Nguyễn Sinh Cung, Nguyễn Tất Thành, Nguyễn Ái Quốc, Hồ Chí Minh... chỉ là một

 

- Kỳ 7 -

 

Đồng đảng của Hồ Tuấn Hùng (3) - Tiến-sĩ Liam Kelley vu-khống Trần Hưng Đạo lấy cô ruột

 

 

Liam Kelley, một Associate Professor tại “The University of Hawaii at Manoa” (Đại học Hawaii, phân viện Manoa), dựa vào quyển Đại Việt Sử Kư Toàn Thư để viết một bài chế-diễu Trần Hưng Đạo về việc lấy cô ruột mà vẫn được người Việt đời sau tôn sùng và phong Thánh. Nhưng sự-kiện đó không có trong lịch-sử. Do đó, phải chăng Kelley đă ăn tiền của Tàu-Cộng để dèm-siểm anh-hùng dân-tộc Việt-Nam với mục-đích đánh-đổ hào-khí của người Việt và dọn đường cho sự xâm-lăng và thống-trị của Hán-tộc sau này?


 

Liam Kelley không đọc sách tiếng Việt được, chẳng qua nhờ người Tàu Việt nào đó ở gần và có học chút đỉnh mớm ư, cho nên biết được dăm ba chữ lếu-láo để viết bài vu-khống Trần Hưng Đạo lấy cô ruột. Khổ th́ thôi!


Chú-thích của Nguyễn Văn Huy:

 

(i) H́nh trên: đền Kiếp Bạc tại Chí Linh, Hải Dương. H́nh này được trích ra từ bài “Khu Đền Kiếp Bạc, Thị xă Chí Linh, Hải Dương - Nơi thờ Hưng Đạo Đại Vương Trần Quốc Tuấn”

 

H́nh dưới: Phan Lê Hà và Liam Kelley. H́nh này được trích từ cái video clip “Engaging Vietnam - Phan Le Ha and Liam Kelley”, vào phút 03:08)

 

 

 A. Tiểu-sử của Liam Kelley

 

 A.1 Thông-tin từ trang web của Đại-học Hawaii (phân-viện Manoa)

 

(a) Trong mục Background, trang web viết:

 

“Liam Kelley received his B.A. in Russian Language and Literature from Dartmouth College, 1989, and M.A. and Ph.D. degrees in Chinese history from the University of Hawaii at Manoa, 1996 and 2001. His previous research focused on cultural and intellectual aspects of the historical Sino-Vietnamese relationship, as well as Confucianism in Vietnam. His current research examines popular religion in late-nineteenth/early-twentieth century Vietnam.”

 

(“Liam Kelley nhận bằng Bachelor of Arts về môn Ngôn ngữ và Văn chương tiếng Nga từ trường cao đẳng Dartmouth vào năm 1989, và bằng Master (Cao-học - Việt Cộng gọi là Thạc-sĩ) vào năm 1996, và bằng Doctor of Philosophy (Tiến-sĩ) về Lịch-sử của Tàu từ trường Đại-học Hawaii ở phân-viện Manoa vào năm 2001. Việc nghiên-cứu trước kia của anh ta nhắm vào những khía-cạnh văn-hóa và trí-thức của quan-hệ lịch-sử giữa Việt Nam và Tàu lục-địa, cũng như là đạo Khổng ở Việt-Nam. Hiện nay, việc nghiên cứu của anh ta nhắm vào tôn-giáo được nhiều người theo trong khoảng thời-gian cuối thế-kỷ 19 và đầu thế-kỷ 20 ở Việt Nam.”)

 

Chú-thích của Nguyễn Văn Huy:

 

(i) Văn bằng Bachelor thường được dịch là bằng Cử-nhân.

 

(ii) Arts: theo Oxford Talking Dictionary (1998), đó là những ngành học về ngôn ngữ, văn chương, triết học, lịch sử, v.v… như là để phân biệt với các môn khoa học hay kỹ thuật, trong đó đối tượng là thiên nhiên. C̣n chữ “art” có nghĩa gốc là tài năng hay tài khéo của con người (human skill).

 

(iii) Có thể phân loại như thế này: (a) Các môn khoa học hay kỹ thuật có đối tượng là thiên nhiên (nature). (b) C̣n các môn Arts có đối tượng là trí tuệ (mind) và t́nh cảm (heart) của con người. Xin đọc thêm ở đây: “The arts”

 

(Hết phần chú-thích)

 

“Professor Kelley has also created a website for translations of materials for early Vietnamese history called Viet Texts and he maintains a blog on Southeast Asian history called Le Minh Khai’s SEAsian History Blog.”

 

(“Giáo sư Kelley cũng đă tạo ra một website để dịch sách vở cho lịch sử Việt Nam thời xưa gọi là Viet Texts và anh ta duy tŕ một cái blog về lịch sử Đông-nam Á-châu gọi là blog Lịch sử Đông Nam Á của Lê Minh Khai.”)

 

Xin xem thêm ở đây:

 

“Liam Kelley”

 

“Le Minh Khai's SEAsian History Blog”

 

(b) Chỉ cần trông vào bảng tiểu sử chính thức ở trên là chúng ta có thể đánh giá là Kelley mê văn hóa Nga và Tàu, và sau này t́m hiểu thêm về văn hóa Việt Nam. Nhưng xem ra kết quả là không bao nhiêu, v́ nếu Kelley đă chịu bỏ công ra đi học ở trường đàng hoàng và tới nơi tới chốn, th́ khoảng thời gian 15 năm (từ năm 2001 tới 2016) đủ để cho ảnh tậu được một cái bằng Tiến sĩ về Việt-học (Vietnamese Studies). Nhưng v́ ảnh không có cái bằng nào để khoe, do đó chúng ta hiểu được là những sự nghiên cứu về Việt học của ảnh chỉ có tính cách “tài tử” mà thôi - nghĩa là cùng một đẳng cấp với Nguyễn Văn Huy.

 

Chú-thích của Nguyễn Văn Huy:

 

(i) Người miền Nam dùng chữ “tài tử” với cái nghĩa như là chữ “amateur”. Thí dụ như “đờn ca tài tử” nghĩa là biết để có đóng góp với người ta cho vui, chứ không có tŕnh độ chuyên nghiệp.

 

(ii) Về ư nghĩa của từ ngữ Vietnamese Studies, xin độc giả tham khảo thêm ở đây:

 

Viện Việt Học (Institute of Vietnamese Studies)”

http://www.viethoc.com/Home/about

 

(Hết phần chú-thích)

 

Người có học như Kelley sống ở Hawaii th́ cũng giống như người Việt Nam có học sống ở Cà Mau, nghĩa là nơi sống quá xa trung tâm văn hóa lớn của một dân tộc.

 

Trong trường hợp của Kelley, v́ Kelley đă viết rất nhiều bài đâm thọc lịch sử và văn hóa Việt Nam, th́ cứ cho rằng đó là “thú vui tiểu tư sản” (“bourgeois pleasure”) của ảnh đi. Như vậy, tốt hơn hết, ảnh nên dọn nhà tới California sống và hàng ngày tới Viện Việt học để căi lộn với những vị trưởng lăo ở đó. Biết đâu những vị đó sẽ bị Kelley đè bẹp bằng hàng tấn luận-cứ (lư luận và chứng cứ) chuyên về bôi bẩn lịch sử, văn hóa và danh nhân Việt Nam.

 

 A.2 Sự mâu-thuẫn trong trang giới-thiệu Liam Kelley:

 

Kế bên tấm h́nh của Kelley là hai hàng chữ:

 

Associate Professor & Undergraduate Coordinator

Vietnam, Mainland Southeast Asia”

 

Trong khi đó, ở phần Background, Kelley tự cho là Professor. Như vậy, Kelley mang chức Professor hay là Associate Professor?

 

Chỉ có một cách giải thích hợp lư như sau:

 

(a) Hai hàng chữ trích ra ở trên là chức vụ do Viện Đại học cấp cho, do đó Kelley không dám sửa.

 

b) C̣n chữ Professor trong phần Background là do Kelley tự viết ra để tự đề cao ḿnh.

 

Theo hệ thống giáo dục Bắc Mỹ, Associate Professor nằm giữa Assistant Professor và Full Professorship (tương đương với Professor trong những quốc gia khác). Nói tóm lại, Kelley không phải là Full Professor ở Mỹ hoặc Professor ở nước khác. Người Việt Nam rất dễ bị lường gạt trong trường hợp này.

 

Xin xem thêm ở đây:

 

“Associate professor”


 B. Liam Kelley đâm-thọc “đạo-đức Trần Hưng Đạo”

 

 B.1 Bài viết của Kelley trên website Academia:

 

Kelley đăng trong Academia một bài viết bằng tiếng Anh dài 21 trang, gồm 6335 chữ, tựa là “Loyal Servant, Our Kingdom’s General, Numinous Deity, National Hero: The Biographical Transformations of Trần Hưng Đạo” (“Trung-thần, Quốc-công Tiết-chế, Đức Thánh, Anh-hùng Dân-tộc: những sự chuyển biến trong cuộc đời của Trần Hưng Đạo).

 

Độc giả cần phải đăng kư (miễn phí) với Academia nếu muốn download bài viết.

 

 B.2 Liam Kelley ghép cho Trần Hưng Đạo cái tội loạn-luân:

 

Trong toàn bộ bài viết của Kelley, chỗ nào cũng nói nhảm. Do đó, chúng ta chỉ cần làm việc với một vấn đề là đủ ngán tới cổ rồi.

 

Ở trang 2 của bài viết, dưới tiểu mục “A Moral Failure and Moral Exemplar” (“Một sự thất bại về đạo đức và tấm gương về đạo đức”), Kelley viết:

 

“Trần Hưng Đạo first emerges in recorded history for engaging in an act which he is not usually remembered or honored for today—namely, for engaging in premarital incest. I will skip here the details of this complicated story, and will simply note that it reached its climax when Trần Hưng Đạo snuck into the bed chamber of a Tran Dynasty princess who was engaged to someone else, and who was also Tran Hung Dao’s own aunt, and had illicit relations with her. Confronted with a fait accompli, the Trần Dynasty monarch then approved a marriage between this princess and Trần Hưng Đạo.”

 

(“Trần Hưng Đạo, việc đầu tiên được lịch sử ghi chép là đă làm một việc mà ngày nay sẽ không được người ta thường nhớ tới hoặc khen ngợi - đó là, có quan hệ t́nh dục với bà con gần trước khi kết hôn. Tôi sẽ lướt qua những chi tiết phức tạp trong câu chuyện, và chỉ đơn giản là chú ư tới cao điểm của câu chuyện là khi Trần Hưng Đạo lẻn vào pḥng ngủ của một công chúa nhà Trần - người đă hứa hôn với một người khác - mà cũng là người cô của ảnh, và đă có những quan hệ bất chánh với nàng ta. Trước sự đă rồi, vua Trần đành chấp nhận cuộc hôn nhân giữa cô công chúa này và Trần Hưng Đạo.”)


Trang 2, “Loyal Servant, Our Kingdom’s General, Numinous Deity, National Hero: The Biographical Transformations of Trần Hưng Đạo” (“Trung-thần, Quốc-công Tiết-chế, Đức Thánh, Anh-hùng Dân-tộc: những sự chuyển biến trong cuộc đời của Trần Hưng Đạo) của Liam Kelley


 C. Giải-nghĩa từ-ngữ

 

V́ bài của Kelley viết bằng tiếng Anh, do đó chúng ta phải làm việc với từ điển tiếng Anh; nếu không, sẽ xảy ra t́nh trạng “ông nói gà, bà nói vịt”.

 

 C.1 Những chữ dưới đây được giải-nghĩa bằng Oxford Talking Dictionary (xuất-bản năm 1998):

 

(a) “premarital”: (adjective) Occurring before marriage

(“(tĩnh từ) Xảy ra trước khi kết hôn)

 

(b) “incest”: (noun) Sexual intercourse between close relatives;

(“(danh từ) Sự giao hợp giữa những người bà con gần”)

 

Chú-thích của Nguyễn Văn Huy:

 

Chúng ta sẽ dùng khái niệm “quan hệ t́nh dục” (sexual relations) v́ phổ thông hơn.


spec. (Law) the crime of sexual intercourse between parent and child or grandchild, or between siblings or half-siblings; formerly, under ecclesiastical law, sexual intercourse between any persons related within the prohibited degrees as regards marriage.

 

(“ư nghĩa chỉ dùng trong Luật pháp: tội lỗi về sự giao hợp giữa cha mẹ và con cái hoặc với cháu nội/cháu ngoại, hoặc giữa anh chị em ruột, hoặc giữa anh chị em cùng cha khác mẹ hay cùng mẹ khác cha. Trước đây, dưới luật của đạo Công giáo, đó là sự giao hợp giữa bất cứ người nào trong những mức độ bị cấm đoán về mặt hôn nhân”)

 

Chú-thích của Nguyễn Văn Huy:

 

Chữ incest thường được dịch ra tiếng Việt là loạn luân. Nhưng tốt nhất chúng ta nên làm việc với chữ “incest” hơn là với chữ “loạn luân”, v́ Kelley viết bằng tiếng Anh.


 C.2 Những chữ dưới đây được giải-nghĩa bằng Oxford English Dictionary (phiên-bản 2, năm 1989):

 

(a) “illicit”: not authorized or allowed; improper, irregular; esp. not sanctioned by law, rule, or custom; unlawful, forbidden.”

 

(“không được ủy quyền hoặc cho phép; không đúng, không qui tắc, nhất là không được cho phép bởi luật pháp, luật lệ, hoặc phong tục tập quán; bất hợp pháp, bị cấm đoán”.)

 

Chú-thích của Nguyễn Văn Huy:

 

Nói chung, chữ “illicit” nói về tính cách cấm đoán. Cấm đoán cái ǵ th́ tùy theo người dùng chữ làm rơ ra sau đó. Trong bài văn của Liam Kelley, chữ “illicit” đồng-nghĩa với chữ “improper”, nghĩa là “bất-chánh”


(b) “moral failure”:

 

Trong bài viết, Kelley đă kết án Trần Hưng Đạo là loạn luân v́ đă có quan hệ t́nh dục bị cấm đoán với một người cô. Trong đầu đề của đoạn văn, Kelley dùng chữ “moral failure”. Như vậy ảnh muốn nói Hưng Đạo đă bị thất bại về mặt đạo đức.


 D. Những chứng-cớ lịch-sử bịp-bợm của Liam Kelley

 

 D.1 Kelley bêu-xấu Trần Hưng Đạo mà không có chứng-cớ:

 

 D.1(a) Kelley đă làm một chuyện mà không một người nào có bằng Tiến sĩ và có sỉ diện dám làm, là đi bêu xấu một nhân vật lịch sử quan trọng vào bậc nhất của một dân tộc khác, mà không có chứng-cớ. Dẫn-chứng nguồn thông-tin kiểu này th́ quá nhảm:

 

“These two traits were clearly revealed in an episode from Trần Hưng Đạo’s life which was recorded in the fifteenth-century chronicle, the Complete Historical Records of Đại Việt.” (Trang 3 của bài viết của Kelley)

 

(“Hai đặc điểm này được tiết lộ rơ ràng trong một đoạn văn về cuộc đời của Trần Hưng Đạo, trong đó ghi chép trong lịch sử biên niên của thế kỷ 15: Đại Việt Sử Kư Toàn Thư.”)


Trang 2, “Loyal Servant, Our Kingdom’s General, Numinous Deity, National Hero: The Biographical Transformations of Trần Hưng Đạo” (“Trung-thần, Quốc-công Tiết-chế, Đức Thánh, Anh-hùng Dân-tộc: những sự chuyển biến trong cuộc đời của Trần Hưng Đạo) của Liam Kelley


 D.1(b) Cách chứng-minh cho luận-cứ của Kelley khiến người ta phải hoài-nghi bằng cấp PhD mà ảnh kiếm được có phải dựa vào sức học thật sự hay không, hay nhờ bỏ tiền ra mua. Lư do như sau:

 

Quyển Đại-Việt Sử-kư Toàn-thư do Viện Việt Học xuất-bản dưới format PDF gồm có 739 trang, chứ không phải chỉ có vỏn vẹn 21 trang như bài viết của Liam Kelley đâu. Như vậy, một độc-giả chưa từng xem qua quyển sách đó bao giờ, th́ sẽ phải mất bao lâu để t́m ra câu chuyện không đầu, không đuôi của Kelley?

 

Câu chuyện được chép ở trang nào của Đại Việt Sử Kư Toàn Thư? Không có câu trả lời trong bài viết của Liam Kelley.

 

Tên của công chúa? Không có câu trả lời trong bài viết của Liam Kelley.

 

Tên của vua? Không có câu trả lời trong bài viết của Liam Kelley.

 

Ngày, tháng, năm xảy ra câu chuyện? Không có câu trả lời trong bài viết của Liam Kelley.

 

T́m kiếm trong bản PDF câu chuyện mà Kelley kể - với cái tên Trần Hưng-Đạo - bằng cách dùng Search function của Adobe Acrobat? Không có kết-quả!

 

Tới đây, chúng ta có quyền yêu-cầu Liam Kelley viết lại bài; hoặc xé cái bằng Tiến-sĩ đi, rồi ngồi vô bàn nhậu để nói nhảm với dân nhậu, th́ coi được hơn.

 

Nhưng nếu bảo Liam Kelley viết lại lần nữa theo đúng tiêu-chuẩn academic để cho thầy bàn Nguyễn Văn Huy có thể làm việc tiếp, th́ e rằng ảnh sẽ “cạo trọc đầu” rồi trốn mất (người Việt thường nói: “Nắm thằng có tóc, chứ không nắm kẻ trọc đầu”), và độc-giả sẽ không thấy được hết cái bá-đạo trong cách viết của Kelley.

 

Do đó, trong lúc chúng-ta c̣n nắm được mớ tóc nào th́ cứ nắm, nghĩa là tạm thời bỏ qua cái tội chứng-minh lếu-láo của ảnh.

 

 D.2 Nguyên-văn trong Đại-Việt Sử-kư Toàn-thư về câu chuyện không đầu, không đuôi mà Liam Kelley đă ráng bươi-móc ra:

 

Ở ḍng 3-24, trang 170 của bản PDF của Viện Việt-Học, Đại-Việt Sử-kư Toàn-thư viết như sau:

 

“Tân Hợi, Thiên Ứng Chính B́nh năm thứ 20 (1251)

 

“(Từ tháng 2 về sau là Nguyên Phong năm thứ 1, Tống Thuần Hựu năm thứ 11, Nguyên Hiến Tông Mông Kha năm thứ 1). Mùa xuân, tháng 1, đổi nguyên hiệu là Nguyên Phong (năm thứ 1).

 

“Vua tự viết bài minh ban cho các hoàng tử, dạy về trung, hiếu, hoà, tốn, ôn, lượng, cung, kiệm.

 

“Gả trưởng công chúa Thiên Thành cho Trung Thành Vương (không rơ tên). Con trai Yên Sinh Vương là Quốc Tuấn cướp lấy. Công chúa về với Quốc Tuấn.

 

“Ngày 15 tháng ấy, vua mở hội lớn 7 ngày đêm, bày các tranh về lễ kết tóc 1 và nhiều tṛ chơi cho người trong triều ngoài nội đến xem, ư muốn cho công chúa Thiên Thành làm lễ kết tóc với Trung Thành Vương.

 

“Trước đó, vua cho công chúa Thiên Thành đến ở trong dinh Nhân Đạo Vương (Nhân Đạo Vương là cha Trung Thành Vương). Quốc Tuấn muốn lấy công chúa Thiên Thành, nhưng không làm thế nào được, mới nhân ban đêm lẻn vào [17b] chỗ ở của công chúa thông dâm với nàng.

 

“Công chúa Thụy Bà (chị ruột của Thái Tông, cô của Quốc Tuấn, nuôi Quốc Tuấn làm con) liền đến gơ cửa điện cáo cấp. Người coi cửa vội vào tâu. Vua hỏi có việc ǵ, Thụy Bà trả lời:

 

“Không ngờ Quốc Tuấn ngông cuồng càn rỡ, đang đêm lẻn vào chỗ Thiên Thành, Nhân Đạo đă bắt giữ hắn rồi, e sẽ bị hại, xin bệ hạ rủ ḷng thương, sai người đến cứu”

 

“Vua vội sai nội nhân đến dinh Nhân Đạo Vương. Đến nơi, thấy yên lặng, bèn vào chỗ Thiên Thành, th́ thấy Quốc Tuấn đă ở đấy. Nhân Đạo bấy giờ mới biết chuyện.

 

“Hôm sau, Thụy Bà dâng 10 mâm vàng sống, tâu rằng: “ V́ vội vàng nên không sắm được đủ lễ vật”.

 

“Vua bắt đắc dĩ phải gả công chúa Thiên Thành cho Quốc Tuấn, lấy 2000 khoảnh ruộng ở phủ Ứng Thiên để hoàn lại sính vật cho Trung Thành Vương.”


Trang 170, Đại Việt Sử Kư Toàn Thư, bản PDF của Viện Việt Học


 D.3 Sự thật về quan-hệ của những người trong cuộc:

 

Quan hệ của những người trong cuộc có thể được tóm tắt như sau:

 

(a) Thiên Ứng Chính B́nh (天應政平) là niên hiệu của Trần Thái Tông (Trần Cảnh). Trần Cảnh lên ngôi năm 1232 (xin xem trang 159, bản PDF của Viện Việt Học). Chữ “vua” viết ở trên là chỉ vào Trần Cảnh.


Đầu trang 159, Đại Việt Sử Kư Toàn Thư, bản PDF của Viện Việt Học


(b) Trưởng-công-chúa đây là Thiên Thành - con gái lớn của Trần Cảnh. Xin xem chứng-cớ ở phần E.3 ở dưới.

 

(c) Trần Cảnh và Trần Liễu là hai anh-em ruột với nhau. Xem đầu trang 165, ḍng 1-2, bản PDF của Viện Việt-Học, dưới đây:


Đầu trang 165, Đại Việt Sử Kư Toàn Thư, bản PDF của Viện Việt Học


(d) Trần Quốc Tuấn là con trai của Yên Sinh vương Trần Liễu (xem phần D.2 ở trên), và gọi Trần Cảnh là chú. C̣n Thiên Thành gọi Trần Liễu là bác.

 

(e) Tên “cà-chớn” nào (người làm chuyện lếu-láo khiến cho người khác phải bất-măn) dám nói Thiên-Thành là cô ruột của Trần Quốc Tuấn?

 

(f) Đó là Liam Kelley!

 

Đến đây, đáng lẽ chúng ta đă có thể bỏ bài viết của Liam Kelley vào Recycle Bin được rồi. Tuy nhiên, làm như vậy, chúng ta vẫn chưa moi ra được hết những luận-cứ lưu-manh, xảo-trá của Liam Kelley. Do đó, chúng ta hăy đánh thêm một hiệp nữa.


 E. Liam Kelley mượn lời Sử-quan Ngô Sĩ Liên để chửi Trần Hưng Đạo

 

 E.1 Sử-quan Ngô Sĩ Liên đă nói ǵ?

 

Liam Kelley tham khảo lời bàn của Ngô Sĩ Liên, Sử quan của trào vua Lê Thánh Tông, tức là khoảng 200 năm sau, rồi viết như sau:

 

“The fifteenth century historian, Ngô Sĩ Liên, had nothing but words of distain for this episode. He chastised the Trần for not following the proper rites in carrying out this marriage, and felt that the joining in matrimony of members of the same family was an act that was simply beyond the pale.”

 

(“Sử gia của thế kỷ 15, Ngô Sĩ Liên, dùng những chữ chỉ sự dơ bẩn cho biến cố này. Anh ta chửi nhà Trần đă không theo đúng những nghi thức đúng đắn để thực hiện hôn lễ và cảm thấy rằng sự kết hôn giữa những người trong một gia đ́nh nhất định là một việc làm vượt quá giới hạn.”)

 

 E.2 Liam Kelley không biết xuất-xứ của lời nói của Ngô Sĩ Liên:

 

Một lần nữa, Liam Kelley phạm tội trích-dẫn lời nói của người khác mà không cho biết xuất-xứ - đồng-nghĩa với sự nói quàng, nói xiêng. Một độc-giả có trí thông-minh b́nh-thường sẽ đặt những câu hỏi sau đây:

 

“Ngô Sĩ Liên là Sử-quan của triều-đại nào?”

Liam Kelley không cho biết!

 

“Ngô Sĩ Liên đă chửi Trần Hưng Đạo trong quyển sử nào?”

Liam Kelley không cho biết!

 

“Nguyên văn của lời nói của Ngô Sĩ Liên ở trang số mấy trong quyển sử đó?”

Liam Kelley không cho biết!

 

Tới đây, đáng lẽ chúng ta bỏ bài của Liam Kelley vô Recycle Bin được rồi. Nhưng v́ trang 170, Đại-Việt Sử-kư Toàn-thư, bản PDF của Viện Việt-Học (được đăng trong phần D.2 ở trên) có chứa sẵn lời bàn của Ngô Sĩ Liên, khỏi cần đi kiếm đâu xa, cho nên xin độc-giả hăy tạm tha Kelley lần này.

 

 E.3 Nguyên-văn của lời nói của Ngô Sĩ Liên:

 

“Sử thần Ngô Sĩ Liên nói: Con gái vua lấy kẻ bề dưới tất phải sai chư hầu cùng họ đứng ra làm chủ hôn [18a] theo lễ phải thế. Thái Tông đem Thiên Thành công chúa gả xuống cho Trung Thành Vương, nhưng công chúa lại về với Hưng Đạo Vương, việc hôn nhân rất là bất chính. Thế th́ lễ cưới này không ai đứng chủ ư? V́ vua đă bất chính trong đạo vợ chồng, cho người làm tôi con cũng bắt chước. Vả lại, hôn nhân không lấy người khác họ mà lấy người cùng họ, th́ chỉ có nhà Trần làm thế. Trong việc trái lễ, lại trái lễ nữa.” (Trang 170, ḍng 25-31, bản PDF của Viện Việt Học, Đại Việt Sử Kư Toàn Thư)

 

(Nguyễn Văn Huy nhấn mạnh)

 

Chú-thích của Nguyễn Văn Huy:

 

Kelley hăy chú ư: Ngô Sĩ Liên đă viết “Con gái vua”.

 

Như vậy, một là Kelley chưa bao giờ đọc qua Đại Việt Sử Kư Toàn Thư v́ dốt tiếng Hán và tiếng Nôm, hai là Kelley chưa bao giờ đọc qua Đại Việt Sử Kư Toàn Thư bằng tiếng Việt v́ dốt cả tiếng Việt (trong cả hai trường hợp, đều nghe kẻ khác nói lại), ba là cố ư bôi bẩn danh tiếng của Trần Hưng Đạo, do đó mới có việc Kelley đi rêu rao rằng Thiên Thành là cô ruột của Trần Hưng Đạo.


 E.4 Tư-cách của Sử-quan Ngô Sĩ Liên:

 

 E.4(a) Ngô Sĩ Liên không chỉ nói xấu Trần Hưng Đạo một lần:

 

Xin mời độc giả xem đoạn sau đây:

 

“Kỷ Sửu, Trùng Hưng năm thứ 5 [1289]

 

(Nguyên Chí Nguyên năm thứ 26).

 

“Mùa xuân, tháng 2, sai Nội thư Hoàng Tá Thốn đưa bọn Ô Mă Nhi về nước, dùng kế của Hưng Đạo Vương, lấy người giỏi bơi lặn, sung làm phu thuyền, ban đêm dùi thuyền cho đắm, bọn Ô Mă Nhi đều chết đuối cả.

 

“Sử thần Ngô Sĩ Liên nói: Chữ tín là vật báu của nước, mà làm cho người khác phục ḿnh sâu sắc th́ đó là gốc của vương chính. [56b] Hưng Đạo Vương dùng bá thuật 4, muốn được thành công trong một thời mà không biết làm như thế là đă thất tín với muôn đời.

 

4 Bá thuật: là những thủ đoạn xảo trá để đạt mục đích nhất thời, bất chấp nhân nghĩa. Đối lập với bá thuật là vương đạo, vương chính, nghĩa là đường lối chân chính, trọng nhân nghĩa, trọng tín lễ, làm cho người khác thực ḷng tin phục. (Chú thích của dịch giả)

 

“Đă nói là đưa về nước lại dùng mưu kế để giết đi, th́ thực quỷ quyệt quá lắm. Thái Tổ Cao Hoàng Đế nước Đại Việt ta 5 đang khi dẹp loạn, định tha người Minh về nước.

 

5 Chỉ Lê Lợi: Trong khi vây đánh thành Đông Quan, Lê Lợi nhiều lần viết thư dụ hàng bọn Vương Thông, hứa sẽ cho chúng an toàn về nước. Có lần Vương Thông định nghe theo, nhưng bọn nguỵ quan Lương Nhữ Hốt dẫn việc Hưng Đạo Vương dùi thuyền giết tù binh, Vương Thông lại ngoan cố chống lại. Sau khi hai cánh viện binh thất bại, Vương Thông mới chịu đầu hàng. (Chú thích của dịch giả)

 

“Bọn nguỵ quan có kẻ viện dẫn cho người Minh nghe câu chuyện dùi thuyền của Hưng Đạo Vương khi trước nhằm ngăn cản ư muốn về nước của họ. Nhưng ḷng tín thực của Thái Tổ thấu đến cả muông thú, nên rốt cuộc người Minh tin theo không ngờ vực. Thế mới là làm cho người khác phục ḿnh sâu sắc và là cội gốc của vương chính. Đâu có thể nói chữ tín chỉ là chuyện nhỏ nhặt.” (Trang 199, ḍng 25-35, Đại Việt Sử Kư Toàn Thư, bản PDF của Viện Việt Học)

 

(Nguyễn Văn Huy nhấn mạnh)


Trang 199, Đại Việt Sử Kư Toàn Thư, bản PDF của Viện Việt Học


 E.4(b) Ngô Sĩ Liên là vua nói khoác:

 

Làm ǵ có chuyện “ḷng tín thực của Thái Tổ thấu đến cả muông thú, nên rốt cuộc người Minh tin theo không ngờ vực”. Theo lời chú thích số 5, th́ hiển nhiên là anh Tàu Vương Thông chả bao giờ tin tưởng ḷng thành của Lê Lợi. Chỉ v́ anh bị Lê Lợi đánh sút luôn cả cái lai quần, lúc đó mới chịu đầu hàng với hy vọng c̣n giữ được cái mạng nhỏ.

 

Chú-thích của Nguyễn Văn Huy:

 

(i) Nguyễn Thị Út, một nữ cán bộ Việt Cộng vùng Cần Thơ chết năm 1968, từng nói: “C̣n cái lai quần cũng đánh”.

 

Xin xem thêm ở đây:

 

“Út Tịch”

https://vi.wikipedia.org/wiki/%C3%9At_T%E1%BB%8Bch

 

(ii) Trong chiến tranh, ai lại đi tin tưởng kẻ thù chớ? À mà có! Tổng-thống Nguyễn Văn Thiệu hơi hơi tin ḷng thành của Việt Cộng trong việc đề nghị hưu chiến 07 ngày Tết năm Mậu Thân, cho nên ảnh cũng đề nghị ngưng bắn 02 ngày để tỏ thiện chí, và cho lính về quê ăn Tết. Kết quả là toàn miền Nam bị đánh úp vào đúng ngày mùng một Tết, chết lên chết xuống. Bản nhạc “Tám Nẻo Đường Thành” của Hoài Linh diễn tả được nỗi đau thương của dân lành miền Nam trong lửa đạn của chiến tranh, trong thời kỳ đó:

 

“Tám Nẻo Đường Thành -Hoài Linh -Duy Khánh -NNS”


Sau bài học chua chát đó, Nguyễn Văn Thiệu đă hiểu Việt Cộng là cái giống ǵ rồi, do đó mới tuyên bố: “Hê! Đừng nghe những ǵ Cộng-sản nói, mà hăy nh́n kỹ những ǵ Cộng-sản làm”. (Nguyễn Văn Huy có thêm mắm, thêm muối)

 

Nhưng hàng ngàn sĩ quan và quan chức của chế độ Việt Nam Cộng Ḥa vẫn ăn bả tuyên truyền của Việt Cộng và không tin lời của Tổng-thống của họ, do đó sau 30/04/1975, mới đút đầu vô những trại “học tập cải tạo” và chịu cảnh giam cầm trong nhiều năm sau đó.


 E.4(c) Theo Ngô Sĩ Liên th́ việc Trần Hưng Đạo giết Ô Mă Nhi (Omar) là sai lầm:

 

Ơ hay! Anh là Sử-quan mà lại nhắm mắt làm ngơ trước những tội ác chiến tranh (“war crimes”) của Ô Mă Nhi đối với dân Đại Việt, và lại đi kết tội người giết kẻ ác để bảo vệ những thường dân vô tội. Sau đây là những chứng cớ về tội ác chiến tranh của Ô-Mă-Nhi lấy từ trong Đại Việt Sử Kư Toàn Thư:

 

1) Ô Mă Nhi giết tù binh và giết hụt sứ giả:

 

“Ất Dậu, Thiệu Bảo năm thứ 7 (1285),

 

“(từ tháng 9 về sau là Trùng Hưng năm thứ nhất, Nguyên Chí Nguyên năm thứ 22).
“Mùa xuân, tháng giêng, ngày mồng 6, tướng Ô Mă Nhi 2 đánh vào các xứ Vạn Kiếp và núi Phả Lại 3, quan quân vỡ chạy 4.

 

“Ngày 12, giặc đánh vào Gia Lâm, Vũ Ninh 5, Đông Ngàn 6, bắt được quân của ta, thấy người nào cũng thích hai chữ “Sát Thát” 7 bằng mực vào cánh tay, chúng tức lắm, giết hại rất nhiều. Rồi chúng đến Đông Bộ Đầu, dựng một lá cờ lớn.

 

Chú-thích của Nguyễn Văn Huy:

 

Vậy là Ô Mă Nhi đă giết hết tù binh.


“Vua muốn sai người ḍ xét t́nh h́nh giặc mà chưa t́m được ai. Chi hậu cục thủ Đỗ Khắc Chung tiến lên tâu rằng:

 

“Thần hèn mọn bất tài, nhưng xin được đi”.

 

Vua mừng, nói rằng:

 

“Ngờ đâu trong đám ngựa xe kéo xe muối lại có ngựa kỳ, ngựa kư như thế!” 8

 

Rồi sai đem thư xin giảng hoà.

 

Ô Mă Nhi hỏi Chung:

 

“Quốc Vương ngươi vô lễ, sai người thích chữ “Sát Thát”, khinh nhờn thiên binh, lỗi ấy to lắm”.

 

Khắc Chung đáp:

 

“Chó nhà cắn người lạ không phải [46a] tại chủ nó. V́ ḷng trung phẫn mà họ tự thích chữ thôi, Quốc Vương tôi không biết việc đó. Tôi là cận thần, tại sao lại không có?”.

 

Nói rồi giơ cánh tay cho xem. Ô Mă Nhi nói:

 

“Đại quân từ xa tới, nước ngươi sao không quay giáo đến hội kiến, lại c̣n chống lệnh. Càng bọ ngựa cản bánh xe liệu sẽ ra sao?”

 

Khắc Chung nói :

 

“ Hiền tướng không theo cái phương sách Hàn Tín b́nh nước Yên 9, đóng quân ở đầu biên giới, đưa thư tin trước, nếu không thông hiếu th́ mới là có lỗi. Nay lại bức nhau, người ta nói thú cùng th́ chống lại, chim cùng th́ mổ lại, huống chi là người”.

 

Ô Mă Nhi nói: (Trang 191, ḍng 2-27, bản PDF của Viện Việt-học)


Trang 191, Đại Việt Sử Kư Toàn Thư, bản PDF của Viện Việt Học

 

“Đại quân mượn đường để đi đánh Chiêm Thành, Quốc Vương ngươi nếu đến hội kiến th́ trong cơi yên ổn, không bị xâm phạm mảy may. Nếu cứ chấp nê th́ trong khoảnh khắc núi sông sẽ thành đất bằng, vua tôi sẽ thành cỏ nát”.

 

Khắc Chung về rồi, Ô Mă Nhi bảo các tướng rằng:

 

“Người này ở vào lúc bị uy hiếp [46b] mà lời lẽ tự nhiên, không hạ chủ nó xuống là Chích 1,

 

1 Chích: Là một tên cướp sừng sỏ trong truyền thuyết Trung Quốc. (Chú thích của dịch giả)

 

“không nịnh ta lên là Nghiêu 2,

 

2 Nghiêu: Là vị hoàng đế lư tưởng trong truyền thuyết Trung Quốc. (Chú thích của dịch giả)

 

“mà chỉ nói “Chó nhà cắn người”; giỏi ứng đối. Có thể nói là không nhục mệnh vua. Nước nó c̣n có người giỏi, chưa dễ mưu tính được”.

 

Sai người đuổi theo Khắc Chung nhưng không kịp.

 

Ngày 13, giờ măo, Khắc Chung từ chỗ quân Nguyên trở về. Giặc đuổi đến, đánh nhau với quan quân.” (Trang 192, ḍng 1-10, bản PDF của Viện Việt-học)


Trang 192, Đại Việt Sử Kư Toàn Thư, bản PDF của Viện Việt Học

 

Chú-thích của Nguyễn Văn Huy:

 

(i) Vậy là Ô Mă Nhi đă giết hụt sứ giả của vua Trần.

 

(ii) Luật chiến tranh bất-thành-văn ở phương Đông ngày xưa là không giết tù binh và sứ giả. Tuy mỗi phe phái tùy tiện áp dụng luật đó, chứ không lập hội nghị rồi ra nghị quyết chung như ở phương Tây, nhưng hễ bên này phá luật, th́ bên kia nhất định phải làm theo.

 

Phương Tây tuy có luật chiến tranh chung, nhưng cũng coi đó như giấy lộn. Thí dụ như vào năm 1937 Nhật bỏ bom Thượng Hải, giết hại vô số thường dân Tàu, th́ Mỹ cũng không ngần ngại ǵ mà không ném bom nguyên tử lên đầu thường dân Nhật ở Hiroshima và Nagasaki.

 

(iii) Nói tóm lại, Ô Mă Nhi đă chơi phá cả hai luật.


(2) Ô Mă Nhi “đào mồ, cuốc mả” và giết hại thường dân:

 

(54a) Mậu Tư, Trùng Hưng năm thứ 4 (1288),

 

(Nguyên Chí Nguyên năm thứ 25).
Mùa xuân, tháng giêng, Ô Mă Nhi đánh vào phủ Long Hưng 1. (Trang 198, ḍng 1-2, bản PDF của Viện Việt-học)

 

1 Phủ Long Hưng: là đất huyện Tiên Hưng cũ, nay thuộc huyện Đông Hưng, tỉnh Thái B́nh, nơi có lăng mộ của họ Trần. Bọn Ô Mă Nhi đă khai quật lăng Trần Thái Tông để trả thù lần thất bại trước. (Chú thích của dịch giả)

 

Ngày mồng 8, quan quân hội chiến ngoài biển Đại Bàng, bắt được 300 chiếc thuyền giặc, 10 thủ cấp giặc, quân Nguyên bị chết đuối rất nhiều 2.

 

Tháng 2, ngày 29, Ô Mă Nhi đánh vào trại Yên Hưng 3. (Trang 198, ḍng 5, bản PDF của Viện Việt-học)

 

3 Trại Yên Hưng: ở vùng huyện Yên Hưng, tỉnh Quảng Ninh ngày nay. Sau khi đón thuyền lương của Trương Văn Hổ không kết quả, Ô Mă Nhi trở về Vạn Kiếp. Trên đường về, hắn cho quân đi cướp phá một số nơi thuộc An Bang (nay thuộc tỉnh Quảng Ninh) như trại Yên Hưng. (Chú thích của dịch giả)

 

 E.4(d) Ô Mă Nhi phạm bốn tội chiến tranh:

 

(1) Như vậy, Ô Mă Nhi lại phạm thêm hai tội chiến tranh là “đào mồ cuốc mả” của người ta (nhất là của vua Đại Việt, thế mới chết chớ) và cướp phá thường dân.

 

Tại sao vịệc “đào mồ cuốc mả” lại là một tội ác chiến tranh? Giáo-sư Nguyễn Ngọc Huy (1924-1990) giải thích trong quyển A của bộ “Quốc Triều H́nh Luật” (xuất bản năm 1989 bởi Viet Publisher Thư Quán) như sau:

 

“Người Tây Phương không thể hiểu được v́ sao việc động đến lăng miếu hay cung điện của vua bị xem là một trọng tội.

 

“Thái độ của những nhà làm luật Trung Quốc và Việt Nam chỉ có thể giải thích được qua ḷng tin tưởng nơi khoa phong thủy và ảnh hưởng của nơi cư trú (dương cơ) và mồ mả ông bà cha mẹ (âm phần) đến số phận con người. Người Trung Quốc và người Việt Nam ngày trước cho rằng người giàu có lớn hay có chức phận cao, nhứt là nhà vua, sở dĩ được như vậy là v́ họ đang ở trong một ngôi nhà cất đúng chỗ, hoặc có ông bà cha mẹ chôn ở huyệt tốt, đặc biệt là huyệt đế vương trong trường hợp hoàng gia. Việc phá hủy các dương cơ và âm phần đó cớ thể mang nhiều họa hại đến cho gia tộc liên hệ. Đối với hoàng gia, nó có thể đưa đến việc mất quyền lănh đạo hay bị tiêu diệt. Bởi đó, nó bị xem là một tội ác gần bằng với việc có ư lật đổ triều đại.” (Trang 210, ḍng 2-13)

 

“Với một cái nh́n chánh xác về tội đại nghịch, chúng ta có thể hiểu dễ dàng việc sắp hạng các tội ác của các nhà làm luật Trung Quốc và Việt Nam thời cổ. Việc chống báng lại người trên trước của minh trong gia tộc bị xem là một tội nặng đứng hàng thứ tư trong thập ác và được gọi là tội ác nghịch. Nặng hơn một bực là tội mưu bạn tức là t́m cách chống lại quốc gia và theo giặc, các điều này hàm ư dùng vơ lực đối chọi lại nhà vua. Nặng hơn một bực nữa là tội mưu đại nghịch. Đó là một thứ ác nghịch lớn hơn ác nghịch thường là chống người trên trước trong gia tộc v́ ở đây, người bị chống chính là vua. Những kẻ mưu đại nghịch t́m cách phá hủy tông miếu, sơn lăng và cung khuyết của vua. Họ bị xem là có quyết tâm muốn cho hoàng gia bị tiêu diệt hay ít nhứt bị lật đổ. Nếu họ thành công trong việc phá hoại này, họ có thể gây cho hoàng gia những thiệt hại không thể cứu chữa được. Bởi đó, đối với nhà vua, tội của họ nặng hơn là tội mưu bạn, vi kẻ mưu bạn tuy có dùng vơ lực đương cự lại nhà vua, nhưng có thể c̣n quay lại theo vua, và những thiệt hại họ gây ra c̣n có thể cứu chữa được. Tóm lại, tội mưu đại nghịch cũng gần với tội mưu phản là tim cách hủy diệt quốc gia, lật đổ triều đại là tội ác lớn nhứt.” (Trang 210, ḍng 24-37; trang 211, ḍng 1-2)


Trang 210, Quốc Triều H́nh Luật, quyển A, của Nguyễn Ngọc Huy


Tổng cộng lại, Ô Mă Nhi phạm phải bốn tội chiến tranh. Do đó, ảnh là một tên khủng-bố (terrorist), và có ma mới chịu đối xử ảnh theo tiêu chuẩn tù binh chiến tranh. Thả ảnh về, vài năm sau, nếu nhà Nguyên quyết định xâm lăng Đại Việt lần thứ tư, ảnh lại đi theo đoàn quân viễn chinh, và với kinh nghiệm chiến trận đầy ḿnh, chắc chắn ảnh lại sẽ “tiếp tục gây thêm tội ác với nhân dân” (xài từ ngữ của Việt Cộng), th́ ai sẽ chịu trách nhiệm đây? Ngô Sĩ Liên chỉ trích Trần Hưng Đạo về việc giết Ô Mă Nhi để cứu dân lành, như vậy ảnh là một anh Sử quan tồi. Nếu Kelley chịu thú nhận rằng ḿnh có đọc qua Đại Việt Sử Kư Toàn Thư nhưng chỉ hiểu lơm-bơm vài chữ th́ không nói, c̣n như ảnh mà vênh-váo tuyên bố rằng không câu nào không hiểu, th́ cứ cho rằng như vậy đi, để chúng ta có thể xếp ảnh vào loại Sử-gia tồi, v́ đă chơi tṛ mượn mồm kẻ vô-lại chửi người đại-nghĩa.

 

(2) Trong bài “Chiến tranh Nguyên Mông-Đại Việt lần 3” đăng trên Wiki, dưới tiểu mục “Chiến thuật và ư nghĩa” có một đoạn như sau:

 

“Tuy nhiên, thắng lợi lần thứ ba chưa thực sự chấm dứt được chiến tranh. Sau cuộc chiến, nhà Trần đă chủ động dùng biện pháp ngoại giao để lập lại hoà b́nh; Hốt Tất Liệt vẫn muốn tiếp tục động binh trong những năm sau nhưng chưa có cơ hội thuận lợi. Năm 1294, Hốt Tất Liệt qua đời, Nguyên Thành Tông lên ngôi ngừng việc phát động chiến tranh với Đại Việt. Khi đó chiến tranh mới thực sự chấm dứt.”

 

Như vậy, chẳng qua là do ư trời chiến tranh mới chấm dứt. C̣n việc Trần Hưng Đạo cho Ô Mă Nhi đi tàu suốt để khỏi thấy bộ mặt đáng ghét của ảnh trong cuộc chiến kế tiếp là sự lo xa đáng khen của một vị đại tướng.

 

Xin độc giả xem thêm ở đây:

 

“Chiến tranh Nguyên Mông–Đại Việt lần 3”

 

(3) Đă chọn con đường khủng-bố th́ phải chấp-nhận việc bị xử tử tại chỗ:

 

Hồi Tết Mậu Thân 1968, có một người đặc công Việt Cộng tên Bảy Lốp giết cả gia đ́nh một người cảnh sát Việt Nam Cộng Ḥa, sau đó bị bắt.


Tội ác của Bảy Lốp: giết cả gia đ́nh một người sĩ quan cảnh sát

 

H́nh được trích từ webpage:

 

Tết Mậu Thân 1968 - Death of a military family in Saigon - Press photo - Một bức ảnh buồn, phần c̣n thiếu trong câu chuyện về tướng Loan - manhhai

 

Tướng Nguyễn Ngọc Loan xử bắn người này tại chỗ. Báo chí Mỹ chửi bới Loan đă vi phạm luật chiến tranh v́ bắn tù binh. Lẽ dĩ nhiên đám báo chí phản chiến này đă nói láo, v́ người đặc công này không mặc đồng phục quân nhân, do đó không thể được đối xử như là một tù binh. Đúng ra, đó là một tên khủng bố, và cần phải được xử bắn tại chỗ để giữ an ninh, trật tự trong lúc chiến tranh đang lan tràn khắp thủ đô.



Bảy Lốp Nguyễn Văn Lém bị bắt và xử bắn vào ngày 01/02/1968

 

H́nh được trích từ webpage:

 

“Saigon execution: Murder of a Vietcong by Saigon Police Chief, 1968”

 

Xin độc giả xem thêm ở đây:

 

“Nguyễn Ngọc Loan”

 

 E.4(e) Ngô Sĩ Liên bị vua Lê Thánh Tông chửi:

 

Xem ra Ngô Sĩ Liên và Liam Kelley giống nhau ở cái tật thích nói xấu người nổi tiếng. Theo luật Quả báo, ai gieo gió sẽ gặt băo. Do đó, không phải là chuyện lạ khi tư cách làm người của Ngô Sĩ Liên đă bị vua Lê Thánh Tông (1442-1497) chửi cho “nát gáo” (đồng-nghĩa với chửi tắt bếp) với những lời-lẽ như sau:

 

“Tân Tỵ, Quang Thuận năm thứ 2 (1461),

 

(Minh Thiên Thuận năm thứ 5).

 

Vua dụ bảo Đô ngự sử đài là bọn Ngô Sĩ Liên và Nghiên Nhân Thọ rằng:

“Ta mới coi chính sự, sửa mới đức độ, tuân theo điển cũ của thánh tổ thần tông, nên mới tế giao vào đầu mùa xuân. Các ngươi lại bảo tổ tông tế giao cũng không đáng theo!. [8b] Các ngươi bảo nước ta đời xưa là hàng phiên bang, thế là các ngươi theo đạo chết, mang ḷng không vua.

 

“Vả lại, khi Lệ Đức hầu cướp ngôi, Ngô Sĩ Liên chẳng v́ hắn trổ tài phong hiến 1 đó sao?

 

1 Phong hiến: là chức ngự sử giữ việc đàn hặc. (Chú thích của dịch giả)

 

 

“Ưu đăi trọng lắm! Nhân Thọ không v́ hắn trù hoạch nơi màn trướng đó ư? Ngôi chức cao lắm!

 

“Nay Lệ Đức hầu mất nước về tay ta, các ngươi không biết v́ ăn lộc mà chết theo hắn lại đi thờ ta. Nếu không nói ra, trong ḷng các ngươi không tự hổ thẹn mà chết ư? Thực là bọn gian thần bán nước!”.

 

(Trang 432 (ḍng 27) và 433 (ḍng 22-29), bản PDF của Viện Việt Học)

 

Xin độc giả download quyển Đại Việt Sử Kư Toàn Thư ở đây để coi Nguyễn Văn Huy có nói oan cho Ngô Sĩ Liên hay không:

 

http://www.viethoc.com/viet-hoc-thu-quan-1/ho-so-van-ban-dhien-tu

 

hoặc là xem ở đây:

 

ĐạiViệtSửKưToànThư.pdf


 F. Hôn-nhân giữa anh-em họ dưới mắt khoa-học:

 

Có một điều đáng chú ư là, cả hai bài viết ở dưới đây đều có đề cập tới những cuộc nghiên cứu khoa học dựa trên hàng ngàn trường hợp của quan hệ t́nh dục giữa anh chị em họ, và tất cả đều có kết quả giống nhau, đó là việc sanh ra hài nhi với dị tật có chỉ số mắc bệnh rất nhỏ - tương đương với chỉ số mắc bệnh của việc sanh đẻ của những người đàn bà trên 35 tuổi - là dưới 3 phần trăm.

 

“It really is OK to fancy your cousin”

http://www.theguardian.com/lifeandstyle/2009/oct/03/relationships-between-cousins

 

“Is It Bad To Have Sex With Your Cousin?”

http://www.lifehacker.com.au/2013/07/is-it-bad-to-have-sex-with-your-cousin/

 

Ngoài ra có một bài báo của The New York Times mà Kelley rất nên đọc để sáng con mắt ra. Bài được đăng vào ngày 03/04/2002 và có tựa là:

 

“No Genetic Reason to Discourage Cousin Marriage, Study Finds”

(“Cuộc nghiên cứu cho thấy không có lư do về di-truyền để làm nản ḷng những cuộc hôn nhân giữa anh chị em họ”)

 

“Contrary to widely held beliefs and longstanding taboos in America, first cousins can safely have children together, without a great risk of birth defects or genetic disease, scientists are reporting today. They say there is no biological reason to discourage cousins from marrying.”

 

(“Trái với những niềm tin của nhiều người và những điều cấm kỵ của phong tục có ở Mỹ từ lâu, những người anh chị em cô cậu hoặc chú bác có thể có con với nhau một cách an toàn, mà không gặp sự nguy hiểm lớn của việc sanh con dị tật hay tật bệnh do di truyền - hôm nay những nhà khoa học đă thông báo như vậy. Họ nói rằng không có lư do về mặt sinh học để làm nản ḷng những người anh em họ gần trong việc lấy nhau.”)

 

“First cousins are somewhat more likely than unrelated parents to have a child with a serious birth defect, but scientists say the risk is not large. In the general population, the risk that a child will be born with a major birth defect, like spina fida, is 3 to 4 percent; to that background risk, first cousins must add another 1.7 to 2.8 percentage points, the researchers said.”

 

(“Anh em chú bác hoặc cô cậu có nhiều bất trắc trong việc sanh con với dị tật hơn những người cha mẹ không có quan hệ huyết thống với nhau, nhưng những nhà khoa học nói rằng sự nguy hiểm không lớn. Trong tập thể dân chúng nói chung, sự nguy hiểm trong việc sanh con với dị tật nặng, thí dụ như bệnh “spina bifida”, chừng 3 tới 4 phần trăm. Những người anh em họ sẽ thêm vô khoảng từ 1,7 tới 2,8 phần trăm lên trên sự nguy hiểm căn bản đó - những nhà nghiên cứu nói như vậy”)

 

Chú-thích của Nguyễn Văn Huy:

 

Tên đúng của cái bệnh là “spina bifida”, chứ không phải “spina fida”. Đó là một loại bệnh làm vặn vẹo xương sống của hài nhi và kèm theo những tật bệnh khác nữa.

 

Xin độc giả xem thêm ở đây:

 

http://medical-dictionary.thefreedictionary.com/Spinal+bifida

 

“Although the increase represents almost a doubling of the risk, since the background risk is small to begin with, the result is still not considered large enough to discourage people from having children, geneticists say. And they point out that no one questions the right of other people with far higher levels of risk to have children. For example, people with Huntington's disease, a severe neurological disorder, have a 50 percent chance of passing the disease to their children.”

 

(“Mặc dù sự gia tăng thể hiện gần như sự gấp đôi của sự nguy hiểm, nhưng v́ sự nguy hiểm căn bản lúc ban đầu chỉ là một con số nhỏ, do đó kết quả vẫn không được coi là đủ lớn để làm nảm ḷng người ta trong việc có con, những nhà di-truyền-học nói. Và họ chỉ ra rằng không ai đặt vấn đề về quyền có con của những người vốn có mức độ nguy-hiểm cao hơn rất nhiều. Thí dụ, những người mắc bệnh Huntington - một loại bệnh thác loạn thần kinh nghiêm trọng - có xác suất tới 50 phần trăm truyền bệnh qua con cái”)

 

“The researchers, convened by the National Society of Genetic Counselors, based their conclusions on a review of six major studies conducted from 1965 to August 2000, involving many thousands of births.”

 

(“Những nhà nghiên cứu, được triệu tập bởi “Hiệp-hội toàn quốc của những nhà cố vấn về di truyền”, dựa những sự kết luận của họ trên sự duyệt xét sáu cuộc nghiên cứu lớn tiến hành từ năm 1965 tới 08/2000 - dính líu tới hàng ngàn trường hợp sanh con”.)

 

“For first cousins, “there is a slightly increased risk, but in terms of general risks in life it's not very high,” said Dr. Arno Motulsky, a professor emeritus of medicine and genome sciences at the University of Washington, and the senior author of the report, being published today in The Journal of Genetic Counseling.

 

(“Trong những quan hệ anh em chú bác hoặc cô cậu, có một sự gia tăng nhỏ trong sự nguy hiểm, nhưng xét về khía cạnh của những sự nguy-hiểm nói chung trong đời th́ không cao lắm”, đó là ư kiến của Bác sĩ Arno Motulsky, một Giáo sư đă về hưu của những khoa Y và Chất-liệu di-truyền ở Đại học Washington, và cũng là tác giả thuộc cấp bậc cao của bản báo cáo được đăng trong tờ “The Journal of Genetic Counseling” vào ngày hôm nay”)

 

“Dr. Motulsky said that medical geneticists had known for a long time that there was little or no harm in cousins' marrying and having children.

 

(“Bác sĩ Motulsky nói rằng những nhà di truyền học về ngành Y đă biết từ lâu rằng có rất ít hoặc là không có tổn hại trong việc kết hôn và có con giữa anh chị em họ”)

 

“Somehow, this hasn't become general knowledge,” Dr. Motulsky said. “Among the public and physicians there's a feeling it's real bad and brings a lot of disease, and there's a lot of social and legal disapproval.”

 

(“V́ lư do nào đó không biết, mà điều này không trở thành kiến thức tổng-quát”, Bác sĩ Motulsky nói. “Trong công chúng và bác sĩ có một cảm tưởng là chuyện đó xấu và mang lại rất nhiều bệnh tật, và sẽ có rất nhiều sự phản đối về mặt xă hội và luật pháp”)

 

“Thirty states have laws forbidding first cousins to marry, but no countries in Europe have such prohibitions, and in parts of the Middle East, Africa and Asia, marriages between cousins are considered preferable. “In some parts of the world,” the report says, “20 to 60 percent of all marriages are between close biological relatives.”

 

(“Ba chục tiểu bang có luật cấm anh chị em cô cậu hoặc chú bác lấy nhau, nhưng không có quốc gia nào ở Âu-châu cấm đoán như vậy; và trong nhiều nơi ở Trung Đông, Phi-châu và Á-châu, hôn nhân giữa anh chị em họ được ưa chuộng hơn. Bản báo cáo nói rằng “trong nhiều nơi trên thế giới, từ 20 đến 60 phần trăm của tất cả cuộc hôn nhân đều là giữa thân nhân có huyết thống gần nhau”)

 

“Dr. Motulsky said the American laws against cousin marriage should be abolished, because they are based in part on the mistaken belief that the children of such parents will suffer from terrible physical and mental illnesses.”

 

(“Bác sĩ Motulsky nói rằng luật lệ của Mỹ chống lại việc kết hôn giữa anh chị em họ nên được hủy bỏ, bởi v́ những cái đó một phần dựa trên sự tin tưởng sai lầm rằng trẻ con của những cha mẹ như vậy sẽ bị đau khổ v́ những bệnh tật kinh khủng về thể xác và tâm thần”)

 

Xin độc giả xem trọn bài ở đây:

 

http://www.nytimes.com/2002/04/03/health/03CND-COUS.html?pagewanted=all


 G. Hôn-nhân giữa anh-em họ, nh́n từ khía-cạnh luật-pháp

 

 G.1 Nguyên-tắc:

 

 G.1(a) Nếu một quốc gia nào không có luật pháp, th́ người bị kết án incest được xét xử theo phong tục hoặc luật tôn giáo. Nếu có luật pháp th́ phải được xét xử theo luật pháp, để tránh t́nh trạng một cộng đồng vô chánh phủ (anarchy), trong đó ai muốn dùng luật ǵ th́ dùng.

 

Thí dụ như nếu luật quốc gia đă cấm kỳ thị người đồng tính luyến ái, th́ ai mà có hành động kỳ thị th́ sẽ bị tội - chứ không thể dựa vào luật Công giáo, Hồi giáo hoặc Do Thái giáo, v.v… mà cho rằng kỳ thị không có tội.

 

 G.1(b) Nếu luật pháp quốc gia vào một thời kỳ lịch sử nào đó, cho rằng một cuộc hôn nhân nào đó không có tính cách loạn luân th́ nó không có tính cách loạn luân. Anh Kelley nếu không đồng ư với Nguyễn Văn Huy th́ đi gây chiến với tất cả đạo thờ Chúa đi, v́ những đạo này cho rằng cả nhân loại đều là con cháu của Adam và Eva và không c̣n ai khác.

 

 G.1(c) Phong tục của nhiều dân tộc trên thế giới hiện nay vẫn chấp nhận việc anh em họ lấy nhau và mức độ gần xa trong quan hệ cũng khác nhau. Thí dụ người Anh, người Âu-Châu, người Tàu và những dân tộc theo đạo Hồi chấp nhận anh em cô cậu và chú bác lấy nhau. Kelley cũng nên đi đấu vơ mồm với họ để biết ai phải, ai quấy.

 

Xin xem thêm ở đây:

 

“Cousin Marriage in Islam”

https://wikiislam.net/wiki/Cousin_Marriage_in_Islam

 

 G.1(d) May mắn cho Kelley, ngày nay, các quốc gia văn minh, tiến bộ trên thế giới đều qui định trong luật pháp hành vi nào là loạn luân và hành vi nào là không. Do đó, ảnh không cần phải bỏ công ra nghiên cứu về phong tục nữa. Xin độc giả xem bài sau đây:

 

“Laws regarding incest”

https://en.wikipedia.org/wiki/Laws_regarding_incest

 

Trong bài ở trên, có một đoạn văn rất thú vị như sau:

 

“Hong Kong”

 

“In Hong Kong, it is incest to have sexual intercourse with certain close relatives, even if they are consenting adults.

 

(“Ở Hồng Kông, quan hệ t́nh dục giữa những thân nhân gần, ngay như họ là người lớn đồng ḷng với nhau, là loạn luân”.)

 

“The prohibited relationships are grandfather-granddaughter, father-daughter, brother-sister and mother-son. Punishment is up to 20 years' imprisonment for male offenders and up to 14 years' imprisonment for female offenders.[10]

 

(“Những quan hệ bị cấm đoán gồm có ông-cháu, cha-con gái, anh-chị-em và mẹ-con trai. Sự trừng phạt lên tới 20 năm tù cho tội phạm đàn ông và lên tới 14 năm tù cho tội phạm đàn bà. [10]”)

 

“The law does not cover sexual intercourse with more distant relatives, such as an aunt, uncle, niece, nephew and cousin. It only addresses male-on-female and female-on-male sexual intercourse, and it appears that same-sex incest is not illegal.

 

(“Luật không bao gồm quan hệ t́nh dục với những thân nhân xa hơn, như là cô-d́, chú-bác, cháu trai, cháu gái và anh em họ. Nó chỉ áp dụng vào quan hệ t́nh dục giữa đàn ông và đàn bà, và có vẻ như sự loạn luân giữa hai người cùng phái không có ǵ là bất hợp pháp cả”)

 

“The law makes an assumption that a female below the age of 16 has no ability to consent to sexual intercourse, therefore a female below 16 cannot commit incest.”

 

(“Luật cho rằng một cô gái tuổi dưới 16 không có khả năng tự nguyện trong quan hệ t́nh dục, do đó một cô gái dưới 16 tuổi không thể phạm tội loạn luân được”)

 

 G.2 Việc loạn-luân nh́n từ khía-cạnh luật-pháp của Anh-quốc:

 

(a) Theo cách giải nghĩa của Oxford Talking Dictionary trong phần C.1(b) ở trên, th́ quan hệ t́nh dục giữa cô cháu không phải là incest. Tuy nhiên, đối với những vấn đề luật pháp quan trọng th́ độc giả chớ nên ỷ lại vào tự điển, v́ luật pháp cứ thay đổi xoèn-xoẹt, trong khi đó th́ tự điển thay đổi rề-rề.

 

Theo điều 64(2) của bộ luật “Sexual Offences Act 2003” của Anh-quốc, th́ ngay cả quan hệ t́nh dục giữa cháu trai với cô, d́ hoặc giữa cháu gái với chú, cậu cũng bị cấm. Xin xem thêm ở đây:

 

“Sexual Offences Act 2003”

http://www.legislation.gov.uk/ukpga/2003/42/contents


Điều 64, luật Xâm-phạm T́nh-dục 2003 (Section 64, Sexual Offences Act 2003)


Tuy nhiên, xin lưu ư độc giả một điều là, suốt chiều dài lịch sử của Anh-quốc, quan hệ t́nh dục giữa anh em họ (anh em chú bác hoặc anh em cô cậu) chưa bao giờ bị cấm. Xin xem thêm ở đây:

 

“Forbidden marriage laws of the United Kingdom”

http://www.genetic-genealogy.co.uk/Toc115570145.html

 

 G.3 Việc loạn-luân nh́n từ khía-cạnh luật-pháp của nước Mỹ:

 

 G.3(a) Để biết t́nh h́nh luật pháp của mỗi tiểu bang của Mỹ về sự kết hôn giữa “first cousin “ (anh em chú bác hoặc cô cậu), xin mời độc giả xem bài “Cousin marriage law in the United States by state”.

 

 G.3(b) Trong tất cả tiểu bang ở nước Mỹ, có thể nói Rhode Island là tiểu bang cấp tiến nhất trong vấn đề hôn nhân giữa thân nhân gần. Trong bài “Legality of incest in the United States” (“T́nh-trạng pháp-lư của sự loạn-luân tại nước Mỹ”) đăng trên Wiki, luật về hôn nhân của tiểu bang này được trích dẫn như sau:

 

“No person shall marry his or her sibling, parent, grandparent, child, grandchild, stepparent, grandparents' spouse, spouse's child, spouse's grandchild, sibling's child or parent's sibling.”

 

(“Không ai (đàn ông hoặc đàn bà) được phép kết-hôn với “anh-chị-em, cha-mẹ, ông-bà nội (hoặc ông-bà ngoại), con-cái, cháu nội (hoặc cháu ngoại), cha-mẹ kế, vợ hoặc chồng của ông-bà nội (hoặc của ông-bà ngoại), vợ hoặc chồng của con-cái, con-cái của vợ (hoặc của chồng), cháu nội (hoặc cháu ngoại) của vợ (hoặc của chồng), con-cái của anh-chị-em hoặc anh-chị-em của cha-mẹ”)

 

Wiki dẫn nguồn: Title 15, Chapter 15-1, Section 15-1-1. Xin xem cái screenshot dưới đây:


Screenshot của Điều 15-1-2 của bộ luật Gia-đ́nh của tiểu-bang Rhode Islands


Thoạt nh́n người ta sẽ có cảm tưởng luật pháp ở đây rất khó khăn. Nhưng sự thật th́ trái hẳn lại. Tiểu bang cấm việc kết hôn chánh thức trong những mối loạn-luân, nhưng từ năm 1989 lại không kết tội (decriminalising) quan hệ t́nh dục giữa những người loạn-luân! Whoa! Xin độc-giả chú ư câu “Consensual incest between people 16 years old or more is not a criminal offense” (“Sự loạn-luân có tính-cách đồng-t́nh giữa những người trên 16 tuổi hoặc hơn nữa th́ không phải là một tội-lỗi (đối với luật-pháp)”) trong cái screenshot dưới đây:



Screenshot phần Rhode Islands của bài viết “Legality of incest in the United States” trên Wiki


Con người đầy “lễ nghĩa liêm sỉ” như Kelley, thay v́ đi đâm thọc tư cách và đạo đức của anh hùng lịch sử của dân tộc khác, nên dành thời giờ để đâm thọc luật pháp của Rhode Island, để giúp dân Mỹ của ảnh có đời sống tinh thần trong sạch hơn.

 

Liam Kelley nghĩ sao nếu cha (vào lúc 18 + 18 = 36 tuổi) được phép quan hệ t́nh dục với con gái, rồi đứa cháu ngoại sinh ra được phép quan hệ t́nh dục với ông ngoại (vào lúc 36 + 18 = 54 tuổi), rồi đứa con của hai người khi lớn lên lại được phép quan hệ t́nh dục với ông cố ngoại (vào lúc 54 + 18 = 72 tuổi), rồi đưa con của hai người khi lớn lên được phép quan hệ t́nh dục với ông cố-cố-ngoại (vào lúc 72 + 18 = 90 tuổi)? Tới đây th́ ông này quá date (outdated) rồi, cho nên dù có thêm một đứa con gái của hai người đi nữa, th́ cũng không thể kéo dài câu chuyện hơn được nữa.

 

Luật pháp Rhode Island không ngăn cản những mối quan hệ đó, nhưng quan điểm của Kelley th́ sao? Nếu Liam Kelley nghĩ rằng không có vấn đề ǵ, th́ ảnh nên rút lại những lời nói xằng-bậy đối với Trần Hưng Đạo. C̣n nếu nghĩ rằng có, th́ ảnh nên lo dọn rác của đất-nước của ảnh, trước khi chế-nhạo đất-nước của người khác.

 

Nếu anh Kelley theo đạo Chúa, chắc ảnh cũng biết câu này của Chúa trong King James Bible:

 

“Thou hypocrite, first cast out the beam out of thine own eye; and then shalt thou see clearly to cast out the mote out of thy brother's eye.” (Mathew 7:5)

 

Sau đây là bản dịch của Nguyễn Văn Huy (có nghĩa là không chánh thức):

 

“Hỡi cái thằng đạo-đức giả kia! Hăy lo nhổ cái dằm trong con mắt của nhà ngươi ra trước đi, để cho ngươi sáng mắt, sáng ḷng ra, rồi sau đó mới có thể nhổ cái dằm trong con mắt của anh em của nhà ngươi”.

 

Độc-giả có thể xem những bản dịch tiếng Anh khác của câu nói của Chúa ở đây:

 

“Matthew 7:5”

http://biblehub.com/matthew/7-5.htm

 

Nhưng nếu Liam Kelley nghe lời “xúi dại” của Nguyễn Văn Huy, e rằng đời của Kelley sẽ trở nên rất vất vả, lư do là những tiểu bang khác cũng đang lần lượt bắt chước Rhode Island trong việc chế cái luật độc như vậy.

 

Thí dụ như tiểu bang New Jersey cũng đă bỏ việc kết tội loạn luân giữa những người thành niên.

 

Trong một bài báo có tựa là “Adult incest and the law” (“Sự loạn-luân của người lớn và luật-pháp”), đăng trên The Washington Post vào ngày 23/01/2015, có một đoạn như sau:

 

“Father-adult daughter incest is in the news again; apparently incest among adults is not a crime in New Jersey (though incestuous marriages are void), and a father-daughter couple is planning on moving to New Jersey for that very reason. According to New York Magazine (Alexa Tsoulis-Reay), the daughter, who is now 18, grew up almost never seeing her father (except for weekends between ages 3 and 5). When she was 17, she got back in touch with him, and they quickly began a romantic and sexual relationship”.

 

(“Việc loạn luân giữa cha và con gái lại lên báo lần nữa. Hiển nhiên, sự loạn luân giữa những người thành niên không phải là một cái tội ở tiểu bang New Jersey (mặc dù chánh quyền sẽ không cấp giấy chứng nhận hôn thú cho họ). Theo báo New York Magazine (Alexa Tsoulis-Reay), người con gái (hiện giờ là 18 tuổi), khi lớn lên gần như chưa bao giờ được thấy mặt cha (ngoại trừ những ngày cuối tuần giữa những năm 3 và 5 tuổi). Khi cô được 17 tuổi, cô gặp lại cha, và họ bắt đầu rất nhanh một mối quan hệ lăng-mạn và t́nh dục”)

 

Sau này, kết quả của sự xả cảng hay dở như thế nào đối với nền văn minh của Tây phương nói chung th́ chỉ có Trời mới biết.


Screenshot của bài báo của Washington Post về sự loạn-luân


H. Việc loạn-luân nh́n từ khía-cạnh luật-pháp của nhà Trần

 

 H.1 Trần Thủ Độ đặt ra gia-quy:

 

Trần Thủ Độ chủ trương không cho gịng máu ngoại tộc chen vào tôn thất họ Trần. Ngay cha và chú của Hưng Đạo c̣n bị Thủ Độ khống chế, huống ǵ chính Hưng Đạo. Sau đây là một bằng chứng:

 

“Đinh Dậu, Thiên Ứng Chính B́nh năm thứ 6 (1237),

 

“Lập công chúa Thuận Thiên họ Lư, là vợ của Hoài Vương Liễu, anh vua, làm hoàng hậu Thuận Thiên. Giáng Chiêu Thánh làm công chúa.

 

“Bấy giờ Chiêu Thánh không có con mà Thuận Thiên đă có mang Quốc Khang 3 tháng. Trần Thủ Độ và công chúa Thiên Cực bàn kín với vua là nên mạo nhận lấy để làm chỗ dựa về sau, cho nên có lệnh ấy. V́ thế, Liễu họp quân ra sông Cái làm loạn.

 

“Vua trong ḷng áy náy, ban đêm, ra khỏi kinh thành đến chỗ quốc sư Phù Vân (quốc sư là bạn cũ của Thái Tông) trên núi Yên Tử rồi ở lại đó [10a] 1.

 

“Hôm sau, Thủ Độ dẫn các quan đến mời vua trở về kinh sư. Vua nói: “V́ trẫm non trẻ, chưa cáng đáng nổi sứ mạng năng nề, phụ hoàng lại vội ĺa bỏ, sớm mất chỗ trông cậy, nên không dám giữ ngôi vua mà làm nhục xă tắc”.

 

“Thủ Độ cố nài xin nhiều lần vẫn chưa được vua nghe, mới bảo mọi người rằng:

 

“Xa giá ở đâu tức là triều đ́nh ở đó”.

 

“Thế rồi Thủ Độ cắm nêu trong núi, chỗ này là điện Thiên An, chỗ kia là các Đoan Minh, sai người xây dựng. Quốc sư nghe thấy thế bèn, tâu rằng:

 

“Bệ hạ nên gấp quay xa giá trở về, chớ để làm hại núi rừng của đệ tư”.

 

“Vua bèn trở về kinh đô. Được hai tuần, Liễu tự lượng thế cô, khó ḷng đối lập được, ngầm đi thuyền độc mộc giả làm người đánh cá, đến chỗ vua xin hàng.

 

“Lúc ấy vua đang ở trong thuyền, vội vàng bảo Thủ Độ:

 

“Phụng Càn Vương (Phụng Càn là tên hiệu [10b] cũ của Liễu hồi c̣n nhà Lư) đến hàng đấy!” rồi lấy thân ḿnh che đỡ cho Liễu.

 

“Thủ Độ tức lắm, ném gươm xuống sông nói:

 

“Ta chỉ là con chó săn thôi, biết đâu anh em các người thuận nghịch thế nào?”.

 

“Vua nói giải ḥa, rồi bảo Thủ Độ rút quân về.

 

“Lấy đất Yên Phụ, Yên Dưỡng, Yên Sinh, Yên Hưng, Yên Bang 2 cho Liễu làm ấp thang mộc. Nhân đất được phong, mà Liễu có tên Hiệu là Yên Sinh Vương. Binh lính theo Liễu làm loạn ở sông Cái đều bị giết.”

 

(Trang 164 và 165, Đại Việt Sử Kư Toàn Thư. bản PDF của Viện Việt-Học)


Trang 165, Đại Việt Sử Kư Toàn Thư, bản PDF của Viện Việt Học


Nói tóm lại, Trần Hưng Đạo không lấy em Trần này th́ cũng phải lấy em Trần khác mà thôi.

 

 H.2 Quan-hệ t́nh-dục của Trần Dụ Tông với chị ruột:

 

Đại Việt Sử Kư Toàn Thư chép một câu chuyện như sau:

 

“Tân Măo, [Thiệu Phong] năm thứ 11[1351]

 

(Bỏ 8 ḍng)

 

Trâu Canh có tội đáng chết, được tha.

 

Bấy giờ Trâu Canh thấy vua bị liệt dương, dâng phương thuốc nói rằng [15b] giết đứa bé con trai, lấy mật ḥa với dương khởi thạch mà uống và thông dâm với chị hay em ruột của ḿnh th́ sẽ hiệu nghiệm. Vua làm theo, thông dâm với chị ruột là công chúa Thiên Ninh, quả nhiên công hiệu.”

 

(Trang 250, ḍng 7-16, bản PDF của Viện Việt-Học)

 

Chú-thích của Nguyễn Văn Huy:

 

Thiệu Phong là niên hiệu của vua Trần Dụ Tông. Xem trang 247, bản PDF của Viện Việt-Học.


Trang 250, Đại Việt Sử Kư Toàn Thư, bản PDF của Viện Việt Học


 H.3 Lời bàn của Nguyễn Văn Huy:

 

 H.3(a) Trong chế độ quân chủ, vua làm ra luật. Do đó, việc Trần Hưng Đạo lấy em họ được vua Trần Thái Tông đồng ư, c̣n việc vua Trần Dụ Tông lấy chị ruột lẽ dĩ nhiên là được chính ảnh đồng ư. Trong cả hai trường hợp này, hoàn toàn hợp pháp, v́ vua là luật.

 

 H.3(b) Hăy để luật-pháp đời Trần qua một bên, chúng-ta có thể nói rằng trí-tuệ và sự can-đảm của Hưng-Đạo đă vượt lên trên những người Việt đương thời. V́ t́nh yêu, ảnh dám thách-đố uy-quyền của vua chúa và của gia-tộc. Thứ nhất, gia-tộc họ Trần chuộng vơ và thường “thượng cẳng tay, hạ cẳng chân” để giải-quyết những sự mâu-thuẫn nội-bộ. Trong khi đó Hưng-Đạo lại lẻn vào trong nhà của chồng sắp cưới của Công-chúa, do đó Thụy Bà mới sợ ảnh sẽ bị đánh chết. Thứ hai, nếu Hưng Đạo không được sự rộng lượng của vua, th́ có lẽ đường công-danh sự-nghiệp của ảnh đă tiêu-tùng, hoặc tệ hơn nữa, mạng sống đă chấm-dứt vào lúc tuổi c̣n rất trẻ. Hưng-Đạo làm ǵ không biết hậu-quả đó. Chỉ riêng một việc này, có thể đánh giá Hưng-Đạo là một người dám “liều thân cỏ” (từ-ngữ của bài hát “Tống-biệt”, trong phim “Mê Thảo” của Việt Linh, thực-hiện năm 2002) để sống chết với t́nh yêu.

 

 H.3(c) Nh́n từ khía cạnh trí-tuệ, những chiến-công lừng-lẫy đă chứng-minh Hưng-Đạo là người có hùng-tài, đại-lược. Do đó, không chừng việc ảnh lẻn vào nhà của Trung-Thành-vương và việc Thụy Bà đi báo vua đều nằm trong kế-hoạch hành-quân đêm của ảnh.

 

 H.3(d) Mỗi việc làm của ảnh đều được suy-xét cẩn-thận, do đó ảnh không hề sợ những lời đàm-tiếu lếu-láo.

 

Cuộc hôn-nhân của ảnh không những hoàn-toàn hợp-pháp vào thời-đại của ảnh, mà sau hơn 700 năm, theo tiêu chuẩn luật-pháp của các nước Tây-phương (nhất là của nhiều tiểu-bang trong nước Mỹ của anh Kelley) và văn-minh Đông-phương hiện-đại, vẫn hoàn-toàn lành-mạnh và không thể gọi là loạn-luân.

 

C̣n về luật-pháp ở Việt-Nam hiện-tại, v́ quan-điểm của Nguyễn Văn Huy là chính-quyền Cộng-sản là một loại ngụy-quyền chân-chánh (điều 4 của Hiến-pháp của Việt Cộng là một cái hợp đồng nô-lệ, mà qua đó toàn-dân Việt-Nam đều là nô-lệ của đảng, do đó ai cũng mất quyền làm người), do đó không cứu-xét tới.

 

 H.3(e) Khi nào độc-giả có thời-giờ rảnh-rỗi, xin mời xem cái video clip rất là thú-vị ở dưới đây của DatPhi Media (đưa lên YouTube vào ngày 27/03/216). Khác với Liam Kelley, DatPhi Media tŕnh-bày những nét chính của lịch-sử theo sát với Đại-Việt Sử-kư Toàn-thư. C̣n với những t́nh-tiết nhỏ được chế ra để tạo nụ cười th́ độc-giả đừng chấp-nhất.

 

Hùng Ca Sử Việt - Trần Quốc Tuấn


I. Kết-luận

 

Tại sao Liam Kelley không những tố-cáo láo việc Trần Hưng-Đạo lấy người cô, mà c̣n chọn một anh Sử-quan lưu-manh để bôi-bẩn Hưng-Đạo? Tại sao anh Tiến-sĩ Kelley có thể làm những lỗi-lầm non-nớt như vậy? Phải chăng v́ Kelley chưa hề đọc bộ Đại-Việt Sử-kư Toàn-thư, trước khi công-kích người anh-hùng của dân-tộc Đại-Việt?

 

Trong bài “Kỳ 5 - Đồng đảng của Hồ Tuấn Hùng (1) - Nguyễn Tấn Dũng và những người Tàu Việt”, việc Hồ Tuấn Hùng đứng tên quyển “Hồ Chí Minh sinh-b́nh khảo” do những người Tàu-Việt viết đă bị phanh-phui. Tương-tự như vậy, chúng-ta phải đặt vấn-đề: phải chăng Kelley không hiểu Việt-ngữ bao nhiêu, và phải tùy-thuộc vào một người Tàu-Việt nào đó cung-cấp thông-tin để ảnh viết bài bôi-bẩn anh-hùng dân-tộc của Đại-Việt? Việc Kelley hiểu-biết rất lờ-mờ về lịch-sử của Việt-Nam trong tất cả mọi khía-cạnh, nhưng lại rất nhiệt-t́nh trong việc xuyên-tạc và bôi-bẩn lịch-sử Việt-Nam, chứng-tỏ giả-thuyết ở trên không phải là vô-căn-cứ.


 Phụ-lục

 

Những tiền-kiếp của Trần Hưng Đạo

 

Tới phần này, bài viết không c̣n ở trong phạm-vi chánh-trị chánh-mạch, v́ Nguyễn Văn Huy sẽ dùng kiến-thức của lkhoa-học huyền-bí để giải-thích cái tựa-đề ở trên. Do đó, độc-giả sẽ hoàn-toàn đúng khi nhận-định rằng Nguyễn Văn Huy sắp nói chuyện Tề Thiên (Đại Thánh), nghĩa là nói chuyện hoang-đường.

 

Những đoạn văn dưới đây được trích ra từ phần “J.2(c) Trần Hưng Đạo, phiên-thân mới của Tôn Tử” của bài '(64B) Trời định miền Nam thua cuộc chiến để dân-tộc có thể vươn lên (Kỳ 5) - Sự luân-hồi của những nhân-vật lịch-sử' của Nguyễn Văn Huy:

 

“Trong một giai-đoạn lịch-sử của dân-tộc Việt Nam, xuất-hiện một danh-tướng kiệt-xuất và đóng một vai-tṛ quan-trọng bậc nhất cho sự sinh-tồn của dân-tộc. Đó là Hưng Đạo vương Trần Quốc Tuấn ( - 1300 AD), thuộc ḍng họ Trần đến từ Phúc Kiến (đất của người Mân Việt).

 

“Trong một tiền-kiếp của Trần Quốc Tuấn, ảnh từng là Điền Đan. Theo lịch-sử, vào năm 285 BC, khi quân Yên xâm-lăng nước Tề ở bán-đảo Sơn Đông, Điền Đan đang là một người coi chợ quèn ở nước Tề. Quân Yên chiếm hết 70 cái thành của Tề, chỉ c̣n sót 2 cái. Vậy mà Điền Đan lănh-đạo dân Tề đánh bại quân Yên (dân Đại Hàn ngày nay) và lấy lại tất-cả đất-đai đă bị mất về tay người Yên. V́ công-đức lớn như vậy, người Tề muốn tôn Điền Đan lên làm vua. Nhưng Điền Đan từ-chối thẳng-thừng.

 

“Cái cá-tính thích làm tướng mà không thích làm vua lại được thể-hiện một lần nữa trong kiếp Trần Quốc Tuấn sau này. Sau khi chỉ-huy đánh thắng Mông Cổ ba lần, người Việt đều mong-muốn Trần Quốc Tuấn làm vua. Đó là lư-do ảnh hỏi mấy người con của ảnh rằng ảnh có nên lên làm vua hay không. Anh ba Trần Quốc Tảng bộp-chộp nói: “Nên, rất nên!” (Nguyễn Văn Huy gán lời vào miệng của anh ba, chứ nguyên-văn trong sách sử không phải như vậy). Kết-quả là Tảng bị cha chửi cho một mách, rồi tống cổ ra khỏi nhà, cho đến lúc cha chết cũng không được cho vào gặp mặt.

 

“Thật ra, nếu Trần Quốc Tuấn muốn làm vua th́ cũng không có ǵ sai-trái, v́ Tuấn là con của Trần Liễu, thuộc ḍng trưởng. Chẳng qua Trần Thủ Độ phá-bỏ truyền-thống qua việc đưa con ḍng thứ (Trần Thái Tông) lên làm vua, khiến cho Trần Liễu uất-ức mà chết. Tuy nhiên, Trần Quốc Tuấn lại thẳng-thừng từ-chối làm vua y như trong kiếp Điền Đan trước đó.

 

“Trong một kiếp, trước kiếp Điền Đan, Trần Quốc Tuấn là Tôn Vũ (545 BC - 570 BC) (cũng ḍng họ Điền của nước Tề ở bán-đảo Sơn Đông), đại tướng của Ngô Hạp Lư, từng đánh bại quân Sở 5 lần và để lại câu nói bất-hủ “Biết người, biết ta, trăm trận trăm thắng” (xem bài 'Binh pháp Tôn Tử' trên Wiki).

 

“Xin lưu ư độc-giả: không những người ta luôn luôn đầu-thai theo huyết-thống (bloodline), tức là trong ḍng họ của ḿnh, mà ngay cả thế đất (phong-thủy) của nơi sanh ra cũng có những nét chánh giống nhau, nghĩa là có những loại thần-lực tương-tự, để có thể hun-đúc ra một con người gần như “bất di bất-dịch”, nghĩa là chỉ biến-đổi chút ít từ kiếp này qua kiếp khác mà thôi. Thí-dụ như nước Tề trên bán-đảo Sơn Đông và khu-vực Hải Dương, Hải Pḥng, Thái B́nh, Nam Định... đều tiếp-xúc với sông ng̣i và biển. Thần-lực của Water deva (thần nước) và sức mạnh của niềm tin ở Trời-đất đều được biểu-tượng bởi cặp sao Ân Quang và Thiên Quư trong lá số Tử Vi của cá-nhân. Ân Quang và Thiên Quư cũng chính là Pisces của khoa Chiêm-tinh Tây-phương. H́nh biểu-tượng của Pisces là hai con cá. Cá sống trong nước, do đó những người có đời sống gắn liền với sông, biển, hoặc hồ lớn, thường thường rất mê-tín dị đoan.

 

“Trong ba kiếp liên-tiếp, Trần Quốc Tuấn chưa hề thua một cuộc chiến. Một người tướng từng “bách chiến, bách thắng” th́ sau khi đầu thai lại vẫn bách chiến bách thắng, mà c̣n đánh hay hơn trong kiếp trước nữa.”

 

 

Nguyễn Văn Huy

 

(Đăng ngày 21/05/2016 - Cập-nhật ngày 22/04/2020)

 

 

Tin Tức - B́nh Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính