Đôi ḍng nh́n lại Tổng thống VNCH Ngô Đ́nh Diệm

 

 

 

 

Quỳnh Hương

 

- Kỳ 4 -

 

 

Mời quí vi đọc phần trích dưới đây của ông Trần Gia Phụng:

 

Vấn đề đầu tiên đáng chú ư là hiện nay không c̣n nước nào theo chế độ toàn trị cộng sản ở Âu Châu, nhưng tại sao Quốc hội Âu Châu lại lên án chủ nghĩa và chế độ cộng sản?

 

Có thể có hai khả năng: Hoặc Quốc hội Âu Châu lo ngại và muốn chận đứng chế độ ṭan trị cộng sản sẽ tái sinh ở một số nước Đông Âu v́ những khó khăn kinh tế và do những tổ chức hậu cộng sản đang hoạt động mạnh ở Đông Âu? Hoặc Quốc hội Âu Châu muốn tiếp tay với Hoa Kỳ trong phong trào dân chủ hóa toàn cầu, giải thể các chế độ cộng sản c̣n lại trên thế giới?

 

Điều 2 của nghị quyết viết: “Những chế độ toàn trị cộng sản từng cai trị ở Trung và Đông Âu trong thế kỷ qua, và hiện vẫn c̣n cầm quyền ở vài nước trên thế giới, tất cả (không ngoại trừ) biểu thị chân tướng của sự vi phạm nhân quyền tập thể.

 

Những vi phạm nầy khác nhau tùy theo nền văn hóa, quốc gia và giai đoạn lịch sử, bao gồm cả những cuộc ám sát và xử tử cá nhân hay tập thể, gây chết chóc trong các trại tập trung, cho chết dần, đày ải, tra tấn, nô lệ lao động, và những h́nh thức khác về khủng bố thể xác tập thể, ngược đăi v́ chủng tộc hay tôn giáo, vi phạm các quyền tự do lương tâm, tư tưởng và phát biểu, tự do báo chí và cả không đa nguyên chính trị.”

 

Nguyên văn: The totalitarian communist regimes which ruled in Central and Eastern Europe in the last century, and which are still in power in several countries in the world, have been, without exception, characterised by massive violations of human rights. The violations have differed depending on the culture, country and the historical period and have included individual and collective assassinations and executions, death in concentration camps, starvation, deportations, torture, slave labour and other forms of mass physical terror, persecution on ethnic or religious base, violation of freedom of conscience, thought and expression, of freedom of press, and also lack of political pluralism.

 

Công đầu trong thắng lợi cuối cùng của cuộc chiến giữa tự do và cộng sản kéo dài phải kể đến cố Tổng thống Richard Nixon, cố Tổng thống Ronald Reagan và người đàn bà thép, Magaret (Hilda) Thatcher, cưụ Thủ tướng Anh quốc. Cũng không thể không thêm 2 người: Ông Lech Walesa Chủ tịch Công đoàn Đoàn kết Ba Lan và Tổng thống đầu tiên của nước Nga, ông Boris Yelsin.

 

Đánh giá về nền Đệ nhất Cộng ḥa và bản thân ông Diệm, ta có thể nhận xét:

 

VỀ KHUYẾT ĐIỂM

 

Ông Diệm sanh trưởng trong một gia đ́nh quan lại, bản thân có học thức cao về hán tự, chịu ảnh hưởng sâu xa về đạo đức Khổng Mạnh. Ông là một nhà yêu nước bảo thủ. Trong giai đoạn 9 năm cầm quyền, ông đă phạm sai lầm trong vấn đề tôn giáo, coi trọng Công giáo hơn các tôn giáo khác như Phật giáo, Cao Đài, Ḥa Hảo.

 

Phía Phật giáo v́ tổ chức lỏng lẻo, để Việt cộng lợi dụng, cài bọn tôn giáo vận, cạo trọc đầu đội lốt sư săi để gây rối. Những người dân theo đạo Phật b́nh thường đă bị xúc động trong một vài diễn biến do chính quyền ông Diệm gây ra, nên ngả về phía Phật giáo chống lại chính phủ. Những tên tuổi như Trí Quang, Đôn Hậu, Trí Thủ, Huỳnh Liên, Thích Minh Châu, chỉ sau 30-4-1975 mới hiện nguyên h́nh là lũ chồn cộng sản.

 

Không phải riêng Phật giáo, mà phía Công giáo, bọn Việt cộng cũng cài người vào để phá hoại, gây chia rẽ tôn giáo và chống phá chính quyền.

 

Mời bạn đọc theo dơi phần trích đăng bài viết NHỮNG SỰ KIỆN LỊCH SỬ C̉N BỎ SÓT của bác sĩ Lê văn Sắc:

 

“....Bên Công giáo th́ ngoài công khai là các linh mục Chân Tín, Nguyễn Ngọc Lan, Phan Khắc Từ, Trương Bá Cẩn, c̣n trong bí mật, hoạt động t́nh báo và dùng báo chí chia rẽ lực lượng quốc dân như LM Nguyễn Quang Lăm, bên Phật giáo th́ có TT Thích Minh Châu, viện trưởng Viện Đại học Vạn Hạnh, sau này công khai lănh đạo Giáo hội Phật giáo quốc doanh và làm đại biểu quốc hội của Việt cộng và nhiều người khác.

 

Có một số người không phải Việt cộng nằm vùng, nhưng cứ chống phá chính quyền, vô t́nh làm lợi cho Việt cộng, đi đúng vào đường hướng khích động, điều hợp, góp phần không nhỏ vào việc làm mất nước vào tay cộng sản sau này, như Linh mục Trần Hữu Thanh, và một số nhà sư...

 

....Vào giai đoạn đó, hai tờ báo Công giáo, Xây Dựng và Ḥa B́nh, dùng xa luân chiến để đánh phá, hóa giải lực lượng chống cộng ở miền Nam : Tờ Xây Dựng dùng bộ áo Công giáo của một nhà tu (nhưng chỉ là một cán bộ Việt cộng nằm vùng không hơn không kém, kư bút hiệu Thiên Hổ, Cọp Nhà Trời, một bút hiệu chẳng hiền lành, có vẻ tu hành chút nào) để bên ngoài làm bộ chống cộng quá khích, chửi cộng sản dữ dội để lấy ḷng những người Cộng giáo, những người Phật giáo và những người thuộc các tôn giáo khác vốn chống Cộng tích cực, và nhất là chính quyền.

 

Lấy ḷng tin để xâm nhập, lượm lặt tin tức t́nh báo, mặt khác lại chửi bới Phật giáo ṛng ră bao năm để đào hố chia rẽ giữa người Phật giáo và Công giáo, làm tan nát tiềm năng chống Cộng của nhân dân miền Nam...”

 

Việt cộng cài cán bộ vào 2 tôn giáo lớn là Phật giáo và Công giáo để kích động gây chia rẽ giữa tôn giáo với tôn giáo và tôn giáo với chính quyền. Việc Lực lượng Đặc biệt bố ráp chùa Xá Lợi và việc bắt hạ cờ Phật Giáo tại Huế đă giúp cơ hội cho Việt cộng kích động, tuyên truyền chống chính phủ. Trong khi hai tờ nhật báo Xây Dựng và Ḥa B́nh của bên Công giáo cũng như các Linh mục Quang Lăm, Phan Khắc Từ, Trương Bá Cẩn...một mặt đả kích chính phủ,mặt khác lại đả kích Phật giáo th́ chính quyền lại không có một biện pháp giải quyết, gây cho Phật giáo càng bất măn chế độ, cho rằng chính quyền bao che Công giáo.

 

Cho đến khi Ḥa thượng Quảng Đức tự thiêu tại ngă tư đường Lê Văn Duyệt và Phan Đ́nh Phùng th́ uy tín TT Diệm không những bị giảm sút ở trong nước mà kể cả ngoài nước, nhất là Hoa Kỳ.

 

Sau này, nền Đệ nhị Cộng ḥa, do các Linh mục giới thiệu, nên 2 tên trùm gián điệp Việt cộng đă chui vào chính quyền, làm cố vấn cho ông Thiệu. Đó là Huỳnh Văn Trọng và Vũ Ngọc Nhạ. Sau 30-4-1975, tờ nhật báo Saigon Giải phóng cuả Việt cộng đă viết bài ca tụng Vũ Ngọc Nhạ và nói rơ cấp bậc hắn là thiếu tướng t́nh báo của chúng. Chẳng biết vị linh mục giới thiệu 2 tên cán bộ t́nh báo Việt cộng cho ông Thiệu, là Huỳnh Văn Trọng và Vũ Ngọc Nhạ, sau tháng tư đen, có qú trước tượng Chúa Jesus để xin rửa tội, v́ đă góp tay với Việt cộng làm điêu đứng cho nhân dân miền Nam Việt Nam tự do?

 

Cabot Lodge, cũng như nhóm tướng tá làm đảo chánh, không nhận ra Việt cộng cài người vào các tôn giáo để phá hoại, lật và giết chết TT Diệm, chính thị là tiếp tay cho Việt cộng, dù vô t́nh hay cố ư.

 

Một khuyết điểm khác, ông Diệm thiếu cương quyết, đặt quá nặng t́nh huynh đệ, nên để cho ông Cẩn và bà Nhu, nhất là ông Cẩn, làm nhiều việc không lợi cho chế độ, dù sau khi ông Cẩn bị bắt, nhóm Minh Xuân đă cố truy t́m tài sản của ông Cẩn, cũng không t́m ra ông Cẩn có một tài sản nào.

 

Ngoài ra c̣n tin đồn trong nhà ông Cẩn có hầm chứa vũ khí và xác người, nhưng khi Dương Hiếu Nghĩa, tay chân của Minh, cho lục xét th́ không thấy một hầm vũ khí hay xác người như tin đồn. Vậy tin đồn này từ đâu ra, nếu không phải là Việt cộng phao lên để kích động dân chúng, nhất là Phật tử?

 

Trong phạm vi gia đ́nh, bản thân ông Cẩn là người hiếu thảo, nhưng không phải là người hoạt động chính trị, lại ưa nịnh, nên để cho bọn đàn em khuấy động. Những năm cuối đời ông Diệm, việc bổ nhiệm các chức vụ Quận trưởng, Tỉnh trưởng miền Trung phải “hỏi qua cậu” là điều thật nghịch lư.

 

Điều này làm giảm uy tín trong đường lối cai trị của ông Diệm. Ngoài ra ông Cẩn c̣n tổ chức Cần Lao Nhân Vị miền Trung để phân biệt với đảng Cần Lao Nhân Vị ở miền Nam của ông Ngô Đ́nh Nhu, gây chia rẽ trong guồng máy chính quyền và là sơ hở lớn để Việt công lợi dụng, tuyên truyền dân chúng oán ghét TT Diệm.

 

Tổ chức đảng để có hậu thuẫn là điều cần thiết, nhưng phát triển đảng Cần Lao Nhân Vị trong quân đội lại gây mầm bất măn trong hàng ngũ quân nhân, nhất là sĩ quan. Nhưng khuyết điểm lớn nhất của ông Diệm là cả tin trong việc dùng người.

 

V́ phong cách quan lại nên ông dễ nghe ton hót “cụ cụ, con con” và nhận con nuôi, để sau này giết bố (!). Tôn Thất Đính và Đỗ Mậu là 2 dẫn chứng cụ thể.

 

Những năm sau này, nhất là sau tháng tư đen, dân chúng lầm than, những người đă từng sống qua các giai đoạn, từ thời kỳ thực dân Pháp cai tri, rồi qua quân đội Nhật, đến Đệ nhất Cộng ḥa, Đệ nhị Cộng ḥa và kế tiếp dưới sự cai trị sắt máu của cộng sản, nhiều người dân miền Nam tỏ ra luyến tiếc Tổng thống Ngô Đ́nh Diệm.

 

KHÓ KHĂN CỦA CHÍNH QUYỀN VIỆT NAM CỘNG H̉A

 

Miền Nam được viện trợ quân sự và kinh tế bởi Hoa Kỳ, nhưng Tổng thống John Fitzgerald Kennedy của Hoa Kỳ muốn miền Nam Việt Nam có một Tổng thống phải biết nghe lời, nên đă chủ trương sắp đặt cuộc đảo chánh 1963, chỉ v́ ông Diệm không đồng ư cho đưa quân chiến đấu Mỹ trực tiếp tham chiến ở Việt Nam.

 

Chủ trương của cố Tổng thống Kennedy cho đám tướng tá ham quyền, ham tiền, làm đảo chánh Tổng thống Ngô Đ́nh Diệm, như dẫn chứng trong bài của kư giả Richard Reeves, trích trong cuốn President Kennedy: Profile of Power ở phần trên.

 

Trong giai đoạn 21 năm, từ ngày Tổng thống Ngô Đ́nh Diệm chấp chánh 1954, đến ngày Saigon rơi vào tay cộng sản 30-4-1975, Việt cộng theo lệnh quan thầy Liên xô và Trung cộng- lúc đó Liên xô chưa tan ră- xâm lăng miền Nam Việt Nam, Cambodia và Lào.

 

VỀ CHÍNH TRỊ- Theo hiệp định Geneve 20-7-1954, ngày chia đôi đất nước, Việt cộng phải rút hết quân và cán bộ về Bắc. Hạn chót là 5- 5- 1955. Phía quốc gia rút hết quân, cũng như những người dân di cư lánh nạn cộng sản, t́m tự do vào Nam ở điểm tập trung chót là Hải pḥng cùng ngày.

 

Nhưng cáo Hồ đă để lại cán bộ ở miền Nam nằm vùng, nhất là các vùng quê. Đến ngày 20-12-1960, chúng lập ra mặt trận bù nh́n Giải Phóng Miền Nam, mục đích đưa quân chính quy vào miền Nam dưới lốt quân của mặt trận bù nh́n. Nhóm lănh đạo đầu sỏ của mặt trận này là Nguyễn Chí Thanh, Lê Duẩn, Phạm Hùng, Vơ văn Kiệt, và một số trí thức ngu muội của miền Nam như Nguyễn Hữu Thọ, Dương Quỳnh Hoa, Trương Như Tảng, Huỳnh Tấn Phát. Mặt trận bù nh́n hết xài và bị giải tán năm 1976. Trương Như Tảng sáng mắt nên chạy trốn Việt cộng qua Pháp.

 

Trong sách lược tuyên truyền của Việt cộng có 2 giai đoạn. Giai đoạn Đệ nhất Cộng ḥa chúng rất nể sợ ông Diệm, nên quyết tâm hạ bệ, bằng cách xúi giục dân chúng chống lại ông Diệm, qui lỗi cho ông áp dụng gia đ́nh trị. Ngoài ra chúng cho cán bộ tôn giáo vận cạo trọc đầu, mặc áo vàng, đội lốt sư là Trí Quang, Trí Thủ, Đôn Hậu, Minh Châu, Huỳnh Liên cùng với mấy thầy tu mặc áo thụng đen, nhưng lại làm cán bộ công sản như Nguyễn Quang Lăm, Nguyễn Ngọc Lan, Trương Bá Cẩn, đẩy mạnh chiến dịch quấy phá ông Diệm. Nguyễn Ngọc Lan đă một lần vào bưng gặp Phạm Hùng.

 

Phương cách này của chúng không thành công, nếu không có ông khờ Cabot Lodge, làm Đại sứ ở một vùng tiền đồn chống cộng mà không nh́n ra được các vụ lộn xộn Phật giáo là do sự xúi giục của bọn cộng sản Bắc Việt, nên đă báo cáo sai lầm cho Tổng thống Kennedy, để ông Kennedy quyết định lật ông Diệm.

 

Giai đoạn sau 1-11-1963, khi ông Kennedy thỏa măn được ư đồ lật và giết ông Diệm, đưa quân Mỹ trực tiếp tham chiến, th́ Việt cộng xoay qua kích động ḷng yêu nước của dân, trong chiến dịch tuyên truyền “chống Mỹ cứu nước”.

 

Thật ra, trong mục tiêu chống cộng, Mỹ đă đổ ra 3,000 tỷ đô la và hơn 50,000 mạng sống binh sĩ Mỹ vào chiến trường Việt Nam, chỉ để chặn làn sóng đỏ loang dần từ Bắc Á xuống Đông Nam Á, không ḅn rút ǵ tài nguyên của Việt Nam.

 

Trong khi đó, Việt cộng lănh súng đạn, lương thực từ Liên sô và Trung cộng, sau 30-4-1975, đă phải trả khoản nợ chiến tranh bằng gỗ, cao su, cà phê và các tài nguyên khác, qua 30 năm mà vẫn chưa hết nợ.

 

Và, năm 1958, Phạm Văn Đồng đă kư dâng đảo Hoàng sa cho Trung cộng, rồi năm 1999, Lê Khả Phiêu cùng bè lũ Đỗ Mười, Lê Đức Anh, Nông Đức Mạnh tiếp tục kư dâng đất biên giới phía bắc và vùng biển, cũng để trả nợ chiến tranh. Chua xót nhất là vụ mất Thác Bản Giốc. Trung cộng chiếm được vùng đất này, đă lập ra điểm du lịch và Toà Đại sứ Tàu cộng đă ép phái đoàn báo chí Việt cộng tham dự lễ khánh thành.

 

Bọn bộ chính trị Việt gian cộng sản mặt dày, không biết nhục. Đă thế bọn chúng c̣n nhốt tù kư giả Điếu Cày v́ đă viết một bài về cuộc hành tŕnh tham dự lễ khánh thành.

 

 

(c̣n tiếp)

Quỳnh Hương

 

 

Tin Tức - B́nh Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính