Tại sao tôi chống “Ḥa Hợp Ḥa Giải” với VC

Tôn Nữ Hoàng Hoa

 

 

Có một điều chắc chắn là khi VC xâm chiếm Nam VN. Biến cố 30/4/1975 là một trang sử đau thương có một không hai trong lịch sử nhân loại. Máu, nước mắt chảy thành sông. Xương cốt dân tộc VN chất thành núi. Người chết như mơ, người chết rục ră, người chết bàng hoàng tức tưởi.

 

Tuy nhiên, cũng chính biến cố 30/4/75 cũng đă thay đổi rất nhiều con dân VNCH


Những ngày sống dưới hai chính thể, trên tư cách làm cô giáo dạy học tṛ tôi chỉ nh́n thời gian qua mái trường, qua đám học sinh. Về nhà th́ sống hoà tan trong quan niệm của chồng chứ chưa bao giờ nghĩ đến vận mạng thường đau của dân tộc, chưa bao giờ nghĩ đến vận nước điêu linh.

 

Đêm đêm nghe tiếng pháo kích kinh hoàng trong thành phố, tin bạn bè gục ngă trên chiến trường tôi chỉ cảm xúc đôi ba ngày rồi công việc hằng ngày cũng cuốn tôi trôi đi với thời gian.

 

Cho đến một buổi chiều trên đảo Guam trong đoàn ngừời đi tỵ nạn CS. Tôi nh́n đứa con gái 8 tuổi của tôi đang đứng sắp hàng lănh cơm tôi bỗng khóc. Lúc đó, tôi mới thật sự hiểu được hai chữ lưu vong và những ǵ ḿnh sắp đối diện.

 

Đến Mỹ. Sau khi định cư chúng tôi vừa đi học, vừa đi làm, con cái có ông bà nội trông coi như vậy cũng căm thấy ḿnh quá may mắn.

 

Đến trường trong những giờ Government bọn học sinh Mỹ tha hồ nhục mạ chiến tranh VN. Họ luôn luôn suy nghĩ phần lỗi là do Mỹ và VNCH. Tôi giận lắm. Nghe lỏm bỏm qua anh ngữ chưa được học nhiều nhưng nh́n thấy những bộ mặt và cảm xúc trên từng khuôn mặt sinh viên. Tôi bỗng nhiên tủi hận cho thân phận ḿnh.

 

Từ đó tôi bỏ rất nhiều thời giờ vào thư viện t́m hiểu về người Mỹ nghĩ ǵ về chiến tranh VN. Tôi mới biết trong khoảng thời gian cuối thập niên 60 và đầu thập niên 70 bọn phản chiến bao gồm những tên cộng sản Hoa kỳ chống Mỹ giúp VN trong trận chiến tranh lạnh của Quốc tế. Chúng vào trường học xách động sinh viên học sinh biểu t́nh chống đối. Những tên CS đó trong ḍng phản chiến ở Mỹ luc bấy giờ đă ẩn mặt nguỵ trang dưới những phong trào phản chiến như hôm nay phong trào Black Lives Matter.

 

Năm 1980 Tôi bắt đầu gia nhập vào truyền thông Hoa kỳ bắng cách mở một gị mỗi tuần trên một băng tần của đài phát thanh Mỹ. Nửa giờ đầu nói tiếng Việt do anh Nguyễn Văn Tài và bà Thái Phượng ở Richmond là xướng ngôn viên. Nửa giờ sau con gái đầu của chúng tôi đọc tin bằng Anh ngữ qua những tin tức đau thương của những sĩ quan, quân nhân VNCH trong trại tù VC cùng những sự anh dũng chống lại cộng sản trong tù của các anh và đă tức tưởi chết dưới những trận đ̣n thù của chúng.

 

Sau đó tôi quen với Tướng Holmer D. Smith nguyên là chỉ huy trưởng tuỳ viên Quốc pḥng Sai g̣n văn pḥng DAO Vào tháng 8 năm 1974, khiến ông trở thành quan chức quân sự cao cấp nhất của Hoa Kỳ tại miền Nam Việt Nam lúc bấy giờ.

 

Ông thường hiện diện trong bất cứ buổi tổ chức nào của tôi về việc vinh danh Quân Lực VNCH và Cựu Chiến Binh Hoa kỳ. Ông thường nói với chúng tôi là :" Mất Saigon là giấc ngủ không yên của ông trong suốt quăng đời sau". Từ đó, bất cứ nơi nào có những buổi nói chuyện về chiến tranh VN Tướng Holmer D. Smith thường hay gọi tôi đi tham dự. Từ những buổi họp đó tôi đă nghe rất nhiều lời ca ngợi Quân Lực VNCH. Một quân đội hùng mạnh can cường nhất miền đông nam châu á.

 

Tướng Holmer D. Smith đă mất vào ngảy 6 tháng 3 năm 2011 tại San Antonio-Texas.

 

Trong một buổi Hội Luận của Cựu Chiến binh Hoa Kỳ tại Lubbock Texas vào năm 2001. Bọn phản chiến và CS Hoa kỳ tỏ ra nhục mạ Quân Lực VNCH. Tất cả trong đó có người Mỹ yêu chuộng VNCH hay những tổ chức quân đội VNCH tại hoa kỳ của người VN đều ngồi yên, lắng nghe không một ai đả phá hành động vu cáo của bọn CS tại Lubbock. Tôi đă đứng dậy nói cho họ biết sự anh dũng của bạn bè tôi, cha anh tôi trong cuộc chiến VN. Những thanh niên VNCH bước ra từ ḷng dân tộc không nhân danh một chủ nghĩa nào đă trực diện đối đầu với bọn CS và họ đă không thua mà chính Mỹ đă bức tử họ, bức tử chính quyền của chúng tôi. Tôi không sợ một ai cho dù cả Mỹ lẫn Việt đă không những biết ơn Quân Lực VNCH, những thanh niên VNCH mà lại dám ra lời miệt thị.

 

Trong giờ giải lao những cựu chiến binh Hoa Kỳ đă ôm lấy tôi như cảm ơn tôi đă nói thay cho họ. Trong khi đó bọn VC cứ lải nhải thua bỏ chạy với những ngôn ngữ không lễ độ đă cho thấy một bản chất vô sản vô học của chúng.

 

Từ đó những nhà chính trị Mỹ hay Pháp hay Úc đă bắt đầu lên tiếng về sự hào hùng của Quân Lực VNCH. Nhiếu bài viết rất cảm động trong tấm ḷng cảm phục của những người Lính VNCH trên chiến trường vừa nhân ái, vừa đăm lược bảo vệ con dân VNCH. Người Mỹ yêu nước đă hănh diện làm đồng minh của Quân Nhân Quân Lực VNCH.

 

Những hào khí của quân nhân Quân Lực VNCH là những niềm hănh diện chung của chúng tôi c̣n lại trên trang sử của hai chính thể VNCH tại hải ngoại. Cái hănh diện đó đă cho phép chúng tôi ngẫng đầu lên cao để đối lại những tṛ bịp bợm của VC về chiến tranh VN do Hồ Chí Minh tay sai của CS Quốc tế theo lệnh của Nga sô mở cuộc chiến tại Nam VN. Dân tộc VN cả hai miền không ai thù ghét ai cả.


Tai Clearwater Florida vào năm 2016 chúng tôi đă có tổ chức một cuộc hội luận với người Mỹ. Diễn giả thuyết tŕnh là ông là ông Lewis Sorley. Ông Lewis Sorley là một nhà phân tích t́nh báo và sử gia quân sự Mỹ. Những cuốn sách của ông về cuộc chiến ở Hoa Kỳ tại Việt Nam, nơi ông từng là một sĩ quan, có ảnh hưởng lớn trong giới chính phủ.

 

Trong buổi hội luận tại Clearwater Florida ông Lewis đă cho biết ông đă viết những bài đánh giá lại Quân Lực VNCH trong đó ông đă không hết lời ca tụng Quân Lực VNCH nhất là về Địa Phương Quân và Nghĩa Quân Nhân Dân Tư vệ
Họ , những Người Lính VNCH, những người Địa Phương Quân và Nghĩa Quân Nhân Dân Tư vệ đă hy sinh cho cuộc chiến để bảo vệ dân ḿnh. Những người c̣n lại dù đă xế chiều họ cũng vẫn cầm cự trên mặt trận truyền thông như đă hơn một lần họ trực diện trong cuộc chiến VN.

 

Bây giờ nếu bảo họ hoà hợp hoà giải với VC, họ chẳng thà chết chứ không bao giờ chấp thuận. V́ cái thâm độc của HHHG là làm vô hiệu hoá cuộc chiến tranh chống Cộng tại hải ngoại mà từ xưa ông cha ta đă hy sinh xương màu miệt mài đánh bọn cộng sản vô thần ra khỏi dất nước ta.Thứ hai vô t́nh theo chiến dịch HHHG là chúng ta đă vô hiệu hoá những tấm gương sáng tỏ của các vị tướng lănh VNCH và quân nhân của Quân Lực VNCH đă liều chết giữ thành vị quốc vong than. Chúng ta đă vô t́nh sỉ nhục trên sự hy sinh cao cả của những người đă nằm xuống để bảo vệ tự do cho nam Việt Nam.

 

Trang sử VNCH c̣n có sự hiện diện trên trường Quốc Tế là do sự đăm lược hào hùng của Quân Đội VNCH làm nên. Chúng ta đang sống trong niềm hănh diện vô biên đó. Tại sao chúng ta lại phải hạ ḿnh đi hoà hợp hoà giải với VC. Một xă hội không có dân chủ và sự tiến bộ về dân chủ. Một xă hội chủ nghĩa rất mong manh. Không một ai có thể tin tưởng, để dựa vào đó, để đ̣i hỏi các quyền cho cá nhân.

 

Từ quan niệm Đảng đứng trên nhà nước và giai cấp có tính cách tập thể chuyên chính th́ rất khó cho VC ư thức được quyền lợi của người dân và bảo vệ quyền lợi đó trên luật pháp. Một bạo quyền không có luật pháp bảo vệ người dân th́ lấy ǵ mà dám bảo đăm những chiêu bài hoà hợp hoà giải dân tộc? Trong khi VC đă tự cho ḿnh cái quyền độc tôn thống lănh đất nước.

 

Tính chất chuyên chính của giai cấp vô sản mà VC đang nương náu vào để hành xử quyền lănh đạo có tính cách đối nghịch với căn bản luật pháp của một chính quyền đặt trên ư nguyện của người dân.


Có một người tù nào không mơ một ngày thoát ngục tù để sống một cuộc đời tự do. Không lẽ lại có người điên nào đang sống tự do lại muốn chui vào tù.
Hoà Hợp Hoà Giải chính là cái bẫy đưa chúng ta vào ngục tù VC.

 


Tôn Nữ Hoàng Hoa

 

 

Tin Tức - B́nh Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính