Thiệt là chịu đời hết xiết!

 

Nguyễn Nhơn

 

 

Trong bài viết mới đây, “VIỆT NAM ĐANG XÉT LẠI CHỦ NGHĨA XĂ HỘI MANG BẢN SẮC TRUNG QUỐC‏, “tác giả Nguyễn Quang Duy đưa lời kết: “Trong guồng máy nhà nước đến Thứ trưởng Bộ Kế hoạch và Đầu tư Nguyễn Chí Dũng mà phải c̣n buộc miệng than rằng: “… đi mà không rơ đi đâu, bằng cách nào, bao giờ đến…”.

 

C̣n dân vẫn tiếp tục bị bịt miệng. Ba bloggers Hồng Lê Thọ, Nguyễn Quang Lập và Nguyễn ngọc Già vừa bị bắt. Bài cuối cùng ông Nguyễn Quang Lập đăng trên blog Quê Choa là bài: “V́ sao cần cảnh giác với Viện Khổng Tử”.

 

Không màng đến nguy cơ mất nước, đến thực trạng khủng hoảng ṭan diện, đến nguyện vọng của người dân, tương lai Việt Nam vẫn chỉ do một nhóm người hay ngọai bang Trung Quốc quyết định.

 

Để thóat khỏi Chủ Nghĩa Xă Hội mang Bản Sắc Trung Quốc chỉ c̣n con đường duy nhất là cả nước phải vùng lên giành lại quyền tự quyết dân tộc. “

 

Và cũng mới đây thôi, trong bài viết, “ẢO TƯỞNG DÂN CHỦ,” tác giả Nguyễn Hưng Quốc cũng đi tới kết luận: “ Trong lúc chúng ta mong sự lạc quan của Totten không phải là một ảo tưởng, chúng ta cũng nên biết một sự thật: Không có chế độ độc tài nào tự động chuyển sang dân chủ cả. Nói theo cách nói của Tây phương, tự do không bao giờ miễn phí (freedom ain’t free). Tự do bao giờ cũng là kết quả của các cuộc đấu tranh. Điều đó cũng có nghĩa là tự do không đến từ chính phủ, từ trên xuống, như một kiểu phân phát hay ban bố. Tự do bao giờ cũng từ dưới lên, bắt đầu từ dân chúng, những người biết tự do là cái quyền căn bản của ḿnh và sẵn sàng trả giá để có được cái quyền ấy.

 

Khi dân chúng không chấp nhận trả giá, cái gọi là những ngày cuối cùng (last days) có thể kéo dài, có khi, kéo dài măi, cả mấy thập niên.

 

Thế mà mới trước đây thôi, trong một bài viết trên RFA, tác giả Anh Vũ đặt câu hỏi: “Giải pháp nào cho cuộc đấu tranh cho dân chủ ở Việt nam?” Kế đó, tác giả đưa ra hai giải pháp:

 

1.     Đối đầu, một mất một c̣n.

2.     Bằng cách gây ḷng tin, thông qua phản biện đối lập trên tinh thần xây dựng theo cái gọi là diễn biến ḥa b́nh.

 

Ông Nguyễn Quang Duy– cựu Phó Chủ tịch Cộng Đồng Người Việt Tự Do tại Úc châu và là đại diện Khối 8406 tại Úc châu nói: “Chúng tôi không tin chuyện xẩy ra, nhưng chấp nhận và thúc đẩy Việt Nam theo con đường Miến Điện. C̣n nếu những người cầm quyền cộng sản vẫn tiếp tục xem những lực lượng dân tộc như đối thủ th́ đương nhiên cuộc chiến sẽ vẫn tiếp tục đến khi đảng Cộng sản bị lật đổ và lẽ đương nhiên những người cầm quyền sẽ phải chịu trừng phạt đích đáng.”

 

Và cũng mới trước đây thôi, ông Nguyễn Hưng Quốc tuyên bố một câu lẫm liệt để đời: “Tôi không chống cộng. Tôi chỉ chống độc tài!”

 

Vậy mà thử hỏi, v́ sao một sớm một chiều, các quư ông thay đổi thái độ một cách quả quyết như vậy?

