Một lần ra đi…
 

Saigon mãi, trong tôi niềm thương nhớ
Từng con đường, từng con phố thân quen
Hàng me xanh, bóng mát rũ bên thềm
Nhìn em nhỏ vui chơi giờ tan học

Nét hồn nhiên chung quanh giờ tập đọc
Tiếng i tờ, trang sách vở trinh nguyên
Mặt cười vui trong lứa tuổi thần tiên
Đời tô điểm trái tim hồng bé nhỏ

Ngày giặc đến tim lòng như tan vỡ
Tháng Tư buồn thành phố phủ màu tang
Bỏ Nước đi mang sầu hận bẽ bàng
Tôi đã khóc cho lần đi vĩnh biệt

Saigon đó!  Nhưng nghìn trùng cách biệt
Nỗi u buồn hằng ôm ấp trong tim
Giờ cách xa bao chôn kín nỗi niềm
Giọt nước mắt khóc nhau chừ đã cạn

Tháng Tư ấy, giặc vào gây rối loạn
Mây xám buồn chia sẻ nỗi niềm đau
Khóc thương ai ...cho mắt lệ u sầu
Saigon mãi, trong tôi nhiều kỷ niệm ...

Nỗi niềm đau, chuỗi ngày vương dấu kín
Giọt mưa buồn gợi nhớ tháng Tư đen
Mắt lệ rơi niềm lưu luyến muộn phiền
Thân lữ khách bao năm dài thao thức ...

Saigon ơi!  Còn đâu giờ tan học ?
Bước chung đường bên bè bạn thân quen
Lời năm xưa êm ái, ngọt môi mềm
Giờ đã hết ...còn đâu hình bóng cũ

 

Saigon đó, hàng cây già cổ thụ

Cũng héo buồn theo năm tháng nổi trôi
Dận Việt tôi đau khổ quá nhiều rồi

Bao người đã hy sinh vì yêu Nước

Bọn cộng sản chúng bây loài nhu nhược

Bây cầm quyền đất Nước thêm điêu linh
Hỡi những ai còn đứng đó lặng thinh

Hãy vùng lên đập tan phường bán Nước

 


Nguyễn Vạn Thắng

 

 

 

 

Tin Tức - Bình Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính