Huy Phản công của ta đang họp mặt tại BCH/HQ?Liên Đoàn 5 BĐQ để hoạch định đối sách. Hậu quả là Đại tá Đào Bá Phước, Liên đoàn trưởng LĐ 5 BĐQ, Trung tá Lê Ngọc Trụ, Trưởng ty CS Quận 5, ông Phó Quốc Trụ thuộc Nha Thương cảng, Thiếu tá Nguyễn Bảo Thùy (em của Trung tướng Nguyễn Bảo Trị) đều bị hy sinh. Đại tá Văn Văn Của bị thương và Đại tá Phần, Phó GĐ Cảnh sát bị cụt hai chân.


Trước đó khoảng 5 phút, Đại tướng Cao Văn Viên, Trung tướng Lê Nguyên Khang, Tư lệnh Quân đoàn III và Đại tá Trần Văn Hai vừa rời khỏi trường Phước Đức ra phía ngoài gần đó quan sát. Thiếu tá Hồ Văn Ḥa, TĐ trưởng TĐ 35 BĐQ đang điều động càn quét đám đặc công VC. Nếu ông đi sớm 5 phút th́ đă nguy hiểm đến tánh mạng. Và sau 10 phút khi hai trái rocket nổ th́ Phó TT Nguyễn Cao Kỳ đến (theo lời kể lại của niên trưởng Đặng Kim Thu, khóa 19 Đà Lạt, tùy viên của ĐT TTM trưởng lúc đó có mặt tại hiện trường). Cũng có tin đồn đây là một vụ thanh toán phe phái trong hàng tướng lănh cao cấp lúc bấy giờ. Nhưng đây chỉ là một tin đồn, chưa có bằng chứng rỏ ràng..”

 

Một trong những “nhân chứng”, có mặt trực tiếp tại hiện trường lúc xẩy ra vụ “bắn lầm” là Nhà văn Nguyễn Thụy Long đă kể lại trong Hồi Ức 40 năm làm báo đăng làm nhiều kỳ trên Oregon Thời Báo, các tháng 8, 9 và 10 năm 2006, ghi lại như sau:

“ Khoảng 9 giờ 30 sáng, phái đoàn của tướng Lê Nguyên Khang, tham mưu trường vào thị sát mặt trận.Ông chỉ thị cho các sỉ quan thuộc cấp chỉ huy mặt trận không được dùng súng lớn để dập đối phương đang ẩn nấp, tránh thiệt hại cho dân.Phải dùng những cánh quân mỏng xâm nhập mục tiêu dù có bị thiệt hại..


.... Từng bước một đoàn quân tiến lên, họ tiến vào trường trung học Phước Đức của người Hoa, đó là điểm dừng quân.


Máy bay bay quần quần ở trên đầu, giữa buổi trưa nắng gắt. Tôi nhận thấy một số sĩ quan chỉ huy mới hồi sáng c̣n thấy mặt, bây giờ biến đâu mất, như Đại tá Trần Văn Hai. C̣n lại một số sĩ quan khác ngồi trên tam cấp trường Phước Đức, cúi đầu trên tấm bản đồ mặt trận, hoạch định kế hoạch tấn công. Tôi có mặt ở đó, và thấy ḿnh thừa thăi, trong khi đă thu thập đầy đủ tin tức cuộc tiến công diễn ra trong đêm nay. Bộ chỉ huy mặt trận ngồi trên tam cấp trường Phước Đức tỏ ra hăng hái, tất cả có sáu vị tá, có những người không giữ nhiệm vụ ǵ, nhưng cũng ngồi cả đăy. Tôi gặp Trung tá Phó Quốc Chụ, ông nói:

– Tôi chẳng có nhiệm vụ ǵ ở đây hết, tôi sang chợi, hy vọng t́m được khẩu súng Sao đỏ (K54) để làm kỷ niệm..


.. …Ông Nguyễn Thụy Long dành một đoạn để viết về con vịt giữa lửa đạn mà ông t́m cách cứu. Sau đó Ông bỏ con vịt vào túi và tiếp tục nhiệm vụ săn tin chiến trường, như v́ con vịt kêu quá nên Ông đành rời buổi họp của các vị Tá.Đoạn kể tiếp về vụ “bắn lầm” như sau:

 

Trên đầu chúng tôi máy bay bay quần quần, một quả khói vàng nữa được bắn ra từ ban chỉ huy, đánh dấu điểm cho chắc ăn. Tôi bước ra khỏi ban chỉ huy chừng năm, sáu thước, nghếch mắt nh́n hai chiếc trực thăng chiến đău lao xuống, hai tia lửa hỏa tiễn phụt ra khỏi ổ phóng, phản ứng tự nhiên, tôi lăn ḿnh xuống ngay bờ hè cống thoát nước. Hai tiếng nổ đinh tai nhức óc, kèm thêm một băng đạn đại liên bắn bồi. Mảnh bom bay vèo vèo qua đầu tôi. Khói chưa tan hẳn, tôi nhỏm dậy và thấy sáu vị tá ngồi trên bậc tam cấp tung lên, người đă chết và người c̣n oằn oại. Máy bay ngóc đầu bay chạy khỏi hiện trường, một băng đạn đại liên ở trên cao ốc gần đó bắn đuổi theo, nhưng h́nh như không trúng đích. Trực thăng bắn lầm vào quân ta rồi?

....Tôi gặp kư giả Chàng Phi từ đâu chạy đến..

 

Chàng Phi giữ tôi lại:

- Tao thấy rơ ràng đây là một vụ thanh toán nội bộ, giữa phe của Kỳ và Thiệu, không thể có vụ oanh kích lầm được. Mày có thấy người bị thương vong toàn là người của Kỳ không, những sỉ quan của Thiệu biến mất từ trưa nay..

 

Sau đây là phần trích từ tập sách Mộng không thành của BS Văn văn Của (BS Văn văn Của, lúc đó, là Đô Trưởng Sài G̣n và là một”nạn nhân” trực tiếp trong vụ bắn lầm..”)

 

Ngay trong trang mở đầu của tập sách, Tác giả đă ghi:

Kính tặng Anh linh các Chiến Sĩ:

Trung Tá Nguyễn văn Luận, Giám đốc Nha Cảnh sát Đô Thành

Trung Tá Đào Bá Phước, Chỉ huy trưởng LĐ 5 Biệt Động Quân

Trung Tá Phó Quốc Chụ, Giám Đốc Nha Thương Cảng SG

Thiếu Tá Lê Ngọc Trụ, Trưởng Ty CS Quận 5 SG

Thiếu Tá Nguyễn Ngọc Sanh, Phụ Tá Giám Đốc CS Đô thành

Thiếu Tá Nguyễn Bảo Thùy, Chánh Sở An Ninh Đô thành


Đă bị giết hại oan uổng trong khi đang làm phận sự đấu tranh chống Cộng Sàn.

Vụ “bắn lầm” được kể lại trong các trang từ 331 đến 341.. trong đó phần mô tả sự việc được kể rất chi tiết (từ 331 đến 339) và phần “nghi vấn” trong các trang 340-341..

 

Những sĩ quan có mặt trong buổi họp “tham mưu” gồm:

– Trung tướng Lê Nguyên Khang (được Cố vấn Mỹ rủ (?) đi khỏi nơi họp trước khi xẩy ra vụ bắn lầm- xem tài liệu sau..)

– Đại Tá Trần văn Phấn Tham mưu trưởng hành quân Tổng Nha CS (thay mặt Tướng Loan)

– Đại Tá Nguyễn văn Giám, Biệt Khu Thủ đô

– Đại Tá Văn văn Của Đô trưởng Sài G̣n

– Trung Tá Đào Bá Phước, Chỉ huy trưởng LĐ 5 BĐQ

– Trung Tá Lê ngọc Trụ, Trưởng ty CS Quận 5

– Trung Tá Nguyễn văn Luận, Giám đốc Nha CS Đô Thành

– Thiếu Tá Nguyễn Ngọc Sinh Tham mưu trưởng hành quân CS

– Thiếu Tá Nguyễn Bảo Thùy, Chánh sở An Ninh Đô thành

– Trung Tá Phó quốc Chụ, Giám đốc Nha Thương Cảng ( t́nh cờ đến dự buổi họp (?) v́ cùng đi với ĐT Giám).

– theo chương tŕnh sẽ có cả Phó TT Nguyễn Cao Kỳ (?) (xem bài của Ô Kỳ ở phần dưới)

 

Sau đây là diễn tiến vụ “bắn lầm”:

“.. Cuộc họp diễn ra tại tam cấp của trường Phước đức. Ngồi trên bậc cao nhất (và được tường của pḥng học trên lầu che một phần cơ thể) là Đại tá Giám và Đại tá Phấn, tham mưu trưởng hành quân của Tổng nha Cảnh Sát và đại diện cho Tướng Loan; 2 vị Đại Tá này chủ toạ buổi họp. Từ bậc dưới kế đó đến bậc thấp nhất chia ra 2 bên là các Trung Tá Đào bá Phước, Lê ngọc Trụ, Phó quốc Chụ và Nguyễn văn Luận, các Thiếu Tá Nguyễn Ngọc Sinh, Nguyễn Bảo Thùy. Tôi (ĐT Của) ngồi ở bậc thấp nhất. Một bản đồ thành phố SàiG̣n được trải ỡ giữa..


Buổi họp sắp chấm dứt, các nhiệm vụ chính yếu và nhu cầu cho ngày hôm sau đă được quyết định, chỉ c̣n phân chia ranh giới khu vực bố trí quân ban đêm là việc giữa BĐQ, CS Đô thành và CS Quận 5, th́ hạ sĩ quan truyền tin BĐQ đến đưa máy liên lạc Không quân, nói chuyện với trực thăng đến yểm trợ cho Tr Tá Phước. Th́ ra trực thăng Mỹ ở Tân Sơn Nhất đến giúp…


Tôi nghe rơ ràng Tr/Tá Phước cho tọa độ khu Ngọc Lan Đ́nh, nói rơ cao ốc h́nh hộp 4 tầng duy nhất trong khu, trục bắn từ Đông sang Tây theo đại lộ Đồng Khánh..


Cũng trong lúc ấy có tiếng trực thăng đến gần, tôi nh́n lên thấy một trực thăng từ hướng Đông bay đến, đúng theo trục Đồng Khánh, lúc ấy cách chỗ họp c̣n chứng 30 giây bay, nghĩa là sắp đến lúc bắn yểm trợ..


.. Lúc bấy giờ, nhiệm vụ của cấp Đại Tá coi như đă xong. Trên bực cao nhất, ĐT Giám đứng lên bước vào sâu trong hàng hiên nơi đặt máy truyền tin liên lạc riêng của hệ thống BKTĐ. ĐT Phấn, lúc trước chồm người vào chỗ bản đồ, bây giờ ngồi thẳng người lên, thân ḿnh được che khuất bởi tấm vách của pḥng học, chỉ c̣n chân tḥ ra ngoài. Phần tôi, thấy cần phải đi ra ngoài kiểm soát lại đám cháy ban trưa..


Sau khi ra lệnh cho sĩ quan cứu hỏa ở chỗ xe jeep đỏ chỉ huy đậu sát lề đường ngay trước cổng trường, tôi quay trở vào chỗ họp. Vụa qua khỏi cổng c̣n bốn, năm bước nữa mới đến tam cấp tôi bỗng cảm thấy một sức ép không khí nặng nề đè lên người xô tôi ngă ngửa..


ĐT Của viết tiếp về vụ “điều tra” tai nạn như sau:

Chiếc trực thăng Mỹ thay v́ bắn vào mục tiêu theo trục Đồng Khánh (từ Đông sang Tây) th́ đổi hướng Bắc-Nam qua đầu chỗ đang họp tham mưu mà không thông báo cho dưới đất biết, v́ thế bắn 2 quả roc kết th́ quả đầu vào Ngọc lan đ́nh, quả sau vào tường pḥng họp bên trên tam cấp nổ chụp lên đầu nhóm đang họp. Tất cả sĩ quan tham dự buổi họp đều tử nạn chỉ trừ ĐT Giám lúc ấy đang đứng khuất trong hiên, ĐT Phấn nhờ ngồi thẳng người lên nên chỉ nát 1 gối phải cưa chân, và tôi bị thương ở đầu, mặt, ngực toàn phần mềm không trúng tạng phủ và nặng nhất là găy khuỷu trái. Trung sĩ y tá Trần trùc Trâm đi hộ vệ Đô trưởng cũng bị một mảnh đạn vào tim.

Sáng ngày 3/6 tôi được ĐT Hoành trưởng đoàn thanh tra của Bộ TTM QLVNCH đến Bệnh viện Grall điều tra về tai nạn bắn lầm. Tôi kể lại sự việc từ lúc Trung tá Đào bá Phước điện đàm với trực thăng đến lúc tôi bị thương và yêu cầu làm sáng tỏ các vấn đề sau đây:

Là một trực thăng của Quân đội Mỹ và phi công là người Mỹ, gây tử thương cho một số sĩ quan VN mà phái đoàn chỉ có Việt Nam?

 

Tại sao không bắn theo hướng và trục yêu cầu?

 

Tại sao đổi hướng bắn mà không thông báo cho dưới đất biết để lấy nhựng biện pháp an toàn cần thiết?

 

Dưới đất đă ấn định rơ mục tiêu duy nhất, trường Phước Đức không có trong mục tiêu yêu cầu, mà nơi đó lại dễ nhận định là bạn v́ có nhiều xe jeep (hơn chục chiếc): đủ mầu, mầu quân đội. mầu trắng và xanh của cảnh sát, mầu đỏ của Cùu hỏa, trên không có thể thấy rơ, không thể lầm lẫn với mục tiêu yêu cầu, mà tại sao lại quyết định bắn qua đầu? Không có một góc độ nào khác để bắn vào mục tiêu mà không qua đầu trường Phước Đức?


Có một yêu cầu nào khác từ dưới đất thêm trường Phước Đức là mục tiêu thứ 2?


Tôi yêu cầu nhất định được giáp mặt với các phi công của trực thăng để đói chất trước sự hiện diện của một Ban điều tra hỗn hợp Việt-Mỹ.
Sáng hôm sau, Đ/tá Hoành trở lại gặp tôi, đưa cho xem bản phúc tŕnh của phi công nói vắn tắt rằng sở dĩ có tai nạn là v́ trục trặc kỹ thuật: quả đạn rocket thứ hai phát hỏa chậm. Chấm hết. C̣n tất cả các câu hỏi khác đều không được trả lời.


Tôi xin được giáp mặt phi công th́ Đ/tá nói rằng phi vụ đó chỉ có một phi công và người đó đă về Mỹ ngay tối ngày 2/6 (sao về gấp thế? nếu chỉ là lỗi kỹ thuật?) Tôi nhấn mạnh tại sao đổi hướng bắn mà không cho dưới đất biết th́ Đ/tá VN trả lời thay cho Mỹ rằng.. thủ tục đó..không có trong Quân đội Mỹ!..

....

 

Sau cuộc bỏ chạy 1975, Đ/tá Trần văn Phấn, chỉ c̣n một chân, và tôi bị kẹt lại (Mỹ đă hứa cho di tản mà rồi không đến chỗ hẹn rước đi), đi học tập cải tạo, VC lại sắp cho 2 chúng tôi cùng một buồng giam và cùng một độ, cho nên ban đêm thường nhắc lại chuyện xưa. Theo Đ/tá Phấn th́ có một lệnh từ dưới đất chỉ cho trực thăng thêm một mục tiêu ngoài Ngọc lan đ́nh là trường Phước Đức. và người ra lệnh là Đ/tá Giám, trước lúc đó rời chỗ họp đến chỗ máy truyền tin riêng của Biệt Khu Thủ đô, khuất sâu trong hiên, nên là người duy nhất không bị thương tícg gí, c̣n hai chúng tôi thoát chết là nhờ may mắn. Năm 1995..tại Mỹ..tôi có dịp gặp nột cựu Trung Tướng QL VNCH và kể lại lời buộc tội của Đ/tá Phấn; vị Tr/tướng là thành phần của HĐ QL từ lâu, trả lời:”Nghi như vậy oan cho Anh Giám, muốn biết ai làm việc này, th́ t́m xem, ai lả người ”Ông Thiệu” cho lên cấp và giữ chức vụ quan trọng sau đó (nguyên văn). Tức là có âm mưu đó..

 

Tướng Nguyễn Cao Kỳ (Trong thời gian xẩy ra vụ bắn lầm, giữ nhiệm vụ Phó Tổng Thống) ghi lại sự kiện này trong tập sách Buddha”s Child, trang
269-270. Câu chuyện của Ông Kỳ có nhiều điều huyền bí và Ông quy trách nhiệm về vụ này cho ĐT Trần văn Hai (?):

“.. Khoảng 3 tháng sau cuộc tấn công của địch quân, một sĩ quan trong Bộ Chỉ Huy của Biệt Khu Thủ Đô mời tôi và một số sĩ quan trung cấp đến thăm một trường học của người Hoa tại Chợ lớn để xem một cuộc triển lăm các vũ khí và đạn dược tịch thu được. Tôi cho Ông ta biết là đến đón chúng tôi tại Dinh vào sáng hôm sau, khoảng 8 giờ sáng. Đến dự các buổi lễ này là để chứng tỏ tinh thần huynh đệ chi binh và cổ vỏ cho tinh thần binh sĩ..


Đêm hôm đó, tôi mơ thấy một giấc mơ kỳ lạ. Tôi đang bay và máy bay của tôi bất ngờ nhào xuống bị hút vào một giếng lớn. Tôi cảm thấy không chống lại được, không thể thoát được khỏi giếng sâu, mày bay sẽ bị rơi và tôi sẽ chết. Vào đúng lúc đó, Đại tá Cương, Chỉ huy trưởng Căn cứ Tân Sơn Nhất, đă nói với tôi, từ ghế sau của chiếc máy bay mà tôi đang bay.


Ngay trong giấc mơ, Tôi đă rất ngạc nhiên, v́ cách đó vài tháng, có lẽ ngay trong tuần đầu của cuộc Tấn công Tết, Cương đă chết v́ trúng một quả đạn B40 của VC.


Vào lúc đang trong giấc mơ, khi tôi tự nói với tôi là tôi sắp chết, Cương nói ”Không sao, Thiếu tướng, tôi sẽ đưa Ông lên” và sau đó phi cơ của tôi bay lên được khỏi cái giếng. Và khi chùng tôi đang bay trên không, Cương chỉ tay về một nơi ở dưới đất đang có giao tranh. Anh ta nói:”Ong nh́n đi, ông có thấy nơi có đám khói vàng kia không? Hăy cẩn thận, đó là nơi mà họ sẽ oanh kích.”
“Khói vàng là đánh dấu quân bạn mà”, tôi đáp “tại sao lại oanh kích quân bạn?”
“Ông nói đúng,” Anh trả lời. “Nhưng nhớ kỹ lời tôi.”


Và sau đó Anh cho tôi xem một bức h́nh có 7 người gục chết trên mặt đất.
Tôi thức giấc trước khi trời sáng, người toát mồ hôi và mệt nhoài, tôi có cảm giác là đang có một vấn đề khó hiểu, một cảnh tượng..bị cấm hay tôi đă quên một việc tối quan trọng.


Khoảng 7 giờ 30 sáng, một sĩ quan đến để đưa tôi đi Chợ Lớn vói cùng nhóm. Tôi nói:” Hôm nay Tôi bị đau, Cứ đi tôi không đến được”, và trờ về giường, ngủ tiếp thêm vài tiếng. Đến 10 giờ sáng, tin từ Chợ lớn báo về: Những người thân cận ủng hộ tôi, đến trường học của người Hoa đă bị trúng đạn rocket phóng đi từ một trực thăng Mỹ. 6 người chết và 2 bị thương nặng. Khi tôi xem một bức h́nh báo chí chụp cảnh sân trường, vài phút sau sự việc, th́ đó chính là bức h́nh tôi đă thấy trong giấc mơ- chỉ khác là trong giấc mơ có 7 xác người tử nạn, và nơi sân trường chỉ có 6. Tôi không hiểu thế nào hay tại sao, nhưng tôi chắc chắn là Cương đă cứu mạng tôi.


Tôi không bao giờ biết được là ai đă điều hành chiếc trực thăng vơ trang Mỹ buổi sáng hôm đó hay tại sao trực thăng Mỹ lại tấn công quân bạn tại sân trường giữa một thành phố đă b́nh định. Tôi cũng nghe những tin đồn cho rằng Thiệu là người chủ mưu, Ông ta mưu toan kết hợp với người Mỹ hy vọng giết được tôi. Vài năm sau, tôi nghe nói, một Đại tá Trần văn Hai nào đó đă có mặt trên chiếc trực thăng. Tôi chỉ biết sơ về Ông này. Thiệu sau đó cho Ông ta làm Tư lệnh Cảnh Sát quốc Gia, thay cho Tướng Loan, cần nhiều tháng mới lành được thương tích..

 

Tập san Biệt Động Quân trong các số 12 và 13 có 2 bài rất đặc biệt, phỏng vấn một số sĩ quan BĐQ, có mặt tại chỗ và chứng kiến từ đầu đến cuối “Sự kiện Trường Trung Học Phước Đức”.

 

Tập san BĐQ số 12 trong bài “ Sự kiện Trường Trung Học Phước Đức” đă ghi lại cuộc phỏng vấn Thiếu tá Hà Kỳ Danh (cấp bực lúc xẩy ra sự kiện) chức vụ là Trưởng Ban 3 của LĐ 5 BĐQ, người đă chứng kiến từ đầu đến cuối vụ “bắn lầm”. Thiếu tá Danh đă cung cấp một số chi tiết rất “đáng chú ư”.


Sau đây là những câu hỏi và trả lời liên hệ đến vụ “bắn lầm” (Những chữ nghiêng là nguyên văn các câu hơi và trả lời trong bài đăng trên Tập san BĐQ. Quư vị muốn đọc các bài này xin vào website:  www.bietdongquan.com/baochi/munau

 

BBT (Ban Biên tập): Có phải khi xẩy ra trận công kích Tết Mậu Thân đợt 1 th́ LĐ 5/BĐQ đă đánh địch tại Chợ Lớn không?

 

HKD (Thiếu Tá Danh): Không phải LĐ5/BĐQ chỉ đánh địch ở Chợ Lớn khi chúng mở đợt công kích thứ nh́.


BBT: Trong cuộc công kích đợt 2, LĐ5/BĐQ được điều động vào diệt địch tại Chợ Lớn, nghe nói rằng cuộc hành quân này do Bộ Chỉ Huy BĐQ và Đại Tá Trần văn Hai trực tiếp chỉ huy phải không?


HKD: Tất cả đều do sự chỉ huy của Bộ Tư Lệnh Biệt Khu Thủ Đô, Bộ CH BĐQ không có dính dáng tới sự điều động này hết.


BBT: Sao nghe nói lúc đó ĐT Hai chỉ huy mặt trận này mà anh?


HKD: Không, ĐT không có chỉ huy hay điều động đơn vị nào hết. Có điều là tuy không phải nhiệm vụ nhưng nhiều lần tôi thấy ĐT Hai tới sát mặt trận, cách chỗ đánh nhau vài chục mét.. (Th/T Danh giải thích thêm cho biết ĐT Hai đến để khích lệ và kiểm soát các binh sĩ BĐQ ngăn ngừa phạm pháp..)


BBT:..Trở lại vụ Mậu Thân đợt 2 với trái rocket bắn xuống làm chết mấy Ông sĩ quan tại BCH/HQ trong một trường học ở Chợ Lớn. Trường đó tên ǵ và thuộc quận mấy?


HKD: Trường đó là trường trung học của người Hoa tên Phước Đức, ở ngay trung tâm Chợ Lớn, đường Khổng Tử. Có lẽ tôi nói cho rơ hơn một chút, khu vực hành quân lúc đó bao gổm các con đường Tổng Đốc Phương, Lư Thành Nguyên và Khổng Tử. Tại nơi này có nhà hàng Soái ḱnh Lâm đă bị VC chiếm và cố thủ. BCH hành quân của LĐ 5 đóng tại trường Phước Đức (Ghi chú của Trần Lư: có sự nhầm lẫn của Th Tá Danh về tên Nhà hàng bị VC chiếm..xem phần trả lời phỏng vấn của Thiếu Tá Nam trong bài).


BBT: Như trên đă nói BCH/LĐ5 đóng tại Trường đua Phú Thọ, tại sao lúc đó BCH/LĐ lại đến đặt tại Trường Phước Đức?


HKD: tại Trường đua Phú Thọ là Bộ Chỉ Huy nặng, c̣n Bộ Chỉ huy lưu động của LĐ th́ chỗ nào sôi động, đánh nhau mạnh th́ BCH/HQ lưu động tới gần đó cho tiện việc theo dơi, đôn đốc và chỉ huy..

Sau khi Th/tá Danh giải thích về lư do đặt BCH LĐ tại Trường Phức Đức, cách Nhà hàng SKL khoảng 50m đường chim bay, BBT hỏi tiếp:

 

BBT: V́ t́nh h́nh sôi động nên BCH/LĐ5/HQ phải di chuyển đến trường Phước Đức, vậy tại sao lại có những người không dính dáng ǵ đến việc chỉ huy hành quân lại có mặt tại đó? Họ đến đó để làm ǵ?

 

HKD: Anh muốn nói những người nào?


BBT: Thí dụ như Ông Tru. Cảnh sát Quận 5, Ông Chụ, Ông Phấn, các Ông quan thuế, cảnh sát ǵ đó..

 

HKD: Làm sao tôi biết được các ông ấy đến để làm ǵ!

 

BBT: Khi BCH/LĐ5 di chuyển từ trường đua Phú Thọ đến trường Phước Đức th́ các ông sĩ quan kia cũng từ đó đi chung với Ông Đào Bá Phước hay họ đến sau từ các nơi khác?

 

HKD: BCH/LĐ5 tới rồi, các ông ấy một lúc sau mới đến, các ông đến lai rai cách nhau khoảng 5,10 phút mỗi người..

 

BBT: tại sao các Ông ấy biết ông ĐB Phuớc ở đó mà họ đến?

HKD: Tôi cũng không rơ làm sao các ông ấy biết để tới.

 

BBT: Nhưng Anh là Trưởng ban 3 mà?

 

HKD: Dù là Trưởng ban 3 nhưng tôi không có quyền triệu tập mấy ông ấy và tôi cũng không nghe thấy gọi trên máy. Có thể ông Phước gọi các ông ấy tới?


BBT: Anh có biết Ông Phước gọi các ông ấy đến để làm ǵ không?

 

HKD: Làm sao tôi biết được. Ông Phước không nói ǵ với tôi về việc này. Nhưng có điều này tôi nghĩ cũng nên nói cho các anh nghe: khi BCH/HQ/LĐ5 vừa đến trường Phước Đức th́ có một phái đoàn kư giả và phóng viên chiến trường quốc tế đủ mọi thứ Anh, Mỹ, Pháp..v.v kéo đến. Có lẽ họ biết BCH/LĐ5 đến trường Phước Đức v́ Tr/tá Phước gọi về BKTD xin pháo binh bắn vào SKL..Có lẽ đám kư giả này đang ở BTL/BKTĐ nên họ biết và kéo đến đây để lấy tin.. Họ nói chuyện với Tr/tá Phước một lúc rồi kéo nhau đi. Khi đám kư giả đi rồi th́ các Ông Lê Ngọc Chụ, Trưởng ty CS Quận 5 đến và sau đó là Th/tá Phó quốc Chụ giám đốc thương cảng Saigon, Đại Tá Phấn, Ông luận thuộc Tổng Nha Cs, Th/tá Xinh CSQG, Th/tá Nguyễn Bảo Thùy Phân Khu Đô thành, Th/tá Tô Biệt đội trưởng CSDC và có cả Đ/tá Văn văn Của Đô trưởng Saigon. Sau đó tôi được biết Đại tá Giám, Tư lệnh BKTĐ sẽ đến BCH/LĐ5 để thị sát t́nh h́nh và cho chỉ thị. Khi Đại tá Giám đến th́ tất cả các vị nói trên đều có đủ mặt.


BBT: Tôi muốn biết rơ hơn, suốt thời gian đó, anh vẫn đứng cạnh Tr/tá Phước?
 

HKD: Th́ tôi vẫn đứng tại đó. Sau khi Đ/tá Giám đến nơi và biết rơ t́nh h́nh th́ đích thân ông gọi máy lên QĐ 3 xin cho gunship yểm trợ.

 

BBT: Xin gunship chừng bao lâu th́ có?

HKD: Chừng 30 phút

 

BBT: Nếu có gunship th́ tất nhiên sẽ phải có C&C phải không? Vậy th́ ai ngồi trên C&C?

HKD: Tôi không thấy chiếc C&C nào cả, về phía VN thỉ chỉ có độc nhất một ḿnh Đại úy Tống viết Lạc ngồi trên chiếc gunship..

 

BBT: Thế Đ/u TV Lạc thuộc đơn vị nào, và nhiệm vụ của Ông ta?

HKD: TV Lạc lúc đó là Trưởng ban 3 của TĐ 30/BĐQ và ông đi với gunship để yểm trợ cho chính đơn vị của Ông.

 

BBT: Trưởng ban 3 TĐ 30/BĐQ đang hành quân ở vùng Chợ lớn làm sao về Biên Ḥa cho kịp để leo lên gunship?

HKD: Đâu cần về Biên ḥa, gunship đáp xuống đường Tổng Đốc Phương, v́ khu vực này clear rồi, duy nhất chỉ có 2 chiếc gunship của Mỹ và không có chiếc C&C nào cả. Khi Tống viết Lạc leo lên gunship là tôi contact với Lạc ngay và Tr/tá Đào Bá Phước đích thân gọi cho Lạc và cho toạ độ tác xạ. Ông bảo rằng chỉ được bắn vào mục tiêu nhà hàng SKL mà thôi, không được bắn vào bất cứ mục tiêu nào khác v́ chung quanh đó là quân bạn. Hai chiếc gunship bay ṿng hai ba lần để pilot và Lạc nhận định rơ mục tiêu và ngay sau đó tất cả vị trí quân bạn đều thả trái khói màu vàng, kể cả BCH/LĐ5 theo yêu cầu của Đ/u Lạc. Sau khi quan sát và nhận định mục tiêu xong, Đ/u Lạc gọi tôi và nói: “ Tôi đạ nhận định rất rơ hai vị trí trường học và Nhà hàng SKL rồi, bây giờ có cho bắn hay không để tôi báo cho pilot biết?” Sau đó Đ/tá Giám và Tr/tá Phước liên lạc trực tiếp với Đ/u Lạc và cho lệnh bắn.


BBT: Khi ra lệnh cho gunship bắn th́ trái rocket đầu tiên nổ ngay vào BCH/ LĐ hay sao?

HKD: Nó như thế này: sau khi chuẩn bị xong xuôi hết rồi th́ cũng là lúc Đ/tá Giám nói với tôi: Anh Danh vẽ cho tôi cái sơ đồ khu vực hành quân của các anh lên bản đồ của tôi để tôi đem về theo dơi”. Tôi đang ngồi tại hành lang trường học cùng các ông ấy, nghe nói vậy tôi đứng lên và cầm bản đồ của ông bước vào trong để vẽ th́ cũng là lúc gunship chuẩn bị bắn. Trong lúc tôi đang vẽ, khoảng 2 phút, th́ Đ/tá Giám bước vào đến bên cạnh tôi và hỏi: anh Danh vẽ xong chưa, đưa cho tôi để tôi c̣n về BTL/BKTĐ.” Bỗng nhiên lúc đó nghe một tiếng nổ thật lớn.

 

Cũng trong cuộc phỏng vấn này Th/tá Danh xác nhận chỉ có một trái rocket đầu tiên và duy nhất nổ trúng vào trường Phước Đức. Đại tá Giám lúc xẩy ra vụ nổ ở tại pḥng trong với Th/ tá Danh. Sau khi xẩy ra vụ nổ, Th/tá Danh mô tả thêm các chi tiết về t́nh trạng tử nạn của các sĩ quan có mặt như Thiếu tá Tô (CSDC) bị thương nặng; hai Ông Trụ và Chụ chết tại chỗ; Tr/tá Đào Bá Phước c̣n sống được Th/tá Danh ôm đưa ra xe, chạy vào BV Chợ Rạy cấp cứu, nhưng chết tại BV v́ bị mảnh rocket ghim vào đầu. Th/tá Danh cũng xác nhận là khi Ông ra khỏi pḥng th́ Đ/tá Giám đă vọt ra trước và lên xe chạy về BKTĐ ngay..

 

Thiếu tá Danh cũng kể thêm:

 

BBT: Sau sự kiện đó anh có liên lạc với Đ/u Tống Viết Lạc không?

HKD: Mấy ngày sau đó, khi trở lại trường đua Phú Thọ th́ có phái đoàn của Bộ TTM (hỗn hợp Việt-Mỹ) đến điều tra, họ gọi Tống Viết Lạc lên để hỏi. Cũng có tôi ở đó nữa, nhưng lạ một điều là không ai hỏi tôi một câu nào cả mà chỉ chú trọng vào hỏi TVLạc mà thôi..


Sau đó tôi gặp riêng TV Lạc và hỏi: “Theo tôi biết, gunship bắn rất chính xác, và độ chính xác của nó lên đến 5-10m, vậy tại sao trường Phước Đức cách Nhà hàng SKL đến 50m mà gunship lại bắn nhầm?”


TV Lạc trả lời:” không phải bắn nhầm, pilot cho biết là khi anh ta bắn trái rocket thứ nhất th́ bị trở ngại kỹ thuật và anh đă bắn trái thứ nh́ và không hiểu v́ trở ngại ǵ đó trái thứ nh́ đă bị ngắn tầm và đi trật mục tiêu, khi biết đă trật mục tiêu tôi đă cho ngưng tác xạ ngay cho nên chỉ bắn duy nhất có một trái thôi”..

 

Tất cả những giải thích của phi công Mỹ cũng chỉ được biết có bấy nhiêu thôi!
Cũng trong bài “Sự kiện Trường Trung Học Phước Đức” (Tập san BĐQ số 12), Ban biên tập c̣n phỏng vấn NT Ngô Minh Hồng (LĐT/LĐ5/BĐQ 1971-73), phục vụ tại BCH/ BĐQ lúc xảy ra sự kiện “bắn lầm” với chức vụ Phụ tá Trưởng Pḥng 3 của Bộ Chỉ Huy BĐQ. Thiếu tá Ngô Minh Hồng cho biết lúc trái rocket bắn vào BCH/LĐ5 th́ Ông đang ở Bộ Chỉ Huy Hành quân BĐQ tại Trường Cây Mai. Ngày hôm đó, Ông và ĐT Trần văn Hai dự định sẽ đến BCH/LĐ5 để gặp một số nhân vật (mà Ông cũng không biết là những ai) nhưng “không hiểu tại sao chúng tôi lại đến trễ..”


Trả lời câu hỏi: Tại sao ngày hôm đó Đ/tá Hai lại muốn đến Trường Phước Đức? Th/tá Hồng cho biết ĐT Hai là Tư lệnh hành quân của Khu vực (?) nên muốn đến gặp các nhân vật có liên quan đến chiến dịch như Tư lệnh QĐ3, hoặc Tư lệnh BKTĐ. Thật sự “không ngờ sau này tại BCH/HQ/LĐ5 lại có một số anh em Cảnh sát, Thương cảng v.v..cái đó tôi không hiểu được..” May mắn là lúc trái rocket nổ, chúng tôi chưa đến..”

 

Cũng theo Th/tá Hồng: sau đó ít lâu Thủ tướng Trần văn Hương bổ nhiệm Đ/tá Hai làm TGĐ CSQG và Ông cũng được biệt phái qua CS và làm Chánh Văn Pḥng Tổng Nha, Ông có được đọc hồ sơ điều tra của CS về vụ “Phước Đức”. Lư do CS có mở cuộc điều tra v́ có một số sĩ quan CS bị tử nạn và:

 

BBT: Thưa Anh, Anh đă được đọc hồ sơ điều tra của Tổng Nha CS, xin Anh cho biết anh có suy nghĩ ǵ?


NMH (Ngô Minh Hồng): Theo tôi, chắc không phải như những lời đồn đoán của người ta là một cuộc thanh toán mà theo hướng điều tra th́ đây là một trở ngại kỹ thuật từ gunship..Nhưng v́ số người tử vong lại có những người không có nhiệm vụ ǵ trong cuộc hành quân đó của BĐQ, đâm ra có mối nghi ngờ, người ta cho rằng đây là một cuộc thanh toán nhau v́ phe phái..”

 

Tập san Biệt Động Quân số 13 cũng đăng thêm một bài bổ túc về “Sự kiện Trường Trung Học Phước Đức” với bài phỏng vấn Thiếu tá Nguyễn văn Nam, khi xẩy ra vụ “bắn lầm” Ông là Trung Úy Đại đội trưởng ĐĐ4/TĐ30 là đơn vị trực tiếp tham chiến, đánh nhau với VC trong khu vực có Nhà hàng SKL. Ông Nam (NVN) cho biết những câu trả lời phỏng vấn của Th/tá Danh đều đúng, chỉ có một điều không chính xác là mục tiêu xạ kích không phải Nhà hàng Soái Kinh Lâm, v́ chính đơn vị của Ông đă đánh chiếm Nhà hàng này từ trước đó.
Sau đây là những câu hỏi và trả lời đáng chú ư:

 

BBT: Anh c̣n nhớ ngày TĐ xin trực thăng là ngày nào không?

NVN: Tôi không nhớ được là ngày nào, có lẽ vào ngày thứ ba của trận đánh, tức là ngày N+2. TĐ đă ở trong khu vực này 3 ngày chứ không phải là 1 ngày. Và đơn vị tôi đă chiếm Nhà hàng SKL trước đó hai ngày.


BBT: Anh bảo rằng TĐ xin trực thăng để tác xạ vào cao ốc 7 tầng. Tại sao từ trước đến nay chỉ nghe nói là trực thăng bắn vào SKL mà thôi và chưa bao giờ nghe nói đến cao ốc đó?

NVN: Tôi cũng không hiểu tại sao như vậy. SKL th́ tôi đă chiếm xong trước đó 2 ngày. Tôi cũng không hiểu tại sao anh HK Danh lại nói là xin trực thăng bắn vào SKL. Có lẽ v́ sự kiện xẩy ra đă quá lâu nên anh ấy không nhớ rơ. Vả lại khi trực thăng lên vùng th́ TĐ 30 trực tiếp điều động chứ đâu phải BCH/LĐ. Cũng có thể là v́ trong khu vực ấy Nhà hàng SKL quá nổi tiếng, làm cho anh Danh chỉ nhớ đến địa danh này..


BBT: Khi chiếc trực thăng đă lên vùng th́ ai là người trực tiếp liên lạc?
NVN: Chính tôi là người trực tiếp liên lạc với anh Tống viết Lạc đang ngồi trên chiếc gunship cùng với Đại úy Evan là Cố vấn trưởng của TĐ. Tôi phài liên lạc trực tiếp không qua trung gian của BCH/TĐ để khỏi mất th́ giờ. Trước khi trực thăng bắn th́ Th/tá Sành (TĐT/TĐ30) bảo tôi đến gặp Tr/tá Phước tại Bộ Chỉ huy LĐ nhận 4 chiếc chiến xa M41 để khi trực thăng bắn xong sẽ sử dụng các M41 này tấn công thanh toán mục tiêu..

 

BBT: Khi anh và những chiến xa M41 đi đến đâu th́ trực thăng bắt đầu tác xạ?
NVN: Khi c̣n đang di chuyển trên đường Khổng Tử, chưa đến ngă tư Tổng Đốc Phương th́ anh Tống Viết Lạc trên trực thăng gọi cho tôi và báo là trực thăng đă sẵn sàng rồi. Yêu cầu tôi cho con cái đánh dấu vị trí quân bạn bằng trái khói để trực thăng tác xạ. Khi đă nhận định được vị trí bạn và địch, anh Tống Viết Lạc cho trực thăng bắn trái rocket đầu tiên. Khi trái rocket được bắn đi, tôi và 4 chiến xa M41 vẫn chưa rẽ vào đường Tổng đốc Phương- đó là trái rocket đă bắn trúng vào BCH/LĐ5BĐQ

 

BBT: Khi biết trái rocket đă đi trật mục tiêu là rơi vào vị trí quân bạn th́ anh có liên lạc và cho anh Tống Viết Lạc biết không?

NVN: Tôi chụp ngay ống liên hợp và la lên trong máy cho anh TV Lạc hay:” bắn sao kỳ cục vậy, trúng ngay BCH/LĐ rồi, anh cho ngưng ngay” Anh Lạc cho hay là anh đă biết rồi và cũng không hiểu tại sao kỳ cục vậy. Anh đă nói với Đại úy Evan là cho ngưng ngay không bắn nữa. Như anh đă biết trực thăng chỉ bắn có một trái rocket mà thôi H́nh như tôi cũng nghe một tràng đại liên bắn từ trực thăng xuống, h́nh như thôi, tôi không chắc chắn..

 

Qua các bài viết của các người trong cuộc, kể cả những vị đă “thoát chết” trong “tai nạn” này, có khá nhiều vấn đề chưa có câu giải đáp như:

Buổi “Họp hành quân” tại Trường Phước Đức theo dự trù sẽ có những ai? (PTT Nguyễn cao Kỳ: v́ nằm mơ, sợ nên không đến (?), Tướng Lê Nguyên Khang, thoát nạn, do Cố vấn mời đi sớm hơn (?) Lư do sự có mặt của các vị sĩ quan CSQG (không do sự mời củaBĐQ?)

Vai tṛ hành quân của Đại Tá Trần văn Hai và sự may mắn (?) của Ông khi..đến trễ (theo Tr/tá Ngô Minh Hồng)

Ai là người liên lạc với Đ/u Tống Viết Lạc để xác định vị trí cần xạ kích?
Trên trực thăng (gunship) có những ai: Phi công, Đ/u Lạc, Đ/u Evan..

 

Có 1 hay 2 trực thăng tham dự vào phi vụ yểm trợ này?

 

Ngoài những bài viết của những người “trong cuộc” c̣n một số các bài viết Việt và Mỹ khác chỉ nêu sự kiện và giải thích theo suy đoán.. đồng thời Đại tá Lê văn Thảo, người tham dự cuộc điều tra của KQ VNCH về tai nạn cũng đưa ra những nhận xét kỹ thuật về tai nạn này:

Ngoài những lời kể lại do những người trong cuộc (kể cả các nạn nhân trực tiếp) c̣n có một số ư kiến phỏng đoán dựa trên những sự kiện hay theo quan điểm cá nhân (dĩ nhiên là chủ quan).. như:

Tác giả Nguyễn Kỳ Phong trong “ Vủng lầy Cuộc chiến-Trích Chương 9: Những Con Khỉ của năm Mậu Thân” đă viết:

“Chiều 2 tháng 6 năm 1968, trong cuộc Tổng Công Kích đợt 2 của CQ vào Sài G̣n, một trực thăng vơ trang trong lúc yểm trợ, bắn lầm vào Bộ Tư lệnh dă chiến đang quan sát chiến trường tại Chợ Lớn, làm 6 sĩ quan cao cấp chết và 2 bị thương. Tin đồn lan truyền ra đây là vụ mưu sát đến từ TT Thiệu hay người Mỹ, v́ tất cả các nạn nhân là người thân cận của PTT Kỳ. Sự nghi ngờ tăng thêm, khi ngày sau, Trung Tướng Lê Nguyên Khang, Tư lệnh TQLC kiêm Tư Lệnh Quân đoàn 3..từ chức như là một lời phản đối..”

 

Trong một cuộc phỏng vấn dành cho Nhà báo Trần Phong Vũ, Cựu Phụ tá Đặc biệt của TT Thiệu, Nguyễn văn Ngân, khi được hỏi về vụ “Bắn lầm..” này đă cho biết:

“Đây chỉ là một vụ xạ kích lầm v́ mặt trận Chợ lớn bấy giờ chuyển động hàng giờ, ta và địch “trộn trấu”. Các sĩ quan tử thương là những sĩ quan trung cấp, trong đó có một số sĩ quan thuộc bộ phận kinh tài của Ông Kỳ, nếu được xem là quan trọng. Ṭa Đại sứ Mỹ đă có thư xin lỗi.. Trong thực tế người Mỹ và Ông Thiệu không cần phải hành động như vậy, v́ phe nhóm Ông Kỳ chỉ là phe nhóm quyền lợi, một khi Ông Kỳ không c̣n quyền lực th́ họ sẽ tự động ră hàng. Tôi biết Ông Thiệu là người có tự trọng và tự ái quốc gia, không hèn hạ đến mức độ nhờ bàn tay người Mỹ thanh toán người quốc gia (Oregon thời báo số 237 ngàỳ 20-10-2006)

 

Rất ít sách Anh ngữ viết về Chiến tranh Việt Nam đề cập đến vụ bắn lầm này và tất cả đều chỉ cho là một vụ “Friendly fire” khó hiểu nhưng không giải thích..


Tác giả Ronald Spector trong After Tet, trang 164-165 đă viết:

“Vào cuối tháng Năm, Cộng quân lại mở cuộc tấn công vào khu vực Chợ lớn và vùng gần Trường đua Phú Thọ thuộc Thành phố Sài G̣n. Quân du kích, tăng cường thêm Tiểu đoàn 6 CQ đă xâm nhập khu vực đường Đồng Khánh nơi có một số Nhà hàng ăn nổi tiếng và giao tranh với các binh sĩ TQLC và BĐQ VNCH. Ngày 2 tháng 6, một nhóm sĩ quan cao cấpVNCN họp tại Trường Phước Đức để theo dỏi tiến tŕnh cuộc giao tranh. Một sĩ quan BĐQ đă liên lạc vô tuyến cùng một trực trăng vơ trang HK đang bay quần trên đầu. Viên sĩ quan BĐQ cho Phi công Mỹ biết, bằng Anh ngữ:” Chúng tôi sẽ đánh dấu vị trí của chúng tôi bằng khói màu xanh lam” Mục tiêu xạ kích là một cao ốc nằm cách nơi khói khoảng 200m về hướng Bắc”. Chiếc trực thăng vơ trang bay 3 ṿng quanh khu vực và sau đó bắn một quả rocket.. ngay vào trường học, kèm theo một tràng súng máy. Quả rocket trúng trường học giết chết vi. Chỉ huy Cảnh Sát Sàig̣nvà Chỉ huy trưởng LĐ 5 BĐQ cùng một số người khác..Nhiều người tại Nam VN cho rằng đây là một hành động cố ư của người Mỹ nhằm thanh toán nhửng người thân cận với PTT Kỳ để giúp TT Thiệu có thêm lợi thế chính trị. Nhật báo Công Chúng đă khẳng định: Không thể nào..bắn lầm! và đ̣i hỏi một cuộc điều tra liên hợp Việt Mỹ để t́m sự thật. Lời giải thích chính thức của Mỹ là quả rocket khi bắn ra bị trục trặc nên bay lạc mục tiêu. Nhưng rất nhiều quân nhân Mỷ và Nhà báo đă cho biết là..trực thăng cố t́nh bắn vào vùng khói xanh lam.. v́ hiểu nhầm lời yêu cầu của viên sỉ quan BĐQ!”


Ronald Spector cũng cho biết là đă trích dẫn từ bài báo trên tờ Washington Star, ngày 7 tháng 6 năm 1968, với tựa đề khá độc đáo “Rocket Mistake No Error, Saigon Paper Intimates”!

 

Tác giả Bernard Nalty trong “Air War over South VietNam 1968-1975” trang 73-74, ghi lại sự kiện dưới cách nh́n chuyên môn của KQ HK như sau:
“ Tuy TướngWeygand đă đưa ra những mối quan ngại về vấn đề dùng rocket để tấn công ban đêm, có thể bắn nhầm vào quân bạn, nhưng tai nạn nghiêm trọng nhất đă xẩy ra giữa ban ngày. Ngày 2 tháng 6, một quả rocket bắn đi từ một trực thăng Lực quân Hoa Kỳ đă nổ giữa một nhóm sĩ quanVNCH đang quan sát cuộc giao tranh giữa quân đội VNCH và một nhóm VC xâm nhập vào khu vực Chợ lớn, Trung tâm của người Hoa, 7 người chết, trong số đó có cả người em rể của PTT Kỳ..”

 

Cũng nh́n về khía cạnh chuyên môn, Đại Tá Lê văn Thảo, người tham dự cuộc điều tra của KQ VNCH trong tai nạn” Bắn lầm..” đă viết: (Các điện thư trao đổi giữa ĐT Thảo và Người viết)


[I]”.. Có những tin đồn sai lầm về việc này, bảo rằng việc sát hại có tính cách chính trị muốn chặt bớt cánh tay của PTT Kỳ. Sự thật hoàn toàn do sự thiếu khả năng của viên Captain pilot Mỹ đen lái chiếc gunship. Sau tai nạn này anh (ĐT Thảo) được bổ nhiệm trong toán điều tra cùng với cố vấn Mỹ bay đi, bay lại trên chiếc gunship do captain Mỹ đen lái để thu thập dữ kiện và trong buổi họp sau đó, đối chiếu lời khai của đương sự và những dữ kiện thu thập được, mọi người trong buổi họp đều đồng ư ngưng bay đương sự, đuồi hắn về Mỹ và đề nghị có biện pháp kỷ luật..”

 

Và để trả lời câu hỏi về thay đổi hướng bắn (như của ĐT Văn văn Của), ĐT Thảo cho biết: “Trục bắn thường chúng tôi chọn trục bắn theo đường tuyến giữa quân bạn và quân địch, v́ kiểm soát hướng trái hay phải của mục tiêu chính xác hơn và xác xuất cao hơn là độ dài hay ngắn (trước hay sau) mục tiêu. Hướng bay của phi cơ thay đổi ít và dễ kiểm soát hơn là tốc độ phi cơ, tùy thuộc vào độ chúi, cao độ và tác động tâm lư khi có pḥng không. Chọn trục bắn từ hướng bạn về phía quân địch sẽ làm cho quân bạn lên tinh thần và an toàn hơn (bay trên đầu quân bạn) cho phi cơ, tuy nhiên dễ bị lạc đạn..”

 

Về vấn đề khói mầu: ĐT Thảo cũng giải thích: “ Thả khói màu đánh dấu mục tiêu, tùy theo mặt trận, như trường hợp mặt trận Chợ lớn trở thành da beo: quân địch có thể bên phải hay bên trái, trước hay sau lưng quân bạn, như vậy không có chiến tuyến.. Khi gọi vô tuyến bảo thả khói màu, tuyệt nhiên anh không báo trước thả khói màu ǵ mà phải hỏi phi cơ yểm trợ hỏa lực thấy khói màu ǵ.. để phân biệt và nhận diện ra bạn và địch.. (Nếu anh báo trước sẽ thả khói màu vàng th́ trên mặt trận sẽ đầy khói vàng v́ địch quân củng thả khói vàng..nên rất dễ ngộ nhận..”

 

Qua tất cả những dữ kiện cũng như những tài liệu sưu tập được, chúng tôi xin phép tạm kết luận là “Vụ Bắn lầm” hăy c̣n là một nghi vấn lịch sử, những người có thẩm quyền như TT Thiệu, và nhân chứng quan trọng nhất là Đ/U Tống Viết Lạc đều đă ra đi, mang theo những bí mật mà chỉ họ biết.. (Đ/U Lạc đă chết trong Trại Cải Tạo CS).

 


Trần Lư (12-2007)

 

 

Tin Tức - B́nh Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính