1
Lòng đã quyết vượt muôn ngàn Sông Núi,
Vai bên vai hăm-hở chúng ta về.
Chân một bước mà hồn như đã tới.
Lũ sao trời say ngủ, tỉnh cơn mê.
2
Đêm ánh lửa bập-bùng soi rõ mặt.
Ngày xum-vầy rực rỡ anh dương lên.
Những cây cối hồi-sinh từ héo hắt.
Đất khô-khan mưa xuống bỗng tươi mềm.
3
Ta là gió muôn phương đang tụ-hôi;
Cuốn theo đi thù hận giữa con người.
Ta là nắng ban mai ai ngoáng đợi,
Đường gập-ghềnh tăm-tối sẽ an-vui.
4
Chúng ta có những khoảng trời giông bão;
Trong gian nan, quyết giữ vững con thuyền.
Những danh-vọng, giàu sang là mộng ảo.
Trong nghèo-nàn, bất hạnh có nhau thêm.
5
Nơi
cay-đắng: yêu thương là mật ngọt.
Nơi ơ-thờ:
tận tụy nở hoa thơm.
Nơi
lăng-nhục: thứ tha thành tiếng hát.
Nơi bụi mù:
mãi mãi giữ tâm trong.
6
Mai lên
đường, hành-trang đầy hạnh phúc.
Trong đêm
đen, ta trong rõ chính mình.
Bên ngọn
đuốc soi đường đang sáng rực
Lời
thề-nguyền vọng lại sẽ thành Kinh.
Nguyễn Hoàng Lãng Du