Louis Pasteur - Nhà bác học thiên tài - Một tâm hồn khiêm tốn
Trên tuyến xe lửa đi về Paris, có một thanh niên trẻ ngồi cạnh một cụ già. Chỉ ít phút sau khi đoàn tàu chuyển bánh, cụ rút trong túi áo ra một cỗ tràng hạt và ch́m đắm trong cầu nguyện. Người sinh viên quan sát cử chỉ của cụ già với vẻ bực bội.
Sau một hồi lâu, xem chừng không thể chịu nổi, anh ta mạnh dạn lên tiếng:
Cụ già thản nhiên trả lời: “Đúng vậy, tôi vẫn tin. C̣n cậu, cậu không tin sao?”
Cụ già nhỏ nhẹ hỏi người sinh viên:
Cụ già từ từ rút ra trong túi ra một tấm danh thiếp và trao cho người sinh viên. Đọc qua tấm danh thiếp, người sinh viên bỗng xấu hổ đến tái mặt và lặng lẽ rời sang toa khác. Bởi v́ trên tấm danh thiếp ấy có ghi:
Louis Pasteur, viện nghiên cứu khoa học Paris.
----------------------------------------------------
Louis Pasteur - Nhà bác học thiên tài -
Một tâm hồn khiêm tốn và cầu nguyện Trên tuyến xe lửa đi Ba Lê có sinh viên ngồi bên cụ già cụ lấy ra, khi tàu chuyển bánh cổ tràng hạt ch́m đắm nguyện cầu Sinh viên quan sát cụ già cử chỉ bực bội, xoay qua, xoay về Sau một hồi, im re không nổi anh mạnh dạn gặn hỏi cụ già: “-Thưa ông sao c̣n thiết tha “tin chuyện nhảm nhí, nguyện cầu đọc kinh? Cụ thản nhiên: -“tôi tin cầu nguyện” “c̣n anh không tin chuyện tôi làm?” Sinh viên xấc xược nói :- “vâng “tôi tin lúc bé, nhưng sang trang rồi “khoa học mở mắt tôi nh́n thấy “chuyện nguyện cầu nhảm nhí ngày xưa “Khám phá khoa học dẫn đưa “cho thấy tôn giáo phỉnh lừa dân gian “Ông sẽ thấy rơ ràng chứng cớ” Cụ già liền nói nhỏ nhẹ rằng: -“Khám phá khoa học mà anh “vừa nói đến tôi rất cần biết qua “để tôi hiểu đâu là sự thật” Sinh viên liền thân mật trả lời: -“Ông viết địa chỉ cho tôi “ tôi sẽ gửi sách sáng soi vấn đề “rồi ông sẽ say mê t́m được “thế ǵới của khoa học văn minh” Cụ già rút danh thiếp ḿnh từ tốn trao cho anh sinh viên nầy Đọc danh thiếp tía tai, anh lủi Qua toa khác v́ bởi thiệp danh ghi: Louis Pasteur rành rành Viện nghiên cứu khoa học thành Ba-Lê
BS. Phùng Văn Hạnh cảm tác |