Biến Động Miền Trung

 

(Giai đoạn 1963-1975)

 - Phần 9 -

 

 

 

Liên Thành

  

 

Trường hợp vị Tỉnh Truởng tỉnh Thừa Thiên, Thị trưởng thành phố Huế. Ông làm Tỉnh Trưởng là làm một nghề Chính trị, nhưng ông đă đánh sai ván cờ chính trị lần này. V́ vậy mà chỉ vỏn vẹn có mấy giờ, sau khi Trung tâm kiểm phiếu tại toà hành chánh tỉnh Thừa Thiên-Huế thông báo kết quả bầu cử, th́ 9 giờ sáng ngày hôm sau, 2-10-1971 ông bị cách chức, bàn giao chức vụ lại cho Đại Tá Tôn Thất Khiên Tỉnh Trưởng Tỉnh Quảng Trị vào thay thế.

 

Từ 10 giờ sáng ngày 2-10-1971, hầu hết các cơ quan T́nh báo hoạt động tại Huế đến gặp tôi xin bảo lănh người, v́ khoảng một phần ba trong số sinh viên bị bắt là người của họ.

 

Sở dĩ tôi đề cập đến cuộc biểu t́nh chống bầu cử Tổng Thống vào năm 1971, là để chứng minh một điều:

 

- Tổng hội Sinh Viên Đại học Huế là một chiến trường T́nh báo, Gián điệp của mọi cơ quan t́nh báo VNCH hợp lực đấu trí với Tinh báo Việt Cộng tại đó.

 

Tôi trở lại đối tượng cuối cùng của Hoàng Kim Loan trong điệp vụ của hắn:

 

 

VI- Đối tượng Phật Giáo.

 

Viết lại những ǵ đă xảy ra trong một thời đại nhiễu loạn từ 6/1966 - 9/1972 của Huế và Phật Giáo, mà trong đó tôi là người đă tham dự trực tiếp với chức vụ là Trưởng ty CSQG Thừa thiên và Thị Xă Huế và cũng là người bắt và thẩm vấn tên Trung Tá Việt Cộng Hoàng Kim Loan, thuộc Cục TBCL Cộng Sản, uỷ viên Thành ủy Huế, không ngoài mục đích kể lại những sự thật cho những ai chưa biết và muốn biết, những ǵ đă xảy ra cho Huế và Phật Giáo, mà đạo diễn chính là Bộ chính trị Trung ương đảng Cộng Sản Hà Nội, và người thi hành công tác đó là Thích Trí Quang và Hoàng Kim Loan.

 

Trong một khoảng thời gian khá dài gần hai mươi năm cài người xâm nhập, nằm vùng, trong hàng ngũ phật giáo, dùng 'Phật Giáo làm ngọn cờ' gây ra bao cuộc bạo loạn chính trị cho chính quyền miền nam Việt Nam, để hổ trợ cho lực lượng quân sự của chúng trong kế hoạch xâm chiếm miền nam Việt Nam.

 

Có thể nói tín đồ Phật Giáo ở Huế chiếm gần 2/3 dân số. Trước 1963, phật giáo đồ tại Huế là một lực lượng thuần nhất, tổ chức chặt chẽ, hầu như không tham gia vào các sinh hoạt chính trị, mà chỉ lo việc tu đạo. Trong mọi gia đ́nh ở Huế ngoài bàn thờ tổ tiên ông bà, nhà nào cũng có bàn thờ Phật, các thầy đối với họ là những thần tượng đạo đức tuyệt đối, lời các thầy dạy sao, tín đồ nghe theo không phản đối, không tranh luận. Đó chính là yếu huyệt mà Hoàng Kim Loan đánh vàọ Hắn chỉ cần tuyển mộ, cầm nắm những nhân vật quan trọng trong tổ chức Phật Giáo, từ khuôn hội các xă, quận, lên đến Tỉnh Giáo hội, và một số Thượng Tọa, Đại Đức làm việc cho hắn là xem như hắn đă làm chủ cả lực lượng Phật Giáo tại Huế.

 

Hoàng kim Loan đă khai những cơ sở bí mật của hắn trong Phật Giáo tại Huế như sau:

 

-  Thích Đôn Hậu.

 

Thích Đôn Hậu trụ tŕ chùa Thiên Mụ, là Chánh Đại Diện Phật Giáo Ấn Quan miền Vạn Hạnh (Miền Trung). Cơ sở Tôn giáo Vận, được Hoàng Kim Loan tổ chức từ trước năm 1963.

 

Chùa Thiên Mụ là một trạm giao liên nội thành rất quan trọng của cơ quan Thành ủy Huế trong suốt thời gian Thích Đôn Hậu trụ tŕ chùa này cho đến Mậu Thân 1968, khi Thích Đôn Hậu thoát ly ra Bắc.

 

Trong Tết Mậu Thân 1968, Thích Đôn Hậu được Hoàng Kim Loan giao chức vụ: Phó Chủ tịch Lực lượng Liên Minh Dân Chủ Dân Tộc Ḥa B́nh. Sau Mậu Thân Thích Đôn Hậu ra Hà Nội được Trung ương đảng Cộng Sản bổ nhiệm làm Phó Chủ tịch phái đoàn đại diện cho quần chúng, Tôn Giáo, trí thức miền Nam công du một số nước Cộng sản như Trung Cộng, Tây Tạng v.v... để cổ vơ, tuyên truyền cho Hà Nội.

 

Theo Hoàng Kim Loan, nếu không có vụ Mậu Thân 1968, th́ trong năm đó Thích Đôn Hậu cũng sẽ thoát ly ra Bắt để tham gia vào phái đoàn, v́ chính Hoàng Kim Loan hắn đă nhận được chỉ thị chuẩn bị kế hoạch để đưa Thích Đôn Hậu rời khỏi Huế ra Hà Nội th́ xảy ra biến cố Mậu Thân. Sau 1975, Thích Đôn Hậu trở về lại Chùa Thiên Mụ và giữ chức Chủ tịch Phật Giáo quốc doanh.

