Thiên-kích Skyraiders và những phi-vụ khó quên.

 

Phi-Long Phạm-Ngọc-Hà 518

 


 

 

Giao-thừa năm nay, Mậu-Thân, đă được Quân Dân miền nam, chào đón thật nồng-nhiệt, có lẽ chiến-tranh quá dai-dẳng. Quân Bắc-Việt đánh tới đâu, quân-lực VNCH đỡ tới đó.


Người dân và ḷng quân đă mệt mỏi, nên Xuân về người dân hậu-phương như muốn được an-nghỉ, tận-hưởng một cái Tết thật trọn vẹn. Nhà nhà đều chuẩn-bị đón Tết thật huy-hoàng và chu-đáo.

 

“Đánh-đấm th́ cũng chỉ có vậy thôi!”; v́ vậy QLVNCH lúc này có vẻ thư-dăn, địch quân chỉ “quậy-phá” cầm chừng, chứ chưa chính-thức có một trận đánh qui-mô nào trong suốt năm qua. Dù không có một văn-bản chính-thức nào được kư kết giữa hai bên, hứa-hẹn “hưu-chiến” ba ngày Tết, nên đa-số chiến-sĩ QLVNCH chia nhau nghỉ Tết, chỉ giữ lại không quá 50 phần trăm quân-số tại nhiệm-sở cũng như đơn-vị.


Không-quân cũng vậy, Phi-Đoàn Khu-Trục 518, đồn-trú tại Biên-Hoà Air Base, là một trong hai phi-đoàn tác-chiến bảo-vệ thủ-đô Sàigon và vùng 3 chiến-thuật. Mỗi phi-đoàn có 4 phi-đội, thay nhau bay hành-quân. Mỗi phi-đội bay 3 ngày, tới ngày thứ 4 là tự-động nghỉ off, nên các phi-công khu-trục không có ngày nghỉ week-end hay ngày lễ. Phi-công trẻ chúng tôi gọi ngày thứ tư là “Ngày hẹn-ḥ”, “Ngày của Em” hay “Ngày của Tuyệt-vời”...v.v...


Tiếng pháo nổ “đ́ đùng”, pháo bông tràn ngập khắp phố-phường, như để xua-đuổi những xui-xẻo, đen tối của chiến-tranh năm tháng cũ. Ngay từ chiều đêm giao-thừa, đủ mọi loại pháo thi nhau nổ. Thành-phố Sàigon gần như không chịu ngủ để chờ đón Chúa Xuân sang.


Đồng-hồ vừa điểm 12 tiếng, bỗng nghe hàng trăm tiếng súng máy nổ ḍn tan, xen kẽ với tiếng pháo nơi trung-tâm thành-phố.... Mở radio, tiếng người xướng-ngôn-viên, lập đi lập lại chỉ một câu thật khô khan:

“Đài phát-thanh và thủ-đô Sàigon bị Việt-Cộng tấn-công. Yêu-cầu quân-nhân các cấp trở về đơn-vị, nhiệm-sở.”


V́ t́nh-h́nh khẩn-trương, tôi mặc sẵn áo bay, súng dao đầy-đủ, khoác ngược bên ngoài áo mưa Navy rộng, đội jocker, mặt bịt khăn đỏ, không khác ǵ một anh “Honda ôm” thứ thiệt. Mới 7 giờ sáng, tôi phóng Honda 90 từ nhà ra xa-lộ, hướng về Biên-Hoà, tŕnh-diện phi-đoàn.


Đụng ngă ba Cát-Lái, nơi có 2 băi rác to đùng như hai trái núi. Tôi thấy các xe 2 bánh, bị chận, dồn cục...len lỏi về phía trước, tôi thấy có 5,6 ông Cảnh-Sát Dă-Chiến mặc uniform, chĩa súng, la-lối:

“Ông nào là quân-nhân, lái xe qua bên trái, tập trung giữa xa-lộ. Ông nào là Honda ôm, dân-chính qua bên phải..!”


Chợt nghe bên tai, tiếng của 1 hạ-sĩ-quan KQ nói:

“Ông thầy ơi! CSDC ǵ mà đi dép râu, không phải là súng AR-15!”.


Vừa lọt vào tai, tôi đă sang số, vọt qua phải, bay qua băi rác, hướng về giữa 2 núi rác, ôm ṿng bên trái băi rác, ḷn ra phía trước xa-lộ, “hú-hồn”, thoát nạn.


OANH-KÍCH TRONG THÀNH-PHỐ


Tới phi-đoàn, tôi đă thấy Đ/úy Nguyễn-Văn-Lê, Phi-đoàn-trưởng 518. Ông đứng trước sân, với nón bay, súng ống trang-bị đầy-đủ để đi bay hành-quân; gặp tôi ông mừng quá, bảo tôi:

“Cậu đi thay đồ, VC đánh Sàigon, tôi cần wing-man tác-chiến trong thành-phố!”

Dựng xe, cởi áo mưa, tôi nói:

“Đ/uư qua liên-đoàn tác-chiến lấy phi-cơ, tôi lấy nón bay, bản đồ, chạy qua ngay!”


Chúng tôi phóng lên 2 AD-6 Skyraiders được trang-bị 12 bom nổ MK-81, loại 250 cân Anh và 800 viên đạn đại-bác 20 ly.


Phi-tuần-trưởng: “Biên-Hoà đài, Phi-Long 11!”

Đài Kiểm-soát: “Phi-Long 11, Biên-Hoà nghe 5!”

Phi-tuần-trưởng: “Phi-Long 11, 2 Skyraiders, cất cánh khẩn-cấp!”

Đài Kiểm-soát:  Phi-Long 11, chấp-thuận cất cánh khẩn-cấp!”


Hai động-cơ khu-trục ầm ầm nổ, phá bầu không gian yên tĩnh của buổi sáng sớm, đưa 2 phi-cơ rời phi-đạo, bay về phía thủ-đô Sàigon.


Phi-tuần-trưởng: “Phi-Long 11 qua tần-số 4!”

“Phi-Long 12!” (Tôi trả lời)


Khu-trục gọi đài kiểm-báo hành-quân:

“Paris, Phi-Long 11!”

“Phi-Long 11, 2 AD-6, cất cánh Biên-Ḥa, Phi-vụ đặc-biệt, vùng Sàigon!”

“Phi-Long 11, Paris yêu-cầu giữ tần-số này, Stand-by!”

Phi-tuần-trưởng: “ Phi-Long 12, đây #1 gọi!”

Phi-Long 12 “ Phi-Long 12, nghe 5!”

Phi-tuần-trưởng: “ Cậu take lead, giữ cao-độ 3000 bộ holding, bay ṿng”

“số 8 Phú-Lâm và cầu xa-lộ, Master-Switch Off, Okê!”

“Tôi bay đằng sau, qua FM làm việc với Bộ Tư-Lệnh”

“dưới đất!”

Phi-Long 12: “ Roger, Phi-Long 12, Master-Switch Off, 3000 holding, “

“ bay ṿng số 8! “

“ Leader cho số 2 biết tần-số FM! “


Tiếng Đ/úy Lê trong nón bay: “ FM tần-số 24...số 2 monitor only! “


Từ trên cao nh́n xuống Sàigon thật kinh-hoàng, chỗ này cháy, chỗ kia cháy, khói bụi mờ mịt không-trung, dân chúng hoảng-loạn, chạy tứ-tung.


Tôi với tay mở tần-số FM, nghe thật ồn-ào, hết binh-chủng nọ tới đơn-vị kia, kêu réo nhau ơi ới. Vặn thêm 1 số nữa; Tôi nghe tiếng Tướng KQ Nguyễn-Ngọc-Loan lanh-lảnh trên tần-số, ông gọi khu-trục:

“ Phi-Long 11, đây “Thần-Phong”!

“ Thần-Phong, Phi-Long nghe 5! “ ( Đ/úy Lê trả lời )


Tiếng tướng Loan ôn-tồn:

“Có phải Lê đó không? Tôi đang chỉ-huy CSDC và BĐQ hành-quân, Bộ-binh “quần-thảo” với bọn VC trong thành-phố rất vất-vả. Tui nó đóng chốt trên cao-ốc bắn xuống; Bọn đặc-công len-lỏi vào khu dân-cư, chúng đốt nhà, chém vè từ nhà nọ đến nhà kia. Anh cho biết trang-bị của khu-trục.”


Đại uư Lê trả lời:

“Đúng 5, Lima-Echo! Chào thượng-cấp, khu-trục 2 Skyraiders mang 12 MK-81 250 pounds và 800 viên đại-bác 20 ly.!”


Tướng Loan hỏi tiếp:

“Phi-Long 11, cho biết số 2 mang bom Napalm hay bom nổ?”


“Phi-Long 12, mang 12 bom nổ, không có Napalm, Over!”

 

Tướng Loan yêu-cầu:

“Sàigon khu dân-cư đông-đúc, chỉ có vài chục con chuột thôi, bộ-binh đang rượt giết tụi nó, khu-trục mang bom nổ, không thể oanh-kích được, giết dân oan vô-tội. Anh cho “ thằng số 2 “ bay 500 bộ trên đầu, hù-dọa bọn VC và cũng để hỗ-trợ cho quân bạn dưới đất lên tinh-thần, vững bụng lùng địch!”

 

Phi-tuần-trưởng: “Roger, Phi-Long 11, tuy mất an-phi, nhưng tôi sẽ chỉ-thị cho số 2!”

Đ/úy Lê gọi tôi: “2 đây 1!”

Phi-Long 12: “2 nghe 5!”

Phi-tuần-trưởng: “ Số 2 Combat Power, Master-Switch Off, bay 500 bộ để hù bọn VC và để hỗ-trợ tinh-thần cho quân bạn lùng địch, nhớ là cấm bay thấp ngang qua Dinh Độc-Lập, Toà Đại-Sứ Mỹ, tránh cao-ốc, antena và clear trực-thăng... Okê!



Tôi nhận lệnh:

“Roger, Phi-Long 12, Master Off, bay 500 bộ, clear trực-thăng, over…!”


Tôi ấn cần ḥa-khí lên phía trước, tăng tốc, động-cơ khu-trục nổ, gầm thét, phá vỡ không-gian. Ở cơ-chế oanh-kích tác-chiến, tôi đưa phi-cơ xuống thấp, bay sát mái nhà, đầu ngọn cây coi như là 500 bộ. Đây là một phi-tŕnh bay thấp rất nguy-hiểm, mất an-phi; nhưng tất cả các phi-công khu-trục nào, cũng đều “khoái bay” kiểu này...


Hôm nay tôi có “license”, được “xổ chuồng”, v́ qua tần-số FM, tôi đuợc nghe Tướng KQ Nguyễn-Ngọc-Loan, Tư-lệnh hành quân dưới đất, đang trực-tiếp chỉ-huy CSDC và BĐQ lùng địch. Ông c̣n là xếp lớn Nha An-Ninh Quân-Đội và cũng là phụ-tá Tổng-Trưởng Quốc-Pḥng Tr/Tướng Nguyễn-Văn-Vỹ.


Ông yêu-cầu cho “thằng số 2”, vác bom đạn bay thấp 500 bộ, để thị-uy với bọn VC và hỗ -trợ tinh-thần cho quân bạn. Lư-do thứ hai này hơi yếu, nhưng theo tôi nghĩ: mặt trận dưới đất rất “Hót” và chính ông Tướng cũng “Hót”, khi thấy đàn-em mang bom đạn mà không được oanh-kích, “Nóng Gà”, v́ ông cũng là một phi-công tài-ba, xuất-thân từ trường đào-tạo phi-công chiến-đấu École de l'Air, Salon de Provence, tại Pháp và Meknes, Bắc Phi. Nên “Cái Hót” của ông Tướng đâu có kém “Cái Hót” của bọn trẻ đàn-em chúng tôi. Hơn nữa chính ông Phi-Đoàn trưởng lại là leader Phi-Tuần ra lệnh cho Wing-Man bay thấp. Ngoài xa-trường đâu có vấn-đề “an-phi” nên tôi... “khoái chí tử”, làm một ṿng bay tuyệt đẹp: từ Phú-Lâm bay qua Chợ-Lớn, luồn qua Nguyễn-Tri-Phương, tới ngă bẩy Sàigon, lạng qua khu Ấn-Quang đang bị bọn VC đốt cháy; lửa khói và bụi bay mờ mịt. Cứ thế, tôi bay vào trung-tâm thủ-đô, bay ngang chợ Sàigon, né Dinh Độc-Lập, vào đường Thống-Nhất rồi ngang qua Nha Sổ-Số Kiến-Thiết Quốc-Gia, quẹo vào Đa-Kao, bay qua Thị-Nghè...kéo lên trên cầu xa-lộ, bay ngược ṿng phi-tŕnh cũ về Phú-Lâm. Thú thật tôi bay phi-vụ này chả thấy Việt Cộng đâu cả, mà chỉ thấy dân chúng, hàng đàn trẻ con nghe tiếng máy bay khu-trục gầm thét trên không, chạy ùa ra đường ngóng nh́n phi-cơ khu-trục đeo bom đạn bay sát mái nhà, chả “ke” ǵ bọn VC hết. Biết chắc Tướng Loan đang có mặt ở đường Tự-Đức, khu Đa-Kao, tôi lượn hơi kỹ để ông được hănh-diện v́ là Tướng “không có quân” mà lại chỉ-huy bộ-binh đánh-đấm túi-bụi, lại có phi-cơ khu-trục của ông “bao vùng” cho quân bạn dưới đất, để ông...chỉ lên trời, nói nhỏ…”lính của tôi,,đó! “


“Bay thấp” là một phương-thức kỹ-thuật cao của ngành khu-trục mà các phi-công chúng tôi được huấn-luyện từ các trường bay bên Mỹ; sau về 518 từ một leader MC (Phi-Tuần Phó) chỉ-huy 2 phi-cơ đi hành-quân, đến khi thâm-niên, trên 2500 giờ bay, đưọc PĐT chỉ-định đi học khoá Phi-Tuần-Trưởng hay C.P. (Commanding Pilot). Người phi-công khoá-sinh phải có đủ khả-năng chỉ-huy trên trời ít nhất 4 phi-cơ đến 1 phi-đoàn. Chương-tŕnh huấn-luyện rất kỹ về không-chiến và phương-thức chỉ-huy 1 phi-đội đánh truy-kích các target được chỉ-định trên không; với 3 yếu-tố: Oanh-kích bất thần, độ chính-xác và khả-năng chỉ-huy của phi-tuần-trưởng. Đánh truy-kích, phi-tuần phải bay thấp để tránh radar hoặc các “vọng gác” của địch. Trên đường bay tới mục-tiêu, các hoa-tiêu phải giữ im-lặng, biết tính giờ, và bay đúng hướng; để khi c̣n 30 giây trước target, kéo lên cao-độ oanh-kích, th́ bắt buộc target phải “đúng ngay chóc” bên cánh trái; để phi-đội thanh-toán mục-tiêu trong nháy mắt.


Chiến-thuật khu-trục “đánh truy kích” đă được tôi áp-dụng cho nhiều phi-vụ tiêu-diệt chiến-xa T-54 của VC tại mặt trận Đông-Hà, Quảng-Trị, “Mùa Hè Đỏ Lửa 1972”.

Nói tiếp về trận đánh tại thành-phố, tôi luồn qua, luồn lại trên thủ-đô Sàigon đâu được 6,7 lần th́ nghe leader gọi trong nón bay:

“Phi-Long 12 đây 1, cậu “ăn chơi” đủ rồi, theo tôi đi oanh-kích!”

“Tôi đang ở hướng 9 giờ cao của cậu!”


Tôi kéo phi-cơ lên, vào formation tác-chiến với leader, bay về hướng Phú-Lâm, ngoại-ô Sàigon. Mục-tiêu là quốc-lộ đi miền tây, 7 dặm nam Phú-Lâm, cửa ngơ “Xa-cảng miền Tây” đi Tân-An, Mỹ-Tho. VC đắp mô chận xe-cộ trên quốc-lộ, ngay cầu ciment B́nh-Điền. Đây là nút chặn Sư-Đoàn 5 Bộ-Binh, tiến về giải-tỏa thủ-đô. Địch quân đặt đại-liên hai bên rạch nước, bắn ra xối-xả. Đoàn xe bị khựng lại trước cầu B́nh-Điền 3 cây-số.


Một phi-cơ L-19 của tiểu-khu Mỹ-Tho lên làm FAC, yêu-cầu khu-trục oanh-kích hai bên rạch nước để giải-tỏa cầu B́nh-Điền, nhưng tránh phá cầu và quốc-lộ.


Phi-Tuần Trưởng ra lệnh:

“Phi-Long 11 oanh-kích từ Tây sang Đông, số 1 đánh bên phải, số 2 đánh bên trái con rạch cầu B́nh-Điền, single pass, OK!”

 

Tôi nhận lệnh:

“Roger, Phi-Long 12, leader đánh bên phải, wing đánh bên trái cầu B́nh-Điền, single pass, từ Tây qua Đông, không phá cầu và quốc-lộ!”


Phi-tuần thay phiên nhau oanh-kích 12 pass. Phá nát con rạch hai bên cầu. Last pass với 2 trái bom cuối, đánh cách cầu B́nh-Điền không quá 70 thước.


Trên đường về căn-cứ Biên-Ḥa, chúng tôi được phi-công L-19 báo-cáo kết-quả DBA: Đoàn xe Sư-Đoàn 5 Bộ-Binh đă đi qua cầu. Quân bạn tịch-thu được 6 Đại-Liên và nhiều súng nhỏ. Địch quân chết vài chục mạng, bỏ xác tại chân cầu B́nh-Điền...


Sau phi-vụ này, tôi được Th/Tướng Loan biết tên và thương mến đặc-biệt.


OANH-KÍCH “NHỊ-TỲ QUẢNG-ĐÔNG”


Sáng ngày mùng 6 Tết, tất cả các phi-công PĐ-518 đề có mặt tại phi-đoàn. V́ t́nh-h́nh khẩ-trương, nên không có phi-đội Off. Chúng tôi đánh cờ tướng, xập-xám hay Domino, chờ đi bay hành-quân. Bỗng thấy một xe Jeep bỏ mui, đỗ trước cửa phi-đoàn. Một ông Mỹ mặc áo bay xám, đầu trần, đi giầy cao cổ, bước vào phi-đoàn gặp Sỹ-Quan Trưỏng Pḥng Hành-Quân, Tr/Úy Nguyễn-Văn-Mười (Ông này sau lên Tr/Tá PĐT PĐ-530 & KĐP/KĐ-72 Pleiku).


Trong anh em có người thấy ông Mỹ này đeo một sao “Ṭng-Teng” ngay zipper trước ngực, bên phải bảng tên “Smith”. Anh đứng bật dậy hô to “Vào hàng, Phất!”. Tât cả mọi người ngạc-nhiên đứng lên.


Tướng Smith ngỏ ư muốn gặp Lieutenant Hà / 518.

Tr/Uư Mười chỉ tôi và gọi tŕnh-diện ông Tướng này.


Tôi đứng nghiêm chào tay, ông vỗ vai tôi, kêu ra ngoài v́ tại đây quá đông người. Tôi theo ra, ông ngồi lên xe, tôi đứng bên nghe ông nói:

“Anh có muốn đi bay hành-quân không?”

“Tôi có một phi-vụ đặc-biệt muốn giao cho anh!”

 Tôi cũng nghe nhiều về khả-năng của anh!”


Tôi trả lời:

“Yes Sir... I do!”


Tướng Smith nói tiếp:

“Đây là một phi-vụ đặc-biệt, oanh-kích một sào-huyệt VC trong thủ-đô Sàigon, Tôi chọn anh chỉ-huy phi-tuần này. Danh-hiệu của anh là “Banjo”, anh có biết về cây đàn Banjo không? Đó là call-sign của anh. Tôi bay OV-2, danh-hiệu “Diamond-Violette” sẽ hướng-dẫn anh oanh-kích, Ôkê!”


Ông nh́n đồng-hồ tay, nói tiếp:

“Bây giờ là 9:00 AM. Tôi gặp anh trên Sàigon lúc 12 giờ trưa...OK!”

“À quên, anh kiếm một Wing-Man kha-khá! “


Ông mở máy, tôi đứng nghiêm hô lớn:

“Aye aye, Sir!... see you in the air!”


Tôi trở lại pḥng hành-quân, không tránh khỏi nhiều cặp mắt ngạc-nhiên của các phi-công đàn anh, hỏi sao không thắc-mắc. Bỗng có tiếng la lớn:

“Thằng Hà hôm nay bị sao chiếu mạng!”


Tôi thấy có vẻ căng, tự nghĩ ḿnh chỉ là một phi-công “nhỏ nhoi” nhất phi-đoàn, mắc-mớ ǵ mà ông Tướng Homer Smith, Phụ-tá tướng 4 sao John D. Lavelle, Tổng-Tư-Lệnh Không-Quân Mỹ ở Thái-B́nh-Dương, đến tận Phi-đoàn chỉ-định đi bay phi-vụ hành-quân đặc-biệt, lại c̣n nhắc khéo, kéo một anh Wing-man bay kha-khá! “


Nhớ lại đầu năm 66, tôi về tŕnh-diện phi-đoàn, sau 2 năm huấn-luyện bên Mỹ, thành phi-công chiến-đấu. Phi-đoàn ǵ mà chỉ có một ông Đ/úy Chỉ-Huy Trưởng, c̣n toàn là Tr/úy thôi. Từ xếp lớn đến xếp bé, chỉ đeo 2 bông mai. Ông nào, ông nấy trông rất “ngầu” và phong-độ. Áo bay đen, áo bay xám...đeo dao, đeo súng “xề-xệ”…thấy mà “ớn”! Có ông Tr/úy Hải “gồ-ghề” đang phóng dao ngoài gốc cây như một “Ninja” Nhật-Bản. Ông Tr/úy Lê-Văn-Thặng, tôi kêu bằng “anh”, v́ là hàng xóm và chơi với ông anh tôi hồi trung-học. Tôi cố t́nh chào ông để “dựa hơi” mà ông phớt-lờ, có lẽ ông sợ sau này mang tôi đi hành-quân, ông là xếp lớn, tôi là wing-man khó chỉ-huy. Chỉ có ông mặc áo bay đỏ, Tr/úy Trần-Mạnh-Khôi, cười nói oang-oang, chả ngán ai, là welcome tôi; đưa đi tŕnh diện 17 hiệp-sĩ không-gian, “Vơ-lâm cao-thủ” gồm:


Tr/úy Nguyễn-Văn-Mười SQ. HQ, sau lên Tr/tá PĐT/PĐ-530 & KĐP/KĐ-72 CT Pleiku.
Tr/úy Nguyễn-Đức-Chương SQ. An-Phi, sau lên Tr/tá TPHL/F5 SĐ 3 KQ.

Tr/úy Trần-Mạnh-Khôi SQ. HL, sau lên Tr/tá PĐT/PĐ-548 PR.

Tr/úy Dương-Bá-Trác SQ. Phi-Lệnh, sau lên Tr/tá PĐT/PĐ-514 BH.

Tr/úy Lê-Văn-Thành sau lên Tr/tá, Phụ-Tá Tham-Mưu Phó HL.

Tr/úy Phạm-Quang-Hiển sau lên Tr/tá, PĐT/PĐ-528 Đà-Nẵng.

Tr/úy Lê-Văn-Thặng sau lên Tr/tá, PĐP/PĐ-546 Thiên-Sứ CT.

Tr/úy Hồ-Kim-Giàu sau lên Tr/tá, PĐT/PĐ F5 Không-Chiến ĐN.

Tr/úy Nguyễn-Văn-Phong sau lên Tr/tá, Trưởng pḥng An-Phi SĐ-3 KQ.

Tr/úy Nguyễn-Tấn-Thọ sau lên Tr/tá, Trưởng pḥng HL SĐ-3 KQ.

Tr/úy Đinh-Quốc-Trực sau lên Th/tá, BTLKQ.

Tr/úy Bùi-Quang-Minh sau lên Th/tá, Biệt-phái qua Air-Vietnam.

Tr/úy Nghiêm-Ngọc-Ẩn sau lên Th/tá, PĐP/PĐ-516 Đà-Nẵng.

Tr/úy Nguyễn-Văn-Ninh sau lên Cố Tr/tá, tử-trận tại Mỹ-Tho.

Tr/úy Nguyễn-Trọng-Hiền sau lên Th/tá, BTLKQ.

Tr/úy Nguyễn-Hữu-Hiệp sau lên Th/tá, BTLKQ.

Tr/úy Nguyễn-Huy-Bản sau lên Th/tá, BTLKQ.


Hỏi ra mới biết các vị này toàn là “Đại gà cồ” từ khóa 61, 62, 62C, 63A, 63C mà c̣n đeo 2 mai. Khi đi hành-quân, th́ chỉ toàn là leader giắt leader đi bay. Măi tới đầu năm 66, bọn tụi tôi từ Mỹ về phi-đoàn, các ông mới có wing-man đàn em để dẫn đi bay hành-quân. Bọn tụi tôi gồm có:


- Th/úy Lê-Văn-Sang sau lên Th/tá, Sỹ-Quan Hành-Quân, PĐ-518.

- Th/úy Lê-Hưng-Long sau lên Th/tá, Sỹ-Quan An-Phi, PĐ-518.

- Th/úy Nguyễn-Khoa-Hoài sau lên Th/tá, Trường Phi-Hành A-37 PR.

- Th/úy Dương-Thiệu-Chí sau lên Th/tá, Sỹ-Quan HQ, PĐ-520.

- Th/úy Phạm-Ngọc-Hà sau lên Th/tá, Sỹ-Quan KL&HL, PĐ-518.

- Th/úy Nguyễn-Duy-Vinh sau lên Cố Th/tá, Tử-trận Lam-Sơn 719.

 Th/úy Nguyễn-Gia-Tập sau lên Th/tá, TP Đặc-trách KT/BTLKQ.


“T́m một wing-man kha-khá!”, khó quá. Tất cả các phi-công đàn anh thâm niên thuộc “Hàng Sư-Phụ” của tôi, đâu ai giám kêu đi wing man; nên tôi vào gặp Đ/úy Nguyễn-Văn-Lê, Phi-Đoàn Trưởng, tường tŕnh, xin chỉ-thị. Nghe tôi nói, Đ/úy PĐT đứng lên vỗ vai tôi, ông nói:

“Cậu là leader rồi! đă được Tướng Hoa-Kỳ chọn, giao cho phi-vụ hành-quân đặc-biệt th́ phải có lư-do. Cậu cứ yên-trí bay-bổng! tôi sẽ bay số 2 làm wing man cho cậu!”.


Đ/úy Lê nói tiếp:

“Cậu, Thượng-Toạ Thích-Tâm-Giác, Đại-Tá Tổng-Giám-Đốc Nha Tuyên-Úy Phật-Giáo và Đại-Úy Vũ-Thượng-Văn có gửi-gấm cậu cho tôi, Phi-vụ này cậu đi leader, đừng report với bọn Mỹ, wing-man phi-tuần là tôi, Phi-Đoàn Trưỏng của cậu, Ôkê!”


Ông nh́n đồng-hồ tay, nói tiếp:

“Đúng 11:15 AM, tôi sẽ có mặt tại pḥng Hành-Quân Chiến-Cuộc KĐ-23 CT OK…!”


Đúng 11 giờ, tôi đă sẵn-sàng tại pḥng Hành-Quân Tác-Chiến, ghi sổ bay, lấy phi-cơ, đợi Đ/úy Lê đến làm tiền-phi là ra tầu. Chúng tôi phóng lên 2 AD-6, trang-bị 12 bom nổ MK-81 / 250 cân Anh và 800 viên đạn đại-bác 20 ly, mở máy…


Tôi xin cất cánh: “Banjo Flight! Radio check!”

“Banjo Two!” ( Đ/úy Lê trả lời)

“Biên-Ḥa Tower! Banjo!”

Đài kiểm-soát: “Banjo! Biên-Ḥa! Go ahead!”

“Banjo, two A-1, Hot Scamble!”

“Banjo cleared for Hot Scamble, run-way zero niner Left!”


Hai Skyraiders gầm thét cất cánh, bỏ lại Biên-Ḥa sau lưng, bay về Thủ-Đô.


Phi-Tuần Trưởng: “Banjo Flight! qua tần-số 4!”

“Banjo Two” (Phi-cơ số 2 trả lời)

“Paris, Banjo Flight!”

“Banjo, Two A-1, from Biên-Ḥa, Special mission, with Diamond Violette!”


Đài Kiểm-báo Hành-quân:

“Banjo, “Diamond Violette” waiting for you at this frequency, Over!”


Từ trên cao nh́n xuống thủ-đô Sàigon, sau 5 ngày bị bọn giải-phóng miền nam và đặc-công VC tấn-công. Trong thành-phố c̣n nhiều đám cháy, trông thật hoang-tàn. Lửa khói c̣n nghi-ngút, dân chúng hoảng-loạn, chạy ngược chạy xuôi. Đặc-biệt 2 khu Ấn-Quang và Toà Đại-Sứ Mỹ vẫn c̣n rất căng thẳng.


Tôi nghe tiếng Tướng Homer Smith gọi trên tần-số:

“Banjo, Diamond Violette!”

“Diamond Violette, Banjo Flight!” (Tôi trả lời)

“Banjo, Rendez-vous at Phu-Tho racing horses track,

I fly at 35 hundred!”

“Roger, Banjo at 45 hundred, over Phu-Tho racing horses track now!”


Tướng Smith ra lệnh:

“Are you ready!”

“Target is VC Command Post attack Sàigon,

It's “Nhi-Ty Quang-Dong” Chinese's Cementary in Cho-Lon.”


“I want you drop all boms inside of this cementary, OK!”

Tôi nhận lệnh:

“Roger, Banjo from South to North, left break,

all boms must hit inside Cementary, Over!”


Tuớng Smith trên tần-số:

“Banjo, ready for smoke!”

“Yes Sir! Banjo!”


Tướng Smith bay trên OV-2 đảo cánh, nhào xuống phóng 1 rocket, khói trắng cuồn-cuộn bốc lên cao từ giữa nghĩa-trang, nơi có toà “Tử-Sĩ-Đường ngói cong”, “to tổ bố”.


Tướng Smith ra lệnh:

“Banjo, Hit my smoke!”


Có lẽ đây là chiêu đầu, ḍ xem khả-năng đánh bom của phi-công Việt-Nam; nên ông Tướng bắn trái khói ngay giữa nghĩa-trang, trên nóc toà nhà quàng “to-xù”…

Tôi ra lệnh cho phi-tuần:

“Banjo Flight, Combat Power, South to North, Single Pass!”


Đ/úy Lê nhắc khéo!:

“Roger, Banjo 2, single pass, boms must hit inside cementary!”


Tôi đưa phi-cơ vào cận-tiến (Base Leg), khi đầu cánh trái gần khói chỉ-điểm, Tôi report oanh-kích:

“Banjo 1, Master On, in Hot!”


Nhấn thêm ga, tôi kéo đầu phi-cơ lên khỏi đường chân-trời, gạc cần lái qua trái, nghiêng cánh hơn 90 độ, đạp pedal trái, lao đầu phi-cơ xuống mục-tiêu gần như dựng thẳng đứng, trả cánh lại, từ Nam lên Bắc, nh́n điểm hồng-ngoại tuyến từ máy nhắm di-chuyển về trái khói, liếc cao-độ kế, pass 1900 bộ, bấm nút, một trái bom rời cánh. Kéo dựng đầu phi-cơ lên, nghiêng cánh, ngoái đầu nh́n lại đă thấy trái bom “Bulls-Eye” trúng ngay nóc toà nhà và nổ tung lên, những mảnh vụn bung lên cao. Tiếp theo sau là một tiếng nổ phụ kinh-hoàng, rung chuyển cả khu nghĩa-trang, chứng-tích một kho đạn đă được chôn dấu trong toà nhà trúng bom, với một cột khói đen xoáy tṛn bốc lên cao.


Tiếng Tướng Smith la lên:

“Excellent! where is my smoke!”


Tôi trả lời:

“Thank you, Sir!”


Tướng Smith ra lệnh tiếp:

“Banjo 2, Hit the same as 1!”


Đ/úy Lê trả lời:

“Banjo 2, in Hot!”

Trái bom của Banjo 2 nổ tung ngay chỗ bom số 1, đă “dọn sạch” đống đổ nát của “Tử-Sĩ-Đường”.

Tướng Smith khen-ngợi:

“Wonderful, you guys do a really good job!”


Hai trái bom đầu đủ trắc-nghiệm, ông Tướng đă tin-tưởng, bắn tiếp 4 trái khói vào 4 góc bên trong tường nghĩa-trang. Nhịp-nhàng Banjo thả 4 trái bom, dập tắt ngóm 4 trái khói, kết-quả 4 tiếng nổ phụ. Banjo đă phá-huỷ thêm 4 kho đạn, được VC chôn dấu tại nghĩa-trang.


Mỗi phi-cơ “Banjo” c̣n lại 7 trái bom, tướng Smith “cắc-cớ” bắn vào 7 mục-tiêu “khó” cho phi-công oanh-kích, nhưng “Banjo” đă rải đều bom đạn phá nát bên trong nghĩa-trang; chả c̣n ngôi mộ nào c̣n lành lặn mà không bị ăn bom...văng-vẳng đâu đây rót vào tai tôi nhạc-phẩm:...”Người chết hai lần”... thật oan-nghiệt!


T́nh-báo Mỹ thật lợi-hại. Họ đă có Vệ-tinh (Satellite) bay ngoài quỹ-đạo và Mắt-thần (Magic-Eye) nh́n rơ sinh-hoạt dưới mặt đất. Từ năm 1962 họ đă có phi-cơ U-2, bay cao 42 ngàn bộ mà quan-sát những căn-cứ nguyên-tử của Nga, rơ như ban ngày, th́ thử hỏi, bọn VC làm sao qua mặt được Mỹ.


Trước Tết Mậu-Thân, VC đă chuyển vũ-khí, đạn-dược vào thủ-đô Sàigon; qua ngă Hốc-Môn, Bà-Điểm, bằng xe tang (xe đám ma). Quan-tài trong xe nặng bao nhiêu mà xe tang nào cũng nặng chĩu, xệ đít, thế mà cũng qua khỏi các trạm kiểm-soát tại ngă tư Bẩy-HIền.”trót-lọt”, với vài ba bao thư mong-mỏng là làm sao? Tất cả mọi chuyển-vận này đều lọt mắt xanh của t́nh-báo Mỹ.


Bọn bộ-đội VC và bọn giải-phóng miền-nam đă được tuyên-truyền là VC đă chiếm được thành-phố Sàigon. Các “Đồng-chí” chỉ “ung-dung” tay không vào nghĩa-trang “Ba-tầu Chợ-Lớn” tŕnh-diện nhận vũ-khí, đạn-dược để tiếp-thu Sàigon. Nên “banjo” được Tướng Homer Smith chỉ-huy oanh-kích ngay “yết-hầu” và Trung-Tâm Bộ-Chỉ-Huy của VC. Hậu-cần bị phá hủy, sau mồng 6 Tết, bọn “Cán ngố”, được tăng-cường t́m tới nghĩa-trang chỉ để tŕnh-diện với một đống đổ nát, chúng chả biết đi đâu, không có chỉ-huy, như rắn mất đầu, lớ-ngớ đi lạc vào Chợ-Lớn, bị “phe ta” thộp cổ hết; c̣n bọn đậc-công tử-thủ trên các cao-ốc, hay bọn “cộng con” chém vè trong thành-phố th́ sau 2, 3 ngày, bắn hết đạn là bị bắt sống.


Kết-thúc phi-vụ Tướng Smith cho DBA, với kết-quả:

“One 100 percent bombs hit target, destroyed enemy Command Post”

“with 8 secondary explosions, target collapsed”

“your mission was magnificient!”

“Banjo” về đáp ở Biên-Ḥa, chúng tôi làm hậu-phi dưới cánh máy bay. Đ/úy Lê cởi nón bay, mồ-hôi vă ra ướt cổ áo bay của ông; điều đầu-tiên tôi thấy ông xếp lớn, Phi-Đoàn Trưởng, nở một nụ cười, vốn dĩ ông rất khó-khăn, nghiêm-nghị phán:

“Cậu bay được lắm!”

“Ai đi số 2 cho cậu hôm nay, ấm ớ là tiêu ngay!”


Ông tiếp:

“Mục-tiêu hôm nay rất khó đánh (TRONG THÀNH-PHỐ)”

“ném bom tầm-bậy ra ngoài dân sẽ giết dân oan vô tội.”

“Đi wing-man cho cậu hôm nay, tôi g̣ kỹ lắm, chứ để mất mặt bầu cua là phiền lắm!”


Sau khi kư sổ phi-vụ hành-quân, trên đường về phi-đoàn, ông Phi-Đoàn Trưởng c̣n hỏi khó tôi một câu:


Ông hỏi:

“ Đánh bom cao-độ 4500 bộ, cậu “dive bomb” bao nhiêu độ chúi?”


Tôi trả lời:

“Dạ, 60 độ chúi. 5G kéo lên!”


Ông c̣n hỏi tiếp:

“Cậu làm sao biết được độ chúi của ḿnh là 60 độ hay 45 độ!”


Tôi trả lời:

“Từ hồi học bay bên Mỹ được thầy dậy ném bom, sau về phi-đoàn, được các đàn-anh huấn-luyện chỉ thêm kinh-nghiệm đánh bom, sau này hành-quân nhiều, tôi tự nghiệm thấy là: từ mắt phi-công đến target là một đường thẳng, khi ḿnh ở cận-tiến (base leg), nếu đường thẳng này cắt ngang “inboard gun” là nhào xuống có 60 độ chúi, nếu đường thẳng này cắt ngang “outboard gun” là chỉ có 45 độ chúi thôi!”


Đ/úy Lê gật gù đầu, cười nói:

“Cậu khá lắm! Hèn chi Trần-Mạnh-Khôi khen cậu là phải!”


Hôm sau Tướng Smith ghé văn-pḥng chỉ-huy-trưởng Phi-Đoàn thăm “Banjo”. Khi ra về, ông c̣n “nhá” cho Đ/úy PĐT và tôi một cái list “Top Secret”, có tên những sĩ quan cao cấp của Bắc-Việt xâm nhập vào miền Nam, đă có mặt tại nghĩa-trang, chỉ-huy đánh Sàigon.


Sau phi-vụ này, tôi được Đ/úy Lê, PĐT chỉ-định làm “Sỹ-quan Kỷ-luật” Phi-Đoàn 518. Tôi rất ngạc-nhiên, ngoài lon trung-úy, đây là “chức-vụ” đầu tiên kể từ khi về phục-vụ PĐ-518. Tôi chả biết “Job description” của chức-vụ này là làm cái ǵ, có “hù dọa” được ai không? Tôi khoe với Tr/tá Khôi, Th/tá Thặng và Minh BQ. Mấy ông này nói:


“PĐ/KT chỉ có SQ Hành-Quân, SQ An-Phi, SQ Huấn-luyện, bảng cấp-số thiếu-tá, không nghe nói có SQ Kỷ-Luật. Cậu là đàn em mà xếp lớn cho chức-vụ là “Oai” rồi!”

“Có lẽ ổng thấy cậu có ông Bố, cho xe hơi lái đi bay, mỗi chiều đều “Vọt” về Sàigon, nên cho chức-vụ này để cảnh-cáo cậu giữ kỷ-luật, đừng “Vọt” về sớm trước 5 giờ, Ôkê!”


Ấy thế mà sau 1 tuần, tôi nhận được quyết-định bổ-nhiệm SQ Kỷ-Luật PĐ 518 từ BTL/KQ do Đ/tá Tham-Mưu-Trưởng kư.

 


Phi-Long Phạm-Ngọc-Hà 518

 

 

 

Tin Tức - B́nh Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính