Mùa Xuân vĩnh biệt

(Viết tặng cô nhi quả phụ VNCH)

 

  

Thiều quang nhuộm thắm nắng hàng cây
Thơm ngát hương hoa ong bướm bay.
Sân trước vườn sau đầy xác pháo.
Trời xanh én liệng nắng hây hây.

 

Bên khóm trúc xanh có một người,
Thường hay đứng ngắm buổi chiều rơi,
Nhìn về xa thẳm phương trời cũ
Kỷ niệm dâng tràn mắt lệ rơi..

 

Dạo ấy chàng đi trời đổ mưa.
Hoa cau rơi rụng trắng sân nhà.
Dàn trầu trước ngõ cây xanh lá,
Nay đã úa vàng cau chẳng hoa.

 

Lính chiến ra đi lỡ hẹn thề,
Hy sinh chiến đấu giữ sơn khê,
Làm trai nợ nước chưa đền trả,
Khoan nói chi câu “hẹn trở về” ?

 

Biền biệt xa nhau lâu lắm rồi
Trông chờ tin nhạn vẫn mù khơi.
Hỏi thăm đồng đội không ai biết
Chỉ biết chờ mong trông đợi thôi.

 

Vò võ năm canh mãi thở dài.
Buồn riêng dấu kín chẳng tin ai.
Gậm nhắm tâm tư sầu ảo não.
Thôi đành cam phận lệ sầu rơi.

 

Bỗng tin sét đánh thật không ngờ,
Chàng được vinh danh lễ phủ cờ.
Đội ngũ hai hàng chờ hiệu lệnh
Tiễn chàng đến huyệt cõi hư vô.

 

Xuân đến hân hoan chung mọi loài,
Riêng người vợ lính vẫn đơn côi,
Khăn tang phủ kín đời cô phụ
Gói trọn hành trang trọn kiếp người.

 

 

Nguyễn Đình Hoài Việt

 

 

 

Tin Tức - Bình Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính