Thương Binh Việt Nam Cộng Ḥa
NgườiViệtTựDo
- Alo, xin lỗi cho tôi nói chuyện với anh L.X
- Tôi là L. X. đây, xin lỗi ai ở đầu dây ạ
- Tôi tên là…., tôi ở Mỹ, được biết tin anh nên muốn hỏi thăm.
Nghe nói anh là thương binh?
- Dạ đúng!
- Tôi được một người quen gởi tin tức về anh. Hồi trước anh ở
binh chủng nào?
- Dạ tôi ở BĐQ, Tiểu Đoàn…
- Anh có thể kể sơ qua t́nh trạng của anh cho tôi rơ thêm được
không?
- Da tôi bị thương ở trận vùng Bốn. Kỳ đó tiểu đoàn tôi hành
quân, tôi ở trinh sát. Tụi tôi được lệnh đi trước rồi bị phục kích. Ba
người bạn tôi là thằng Nam , thằng Báo và thằng Hai bị đốn. ( có tiếng
nấc)..tôi bị một mảnh đạn vào cột xương sống. Hồi tỉnh lại tôi thấy ḿnh
ở QYV Phan Thanh Giản. Ba thằng bạn đi luôn…
- ( Thở dài) anh X. ơi, mục đích tôi gọi điện thoại cho anh v́
tôi tính giúp cho anh chút quà. Anh có thể cho tôi biết địa chỉ để liên
lạc. Thực ra tôi có hết ở đây nhưng tôi muốn anh xác định lại lần nữa
cho chắc ăn…
- Dạ cảm ơn anh, trước đây anh ở đơn vị nào?
- Tôi không đi lính. Tôi không trốn quân dịch lúc đó tôi được
hoăn dịch lư do học vấn
- Anh không ở trong quân đội sao anh lại có t́nh cảm với tụi
tôi nhiều vậy?
- Đâu phải ḿnh tôi anh X. ơi, ai cũng thương mấy anh hết. À
quên anh bao nhiêu tuổi, thứ mấy trong gia đ́nh?
- Tôi sáu lăm, thứ Tư…
- Vậy là anh lớn hơn tôi, vậy tôi gọi anh là anh Tư cho dễ nói
chuyện nha
- Dạ…
- Dạ ǵ cha nội ơi, tôi em út anh mà
- ( cười) Dạ….
- Dạ nữa! Thấy chưa, tôi chọc cho anh cười rồi đó , trả tiền
tui nghe!
- ( cười) tiền đâu mà trả..
- Nói giỡn anh chơi cho anh cười thôi. Sẳn đây tôi sẽ gửi anh
một trăm cho hai tháng. Anh nhớ ghi mă số mai lănh tiền
- Dạ chắc không được rồi v́ tôi bị liệt người đi không được..
- Chết cha, xin lỗi anh, tôi đâu có biết . Anh bị liệt một chỗ
như vậy bao lâu rồi?
- Từ ngày tôi bị thương ( khóc) năm 1973. Tôi vẫn nằm mơ thấy
ḿnh khỏe mạnh đi đứng đàng hoàng. Tôi vẫn thấy lần bị phục kích bốn đứa
tụi tôi xung phong lên đâu có đứa nào bị ǵ. Ba thằng tụi nó c̣n giơ mấy
cây AK khoe tôi mà. Chừng tĩnh dậy…
- Rồi từ đó ai lo cho anh?
- Lúc bị thương ba má tôi c̣n sống, má tôi lo cho tôi. Chính
phủ trợ cấp đệ tam nhân nên tôi cũng đỡ. Sau này ba má tôi chết rồi th́
đứa em dâu lo cho tới bây giờ. À để tôi nói nó gởi giấy tờ chứng nhận …
- Anh Tư ơi, tôi đâu có cần giấy tờ ǵ, tôi đâu phải hội đoàn
ǵ đâu..anh đừng lo chuyện đó. Kể tôi nghe thêm chút xíu về cuộc đời
anh , coi như hai anh em ḿnh tâm sự vậy mà…..
- Tôi t́nh nguyện BĐQ năm tôi vừa mười tám tuổi. Con nít
mới lớn hăng máu mà. Đ Đ T của tôi kiếm người xung phong qua tiểu đội
trinh sát, tôi t́nh nguyện luôn. Đánh trận cũng mấy bận đâu có sao, hôm
đó xui… ( khóc) hồi đầu tôi muốn tự tử ghê lắm . Bạn bè đi hết trong
một ngày, ḿnh th́ thân tàn ma dại nằm một chỗ. Tôi cứ đ̣i tự tử, má tôi
phải ôm đầu tôi vào ḷng mà khóc ( tiếng sụt sùi) tôi thương má quá , má
bắt tôi hứa với má không được nghĩ bậy. Buồn lắm anh ơi (tiếng nấc,
giọng run run) chưa trả hiếu lại làm khổ thêm cha mẹ. Nhiều đêm mở mắt
thấy má ngồi kế bên, tôi chảy nước mắt kêu má đi ngủ. Má nói “ Đừng nghĩ
quẫn nha con, má ở bên con luôn luôn. Hơn nữa nhà ḿnh có đạo, ḿnh phải
giữ đạo…” nhiều khi tôi nguyền rủa, thách thức Chúa đă đưa tôi vào thế
cùng này. Đó là hồi nhỏ, bây giờ lớn tuổi rồi tâm hồn cũng b́nh thản trở
lại. Thiên Chúa công bằng mà. Ḿnh gánh vác Thánh Giá bởi một nguyên cớ
nào đó ḿnh chưa hiểu được. Giờ th́ tôi sẵn sàng rồi, chừng nào Chúa
kêu th́ tôi dạ thôi!
- Rồi có ai giúp đỡ ǵ anh không?
- Cũng nhận được quà thỉnh thoảng từ người hảo tâm…. riêng đứa
em dâu nó lo nhờ các cha để ḿnh chịu hết các phép bí tích. Phần hồn là
điều mà tôi lo hơn hết…
- Vậy nha anh Tư, tôi sẽ gởi quà tên của em dâu anh. Hôm nay
nói chuyện với anh tôi vui lắm, nhất là chọc được anh cười. Yêu đời
lên mà sống nha anh Tư!
(Một tháng sau)
- A lô, xin lỗi cho tôi nói chuyện với anh X.
- Tôi là X. đây
- Anh Tư ha, khỏe không anh?
- Dạ tôi vừa mới ở bệnh viện về…
- Có chuyện ǵ vậy anh Tư
( có tiếng đàn bà)
- A lô, em là L. em dâu của anh X. đây
- À, anh bị sao mà đi bệnh viện vậy chị L.?
- Dạ anh làm mệt, phải nhờ Cha xức dầu, hôm nay th́ cũng đỡ
rồi…
- Tôi mới gởi tiền cho anh, tính gọi điện thoại hỏi thăm và cho
mă số. Chị L. ghi ra rồi mai đi lănh về lo cho anh. À tôi quên hỏi tên
Thánh anh là ǵ để tôi cầu nguyện thêm cho anh
- Dạ tên Thánh anh là An Tôn
- Mỗi hai tháng tôi sẽ gởi về một trăm nhờ chị lo dùm..
- Dạ cảm ơn anh..
- Không sao, chút t́nh cảm mà , cầu nguyện cho tôi và cảm
ơn Thiên Chúa là được rồi
( liên lạc đều đặn, vài tháng sau)
- A lô anh Tư hả
- Da, em là L. đây( khóc) anh X. em đi rồi anh ơi
- Trời đất ơi, hồi nào?
- Mới hai tuần nay..
- Trời đất ơi ( ngậm ngùi hai đầu dây) thôi th́ anh cũng đă
hết nợ trần gian. Gánh Thánh Giá hơn bốn chục năm rồi th́ cũng đến lúc
được nghỉ ngơi. Chị cứ nhận tiền lần này, lo xin lễ cho anh. Phần tôi
cũng sẽ cầu nguyện cho linh hồn An Tôn …
*****
- A lô, xin lỗi cho tôi nói chuyện với anh P.V.A
- A lô, hả….
- Xin cho tôi nói chuyện với anh P.V.A…
( có tiếng đàn bà)
- A lô, anh A. bị điếc nặng anh ơi, em là Y. vợ anh A. đây,
xin lỗi ai ở đầu dây?
- À tôi tên là…. . tôi có đọc thấy tin tức của anh trên báo,
tôi muốn gọi điện thoại thăm vậy mà. Anh là Nhay Du hả chị?
- Da, ảnh trước ở Tieu Đoan…... bị thương năm 1972….
- Sẳn đây tôi có gởi cho anh một trăm. Nếu nhận được không
trục trặc tôi sẽ gởi đều mỗi hai tháng
- Dạ, Chúa ơi ( có tiếng khóc) em mới cầu nguyện xong, không
biết tiền đâu đưa anh đi nhà thương…
- Vậy chứ có ai giúp đỡ ǵ anh không chị?
- Từ hồi ảnh bị thương tới giờ vợ chồng lo cho nhau thôi,
phần em lớn tuổi rồi mà vẫn đi làm mỗi ngày ( khóc) cảm ơn Chúa, em đang
tính nát óc làm sao có tiền đưa ảnh đi nhà thương ảnh bị đủ bệnh hết
trơn
- Tôi có thấy h́nh của ảnh trên báo. Anh bị điếc là do vết
thương hay tuổi già vậy chị?
- Hồi bị thương ảnh đă điếc rồi bây giờ cộng thêm tuổi lớn. À
anh ở đâu vậy?
- Tôi ở Mỹ tôi chắc nhỏ tuổi hơn anh chị mà, gọi tôi bằng anh
coi chừng tôi bị tổn thọ
(cười)
- Cảm ơn anh
- Không có ǵ. Bên này tôi cũng cày thấy ông cố nội chứ cũng
chẳng làm ông làm cha ǵ (nghe tiếng cười) chời ơi chị cười là tôi vui
rồi. Có điều c̣n đi làm được mà không cờ bạc rượu chè trai gái ǵ nên
cũng đỡ túng thiếu. Cuối tháng cũng để dành được chút đỉnh nên muốn chia
sẻ với anh em vậy thôi. Tôi thấy h́nh chụp ảnh dưới bàn thờ Chúa phải
không?
- Dạ, tụi em theo đạo, mấy cha cũng thường đến để cho anh xưng
tội rước lễ
- Vậy là tôi có cơ duyên rồi. Chẳng dấu ǵ chị trước đây tôi
cũng giúp một anh thương binh cũng Công Giáo. Anh mới vừa đi rồi..
( Tiếng loáng thoáng)
- Dạ anh A. muốn cảm ơn anh..
- Nói anh đừng lo, tụi tôi phải cảm ơn ảnh mới đúng .Không
cần đâu, chỉ xin anh chị cầu nguyện cho tôi là được.
- Để em gởi giấy tờ số quân của ảnh qua cho anh làm tin…
- Về chuyện của anh tôi đă đọc trên báo và thấy h́nh, vả lại
tôi chỉ làm theo cá nhân và lương tâm ḿnh nên giấy tờ không quan trọng
đối với tôi
- Chúa ơi, sao anh tốt quá vậy anh…?
- Tốt ǵ chị ơi, mấy ổng đổ máu mất phần thân thể cho ḿnh
hồi xưa được yên b́nh ở hậu phương giờ ḿnh làm được chút ǵ cho mấy ổng
th́ ḿnh làm thôi. Bao nhiêu mới đủ đền đáp mấy người như chồng của chị
hả chị ?. Tôi tiếc ḿnh không giàu có chứ tôi mà trúng số – mua hoài
hổng trúng chị ơi- tôi sẽ bao thầu trọn gói!
( Tiếng cười)
- Anh ở Mỹ mà nói chuyện vui quá. Bao thầu trọn gói là sao hả anh
- Là “ ôm “hết , lo hết cho mấy ổng cũng như gia đ́nh ….Vậy nha ,
ngày mai đi ra nhà băng đem theo mă số rồi lănh tiến về lo cho ảnh.
- Dạ cảm ơn anh và gia đ́nh, em sẽ đọc kinh cầu nguyện cho anh và
gia đ́nh được mọi sự bằng an
- Bây giờ th́ tôi phải cảm ơn chị, tôi chỉ mong bao nhiêu đó.
Có sức khỏe mà đi cày là số một ở bên này. Kiếm chút tiền để giúp được
anh em bên nhà cho tới chừng nào ḿnh giă từ vũ khí th́ thôi.
( Liên lạc đều đặn, vài tháng sau)
- Alo, xin cho tôi nói chuyện với anh A.
- A lô xin lỗi ai ở đầu dây
- Chị Y. hả, tôi đây
- Anh hả , gia đ́nh anh khỏe không?
- Tụi tôi vẫn khỏe, anh chị thế nào rồi?
( Tiếng khóc)
- Anh ơi, anh A. đi rồi…
- Cái ǵ? Anh đi rồi hả, hồi nào?
- Anh đi hai tuần trước, cũng may ảnh chịu hết các phép bí
tích. Mấy cha ở DCCT đến làm lễ và cho anh rước lễ. Em cũng yên tâm…
( thở dài )
- Tôi mừng cho anh, bao nhiêu năm rồi c̣n ǵ. Dân thường không
sống nỗi huống hồ anh em thương binh. Biết rằng tử biệt sinh ly nhưng
mấy ổng chịu đau khổ nhiều quá th́ cũng là lúc cần được nghỉ ngơi.
Tôi sẽ đọc kinh cho ảnh tối nay…
- Em thay mặt gia đ́nh cảm ơn anh chị ở bên đó. Cầu xin Thien Chúa
trả công anh chị….
- Không sao, ḿnh ráng hợp sức dâng lời khấn nguyện cho anh em
đang lây lất để anh em được b́nh an. Chị cứ nhận quà tôi đă gởi mà lo
xin lễ cho ảnh...
*****
Ḷng tôi buồn rười rượi. Hai anh em tôi giúp đỡ người trước người sau
lần lượt ra đi. Tuy nhiên phần nào đó trong tôi lại mừng v́ đă đến lúc
họ chấm dứt sự đau khổ . Những cây Thánh Giá nặng nề liệu tôi vác nỗi
không nếu sự việc xảy đến cho ḿnh?
Tuy nhiên như anh An Tôn L. X. đă nói Thiên Chúa công bằng, chắc chắn
Ngài dành sẵn chỗ xứng đáng trên Thiên Đàng cho con cái đă chịu khổ nạn
quá lâu trên trần thế . Hăy tưởng tượng người thương binh nằm liệt
giường hơn bốn mươi năm trời, hoặc vị cựu chiến sĩ ND thân thể không c̣n
nguyên vẹn tai điếc đặc v́ thương tích, khách hàng thường xuyên
của các bệnh viện. Bao nhiêu anh em mà tôi chưa biết , đang sống lây lất
bệnh tật vật vờ trên quê hương ḿnh chờ ngày nhắm mắt?
Tôi không muốn suy nghĩ nữa, đau đầu quá !
NguoiVietTuDo