Những ngày cận Tết

 

Nguyễn Vĩnh Long 

 

 

Có lẽ những rộn ràng, hân hoan nhất trong năm không phải là “ba ngày tết”, mà là những ngày cận tết. Bắt đầu vào ngày 23 tháng chạp, tối đưa ông Táo về trời. Tất cả mọi sinh hoạt đều hướng về việc chuẩn bị để đón một mùa xuân mới, chào đón Nguyên Đán và mấy ngày xuân trước mặt. Lúc nhỏ là mùi vải thơm của bộ đồ mới, mùi gạo nếp ngâm cho nồi bánh và hương thơm ngào ngạt cho sàng phơi mứt dừa, mứt bí, mứt gừng ngoài sân. Những đêm ngủ gà ngủ gật ngồi canh bên nồi bánh tét cùng với má, với gia đ́nh xúm quanh. Mùi bếp lửa, mùi khói hương, mùi áo mới lan tỏa của tuổi thơ ngan ngát những ngày xa…

 

Mùa xuân và t́nh yêu là sự hài ḥa đẹp, thật đẹp của một đời người, của những ngày tuổi mới lớn “biết yêu”. Gia đ́nh là tổ ấm áp, t́nh yêu là hương sắc mùa xuân của những ước mơ, thương nhớ. Người ấy làm mùa xuân mang theo nhiều ư nghĩa đặc biệt hơn, rộn ră hơn và chờ đợi hơn. Bạn c̣n nhớ mối t́nh với những ngày cận tết của ḿnh? Ngày thơ bạn chờ mặc áo mới, bây giờ bạn sẽ chờ đợi một khuôn mặt, một ánh mắt, một nụ cười… dù vừa mới gặp hôm qua. Bạn nôn nao ngày mai tới sớm, để gặp “ai” rồi cùng đèo nhau đi loanh quanh những con đường quen thuộc; nói với nhau bao nhiêu câu chuyện đă nói với nhau chẳng biết bao lần. Hay “hai người” ngồi lặng yên cùng nhau nh́n ngắm phố phường đang khoác lên những tà áo mới, không khí thơm mùi xuân thắm chợt về. Ngôn ngữ t́nh yêu của những ngày cận tết là khoảng không trầm mặc và hơi ấm bàn tay trong gió xuân về. 

 

“Em có nghe trời vào xuân chưa,

Bên sông từng giọt nắng vàng

Chợt lưa thưa và mùa xuân đó,

Có em th́ xuân rất đẹp,

Anh không biết xuân về lúc nào,

Lời t́nh đong đưa theo gió,

Ḿnh thương nhau mấy tuổi xuân rồi….”   (1)

 

Mùa xuân với mối t́nh đầu tiên là mắt ngắm, là nỗi tương tư trong mùi thơm con gái, là mùi mồ hôi đẫm chút ngây ngây trong ṿng tay ôm ngồi áp phía sau. Thế giới chung quanh chỉ là hư ảo, chỉ có bạn và người ấy tồn tại bên đời… Một lần vào những ngày cận tết, người ấy đưa ra hai mảnh giấy và nói với tôi: “Anh ghi quà anh muốn và em ghi quà em muốn vào giấy. Ḿnh sẽ tặng cho nhau vào tết này nghen anh”! Tôi và nàng trao nhau hai tờ giấy ước hẹn đó… Đă gần năm mươi năm tôi vẫn c̣n nhớ rơ mấy ḍng chữ trong tờ giấy của người ấy và hai chữ của tôi. Ḍng chữ ước muốn của nàng: “T́nh yêu của anh!”. Hai chữ ước muốn quà tết của tôi: “Môi em”! 

 

T́nh yêu tôi, em đă nhận. Bờ môi em, tôi đă có. Vậy mà những ngày cận tết biết bao mùa xuân sau, đă không c̣n có nhau. Cuộc sống bao la, số phận người hạn hẹp. Dù một lần, t́nh yêu vẫn măi c̣n đó trong ta, cho những mùa xuân lại trở về muôn thuở. Cái mất đi là thân phận, điều c̣n là trái tim tươi thắm ḍng máu trở về. Nâng niu từng kỷ niệm, từng nỗi nhớ thương dù chỉ như một lần thoáng qua như giấc mộng:

 

“Gió chiều thầm vương bao nhớ nhung

Người yêu thoáng qua trong giấc mộng

Vui nguồn sống mơ những ngày mong chờ

Trách ai đành tâm hững hờ

Mối t́nh đầu xuân ai thấu chăng

Ḷng tha thiết vương theo tiếng đàn

Mơ đời ái ân những ngày phong trần

Sống trong mộng đẹp ngày xuân…”   (2)

 

Mùa xuân đi rồi mùa xuân lại đến, nhưng tuổi xuân chỉ đến một lần và vĩnh viễn trôi xa. Những mùa xuân sau bạn đă đón mừng xuân với ai? Cùng với người ấy, bạn là người may mắn đời này? Hay với một người khác, mùa xuân vẫn luôn tươi đẹp nở hoa, vẫn luôn thơm mùi áo mới, vẫn nồng ấm mùi khói hương trong tối giao thừa! Những ngày cận tết ḷng vẫn luôn rộn ră hân hoan theo từng nhịp trôi nhanh của một đời người. Bạn luôn là người chờ đợi thời gian, nhưng thời gian chẳng chờ đợi ai bao giờ!

 

Những ngày cận tết đang đến trên quê nhà hay ở một quê xa, bạn vẫn hân hoan hay bâng khuâng chờ đón xuân về và có bao giờ tự hỏi thầm: ” Ḿnh thương nhau mấy tuổi xuân rồi”? Đă có mấy tuổi xuân rồi thoáng chốc, bạn không đếm nhưng tuổi thời gian luôn măi chất chồng. Bây giờ chắc bạn không c̣n với ai đó lang thang, mà ngồi đợi con cháu mang từng nhánh xuân về. Bây giờ chắc bạn không c̣n háo hức bao tà áo mới, mà hạnh phúc nh́n thế hệ cháu con lũ lượt tụ lại quanh ta… Mùa đông đang rét mướt bên ngoài, bạn và tôi chắc cũng đă quen rồi “thương mấy tuổi xuân” xa xứ! Hoa mai, hoa cúc, hoa vạn thọ, hoa đào… bây giờ ở đâu cũng có. Dưa hấu đỏ, mứt dừa, mứt bí, mứt gừng… bây giờ ở đâu cũng không thiếu, phải không các bạn? Nhưng không hiểu sao, những ngày cận tết vẫn luôn làm tôi ngồi nhớ những ngày cận tết năm nào, của một thời thương nhớ rất xa…

 

“Đón Xuân này tôi nhớ Xuân xưa

Hẹn gặp nhau khi pháo giao thừa

Em đứng chờ tôi trước song thưa

Tôi đi qua đầu ngơ

Hỏi nhau thầm Xuân đă về chưa..?”  (3)

 

 

Durham, North Carolina,

Nguyễn Vĩnh Long

—————

 (1) Mùa Xuân Đó Có Em – Anh Việt Thu

(2) Mộng Chiều Xuân – Ngọc Bích

(3) Đón Xuân Này Nhớ Xuân Xưa – Châu Kỳ, Anh Châu

 

 

Tin Tức - B́nh Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính