Ngậm ngùi
Đến đây tuổi đã xế chiều
Bơ vơ chiếc bóng còn nhiều đắng cay
Qua rồi một cuộc đổi thay
Trôi theo vận nước có ngày nào vui
Đêm đêm nước mắt ngậm ngùi
Thương về Quê Mẹ xa vời nhớ nhung
Từng cơn gió thổi lạnh lùng
Xé hồn trăm mảnh vào vùng mộ hoang
Còn đâu mhững phút huy hoàng
Có chăng còn lại nát tan cuối đời
Nhớ xưa ngang dọc một thời
Vai mang tình nước trọn đời dấu yêu
Mà nay hoang vắng tiêu điều
Hồn như lịm chết với nhiều xót xa
Dấu chân từng bước đi qua
Sau lưng còn lại tình ta nghẹn ngào
Đêm buồn nhìn ánh trăng sao
Đắng cay men rượu niềm đau tận cùng
Xa rồi nổi nhớ mung lung
Nỗi buồn cách biệt ngàn trùng không nguôi.
Nguyễn Văn Thọ