Người Lính Việt Nam Cộng Ḥa

 

Quan Dương

 

 

 

Người lính một nửa người ngâm ḿnh dưới śnh. Đó cũng là h́nh ảnh của chính tôi trong thời cầm súng chiến đấu với quân Bắc Cộng xâm lăng. H́nh ảnh gợi lại một trời hồi ức mà hồi ức th́ giống như một cái usb cũ vừa được phủi sạch bụi bỏ vào laptop. Những h́nh ảnh xưa lần lượt hiện lên đầy đủ. Thoáng chốc mà đă gần 50 năm. Biết bao nhiêu nổi trôi trên ḍng cuộc sống. Biết bao thay đổi của ḍng lịch sử trải qua, nhưng hồi ức th́ vẫn c̣n nguyên vẹn tinh khôi của nỗi niềm. Hồi ức giống như cái bánh tráng nướng dù đặt để trên bất cứ mặt phẳng nào th́ nó vẫn chông chênh. Sự chông chênh khiến cho hồn lăo đăo bồng bềnh như vừa uống rượu. Hồi ức cũng giống như ly rượu, nếu uống vô cảm thấy ngon th́ uống bao nhiêu cũng được. Nhưng nếu uống vô thấy đắng th́ uống một hớp cũng đă thấy nhiều.

 

Thành phố nơi tôi ở tháng này đang bước vào Thu và gió cũng đang chuyển vàng màu xanh của lá. Có tiếng con đế núp ở đâu đó trong đám cỏ trước nhà. Tiếng dế như khơi lại từ trong hồi ức thuở c̣n chiến tranh băng rừng lội suối trong những cuộc hành quân. Thuở thăng trầm theo cơn biến động của chiến tranh. Thuở khổ đau đói khát trong các trại tù của cộng sản. Có những người bạn đă nằm lại chiến trường. Có những chiến hữu đă vùi xương trong tháng ngày lao dịch. Họ đă không cùng nhau đi cho hết một chặng đường. Không biết linh hồn các chiến hữu có được b́nh an nơi miền miên viễn. Nơi không c̣n cảnh dày xéo nhau đem chủ thuyết cộng sản vô thần phủ ập lên đầu đất nước Việt Nam.

 

 

Tiếng Dế

 

Gió chiểu xô ngă xuống hướng Tây. Vài chiếc lá khô đang ấp ṿm cỏ dại. Sợ cỏ lạnh nên lá vàng trước tuổi. Mùa Thu đang khoác chiếc áo màu chàm, phủ trùm lên giọt nắng ấm chưa tan. Chiều đang bước dẩn vào bóng tối, Con dế run thều thào yếu đuối. Lâu lắm rồi mới nghe lại tiếng dế than. Đây là xứ Mỹ chứ không phải Việt Nam. Sao lại có tiếng dế buồn thảm thiết?

 

Tiếng dế d́u hồn to6io trở vế thuở trước. Thuở nằm rừng với thằng bạn tuổi c̣n thư sinh. Trung đội hai thằng bố trí h́nh mũi tên. Bớ ruộng śnh lầy ngập lên tới bụng. Phía sau lưng sương đêm lầm lũi rụng. Trước mặt là tiếng dế sẫm chiều nay. Trong đầu mỗi thằng dệt sẵn vài câu thơ. Để dành lại nếu ngày mai c̣n sống, sẽ sớt chia cho nhau từng ly thơ để uống. Để gọi là mừng sau những đêm qua truông.

 

Tuổi trẻ của tôi giữa thời buổi chiến tranh. Tàn thuốc hút chung nặng đầy t́nh nghĩa. Ngụm rượu đế sau lần tiếp tế, nồng say hơn rượu X.O. nhiều. Thời khổ nạn dám chết cho nhau khác ǵ Lương Sơn Bạc.

 

Chiều nay xứ người nghe con dế khóc. Thấy đất cựa ḿnh theo nhịp bước quân đi. Chinh chiến lụi tàn trên đất nước từ lâu. Con dế khóc há cớ ǵ chày lại. Hay lửa giấu trong ḷng âm ỉ. Chỉ đợi hơi xăng là bốc khói ra ngoài.

 

Thằng bạn tôi ở lại chiến trường xưa. Thân xác giờ này cũng đă tan theo tro bụi. Lâu lắm rổi lẽ nào quên không nhớ. Có phải bạn trách tôi nên theo tiếng dế đến nơi này. Nơi tôi sống hiện giờ toàn xa lộ freeway. Hỏi bạn tôi t́m đâu ra vùng śnh lầy ngập nước. Để hai đứa ngâm ḿnh hút chung điếu thuốc. Để bạn dạy cho tôi hai tiếng đồng bào. Để bạn giải thích cho tôi rơ tại sao, tuổi trẻ bỏ quên mà không hề hối hận.

 

Thu khoác áo trên vai chiếc áo lạnh. Tôi mở cửa vào nhà có máy sưởi vặn lên. Nh́n xuyên qau khung cửa kính ngoài hiên. Con dế núp nơi nào dưới đám cỏ.

 

Chú dế bé con thôi đừng khóc nữa. Tôi cũng rất đau ḷng khi bỏ nước ra đi!

 

 

Quan Dương

 

 

Tin Tức - B́nh Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính