Hãy bảo vệ Cờ Vàng
Hỡi dân Việt lưu-vong nơi hải-ngoại,
Những tiền đồn, doanh-trại phe Quốc-Gia,
Tuyến cuối cùng của chiến-sĩ Cộng-Hòa,
Cờ Vàng thượng, gần xa khắp hoàn-vũ.
Làm Hà-Nội lồng lên như thú dữ,
Bốn mươi năm máu ứ ngậm tuôn tràn.
Nuốt căm thù từng tím ruột bầm gan.
Thề rửa hận trước bàn-giao đất nước.
Chúng tới-tấp sai sứ-thần đởm-lược,
Cố thi-hành mưu-chước: Hạ cờ vàng.
Đặc-biệt trên đất Mỹ, các Tiểu-bang,
Nơi chúng chuốc bẽ-bàng muôn nhục-nhã.
Lợi-dụng tiền Việt-kiều cúng dư-giả,
Chúng tung mua tất cả giới Truyền-thông,
Lũ bấy lâu sống bám các cộng-đồng,
Lại hèn-hạ hai lòng hùa giặc Cộng.
Cờ Vàng chúng bấy lâu vờ giương lộng,
Nay bắt đầu trắng-trợn dẹp quăng đi,
Theo lệnh thằng cán ngố đến chỉ-huy,
Ôi ! Nhục-nhã ê-chề dân tị-nạn.
Hỡi hải-ngoại lưu-vong vì Cộng-Sản,
Chớ thờ ơ trước vận nước nguy nan,
Còn côn-đồ với cờ đỏ sao vàng,
Là sử Việt sang trang: Ai thống khổ ?
Hãy bảo-vệ lá Cờ Vàng ba sọc đỏ,
Là bảo-tồn đất tổ cho tiền đồ,
Hãy đập tan tham vọng lũ tam Vô,
Luôn muốn diệt lá cờ của dân-tộc.
Thái Dương Thành, NOV-26-14
Ngô-Phủ
Ước chi:
Nhất trí toàn dân trừ Việt-cộng,
Đồng tâm cả nước đập Tàu-phù.
Ngô-Phủ