Niềm an ủi cho các Chiến Sĩ Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa
Nguyễn Văn Thọ
Thời gian qua mau, người Chiến sĩ Việt Nam Cộng Ḥa từ mái tóc đen chuyển bạc mà nỗi buồn không vơi. Hơn bốn mươi năm trăn trở cuộc đời, những bước đi c̣n lại lạc lơng như thuyền không bến lênh đênh.
Trong giấc ngủ nhiều đêm đă thầm khóc, mang trong ḷng nỗi đớn đau chồng chất với tháng năm luân lạc c̣n nhiều oan khiên và rồi tự an ủi ḿnh “Ta đă sinh lầm thế kỷ” nên tâm tư vẫn gánh nặng phong trần:
Vấn vương, vương vấn nỗi buồn
Từng đêm trăn trở nghe hồn đi hoang
Dấu xưa lệ đắng phũ phàng
Đường xưa nghiêng ngửa vô vàn thương đau!
Hồi tưởng lại thời trai trẻ... đáp lời sông núi lên đường làm tṛn nhiệm vụ: Bảo Quốc An Dân, hiên ngang cầm súng ra biên thùy với hào khí tràn đầy trong huyết quản để bảo vệ Quê hương trong thời lửa đạn mà nay h́nh ảnh chàng chiến binh của thời vang bóng vẫn c̣n đậm nét và ngự trị trong ḷng:
Một thời ngang dọc chiến chinh
Làm thân chiến sĩ (VNCH) quên ḿnh là ai
Núi sông đè nặng đôi vai
Mang theo t́nh nước nối dài t́nh Quê.
Bây giờ trên mảnh đất tạm dung nầy, càng suy nghĩ càng đớn đau. Một Quân Lực Hùng mạnh và dũng cảm trên khắp chiến trường đất nước từ vỹ tuyến 17 đến Cà mâu đă bị người bạn Đồng minh bức tử một cách dă man vô nhân đạo mất hẳn t́nh người, chẳng những thế lại c̣n bôi nhọ và đổ tội cho Quân Lực Việt Nam Cọng Ḥa “hèn nhát” để che đậy một thế cờ chiến lược bị thất bại do người Mỹ gây nên. Nhưng bây giờ th́ ván bài đă bị lật ngửa khi những người Mỹ có lương tâm đă nói lên tất cả sự thật... Dù có chậm nhưng c̣n hơn không.
Bất b́nh trước sự bất công va thiếu trung thực, nhiều tác giả và tác phẩm người Hoa kỳ đă cho ra đời và nói lên tất cả sự thật về cuộc chiến Việt Nam.
Cụ thể tác giả Richard Botkin kể lại câu chuyện anh hùng của một số Thủy Quân Lục Chiến Hoa Kỳ và Việt Nam :
“Họ đă chiến đấu TUYỆT VỜI và làm khơi dậy ngọn sóng triều của cuộc chiến trong khi các nhà làm chính sách đă buông tay ĐẦU HÀNG”.
C̣n tác giả Harry F Noyes III chỉ đơn giản nói về ba trận đánh điển h́nh
1) Trận Tổng công kích 68 ( Mậu thân ).
2) Trận Tổng tấn công 72 vây hăm An lộc.
3) Thời điểm cuối cùng năm 75.
Ông đă thấy được sự Can trường và Dũng cảm với một tinh thần yêu nước, quyết tâm bảo vệ Tự do của Quân Lực Viêt Nam Cộng Ḥa:
“Trước một tội ác tầy trời, bỏ mặc cho nhân dân miền Nam rơi vào tay Cọng sản, người Mỹ sau nầy quay ra đi làm điều tốt kể ra đă quá muộn màng, nhưng nếu biết nh́n lại và công nhận ḿnh đă sai lầm khi sỉ nhục lương tâm của người miền Nam ấy th́ chưa có muộn đâu.
Cũng chưa muộn màng ǵ, nếu ta biết khởi đầu Vinh danh đúng mức những thành tích cho họ đă đạt được cùng nhữnh hành động hào hùng họ đă tạo nên để bảo vệ cho lư tưởng Tự Do”.
Âu cũng là niềm an ủi cuối đời cho những người lính già hiu quạnh, c̣n lại trong ḷng là niềm ước mơ: hăy về bên nhau kết chặt t́nh chiến hữu như một ḍng suối mát để quên đi những muộn phiền nhân thế và cứ nghĩ rằng:
Trăm năm trước th́ ta chưa gặp
Trăm năm sau biết có gặp không
Cuộc đời, Sắc sắc không không
Thôi th́ hăy sống Hết ḷng với nhau
Như thời c̣n mang áo trận
Nguyễn Văn Thọ