 

- Thich Trí Quang.

 

Cư ngụ chính thức tại Chùa Từ Đàm, từ trước 1963. Đảng viên Cộng Sản, gia nhập Đảng Cộng sản vào 1949. Người kết nạp là Tôn Thất Lành tự Tố Hữụ Lời khai của Hoàng kim Loan phù hợp với tiết lộ của Tố Hữu vào năm 2000 tại Hà Nội, chính y là người kết nạp Thích Trí Quang vào đảng Cộng Sản. Tố Hữu cũng nói thêm: “Sau 1963 Thích Trí Quang có ngỏ ư xin Trung Ương Đảng cho tạm nghỉ một thời gian để có th́ giờ chấn chỉnh nội bộ Phật Giáo Ấn Quang, nhưng lời yêu cầu đó không được Trung ương đảng chấp thuận.” Tố Hữu c̣n có nhận xét về Trí Quang: 'Vào lúc đó uy tín và ảnh hưởng của ông Bồng[Trí Quang] đối với quần chúng nhất là tín đồ Phật Giáo quá lớn, ông ta nghĩ không cần đảng nữa, ông ta muốn thiết lập một chế độ Giáo quyền tại miền Nam, mà trong đó ông đóng vai 'Quốc Phụ'.

 

Và lời khai của Hoàng Kim Loan cũng phù hợp với tài liệu của Sở Mật Thám Pháp c̣n lưu giữ tại trung tâm Văn khố của BCH Cảnh Sát Thừa Thiên Huế:

 

Thích Trí Quang là cán bộ Cộng Sản, là Đảng viên Cộng Sản. Hoàng Kim Loan xác nhận hắn không phải là Cán Bộ điều khiển của Thích Trí Quang. Trước 1963 cán bộ điều khiển của Thích Trí Quang là Thượng Tá Lê Câu, chỉ huy Truởng màng lưới điệp báo từ Quảng Trị, Thừa Thiên, Đà Nẵng, Quảng Nam. Sau 1963 ai là cán bộ điều khiển Trí Quang th́ Hoàng Kim Loan không rơ, hắn chỉ được lệnh phối hợp hành động với Thích Trí Quang trong vụ đảo chánh 1963, và vụ biến động Miền Trung vào tháng 6/1966.

 

- Nguyễn Khắc Từ, viên Bí Thư của Thích Trí Quang.

 

Cũng theo Trung Tá Việt Cộng Hoàng Kim Loan khai báo:

 

Cơ quan T́nh Báo Chiến lược của Cộng Sản Hà Nội đă bố trí một nhân vật t́nh báo cao cấp của bọn chúng bên cạnh Thích Trí Quang, với vai tṛ là Bí Thư cho Thích Trí Quang, đó là tên Nguyễn Khắc Từ. Nguyễn Khắc Từ được cơ quan T́nh Báo Chiến Lược Việt Cộng giao nhiệm vụ:

 

1- Theo dơi và kiểm soát mọi hành động của Thich Trí Quang.

 

2- Cán bộ giao liên giữa Thích Trí Quang và Cụm T́nh Báo Chiến lược Hà Nội

 

3- Cán bộ Giao liên giữa Thích Trí Quang và Trung Tá Cộng Sản Hoàng Kim Loan.

 

4- Quan Sát, theo dơi, và thiết lập hồ sơ chuyển về cơ quan Tinh Báo Chiến lược những thành phần “Tốt” trong hàng Sĩ Quan [Phải là cấp Đại Úy trở lên] thuộc Sư Đoàn I Bộ Binh để cơ quan này tuyển mộ hoạt động cho bọn chúng.

 

5- Công chức trong chính quyền VNCH tại Thừa Thiên Huế [Phải là cấp Trưởng Ty trở lên].

 

6- Phân loại Sinh viên của Đại học Huế đang giữ chức vụ đại diện các phân khoa, và một số thành phần quan trọng trong Tổng Hôị Sinh Viên Đại Học Huế. Một số giáo Sư Đại Học và Trung học ở Huế. Tất cả các đối tượng Quân Đội, Công chức, Giáo sư, Sinh Viên kể trên đều tham gia và nằm trong các lực lượng dấy loạn miền Trung vào năm 1966 của Trí Quang và Trung Tá Cộng sản Hoàng Kim Loan.

 

7- Phân loại và thiết lập hồ sơ các thành phần Đại Đức, Thượng Tọa, của Phật Giáo Ấn Quang miền Vạn Hạnh tại Huế.

 

8- Các thành phần chủ chốt của các khuôn hội Phật Giáo từ cấp Quận trở lên Từ sau 1963 đến 1966, Nguyễn Khắc Từ với vai tṛ là Bí Thư của 'Quốc Phụ' Thích Trí Quang, hắn trở thành nhân vật đầy quyền uy thứ 2 của Phật Giáo Ấn Quang miền Trung. Trong thời gian này từ Tư Lệnh Quân Đoàn, Tư lệnh Sư Đoàn, đến hàng sĩ quan cấp tá, các Tỉnh Trưởng, Quận Trưởng, Trưởng Ty Cảnh Sát tại miền Trung trong phong trào tranh đấu, muốn diện kiến Trí Quang để xin chút ân huệ Trí Quang ban cho, đều phải qua tay của Nguyễn Khắc Từ mới có kết quả. Đối với hàng Phật giáo đồ tại miền Trung, hắn là một nhân vật biểu tượng gương mẫu của một người đạo đức tu hành, suốt đời hy sinh tranh đấu cho đạo pháp bị 'lâm nguư. Thế nhưng, sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, Phật Giáo đồ tại Huế, quí Đại Đức,Thượng Tọa, các bậc tu hành chân chính đă phải kinh Hoàng khi thấy Nguyễn Khắc Từ lộ nguyên h́nh là tên Cán bộ Việt Cộng cao cấp, và hắn là Phó Trưởng Ban Tôn Giáo của Mặt Trận Tổ Quốc thuộc Thành Ủy Sài G̣n. Nằm vùng quá lâu trong Phật Giáo Ấn Quang miền Vạn Hạnh, là con rận Việt Cộng nằm trong áo Cà Sa của Quí thầy, hắn đă phân loại từng nhân vật, từ các Thượng Tọa, Đại Đức, đến các thành phần trưởng các khuôn hội Phật Giáo, các Huynh Trưởng Gia Đ́nh Phật Tử của Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất.

 

Bây giờ Nguyễn Khắc Từ nguyên là viên Bí thư và là cánh tay mặt của Thích Trí Quang là Phó trưởng Ban Tôn Giáo của Mặt trận Tổ Quốc Thành Ủy Sàig̣n sau ngày 30/4/1975. Thử hỏi Tăng Ni và Phật Tử làm sao chịu nổi những đ̣n phép mà hắn và Đảng Cộng Sản Việt Nam tung ra để tiêu diệt Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất.

 

Nhớ lại vào tháng 6/1966 khi Thiếu Tướng Nguyễn Ngọc Loan và Lực Lượng CSQG Thừa Thiên-Huế dẹp loạn Tranh đấu Miền Trung của Thích Trí Quang, tôi đă bắt Nguyễn Khắc Từ.

 

-  Nguyễn Khắc Từ chắc hẳn ông vẫn c̣n nhớ rơ??? T́nh báo Chiến Lược Cộng Sản Việt Nam thả con rận độc Nguyễn Khắc Từ vào nằm trong áo cà sa của quí thầy trong bao nhiêu năm cùng với Thích Trí Quang và Trung Tá Cộng Sản T́nh Báo Chiến Lược Hoàng Kim Loan, để cầm nắm lèo lái Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất theo ư muốn và mưu đồ của Trung Ương Đảng Cộng Sản Việt Nam. Thế nhưng bọn chúng quên một điều: Ở cơi đời này có luật thừa trừ 'Vỏ quít dày, vẫn c̣n có móng tay nhọn.'.

 

Con rắn độc Nguyễn khắc Từ vào tháng 6/1966 cũng đă bị cấy vào người một chất Sinh tử phù cực độc. Nguyễn khắc Từ, chắc ông vẫn chưa quên ai là Cán Bộ Điều Khiển?

 

Hăy dừng tay lại ngay lập tức, Nguyễn Khắc Từ, tên phản bội, tên Việt Cộng nằm vùng trong Phật Giáo. Đừng tưởng rằng sau 1975, Chính phủ VNCH không c̣n nữa, Cảnh sát Quốc Gia Thừa Thiên-Huế đă bị xoá tên th́ chất độc Sinh tử phù sẽ không c̣n tác dụng. Lầm lớn rồi Nguyễn khắc Từ, đồng ư, miền Nam đă không c̣n trong tay người Quốc Gia, nước mất, nhà tan, thân phận lưu lạc, chúng tôi những kẻ đă bị chôn, nhưng chưa chết. Nếu tôi phá vỡ nguyên tắc, bạch hoá hồ sơ, th́ chính ông là kẻ chưa chết, nhưng sẽ bị chôn, hậu quả như thế nào chắc ông hiểu rơ hơn tôi nhiều.

 

'Báo nhận hiểu và thi hành' đi, Nguyễn Khắc Từ, tên Việt Cộng nhơ nhớp, bẩn thỉu, hơn loài cầm thú.

 

-  Thích Chánh Trực Tu tại Chùa Tường Vân, Ngôi chùa nằm phía sau đồi Quảng Tế.

 

Ngôi chùa này chính là nơi tu đạo của Ngài Đại Lăo Ḥa Thượng Thích Tịnh Khiết, Giáo Chủ Phật Giáo Việt Nam thống nhất.

 

Thích Chánh Trực có nét mặt và dáng dấp của một tên thảo khấu giang hồ, nhưng lại có tài ăn nói, hùng biện, thu hút quần chúng. Thích Chánh Trực là cánh tay mặt và là truyền nhân của Thích Trí Quang, cũng là sơ sở quan trọng của Hoàng Kim Loan trong công tác Tôn Giáo Vận. Mọi cuộc biểu t́nh của Phật giáo tổ chức, chống đối chính quyền, hắn là nhân vật chính, hướng dẫn, xách động. Thích Chánh Trực là Đảng viên Cộng Sản do Hoàng Kim Loan kết nạp.

 

Hoàng Kim Loan c̣n khai, có một khoảng thời gian sau Mậu Thân, v́ t́nh h́nh an ninh quá căng thẳng, trong thành phố Huế không c̣n là nơi an toàn cho hắn trú ẩn, v́ lực lượng CSQG Thừa Thiên-Huế tổ chức hành quân Cảnh Sát liên miên, lục soát bất chợt. Hoàng Kim Loan đă được Thích Chánh Trực đưa vào trú ngụ với y tại chùa Tường Vân, khoảng trên một năm. Hoàng Kim Loan phát giác Thích Chánh Trực đă có dan díu với một nữ tín đồ và có một đứa con trai với người này. Cũng theo Hoàng Kim Loan, bản chất tên này hung ác, dâm loạn, trẻ không tha, già không bỏ. Có một lần Hoàng Kim Loan bắt gặp hắn hành lạc với một nữ tín đồ ngay trong pḥng của hắn, và chính Hoàng Kim Loan đă phê b́nh với Chánh Trực làm như vậy là 'thiếu đạo đức cách mạng', nhưng hắn vẫn chứng nào tật đó. Hắn thường ăn mặn, không ăn chay, thức ăn của hắn do các nữ tín đồ t́nh nhân đem đến chùa cho hắn, thường là đậu đen được hầm với thịt thái nhỏ, có trời mà biết được hắn ăn mặn.

 

 

- Thích Thiện Siêu

 

Thích thiện Siêu trụ tŕ Chùa Từ Đàm, đảng viên Cộng Sản do Hoàng Kim Loan kết nạp. Một trong những cơ sở quan trọng Tôn giáo vận của Hoàng Kim Loan. Hắn hoạt động ch́m, có trách nhiệm nghiên cứu các đối tượng ở các khuôn hội Phật giáo, các phật tử, cung cấp cho Hoàng Kim Loan để tổ chức, kết nạp.

 

Sau 1975, Thích Thiện Siêu được Trung ương đảng Cộng Sản tiến cử làm dân biểu Quốc hội.

 

-  Thích Như Ư

 

Thích Như Ư, trụ tŕ chùa Trà Am. Cơ sở Tôn Giáo vận. Hoàng Kim Loan tổ chức và kết nạp y vào trước 1963. Chùa Trà Am cũng là trạm giao liên ngoại thành của cơ quan Thành ủy Huế - Huế có hằng trăm ngôi chùa, nhưng có thể nói không một ngôi chùa nào có cảnh trí thanh nhă bằng chùa Trà Am. Nằm cách núi Ngự B́nh khoảng bốn cây số đường bộ về hướng nam, trong vùng Tứ Ngũ Tây thuộc quận Hương Thủỵ Sau lưng chùa là những đồi thông, một gịng suối chảy ngang trước mặt chùa, muốn vào chùa phải đi qua chiếc cầu nhỏ bắc qua gịng suối, những tàn cây cổ thụ cả trăm năm phủ rợp bóng từ cổng chùa vào đến tận bên trong. Chùa chỉ có hai căn nhà mái ngói rêu phong, đó là khu chánh điện và nhà hậu trai, đâu đâu cũng đầy hoa thơm cỏ lạ, phảng phất mùi hương nhẹ nhàng. Nơi đây là một cảnh tiên trong cơi trần tục. Chùa Long Giáng của Khái Hưng trong Hồn Bướm Mơ Tiên cũng chỉ là một nét nhỏ của chùa Trà Am. Đă bước vào đây th́ mọi phiền lụy trong cơi hồng trần đều rũ sạch, vậy mà tiếc thay, bọn Việt Cộng lại dùng nơi đây làm trạm liên lạc, chuyển vận người và dụng cụ về mật khu, ra vào thành phố Huế, và vị sư trù tŕ là Thích Như Ư lại là cơ sở của Hoàng Kim Loan.

 

Lời khai của Hoàng Kim Loan làm tôi hồi tưởng lạị Vào mùa hè năm 1970, tôi cũng đă vào ngôi chùa Trà Am bắt Thích Như Ư và đám cơ sở nội thành Việt Cộng đang nhóm họp. Vụ này đă tạo cơn băo chính trị lớn tại thành phố Huế, hàng loạt biểu t́nh của Phật giáo phản đối chính quyền đàn áp Phật giáọ Chuyện xẩy ra như sau:

 

Vào khoảng cuối tháng 12/1969, nhiều lần cơ quan t́nh báo quân sự Hoa Kỳ CID tại Phú Bài thông báo cho tôi, tại tọa độ... có điện đài đang phát sóng. Ḍ trên bản đồ quân sự 1/100,000 th́ đó là địa điểm của Chùa Trà Am. Hai tháng sau đó, vào tháng 2/1970, qua viên Thiếu Tá cố vấn chương tŕnh Phụng Hoàng, CID chuyển cho tôi bốn tấm không ảnh chụp về đêm phát hiện có một toán nhỏ 3 tên Việt Cộng có vũ trang, xuất hiện phía sau nhà hậu trai của ngôi chùa. Ảnh chụp rất rơ ràng. Tôi bàn với Đại Úy Trương Công Ân trưởng pḥng CSĐB, và sau đó chúng tôi đă thiết lập một trạm bí mật theo dơi, giám sát hàng ngày ngôi chùa này, chỉ ban ngày mà thôi, ban đêm toán theo dơi được rút về, v́ đây là khu vực vùng D, vùng xôi đậu, có phần nguy hiểm cho toán theo dơi.

 

Chỉ không đầy 6 tuần lễ sau, chúng tôi phát giác có một số cơ sở nội thành Việt Cộng, đang nằm trong mục tiêu theo dơi của chúng tôi đă lên hội họp tại đây vào những ngày thứ bảy hoặc chúa nhật, khi mà thiện nam tín nữ thăm viếng chùa đông đảo. Trung tuần tháng 5/1970, cơ sở chúng tôi trong lực lượng Học Sinh, Sinh viên Giải Phóng thành phố Huế, báo cho biết sẽ có phiên họp của đám cơ sở nội thành tại chùa Trà Am. Vào 6 giờ 30 sáng ngày 19-5-1970, tôi đổ 2 trung đội CSDC và khoảng 20 CSĐB bao vây chặn mặt sau ngôi chùa. Tôi, Đại Úy Ân, một số CSĐB và một trung đội CSDC tiến thẳng vào chùa bằng cổng chính. Có lẽ trong chùa đă biết, nên khi chúng tôi vừa vào đến sân, th́ gặp ngay vị sư Thích Như Ư đang lơ đăng quét lá vàng vào ban sáng, có ư chặn chúng tôi lại ngay tại đó. Ông làm ra bộ ngạc nhiên cất giọng hỏi chúng tôi:

 

-  Chào Đại Úy, ông và anh em Cảnh Sát đi đâu sớm vậy mà sao lại lạc vào đây?

 

-  Bạch Thầy, chúng con không đi lạc, chúng con đang hành quân Cảnh Sát ở vùng này. Bạch Thầy, con là Đại Úy Liên Thành, Trưởng ty Cảnh Sát.

 

-  Tôi biết, vội vàng chi, mời Đại Úy và anh em vào hậu trai uống tí trà vào buổi sáng.

 

-  Cám ơn Thầy, nhưng anh em đang làm việc.

 

Tôi đi thẳng vào ngay vấn đề:

 

-  Thưa Thầy, chiều qua có một số thanh niên vào chùa, măi đến tối không thấy trở ra, con muốn t́m kiếm đám này, v́ họ là đám phá rối trị an, cơ sở Việt Cộng.

 

Ông lạnh lùng nh́n tôi và nói:

 

- Đại Úy Liên Thành, ông thấy đó, cảnh chùa vắng vẻ có ai đâu.

 

Tôi tự nói với ḿnh: “A di đà Phật, bậc tu hành sao c̣n nói láo”

 

-  Vâng, sân chùa vắng vẻ, chẳng có ai, nhưng con nghĩ họ ở trong chùa, v́ thế con muốn thầy cho phép soát trong chùa.

 

-  Ông Trưởng ty muốn lục soát chùa cũng được, nhưng ông Trưởng ty có giấy cho phép của Thượng Tọa chánh Đại Diện Phật Giáo miền Vạn Hạnh hay không? Nếu có th́ ông Ty cứ tự nhiên, c̣n bằng không, th́ ông Ty không thể vào lục soát được.

 

-  Thưa Thầy, luật pháp quốc gia không có quy định nhân viên Công lực khi thi hành phận sự phải xin phép một tôn giáo nào cả. Bây giờ không phải là năm 1966, CSQG/Thừa Thiên-Huế phải xin phép, tuân lệnh các thầỵ Con xin phép Thầy chỉ là vấn đề lịch sự, không phải là thủ tục pháp lư.

 

Ông nh́n tôi và nặng lời:

 

-  Ông Trưởng ty Liên Thành là con gịng cháu giống, cháu nội Kỳ Ngoại Hậu Cường Để sao lại chạy theo Thiệu Kỳ đàn áp Phật Giáo?

 

-  Con không c̣n nhớ ḿnh là cháu nội của ai, chỉ biết giờ này là Trưởng ty Cảnh Sát, đang thi hành phận sự của một nhân viên công lực, yêu cầu thầy đứng qua một bên đừng cản trở nhân viên công lực thi hành nhiệm vụ.

 

Bốn nhân viên Cảnh sát, hai Đặc biệt, hai Dă chiến, vây ông ta vào giữa. Vừa ngay khi đó th́ đơn vị bọc sau lưng chùa dẫn vào năm thiếu niên và một phụ nữ dáng dấp chưa đầy ba mươi tuổi. Trung đội trưởng CSDC có nhiệm vụ chặn phía sau chùa cho biết cả sáu người này từ trong chùa chạy ra th́ bị bắt giữ ngay.

 

Tôi cho lệnh soát chùa nhưng dặn anh em phải hết sức cẩn thận. Mục đích lục soát là kiếm người và t́m điện đài, người đă bắt được rồi. Nhưng điện đài th́ thật khó, v́ điện đài là một vật nhỏ nếu không biết vị trí cất dấu chính xác th́ khó mà t́m dược. Sau gần 45 phút tim kiếm điện đài, chúng tôi đành bỏ cuộc, rời khỏi chùa Trà Am vào hồi 9 giờ sáng, ngày 19-5-1970 mang theo năm thanh niên một phụ nữ cùng thầy Thích Như Ư và một số tài liệu trong đó có một bản Nghị Quyết mới nhất của Trung ương Đảng Cộng Sản Hà Nội, (tôi không c̣n nhớ đó là bản Nghị quyết số mấy). Tổng Cộng bảy người, tất cả bị bắt đem về Trung tâm thẩm vấn. 3 giờ chiều cùng ngày, ngày 19-5-1970, Phật Giáo bắt đầu biểu t́nh. Đoàn biểu t́nh rầm rộ kéo xuống trước Ṭa Hành Chánh Tỉnh phản đối chính quyền đàn áp Phật Giáo và yêu cầu thả ngườị Tôi liền cho 3 trung đội CSDC tăng cường giữ an ninh Toà Hành Chánh tỉnh, nhưng không cho lệnh giải tán đoàn biểu t́nh. Tại Trung Tâm thẩm vấn, Trung Úy Hồ Lang, Trưởng cơ quan G-4 (Trung tâm thẩm vấn), cùng anh Trần Vững, Trưởng ban khai thác tin tức, không gặp khó khăn trong việc thẩm vấn và khai thác tin tức của năm thanh niên và người phụ nữ kia. Y thị nh́n nhận mục đích buổi họp tối hôm đó tại chùa Trà Am là để bố trí công tác cho năm cơ sở nội thành, thực hiện một số mục tiêu phá hoại bằng chất nổ tại một vài cơ sở quan trọng của chính quyền trong thành phố Huế, và đặt chất nổ tại 2 rạp chiếu bóng, đó là rạp Ciné Tân Tân ở đường Trần Hưng Đạo và rạp Ciné Châu Tinh tại đường Chi Lăng quận II thành phố Huế.

 

Người đàn bà này có tên là Lê thị Út, cán bộ an ninh cơ quan Thành ủy Huế, đă chuyển vận một số chất nổ từ mật khu về chùa Trà Am, và đem cất dấu tại khu nghĩa trang dưới chân núi Ngự B́nh. Đợi sau khi y thị họp xong với năm thanh niên cơ sở nội thành này, y thị sẽ chỉ chỗ cất dấu chất nổ cho họ đến lấy và thi hành công tác phá hoại. Đại Úy Trương Công Ân, Trưởng pḥng CSĐB, cùng với một toán CSĐB đi cùng y thị đến chỗ cất dấu chất nổ, đă tịch thu được một số lượng khoảng 6 Kg chất nổ TNT, và 8 ng̣i nổ chậm. Riêng về phần thẩm vấn Thích như Ư thật khó khăn. Hai chuyên viên lỗi lạc trong ngành thẩm vấn là Trung Úy Hồ Lang, Truởng cơ quan G-4 và anh Trần Vững, Trưởng ban khai thác tin tức cũng đă phải nao núng.

 

Bởi lẽ đầu tiên ông ta vẫn mặc y phục của vị tu hành phật giáo, không chịu thay y phục của tù nhân, điều này đă tạo khó khăn về mặt tâm lư và tôn giáo không ít cho thẩm vấn viên. Huế sau 1963, ngoài xă hội có bao nhiêu đảng phái chính trị, bao nhiêu tôn giáo, th́ trong lực lượng CSQG /Thừa Thiên Huế đều có bấy nhiêu, tỷ như: Chi Bộ Cảnh Sát Quốc Dân Đảng, Chi Bộ Cảnh Sát Đại Việt Cách Mạng, Chi Bộ Cảnh sát Nhân Xă Đảng, Chi Bộ Cảnh Sát Tân Đại Việt, và nhiều thứ Chi Bộ Cảnh Sát của các đảng phái khác, thật kể không hết. Cũng may là không có Chi bộ Cảnh Sát đảng Cộng Sản, nếu có, th́ BCH/ Cảnh Sát Thừa Thiên-Huế đă trở thành Lực lượng Liên Minh Dân tộc, Ḥa Hợp, Ḥa giải. Hoa Kỳ, Cộng Sản, và VNCH chẳng cần tốn th́ giờ và bút mực kư Ḥa đàm Paris làm chi cho mệt...

 

Về Tôn giáo th́ có Cảnh Sát Phật Tử, Cảnh Sát Công Giáo v. v.. Đó là thực trạng đáng buồn trong BCH/CSQG Thừa Thiên-Huế sau 1963. Thật khó khăn cho cho tôi trong việc chỉ huy và điều hành một lực lượng đông đảo trên 5000 nhân viên, có lẽ v́ vậy mà chẳng ai muốn thay thế tôi trong chức vụ Trưởng Ty Cảnh Sát Thừa Thiên-Huế, và cũng v́ thế mà tôi phải ngồi lỳ trong 9 năm trời tại nhiệm sở này. Không một thẩm vấn viên nào chịu phụ trách thẩm vấn Thích như Ư. Đưa người này thẩm vấn th́:

- Thưa ông Ty, em Phật tử, em không dám, xin ông Ty cử người khác.

 

Giao thẩm vấn viên khác phụ trách, cũng lại:

- Thưa ông Ty, em Công Giáo, sợ mất ḷng bên anh em Phật giáo. Tôi nổi giận:

 

-  Ông nào cũng là Cảnh sát, cũng là nhân viên công lực, ăn lương chính phủ mà lại từ chối nhiệm vụ giao phó, tại sao lại đưa Tôn giáo vào nơi này? Ông Công Giáo sợ ông Phật Giáọ Ông Phật Giáo sợ một tên Việt Cộng đội lốt tu hành. Được rồi, anh em không làm th́ tôi làm.

 

Tôi thấy ngay trở ngại đầu tiên là tấm áo nâu sồng khoác trên người một kẻ đă lợi dụng màu áo nâu tu hành làm vỏ bọc để hoạt động cho Cộng sản, nhưng lại có giá trị khơi động niềm tin tôn giáo và sự nể trọng các bậc tu hành trong ḷng thẩm vấn viên. V́ vậy phải tháo bỏ tấm áo này th́ nhân viên thẩm vấn mới khỏi lẫn lộn giữa đạo và đời, giữa vị chân tu và kẻ lợi dụng tôn giáo hoạt động cho địch.

 

Tôi nói với trưởng cơ quan G-4, Trung Úy Hồ Lang ư nghĩ của tôi, và yêu cầu anh ta lấy áo tù, và tôi sẽ phụ trách chuyện này. Tôi vào pḥng thẩm vấn gặp Thích như Ư:

 

-  Nơi này không phải là chùa Trà Am, mà là Trung tâm thẩm vấn, v́ thế tôi yêu cầu ông thay áo quần can phạm, ông không bằng ḷng tôi vẫn phải thay cho ông, đây là thủ tục bắt buộc.

 

Miệng nói, tôi tiến về phía ông với bộ áo quần trên tay. Ông ta có vẻ hoảng hốt:

 

-  Tôi thay... Tôi thay... Tôi đă đoán đúng tâm lư của ông ta: Mặc dầu ông ta hoạt động cho Việt Cộng, nhưng bản chất vẫn là một kẻ tu hành, không bao giờ để thân thể trần truồng trước mắt kẻ lạ, v́ thế ông hốt hoảng tự động làm việc đó mà không cần đến tôi. Tôi bước ra khỏi pḥng và chỉ năm, mười phút sau quay lại, ông ta đă thay xong, mặc bộ đồ đen. Suốt đêm 19-5-1970, Tôi, Ân, trưởng cơ quan G-4 và Trần Vũng, thay phiên nhau thẩm vấn ông ta. Măi gần trưa ngày hôm sau, đă quá mệt mỏi không chống nổi với chiến thật xa luân chiến của chúng tôi, và sau khi cho ông xem lời khai của sáu cơ sở đă bị chúng tôi bắt trong chùa của ông, biết là khó chối căi, khi đó ông mới bắt đầu khai rơ mọi hoạt động. Tôi c̣n nhớ ông ta ăn nói thô bạo và tục tĩu c̣n hơn nhân vật sư Lỗ Trí Thâm trong truyện Thủy Hử của Trung quốc. Trong đời tôi, đây là lần đầu, tôi được nghe được những lời chửi rủa, văng tục từ miệng một kẻ tu hành. tôi ngạc nhiên và xấu hổ. Ông ta lôi từ ông sơ, ông cố của tôi, từ Vua Gia Long, đến ông nội của tôi là Kỳ Ngoại Hầu Cuờng Để ra chửi. Ông ta ví mặt tôi và anh em thẩm vấn viên giống như cái đó... của đàn bà, và là đồ mật thám, chó săn, chạy theo Thiệu, Kỳ đàn áp Phật Giáo. Mỗi lần ông ta văng tục xong tôi lại hỏi ông:

 

-'A di Đà Phật', ông chửi xong chưa? Sao tu hành mà ăn nói tục tĩu như vậy?

 

Đây là một câu chuyện thật về ông Như Ư, ngoài tôi, số anh em thẩm vấn viên đă bị ông ta chửi tục hiện định cư tại Hoa Kỳ chắc không quên chuyện đó.

 

Ngày 20-5-1970 lực lượng Phật Giáo vẫn tiếp tục biểu t́nh phản đối chính quyền đàn áp Phật Giáo, và yêu cầu chính quyền thả người. Cũng trong ngày này, tôi nhận được hai Công điện khẩn cấp, một của Văn pḥng Tư Lệnh CSQG, Thiếu Tướng Trần Thanh Phong, và một của Đại Tá Trưởng Khối Cảnh Sát Đặc Đặc Biệt, yêu cầu tôi báo cáo t́nh h́nh và giải thích nội vụ bắt giữ Thích như Ư.

 

Tôi đánh điện phúc tŕnh nội vụ. Tôi cũng đă tiên liệu trước, vụ này sẽ trở thành lớn chuyện, v́ Thích Như Ư có liên hệ gia đ́nh với Thượng Tọa Thích Trí Thủ, Tổng thư kư Viện Hoá Đạo tại Sàig̣n.

 

Tôi suy nghĩ với t́nh h́nh này, nếu để lâu, nội vụ sẽ là cơ hội tốt cho cho nhóm cơ sở Việt Cộng nằm vùng trong Phật giáo tạo ra biến động lớn, và sẽ gây nhiều phiền toái cho chính phủ và nhất là cho chúng tôi. Tôi họp với Ân và một số anh em Sĩ Quan trong ban tham mưu, đưa ra hai giải pháp để giải quyết:

 

1- Lập hồ sơ nội vụ thật nhanh để giải ṭa, hoặc đưa ra Hội Đồng An Ninh Tỉnh với tội danh: Hoạt động cho Việt Cộng và âm mưu phá rối trị an, và nếu cần họp báo công bố nội vụ.

 

2- Thương lượng, trao đổi trực tiếp, với Giáo Hội Phật Giáo tại Huế. Anh em đều chọn giải pháp thứ hai. Tiên lễ, hậu binh. Thương lượng trước.

 

8  giờ tối ngày ngày 21-5-1970, tôi lên Chùa Linh Quang gặp Thượng Tọa Thích Mật Nguyện với đầy đủ hồ sơ của Thích như Ư và đồng bọn. Chùa Linh Quang nằm trong khu vực Từ Đàm, phía sau lăng Cụ Phan Bội Châu.

 

Thượng Tọa Thích Mật Nguyện là một vị cao tăng đức hạnh, đối với Phật Giáo đồ và ngay cả những người ngoại đạo, những ai đă gặp ông đều phải nể trọng, cung kính.

 

Năm 1968, khi Thích Đôn Hậu thoát ly ra Hà Nội, Ḥa Thượng Thích Mật Nguyện được Giáo Hội đề cử vào chức Chánh Đại Diện Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất miền Vạn Hạnh thay thế Thích Đôn Hậu.

 

Là một vị lănh đạo Phật Giáo Ấn Quang tại Miền Trung sau 1968, với tấm ḷng từ bi, trong mọi t́nh huống gay cấn, khó khăn giữa giáo hội và Chính quyền, Ḥa Thượng vẫn luôn luôn chủ trương Ḥa giải, mặc dầu Ḥa Thượng vẫn thường xuyên gặp áp lực nặng nề của những tín đồ quá khích và đám cơ sở Việt Cộng nằm vùng trong Giáo Hội.

 

Tôi được Ḥa thượng tiếp tại nhà hậu trai, sau khi tŕnh bày rơ ràng nội vụ, và để Ḥa thượng xem lời khai của Thích như Ư và đồng bọn, cùng một số tin tức, tài liệu quan trọng trong đó có bốn tấm không ảnh. Tôi kết luận:

 

-  Bạch Thượng tọa, lời khai của họ đă rơ ràng, đủ yếu tố đưa họ ra Ṭa, hoặc Hội đồng An ninh Tỉnh. Nếu cần con có thể mở cuộc họp báo để bạch hoá hồ sơ, công bố chi tiết nội vụ cho báo chí và đồng bào rơ đâu là sự thật.

 

Tôi hỏi Thượng Tọa Thích Mật Nguyện:

 

-  Bạch thầy, cứ mỗi lần Lực Lượng CSQG/Thừa Thiên-Huế phá vỡ một tổ chức Việt Cộng và bắt giữ một số cơ sở nội thành của tổ chức đó, th́ Giáo Hội tại Huế lại biểu t́nh chống đối và cho đó là hành động đàn áp Phật Giáo. Vậy những người biểu t́nh đó họ là ai? Đang ở chiến tuyến nào? Bắc hay Nam vĩ tuyến 17? Thượng tọa ngồi trầm ngâm suy nghĩ, cuối cùng ông nói với tôi:

 

- Con đă biết trong Giáo Hội tại Huế nguời của bên kia cũng nhiều, khó mà kiểm soát được họ. Nhưng thôi, Thầy không muốn đề cập đến chuyện này. Các cuộc biểu t́nh vừa rồi, không phải Giáo hội hành động, mà là một nhóm phật giáo đồ, khi nghe tin chùa Trà Am bị lục soát và thầy Thích như Ư bị chính quyền bắt, họ hấp tấp tự động tổ chức biểu t́nh phản đối. Họ chẳng cần xin lệnh của Giáo hội, chẳng có lệnh của thầy. Mọi chuyện có thể trở nên trầm trọng hơn, thôi th́ mỗi bên nhường nhịn nhau một tí. Thầy sẽ cho họ biết rơ nội vụ và yêu cầu họ chấm dứt biểu t́nh. Phần con, cũng nên tha cho thầy Như Ư và mấy người đó đi, hoá giải tất cả.

 

-  Bạch thầy, thật khó cho con. Thầy Thich Như Ư và mấy người kia là cơ sở và cán bộ an ninh nội thành Việt Cộng. Họ đang mưu toan và đă có kế hoạch đặt chất nổ phá hoại, và giết hại dân lành, họ phải bị truy tố ra toà.

 

Thượng toạ cắt ngang lời nói của tôi:

 

-  Thôi được, mấy người kia là chuyện ngoài đời, thế tục, thầy không muốn nhúng tay vào. Riêng thầy Thích Như Ư, con tha cho ông ta. Con có muốn thầy đứng bảo lănh cho thầy Như Ư không?

 

-  Dạ, không dám. Con chỉ có thể hứa với thầy và sẽ làm đúng lời hứa là thay v́ đưa thầy Như Ư ra toà, con sẽ đưa ra Ủy Ban An ninh Tỉnh, với đề nghị thật nhẹ. Nhưng 6 người kia con vẫn lập thủ tục giải toà. Lời hứa thứ hai là sẽ không tổ chức họp báo công bố nội vụ, nhưng với điều kiện sẽ không có cuộc biểu t́nh nào nữa vào ngày mai.

 

-  Con yên tâm đi, thôi con về. Xe để ở đâu? Con ra cửa sau, cẩn thận đừng để ai thấy. Thiên hạ lại tung tin thầy có quan hệ với ông Liên Thành, với Mỹ. Ngoại trừ chuyện quan trọng, khẩn cấp, b́nh thường, con cứ nói thằng Bích lên gặp thầy là được rồi.

 

'Thằng Bích' là chú tiểu Bích, tu đạo tại chùa này, chùa Linh Quang, không biết từ hồi mấy tuổi, nhưng năm tôi học tiểu học trường Nam Giao, tôi đă chơi thân với chú tiểu Bích, v́ gia đ́nh tôi ở ngay trong vườn lăng Cụ Phan Bội Châu, chỉ cách chùa Linh Quang một con đường nhỏ. Tôi thường vào chùa rủ hắn đi đánh bi với đám bạn trong xóm Từ Đàm- Linh Quang.

 

Hắn tu chưa lên được chức Đại đức th́ giai nhân xuất hiện, người đẹp là em ruột của thầy Thích Mật Nguyện. Hắn phải ḷng người đẹp nên ốm tương tư, cuối cùng xin cởi áo tu, Hoàn tục, và xin Thuợng Tọa Thích Mật Nguyện cưới nguời đẹp làm vợ, một mái lều tranh hai quả tim... ch́ cạnh chùa Linh Quang.

 

Năm 1966, khi tôi về Cảnh Sát th́ gặp hắn chững chạc trong bộ cảnh sát sắc phục. Tôi rút hắn về văn pḥng tôi, thường đi với tôi trong mọi công tác. Hoàn tục đă lâu, nhưng chiếc đầu vẫn trọc lóc không một sợi tóc. Tôi thăng cấp tu hành cho hắn, thường gọi hắn là 'Thượng Tọa Bích'. Hắn chỉ nhăn răng cười mà không cự nự. Hắn là một gạch nối giữa tôi và Ḥa Thượng Thích Mật Nguyện trong những công việc cần dàn xếp giữa chính quyền và Giáo Hội.

 

Ngày 28-2-1975, khi Việt Cộng chiếm Huế, Bích là chiến sĩ Cảnh Sát Quốc Gia đầu tiên của lực lượng CSQG ThừaThiên - Huế rút súng bắn vào đầu tự sát ngay dốc Bến Ngự, cách chùa Linh Quang không xa.

 

Ngày nay cứ mỗi độ 30 tháng 4 về, anh em chúng tôi thường nhắc đến anh: Nguyễn Văn Bích với tấm chân t́nh kính trọng một vị anh hùng liệt sĩ Cảnh Cảnh Sát Quốc Gia Thừa Thiên-Huế. Xin cầu nguyện cho anh đời đời yên nghỉ ở cơi Niết Bàn, nơi mà anh đă chọn t́m đến từ thuở tuổi ấu thơ. Vĩnh Biệt Nguyễn văn Bích... 'Thượng tọa Bích'.

 

 

 

Liên Thành

(Cựu Ty Trưởng Cảnh Sát Quốc Gia tỉnh Thừa Thiên-Huế)

 

 

 

Tin Tức - B́nh Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính