Bài học Dân Chủ: Khi đa số sai lầm?

(P7)

 

Trần Công Lân

 

 

Kỳ thị 

 

Vì sao có nước Mỹ? Vì bất công, nghèo đói, đàn áp tại Âu Châu nên mới có di dân cùng với việc xâm chiếm thuộc địa. Các nhà sáng lập nước Mỹ muốn Mỹ phải tốt hơn Âu Châu nhưng tội ác với dân da đỏ (thổ dân) và dân da đen (nô lệ) còn đó, cho tới nay, cộng thêm nạn di dân lậu. Vậy lỗi từ chính phủ Mỹ và hiến pháp Mỹ chứ không phải người di dân. Nạn kỳ thị chủng tộc là vì khác nhau. Nhưng nhìn lại từ khi lập quốc thì nước Mỹ đã như vậy rồi: người di dân gốc Đức, Ái Nhĩ Lan, Nga... cũng đã kỳ thị nhau chứ đừng nói đến da đen, da vàng hay da đỏ. Vậy khi có kẻ nói “ trở về xứ quán của mày đi” (go back to your country)  thì chính họ đã chửi tổ tiên của họ rồi. Biết đâu thời đó chính người thổ dân cũng đã nói với tổ tiên của họ như vậy rồi?

 

Vậy nếu bây giờ người dân gốc Âu Châu muốn đưa người da den trở về Phi Châu thì cũng có thể người thổ dân da đỏ yêu cầu người gốc Âu Châu trở về quê cha đất tổ? Nguyên nhân kỳ thị là sự ích kỷ: miếng cơm manh áo, no ấm, bình yên, đẹp đẽ ... từ thiện phải chăng khi dư giả giống như chuyện nuôi chó, mèo...(dư thì nuôi cho vui, thiếu thì để cho chết). Tại sao lo súc vật (chúng có thể tự sống) thì nâng niu mà đối với người thì tàn nhẫn?  Mạng sống con người và con vật, cái nào quan trọng hơn? Hãy thử sống cô quạnh một mình thì bạn sẽ thấy cần một người hay cần một con vật sống chung?

 

Khi sống vui thì ham vui và quên đẻ (lập gia đình) nên dân số giảm, đe dọa kinh tế. Di dân lấp khoảng trống đó nhưng người bản xứ lại không muốn nhìn vào sự thật. Đa số sống trong dân chủ, công bằng, bác ái nhưng lại không muốn thực thi các điều đó một cách dân chủ, công bằng, bác ái? Họ dựa vào tôn giáo A nhưng khi tôn giáo A đi sai đường thì lại đổ lỗi cho tôn giáo B. Phải chăng kỳ thị là hậu quả của tôn giáo đã thất bại trong việc xây dựng hòa bình thế giới?

 

Giải trí: nước giàu, dân mạnh thì phải có tiêu khiển, giải trí. Thể thao, văn nghệ, ca nhạc... trở thành thương mại giúp kinh tế phồn thịnh. Nhưng con người chỉ sống 24 giờ một ngày và thế giới không phải chỉ toàn nước giàu. Trong một thế giới với tương quan toàn cầu thì chiến tranh, bệnh tật không ngừng xảy ra và không ai có thể đóng cửa sống một mình. Chỉ có sự ích kỷ, hèn hạ, tham lam mới quay mặt trốn tránh trách nhiệm chung dưới nhãn hiệu tôn giáo, hòa bình....

 

Thế giới thay đổi nhanh chóng thì bạn sẽ không có thời giờ để theo dõi diễn biến chính trị. Khi chọn đại diện dân cử mà chọn kẻ gian dối, nói láo, lừa lọc thì dân chủ sẽ suy thoái và bạn đổ lỗi cho người di dân lậu? Bạn có thể “làm giàu” một mình (không cần ai giúp sức)? Rồi nếu giàu thì bạn có còn cần đến xã hội hay không? Bạn nghĩ rằng lên cung trăng hay sao hỏa sẽ xa lánh cõi trần tục xấu xa? Hãy thử sống một mình trong tiện nghi mọi mặt xem sức chịu đựng của bạn tới đâu rồi hãy mơ tưởng hay kỳ thị.

 

 

Nợ quốc gia

 

Các nhà chính trị thường đem nợ quốc gia làm đề tài tranh cử để dọa dân, lấy phiếu nhưng khi đắc cử thì tiếp tục xài tối đa (vì thằng khác lên cũng xài bừa thôi, tiền thuế của dân là tiền chùa. Thuế thu vào để chi ra, đại diện dân có quyền chi tiêu ngân sách). Khởi đi từ nội chiến, có kẻ nhìn ra lối mượn tiền thiên hạ làm vốn (võ trang chiến tranh) khi hùng mạnh (vũ khí, quân đội) lại có địa thế tốt thì ai dám xâm phạm để đòi nợ? Là đất của Thiện-Ác tranh hùng: Ác phá, Thiện sửa. Thiện thất bại thì Ác tiến lên. Người lương thiện đóng thuế và kẻ gian tiếp tục trốn thuế hay xài bừa (tục lệ của cơ quan chính phủ là ngân sách không dùng sẽ bị cắt. Xài nhiều rồi than thiếu (hay tạo nhu cầu) để có thêm. Từ địa phương tới trung ương chứ không phải chỉ liên bang. Có giới báo chí truyền thông nào nói sự thực này với quần chúng không? Hay dân biết nhưng “của tôi” mới đúng còn “của anh” là sai? Đảng B thiểu số tố cáo đảng A đa số cầm quyền và hoang phí để lôi kéo cử tri. Nhưng đến khi đảng B cầm quyền thì cũng vậy thôi.

 

Không những thế, chính trị gia còn hứa hẹn giảm thuế để lấy phiếu dân. Nhưng có ai hỏi: không thu thuế thì lấy tiền đâu mà chi tiêu ngân sách hàng năm? Đứa con nít học cộng, trừ cũng thấy là mắc nợ. Chưa nói đến khi trừ thuế thì giới nhà giàu, tài phiệt, kinh doanh được lợi vì biết tránh né, khai thất thoát, chi phí để giảm thuế. Dân nghèo, ngu làm gì biết trốn thuế, lại sợ bị sở thuế bắt phạt. Đó là một trong những lý do: giàu sẽ giàu thêm, nghèo cứ nghèo mãi. Và nước Mỹ tiếp tục vay nợ thiên hạ (chỉ trả tiền lời). Đó cũng là lý do chúng ta thấy chiến tranh xảy ra liên tục, không nơi này thì nơi khác để nhà giàu bán vũ khí, có tị nạn di dân làm công rẻ tiền.

 

 

Trần Công Lân

Tháng 12 năm 2024 (Việt lịch 4903)

 

 

 

 

Tin Tức - Bình Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính