Buổi sáng sớm mùa thu lưng lững ngọn 崑崙山 (Côn Lôn Sơn) vốn là danh trấn Đệ Nhất Thần Tiên Sơn của nước Chzúng Hzủa ( 中國) và cũng may là ngôn ngữ Hoa không có dấu sắc huyền hỏi ngă nặng,  và ngọn núi này không nhi nhô lú lên ở xứ Đại Việt, nếu không như thế th́ đám trẻ con láu lếu từ ngỏ ngách xóm lao động b́nh dân, phạng thêm dấu huyền nữa th́ lăo Bành Háng Quài ta phải mu out (move) chứ làm sao lăo có thể tọa sơn ở quả núi góc chéo tam giác đào huê này mà tu thành “chín quả” cho đặng?

 

Tối đêm qua tiết thu, trời se lạnh… Lăo đạo sĩ ho húng hắng, không ngủ an giấc. Lăo bất giác thầm nhủ “ ôi,… cái thằng tiểu đồng hám chơi hơn năng học, nó lại quên cho thêm mấy lát càn khương (gừng già) vào ấm trà làm ấm phổi, khiến cho già này ho hen nhọc thật…”! Lăo thức dậy sau tiếng gà gáy hổn vang vang như muốn xé tan màng sương mù c̣n ươm ủ trên ngàn cây, ngọn cỏ mà ánh dương chưa chiếu xuyên thấu qua kẽ lá của táng cây ngoài sân. Lăo nh́n rảo quanh, thấy thằng tiểu đồng vẫn c̣n lười biếng say ke ngủ ngáy kh́ kḥ trên chỏng tre. Lăo đành phải xuống nhóm bếp đun nước, tự pha ấm trà hồng bào thưởng ẩm với khung cảnh núi rừng mùa thu quan san buổi sớm nay! Lăo tự trào cất giọng vịt đực ngâm khúc cổ phong cà khịa:

 

Vạn thế sự trà hồng bào chiêu sương sớm

Thiên niên hề vàng hoa cúc mộ triều dương

Ngẫm thiên hạ miên mang đầy mộng tưởng

Nghĩ chuyện ḿnh thu thúc thiếu tỉnh mê

Gatê gatê tathagatê maha gatê…

Tuệ bát nhă chỉ c̣n nửa bát …!

Gơ một tiếng cơi trần gian sáo rỗng

Mê vọng hề lư sự tự chân tâm …

Danh sắc há tán phiêu diêu

Thiên lư hư vô lồng lộng.

 

Lăo đạo sĩ Bành Háng Quài c̣n đang ung dung độc ẩm với bộ trà tử sa và thưởng thức trà hồng bào c̣n nhem nhép trên lớp da môi khô hóc tuổi già, hương trà thoang thoảng khứu giác chưa nỡ phôi phai cùng vị ngọt c̣n vướng vít trong cổ họng … Bỗng có tiếng nặng thổ âm Hồ Nam của ai ngoài ngỏ hỏi vọng vào thảo am:

 

-         Xin hỏi,… có Bành tiên sinh ở “nhà” không?

 

-         Ồ … có … có lăo hủ tại gia. Xin mời khách giả thư thả vào trong …

 

Đáp lời khách xong. Bành lăo đạo sĩ từ tốn đứng lên, ra cổng rào tiếp mời khách giả vào thảo am. Khách là một nam nhân, tướng người to béo phốp pháp độ thất thập cổ lai hy, khuôn mặt chữ điền xuất thân điền thổ, mày nhợt nhạt thiếu chủ tinh, trán thấp le tè như mái nhà lá, tóc dầy che hết trí khôn, mắt lươn tí hí thoảng nhướng lên như mắt thiềm thừ trông mưa, thần mắt gian sát khó lường, mồm dầy mép thâm lộ tánh tham sân si vô đáy… Tuy vậy,  có tướng đường bệ tiểu nhân đắc thời, đại nhân nhất lộ. Khách giả đi một ḿnh, không có ai đi theo cùng, chứng tỏ khách có chuyện riêng tư cần gặp lăo để tham vấn điều chi hệ trọng chăng? Tuy vậy, với đôi mắt bù lệch ăn tinh đời và có khả năng nh́n qua khe cửa thông cơi “âm” môn ma mănh thiên trường, địa cửu th́ Bành lăo ta đây cũng nhận ra tỏng là hoàng thượng giả dân vi hành, đăng sơn đây rồi. Lăo nhanh nhẩu qú mọp gối, phất phát hai cánh tay lia lịa, khấu đầu lễ lạy, mồm không ngớt to tiếng nâng bi, đội đít:

 

-         Tiện dân xin khấu đầu bợ Tập Hán Đế vạn tuế vạn vạn tuế…!

 

-         Khanh mau b́nh thân, vô nhà đi trẩm muốn hỏi khanh vài đều nan giải!

 

Cả hai quân thần tử bi bô đi vào thảo am. Thằng lỏi tiểu đồng chưa kịp cọ bựa răng th́ đă vội lăn xăn đun nước pha trà cho chủ khách. Không chờ được lâu, Tập Hán Đế (Xi Jinping) đă khúc nôi hỏi han:

 

-         Ta vạn bất liễu tri nan sự tại trào, nên phải giả dân bộ hành tới đây thỉnh ư Bành Lăo tiên sinh chỉ giáo:

 

-         Bẩm… bệ hạ cứ mồm loa mép giải nói rơ sự t́nh. Lăo hủ đây sẽ ngọn ngành gỡ rối tơ ḷng cho bệ hạ tỏ tường…!

 

-         Này lăo tiên sinh, cớ sự là mấy ngày qua, đám bầy tôi nịnh thần, cận thần từ nhất phẩm tới cửu phẩm trong triều như: Thừa tướng Vương Hổ Ninh, nguyên soái Triệu Lạc Tế bị đột quị thân mạng như chỉ mành treo chuông! Lại có thêm đông các học sĩ Vương Trọng Kỳ (Wang Zhongqi) … và tại Nhị Viện Ngự Sử Hàn Lâm đă có thập dzách hàn lâm học sĩ hui nhị tỳ … và ngay cả Quốc Y Viện cũng có quan phó tổng ngự y Trương Kim Triết (Zang Jinzhe), tổng quan nha chế tác mộc nhân, mộc mă Lư Cường (Lu Qiang), quan tổng phủ thuốc bắc đông y dược Tưởng Huê Lương (Jiang Hualiang), hàn lâm học sĩ chuyên phân Trương Hữu Thượng (Zhang Youshang), hàn học sĩ nông lâm Lư Văn Hoa (Li Wenhua), học sĩ thú vật hoang dă Mă Kiến Chương (Ma Jianzhang), học sĩ thổ mộc giao cấu Long Ngự Cầu (Long Yuqiu), học tài kim tinh chế tác vàng mă Cố Chân An (Gu Zhenan), học sĩ tia chớp lá szè Triệu Y Quân (Zhao Yijun), học sĩ moi đất hiếm đăi vàng Trương Quốc Thành (Zhang Goucheng), Phạm Hà Phương trường Đại học Bắc Kinh, Tào Phượng Kỳ,  Dương Căn chưởng quản Viện Khảo Cổ Đại Học Bắc Kinh, Lư Quư Bồi của Đại Học Bắc Kinh, Chu Tăng Thuyên hiệu trưởng Đại Học Bắc Kinh, Phong Thế Huy của Đại Học Bắc Kinh, Triệu Quang Vũ tiến sĩ Đại Học Bắc Kinh, Đinh An Như trường Đại Học Bắc Kinh, Giả Mai Tiên tiến sĩ Đại Học Bắc Kinh, Đường Hữu Kỳ giám đốc Viện Hóa học Vật lư của Đại Học Bắc Kinh, Vương Kiến Hoa  tiến sĩ Đại Học Bắc Kinh, Tạ Khánh Khuê của trường Quản Lư Chính Phủ thuộc Đại Học Bắc Kinh, Dương Căn, Lư Quư Bồi … đều vào ḷ thiêu xác. Tất cả bỗng dưng đột tử lăn đùng ngă ngửa giăi đành đạch rồi tắt thở, đều đă được tống vào ḷ thiêu. Ngay cả hoàng thái hậu Tề Lâm thân mẫu của ta cũng hui nhị tỳ v́ dịch bệnh Con Vít …!   Ngoài ra, c̣n có cả lũ danh gia tai tiếng địch quốc tới hoàn vũ cũng tắt tử … Đám đông y sĩ của Thái Y Viện viện 301 chuyên chẩn mạch, bốc thuốc cho quan nhân nội chính cũng không biết nguyên nhân “dịch bệnh” và bất khả điều trị… Ta mất ăn ngự thiện, không c̣n ham hố cởi yếm cung nữ, chẳng màng lột quần hoàng hậu Bành Lệ Viên nạ ḍng của ta nữa … Thật là việc triều chính rối bời nan sự trị an! Ta mong thỉnh ư kiến giải của Bành lăo tiên sinh?

 

Bành Háng Quài quơ tay cầm lấy cái qui giáp (mu rùa) sờ xem quẻ tính toán … rồi vỡ lẽ và trịnh trọng tŕnh bày:

 

-         Tŕnh bệ hạ, Lăo hủ ta đă thông suốt từ đít tới đầu rằng th́ là: Đây là quẻ 69 trong 165 quẻ dịch “Đại Độn Ra Ngu” thoán từ Sixtynine tức upside down nghĩa là đầu đít lộn ngược. Lư giải: Nguyên nhân nội hàm là bởi các quan thượng đại nhân bất nhân hạ bộ của bệ hạ khéo thượng đội, hạ đạp, hăm hại và giết các quan đồng lieu, cùng triều mà thành khuyển mă nội phủ… Nhưng bọn nha môn triều đ́nh đỏ này tới lúc sênh sang áo măo, cân đai th́ tuổi hạc đă xế chiều, chực chờ trèo lên bàn thờ chơi với vàng mă hương khói… Nhưng của ăn, của để tích tụ hằng triệu, hằng tỷ dollar tẩu tán gởi ra cất dấu ở các đại tiêu cục, ngân hàng ngoại bang, c̣n nhân dân tệ chỉ là tiền lẽ để tiêu vặt hàng hóa trong nước mà thôi! Thói thường của phường tục nhân th́ “phú quí sinh dâm dục” mà người ngợm thời xuống cấp, dương pín chỉ địa 6 giờ 30 không nhúc nhích, bộ đồ ḷng tâm can tỳ phế thận suy kiệt lại thêm các chứng cao máu, cao mỡ, cao đường … Thằng lớn nào to béo th́ tảng mỡ bụng trệ háng, nh́n ngóng cả niên cũng chẳng thấy thằng bé nó ẩn náo nơi đâu? Thằng nào ốm gầy, nom xuống dễ dàng th́ trông nó mèo nheo như con cú rủ bất khả cựa quậy… Nhưng may thay được hoàng đế cựu trào Giang Trạch Dân (Jiang Zemin) ban lệnh thành lập Viện Nội Tạng và cho các quan thái y tha hồ mổ sống hiền nhân Pháp Luân Công (Falun Gong) mà thu hái nội tạng tươi, rồi thay, ghép cho các quan nhân liệt lăo của bệ hạ, giúp cho đám già gian manh mất nết này có thể rậm rật cất cật chơi tṛ đuổi huê bắt bướm với mấy con Mulan (Hoa Mộc Lan) tuổi teen bén hơi lầu hồng, thanh lâu kỹ viện th́ có là sức voi cũng cạn kiệt, lại năng uống chích thuốc kích dâm, cường pín và mon men tháp ghép pín cho to bản dài khổ … Cũng may là khoa ghép nhân pín bất khả thi, chứ nếu không th́ cái đám chiến mă như con Xích Thố của Quan Vũ, con Đích Lư của Lưu Bị, Ngọc Sư Tử của Triệu Tử Long, Tuyệt Ảnh của Tào Tháo, … sẽ bị bọn thái y của Jiang Zimin cắt mă pín thay nhân pín cho đám thượng đại quan suy dương, liệt lăo sử dụng và thằng già nào cũng khệ nệ chân đi gọng kiền, vác mă pín ra vào chốn nhục bồ đoàn tứ thời bát tiết …!

 

 Tập Hán Đế nghe Bành lăo đạo sĩ thúi tŕnh bày nguyên nhân dẫn tới đột tử của thuộc hạ th́ há hốc mồm kinh ngạc, lẫn lo lắng trong ḷng v́ cái vụ thay pín rồi buột miệng kêu nhỏ “ chít ngộ dẓi…”! Hán Đế cất tiếng hỏi:

 

-         Nhưng bọn hạ bộ của ta chỉ có ghép nội tạng và chơi thôi, th́ cớ chi đột tử chứ?

 

-         Ồ… Bệ hạ chưa biết đấy thôi! V́ thay ghép nội tạng th́ phải uống, chích thuốc thường xuyên để điều ḥa kháng thể nội thân, hệ đối kháng đă tự suy giảm rồi,  mà trận đại dịch Vũ Hán Con Vít (Wuhan Covid) hai năm vừa qua đă hoành hành khắp thế giới. Nội bộ Hán Thất và các thượng quan triều chính của bệ hạ đă pḥng tránh bị ngoại bang đầu độc, không chơi Vaccine ngoại quốc, nên đă mau mắn chích Vắc xin (Vaccine) nội hóa chính gốc Made In China… Nhưng loại Vắc xin loại hàng “Hongkong bên hông Cholon” vô dụng này đă không chạm được sợi lông măng của con Con Vít quái quỉ giết người không care thần dân thiên triều con rồng lộn Hán Dzành của bệ hạ… Bấy nhiêu là tai họa của quẻ 69 đầu đít lộn ngược… Bệ hạ mau xuống núi và sấp ḿnh vọng về hướng Washington mà cầu Bồ Tát cứu độ th́ họa chăng may mắn thoát nạn bị hạ bệ, v́ tiếng Hán: Bệ Hạ mà quẻ 69 chỉ lộn ngược tức thành Hạ Bệ đó thôi!

 

Nắng lên cao ngoài hiên, trời mùa thu se lạnh, gió heo may thổi phơn phớt làm lay động lá phong vàng úa ngoài hiên… Bất giác Bành Háng Quài chạnh nỗi buồn man mác tự thân “chim Việt đậu cành nam, ngựa hồ hí gió bắc”, c̣n ta đây cố không rời khỏi ngọn Côn Lôn thần thoại nước Việt xưa là cố giữ hồn cố quốc… Bành Háng Quài là phơi ra và chờ cho tới niên lai 2023 th́ Hán nó “banh xà rong bon tê coi chơi”  từ ngữ chọc ghẹo Môn Khmer Bách Việt thời Đại Lư Vân Nam xa xưa.

 

 

Phán Quan – Noel 2022

 

 

 

Tin Tức - B́nh Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính