T̀NH NƯỚC
Vang vọng đâu đây tiếng gọi hồn
Ḷng nghe nặng chĩu khi chiều buông
Từng đêm trăn trở thương Quê Mẹ
Nghiêng ngửa tháng năm vạn nỗi buồn
Thuở ấy tung hoành khắp bốn phương
Vai mang t́nh nước nợ c̣n vương
Hiên ngang chiến đấu lời sông núi
Bảo vệ Quê hương được phú cường
Nào ngờ cuộc diện quá đau thương
Súng vẫn trong tay khắp chiến trường
Hào khí tràn đầy trong huyết quản
Mà đành buông thả thế vô phương
Vận nước đổi thay nỗi đoạn trường
Thân cùng số phận phải ly hương
Sau lưng c̣n lại niềm chua xót
Nước mắt thắm sâu tận cuối đường
Bây giờ cách biệt nẻo trùng dương
Nhớ nước t́nh quê nhớ phố phường
Tiếng hát quân hành xưa lịm tắt
Mờ xa giọt nắng hận miên trường
Sứ mệnh không thành đổ máu xương
Đường đời chưa trọn kiếp phong sương
Kiên cường chờ đợi ngày hưng phục
Trở lại quê nhà mộng cố hương.
Nguyễn Văn Thọ