thơ Tháng Tư Đen
Tháng Tư gẫy súng
Từ ngày giặc Cộng kéo vô đây,
Trăm họ chìm trong biển đọa đày.
Ruộng đất đảng thu, dân đói khổ,
Cửa nhà vẹm chiếm, trắng đôi tay.
Bắt chồng cải tạo nơi rừng vắng,
Đuổi vợ lên non với cỏ cây.
Quỷ đỏ tham tàn gieo thống hận,
Tháng tư gẫy súng đớn đau thay.
Tống-Phước-Kiên
Bài họa 1:
Tội ác giặc Hồ
Dân khổ kể từ Cộng đến đây,
Chìm trong tang tóc, sống như đày!
Giết người yêu nước không ngần ngại,
Đánh kẻ thương nòi chẳng gớm tay.
Gian xảo chiếm luôn đồi với núi,
Lưu manh bán cả suối cùng cây.
Đứng lên! Nội ngoại cùng chung sức:
Quét sạch giặc Hồ. Vui sướng thay.
Lệ-Khanh
Bài họa 2:
Tháng Tư Buồn
Tháng tư nỗi hận vẫn hằn đây,
Cơ cực còn thêm cảnh đọa đày.
Cướp đất dân oan đành nhỏ lệ,
Đoạt nhà khổ chủ phải xuôi tay.
Độc tài thống trị, đau cùng nước,
Tham nhũng lộng hành tủi với cây.
Ba chín năm rồi gieo thống khổ,
Đoái nhìn Tổ-quốc, chạnh lòng thay !!!
Lệ-Khanh