 

Để cho nó dễ hiểu, có lẽ nên kiểm điểm lại câu chuyện về giải pháp chánh trị cho nước nhà: Thay đổi tiệm tiến, dân chủ hóa từ từ hay nổi dậy lật đổ dứt khoát một lần cho tất cả. Nói theo thuật ngữ chánh trị là Cách mạng hay Cải lương?.

 

Bỏ qua những câu chuyện lùng nhùng về liên kết trong ngoài, đối lập đối kháng, tái lập ḥa đàm Paris... chỉ nh́n lại về chủ trương cải cách tiệm tiến từ 3 năm trở lại đây. Lấy cái móc là từ ngày Hà Sĩ Phu, nhóm “Trí thức Đà Lạt”, tiếp kiến bà Phó Đại sứ Mỹ Palmer hồi mùa xuân năm 2011 tŕnh bày về giải pháp cải lương tóm tắt như sau:

Chính những đặc điểm ấy khiến cho việc giải quyết những mâu thuẫn trong ḷng xă hội VN sẽ mang những sắc thái rất riêng, mặc dù những nhu cầu về Độc lập, Tự do, Hạnh phúc là chung cho toàn thể nhân loại.

 

Trước đây, khi các nước CS Đông Âu sụp đổ, đă rộ lên những lời kêu gọi hăy làm như Đông Âu, tôi đă một lần vạch rơ ảo tưởng ấy. Nay trước cao trào cách mạng dân quyền ở Trung Á và Bắc Phi cũng lại rộ lên những lời kêu gọi xuống đường như họ! Chúng tôi vẫn chia sẻ những khát vọng chính đáng ấy, nhưng nếu cứ suy nghĩ nông nổi, hời hợt, cảm tính như vậy th́ không thể đạt đến thành công . Ở VN khó ḷng xảy ra những cuộc Cách mạng Hoa Lài, Hoa Sen… kiểu như vậy.”

 

V́ nhận định tiêu cực như trên, Hà Sĩ Phu đi đến kết luận như vầy:

 

Chúng tôi nghĩ hăy khoan đ̣i những tiêu chuẩn dân chủ cao. Khi chưa có quyền Tự do ǵ mà muốn có Dân chủ sẽ được sơi Dân chủ giả hiệu ngay. Trước hết hăy nâng cao Dân trí trong những nỗ lực giành các quyền Tự do hiến định: Quyền Tự do Thông tin-báo chí, và Quyền Tự do lập các Hội dân sự, nghề nghiệp, Ái hữu… mà tuy trên danh nghĩa đă có, nhưng nay phải giành cho có thực chất. Chúng tôi phải dựa trên thế hợp pháp mà phá rào từng bước, tiến tới quyền làm chủ đích thực của dân. Có 2 loại Quyền nói trên mới mong tiến lên đ̣i Quyền thứ ba là Quyền ứng cử và bầu cử để cải biến dần các cơ quan quyền lực, tiến tới một chính thể mới Dân chủ Đa nguyên pháp trị văn minh phù hợp với Dân tộc.


- Khi chưa có khả năng huy động quần chúng để làm “ Cách mạng” trực tiếp, th́ đây là cung cách duy nhất để thoát khỏi đêm dài độc tài toàn trị.
Đây chính là con đường DIỄN BIẾN HOÀ B̀NH. Kiến tạo Dân trí và xă hội dân sự làm nền tảng, chính là tích cực tạo điều kiện để thời cơ xuất hiện.

 

Và để thực hiện lời chỉ đường của sư phụ “ Chia tay ư thức hệ “ mà ḷng c̣n bịn rịn “ dẩu ĺa ngó ư, c̣n vương tơ ḷng “, các nhà dân chủ bloggers vận động “ Quyền Tự do Thông tin- báo chí “ vừa thi nhau mở blog vừa cổ cồn cà vạt hội thảo bỏ túi nơi các quán cà phê có các tùy viên chánh trị của các sứ quán Tây phương chứng đám hộ tŕ.

 

Các nhà vận động “ xă hôi dân sụ – khai dân trí “ thi nhau lập hội ngoài luồng.

 

Các thực hiện xem ra khởi sắc và các nhà cộng sản ly khai như Bùi Tín kể cả các ông hải ngoại c̣ cưa thi nhau viết bài tán thán cổ vơ.

 

Rủi thay vào giờ chót, sự kiện cái điếu cày mít tờ nhà quê DC du Whasington D.C ( Điếu cày goes to Washington ) nói một câu láo xược rằng th́ là tớ không có quyết định đi Mỹ mà họ cứ thỏa thuận với đảng và nhà nước rước tớ qua đây, khiến cho bộ ngoại giao Mỹ bối rối. Họ bèn thôi không chơi tṛ đổi chác người với việt cộng xỏ lá kềnh nữa. Từ nay, nếu muốn vô cái TPP th́ xă nghĩa ta phải thay đổi luật lệ cho nó văn minh như các xứ khác th́ mới hội nhập làm ăn với quốc tế được. Trước hết là bỏ cái luật phát xít số 258 phạt tù những người phê b́nh đảng mà tṛng cho họ cái tội “lợi dụng quyền tự do công dân để xâm phạm lợi ích nhà nước” là không đặng.

 

Như vậy là phe ta hết đường binh! Dũng xà mâu hết c̣n đường xàng xê bèn quyết định chọn phe (taking side): ôm đít hẳn chệt cộng cái cho rồi. Khi gặp mặt triều kiến đệ tứ vương chệt Du Chính Thanh, nó chỉ thổi bong bóng trâu một câu: ““tinh thần hữu nghị và hợp tác luôn là “ḍng chảy chính” trong mối quan hệ giữa hai đảng cộng sản trong suốt 65 năm qua” mà được hai mối lợi to đùng:

Một là vững chân tiến tới cái ghế tổng bí An nam cộng sản đảng.

 

Hai là trung ương chi bộ An nam cộng lập tức “cơ cấu” đứa con út Minh Triết mới vừa 24 tuổi, hỉ mũi chưa sạch leo lên làm quỉ viên ban chấp hành tỉnh quỉ B́nh Định, quê hương Bắc B́nh vương Nguyễn Huệ gọn bân.

 

 

Một khi mà An nam cộng ngă hẳn sang tàu cộng th́...vấn đề tự do – dân chủ – nhân quyền phải theo “màu sắc đặc biệt riêng của việt cộng xă nghĩa” như lư luận đặc sắc của nhà ông Hà kể trên.

 

Cho nên nó ra tay hành động phát xít chưa từng thấy:

 

Đối với tầng lớp dưới, nó cho côn an, côn đồ đốt phá cả cḥi giữ đất chống cưỡng chế của chị phụ nữ Nguyễn Thị Thúy ở Hải Pḥng với một nách 9 đứa trẻ vừa con vừa cháu. Nó đem tử tội Hồ Duy Hải đi biệt tích khiến bà mẹ Nguyễn thị Loan phải cởi trần bán khỏa thân khản tiếng gào la phản đối trước trại tù tỉnh Long An.

 

Đối tầng lớp trên, nó “Khỏi nói nhiều. Hốt, hốt liền, hốt hết”, nó hốt liền một hơi 3 nhà dân chủ blogger nổi tiếng: Bọ Lập Quê Choa Nguyễn Quang Lập, Người lót gạch Hồng Lê Thọ và Nguyễn Ngọc Già (Nguyễn Đ́nh Ngọc), mặc dầu Bọ Lập nổi tiếng ôn ḥa và đang bị bịnh liệt cần chăm sóc riêng.

 

Rồi đây, các nhà “xă hội dân sự” hăy coi chừng bổn mạng. Nếu mà lỡ vượt làn ranh đỏ là... theo chân Ngọc Già Nguyễn Đ́nh Ngọc xộ khám như bỡn.

 

Vậy đó, đó là lư v́ sao mà các nhà tranh đấu ôn ḥa bất bạo động theo con đường “Diễn biến Ḥa b́nh” của Hà Sĩ Phu hết c̣n kiên nhẫn mà phải đi tới thái độ quả quyết: Làm cách mạng từ dưới lên như kể trên.

 

V́ vậy mà gă nhà quê xứ Thủ cám cảnh sanh t́nh, thốt lên lời mộc mạc phụ họa các quư ông: Thiệt là chịu đời hết xiết rồi! Phải hành động quyết liệt thôi!

 

 

Nguyễn Nhơn

 

 

 

 

Tin Tức - B́nh Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính