Biến Động Miền Trung

 

(Giai đoạn 1963-1975)

 - Phần 7 -

 

 

 

Liên Thành

  

 

Trận chiến kết thúc, Trung Tá Việt Cộng Hoàng Kim Loan, Ủy viên Thành Ủy Huế và em gái Nam bộ, Thu Cúc, kư nghị định thư đ́nh chiến, cùng ca bài: 'Như có Hồ râu trong ngày vui đại thắng'. Giữ đúng lời hứa, sau khi Bác Sĩ Đại đội phó CSDC khám bệnh, chích thuốc và cho cô ta một số thuốc trụ sinh chữa bệnh, tôi cám ơn cô ta và cho cô ta số tiền hai mươi ngàn (do văn pḥng Cố vấn CSĐB yểm trợ), trưởng ban Bài trừ măi dâm đưa cô ta ra phi trường Phú Bài đi chuyến bay sớm nhất về Saigon.

 

Thu Cúc ra đi không một lời từ biệt Trung Tá Loan, nhưng cô em đă gởi lại cho Trung Tá Loan một kỷ niệm khó quên, đó là bệnh... Trong hai ngày kế tiếp, Đại Úy Ân cho gia tăng số giờ thẩm vấn, các thẩm vấn viên luân phiên hỏi Hoàng kim Loan bất cứ chuyện ǵ, chuyện trên trời, dưới đất, không đâu vào đâu, mục đích làm cho hắn rối loạn, đuối dần, cộng thêm Ân cho hắn xem những tấm h́nh đă chụp lén hắn vớí đám cơ sở của hắn từ trước khi hắn bị bắt, và những tấm ảnh chụp các cơ sở quan trọng của hắn hiện đă bị bắt và đang bị thẩm vấn.

 

Cũng trong 2 ngày này, chúng tôi sắp xếp để một vài người bạn cũ của hắn, từng hoạt động với hắn trong Cục Quân Báo và Cục TBCL, đă rời bỏ hàng ngũ, hiện đang giữ những chức vụ quan trọng trong các cơ quan của chính quyền VNCH đến thăm hắn. Hoàng Kim Loan bị giao động mạnh, t́nh thần sa sút. Đến ngày 18-5-72 th́ hắn gục ngă, mất hết bản năng tự vệ, đối kháng. Hắn nói với nhân viên an ninh, xin phép cho hắn gặp Bác sĩ khám bệnh, v́ không hiểu sao đă gần 2 ngày nay, 'cái đó'... của hắn bị sưng, đi tiểu rát và đau lắm, chẳng biết bệnh ǵ.

 

Đại Úy Ân, trưởng pḥng CSĐB đến gặp hắn và đưa điều kiện:

 

-  Trung Tá Loan, trong hơn tuần nay, tôi và ông Trưởng ty đă đă đối xử với ông rất đàng Hoàng, nhưng ngược lại ông vẫn dẫn chúng tôi đi ṿng quanh, những tin tức của ông cung cấp Hoàn toàn vô giá trị, nếu không nói là quá cũ, đă mất thời gian tính. Đă đến lúc phải đặt điều kiện trao đổi với nhau - Bác sĩ sẽ đến khám bệnh và chữa trị cho ông, ngược lại chúng tôi phải nhận được những tin tức có giá trị, đứng đắn và không mất thời gian tính.

 

Trong khi đó Bác Sĩ Hồ, Đại đội phó CSDC/102 gặp tôi:

 

-  Bác sĩ, tôi cần anh chữa bệnh cho một người, hắn bị bệnh nhưng chưa cần chữa dứt hẳn, chỉ cầm chừng.

 

-  Ông Ty lại chơi tṛ ǵ nữa đây, sao lại không chữa cho lành luôn?

 

-  Thằng này Việt Cộng thứ hạng nặng đă bị ḿnh bắt, hắn bị em gái hậu phương Thu Cúc cấy 'Sinh tử phù' vào người hắn, hắn bị rồi. Anh chữa cầm chừng, ḿnh cần làm áp lực với hắn.

 

-  Tôi hiểu rồi, chuyện dễ, tôi chỉ cho chích và uống thuốc nhẹ thôi, th́ bệnh hắn sẽ kéo dài, không nặng, không nhẹ, đến khi nào có lệnh của ông, tôi chữa lành ngay. Bệnh này thường lắm, nếu chỉ nóng sốt, đau nhức ở chỗ đó, khó tiểu và có tí mủ.

 

-  Đúng là bệnh của hắn. Tôi sẽ gọi anh bất cứ khi nào, nhanh nhất là ngày mai để cùng đi gặp hắn.

 

Đúng như dự tính, ngày hôm sau 19-5- 72, Hoàng Kim Loan xin gặp tôi, tôi gọi Bác Sĩ Hồ cùng đi, gặp bệnh nhân. Trung Tá Loan có vẻ dè dặt khi thấy một người mặc sắc phục rằn ri CSDC mang cấp Đại Úy, tôi giới thiệu với Hoàng Kim Loan:

 

-  Bác sĩ Hồ, Đại Úy Cảnh Sát, Đại đội phó đại đội CSDC của tôi. Ông là Bác sĩ thứ thiệt, tốt nghiệp Đại Học y khoa Huế, hành nghề đă hơn 1 năm, Bác sĩ đến để khám bệnh cho ông. Tôi ra ngoài để Bác sĩ Hồ khám bệnh cho hắn, nửa giờ sau Bác sĩ Hồ trở ra nói với tôi:

 

- Tôi khám cho hắn rồi, bị sốt nhẹ, tôi chích cho hắn 1 mũi và cho hắn uống thuốc rồi, khi nào ông muốn hắn lành bệnh tôi chỉ chữa vài ngày là xong. Tôi phịa chuyện v́ hắn ở dơ lâu ngày nên bộ phận đó hiện đang bị nhiễm trùng nặng, hơi nguy hiểm, phải chữa trị liên tục một vài tuần th́ mới khỏi. Tôi trực ở Đại đội, ông gọi là có ngay, tôi về trước.

 

Tôi và Ân vào pḥng gặp Hoàng Kim Loan, hắn ở trong t́nh trạng bệ rạc, xuống dốc cả về thể xác lẫn tinh thần, một phần v́ bị thẩm vấn liên tục, bị rúng động mạnh khi xem h́nh ảnh của hắn, của đám cơ sở ṇng cốt đă bị bắt, v́ lời khuyên của những đồng chí cũ đă đến thăm hắn, v́ bệnh... đang hành hạ hắn. Quan trọng nhất là sự chờ đợi quân Giải phóng vào thành phố Huế, đă 7 ngày qua mà chẳng thấy đâu, và cuối cùng là cuộc Tổng nổi dậy tại Huế do hắn cầm đầu đă bị lực lượng CSQG Thừa Thiên- Huế đập nát từng mảnh vụn, bẻ găy kế hoạch của hắn ngay từ trong trứng nước, hắn và đám người của hắn giờ đây mang thân cá chậu chim lồng. Nỗi thất vọng hiện rơ trên khuôn mặt hắn. Ân nhắc tôi:

 

-  Anh đừng bắt tay hắn, hắn đang bị bệnh... đó. Tôi không bắt tay hắn, nhưng hỏi ngay:

 

-  Sao rồi Trung Tá Loan, ông muốn gặp tôi? Những ǵ ông yêu cầu tôi đă làm cho ông, bây giờ đến phiên ông.

 

-  Tôi đă suy nghĩ nhiều, và quyết định ngày hôm nay muốn gặp ông Trưởng ty để cung cấp một vài tin tức, tôi nghĩ ông Trưởng ty đang cần. Ngược lại tôi có những điều kiện sau đây:

 

1- Tôi xin được bảo vệ an ninh tối đa, tôi nghĩ cơ quan chúng tôi đă biết tôi bị bắt, v́ thời gian ấn định cuộc Tổng nổi dậy do tôi lănh đạo đă trôi qua, tôi không liên lạc được với cơ quan. Mặt khác, bên ngoài các cơ sở nội ngoại thành của chúng tôi đang bị lùng bắt, tất nhiên họ nghĩ tôi đang bị khai thác và tiết lộ những tin tức quan trọng, hậu quả họ sẽ tung lực luợng trinh sát t́m kiếm tôi để thủ tiêu bịt miệng.

 

Trước đây vào khoảng ngày 2-5-72 đă có 3 toán Trinh sát đột nhập vào thành phố Huế rồi, những toán trinh sát này họ có cơ sở riêng, có thể t́m ra tôi bất cứ khi nào. Nơi này Hoàn toàn không an ninh, ngày hôm qua khi ông Trưởng ty cho tôi gặp những người bạn cũ của tôi, tôi không tin tưởng ở họ. Nơi này đă bị lộ, tốt hơn ông Ty nên dời tôi qua một địa điểm khác ngay, càng sớm, càng tốt.

 

2- Xin đừng bắt giữ vợ con tôi, họ là những người vô tội, không dính dấp ǵ đến những hoạt động của tôi, và cũng xin ông Ty bảo vệ cho họ. Tôi sợ cơ quan tôi sẽ có hành động đối với họ.

 

3- Bây giờ c̣n quá sớm, nhưng tôi xin nói trước, tôi muốn đổi sang quy chế Hồi chánh viên.

 

Tôi trả lời ngay cho hắn:

 

-  Cả 3 yêu cầu của ông đều nằm trong quyền hạn của tôi, không có ǵ trở ngại. Điều kiện thứ 2 về vợ con ông, ông yêu cầu hơi thừa, tôi nhắc lại cho ông rơ và sẽ chẳng bao giờ đề cập nữa: Vợ con ông vô tội, họ an toàn, liên hệ gia đ́nh với người Cộng sản không là tội, ngay tôi muốn làm khó dễ họ cũng không được. Luật pháp VNCH bảo vệ, che chở họ. Chúng tôi là nhân viên công lực, là lực lượng CSQG, những người thừa hành luật pháp quốc gia, bổn phận của chúng tôi là phải bảo vệ họ, huống ǵ tôi không hề có ư nghĩ làm khó họ. Ông yên tâm đi, ông muốn gặp họ khi nào cũng được cả. Tôi diễn giải thêm cho hắn yên tâm.

 

-  Tôi cũng đồng ư với ông, căn nhà này không c̣n an toàn nữa, chúng tôi đă nghĩ đến điều đó. Tối nay, Đại Úy Ân sẽ đổi nhà cho ông. Ông có nhận xét rất đúng và kịp thời, chuyện ông bị bắt đă lộ, v́ quá thời gian tính, cơ quan ông, họ đă biết ông bị bắt, đương nhiên họ đang t́m kiếm ông. Đường về của ông đă bị bọn họ khóa chặt, ông đă bị họ loại, v́ sau khi ông bị bắt, hầu hết các cơ sở quan trọng của ông, của ban an ninh Quân Khu Trị thiên, của 2 ban an ninh Tỉnh Ủy và Thị Ủy Thừa Thiên Huế đều bị bắt giữ. Thử hỏi tại sao? Họ nghĩ ông đă tiết lộ, và ông là kẻ phản bội. Đối với một cơ quan T́nh báo, nhất là cơ quan T́nh báo Việt Cộng của ông, kẻ phản bội sẽ lănh hậu quả tàn khốc như thế nào, ông hiểu rơ hơn tôi nhiều - Đường về đă bị bít kín, không c̣n nữa, tại sao không ở lại với chúng tôi?

 

Nghề nghiệp của ông và tôi đều tạo cho ḿnh đa đoan, mưu lược và quỷ quyệt, đương nhiên ông chưa hẳn đă tin tôi, và tôi cũng vậy, v́ thế tôi nói trước để ông hiểu: Mọi tin tức của ông sẽ được thâu băng, và cũng do ông viết trên giấy trắng mực đen. Sau đó chúng tôi sẽ phối kiểm qua các nhân viên của chúng tôi hiện đang nằm trong hàng ngũ các ông, và cuối cùng qua hệ thống máy đo sự thật (Test Polygrap) mà chúng tôi sẽ đo trên người ông, tôi mong ông hiểu đuợc điều đó.

 

Hoàng Kim Loan trả lời tôi:

 

-  Tôi hiểu rơ điều đó ông trưởng Ty.

 

-  Mọi chuyện đă thông suốt, rơ ràng, và minh bạch. Bây giờ những điều ǵ ông muốn cho tôi biết, ông có thể bắt đầụ

 

-  Tôi sẽ nói những ǵ trong phạm vi của tôi và những ǵ ngoài phạm vi của tôi mà tôi biết được qua nhiều đối tượng khác nhau.

 

 

I- Đối Tượng Cảnh Sát Quốc Gia.

 

+ 1)- Thiếu Tá Quân lực VNCH Lê Cảnh Thâm, Trưởng ty CSQG tỉnh Quảng Trị.

 

Trưởng Ty Cảnh Sát Quốc Gia Tỉnh Quảng Trị 1966 đến sau Mậu thân 1968. Hiện tại là Chi Khu Phó chi khu Hương Trà. Trước khi tôi bị bắt, đương sự đă có lệnh thuyên chuyển BTL/Tiền Phương Quân Đoàn I, phục vụ tại Trung Tâm Hành Quân. Lê Cảnh Thâm có người anh ruột là Lê Cảnh Xuân tự là Nam Đen, Quân hàm Thiếu Tá Quân Báo. Tôi móc nối Thâm hoạt động từ khi hắn c̣n là Trung Sĩ phục vụ tại pḥng 2 Sư Đoàn. Sau đó hắn được chuyển qua cho cơ quan Quân Báo điều khiển. Qua tiền bạc của cơ quan Quân báo, hắn đút lót cho cấp chỉ huy, hắn được đề nghị gởi đi học khoá Sĩ Quan Đặc Biệt tại Nha Trang, ra trường mang cấp Chuẩn úy. Đến 1966, nhờ thế lực hắn được đề cử đi làm Trưởng ty CSQG tại tỉnh Quảng Trị. Trong suốt thời gian này cơ quan Quân Báo hầu như không giao cho hắn một công tác đặc biệt nào, để hắn lún sâu, nằm yên. Cho đến tháng 2/1972 cơ quan Quân báo cho người tiếp xúc với hắn và giao công tác, người tiếp xúc với hắn thời gian gần đây nhất, chính là Thiếu Tá Quân Báo Lê Cảnh Xuân tự Nam Đen, anh ruột hắn.

 

+ 2)- Nguyễn văn Cán, quận trưởng Cảnh Sát. (Commissioner).

 

Trưởng Ty CSQG Thị xă Huế, sau 1963 đến tháng 5-1966. Nguyễn văn Cán có người anh ruột quân hàm Đại Tá Quân Báo Cộng Sản, em ruột lại là Thiếu Tá Tế, thuộc đơn vị Truyền tin Quân Đoàn I/ QLVNCH. Nguyễn văn Cán được móc nối hoạt động qua quan hệ gia đ́nh, hoạt động sau 1963, trực thuộc Cụm T́nh báo Chiến Lược. Trước trận đánh Mậu Thân 1968, Tôi (HKLoan) đă trú ngụ tại nhà Quận Cán nhiều lần.

 

+  3)- Đoàn Công Lập. Trưởng Ty CSQG Thừa Thiên và Thị Xă Huế từ tháng 7/1966 đến 2/1968 sau Mậu Thân. Đoàn Công Lập nguyên cán binh Trung Đoàn 95 chính quy Việt Cộng, phục vụ tại đơn vị Quân Báo. Vào 1953 trong cuộc hành quân mang tên Camargue của quân đội Pháp khai diễn tại vùng Vân Tŕnh đến An Hội, từ sông Mỹ Chánh ra đến biển, vùng 'Dăy phố buồn hiu’ [tên này do lính Pháp đặt], kéo dài đến Thanh Hương, Đồng Xuyên, Mỹ Xá thuộc 2 quận Phong Điền và Quảng Điền nằm về phiá Bắc Tỉnh Thừa Thiên.

 

Hai Trung Đoàn 101, và 95 Chính quy Việt Cộng bị tổn thất nặng nề. Đoàn công Lập ra đầu hàng với quân đội Pháp trong trận này tại vùng Thanh Hương. Sau 1954 trở về Huế sinh sống b́nh thường, nghề cuối cùng trước khi làm Trưởng Ty Cảnh Sát là phóng viên thể thao, tường tŕnh các trận đấu banh tại Huế. Truớc 1963 theo chỉ thị của cơ quan, tôi (HKLoan) móc nối Đoàn Công Lập hoạt động trở lại. Đoàn công Lập khôn ngoan đă gia nhập một đảng chính trị nổi tiếng chống Cộng để làm b́nh phong. Đến tháng 7/1966 được tiến cử làm Trưởng Ty Cảnh Sát Quốc Gia Thừa Thiên-Huế.

 

Hoàng kim Loan nói tiếp:

 

-  Tôi là cán bộ điều khiển của Đoàn Công Lập. Chúng tôi thiết lập 2 trạm liên lạc, một ở nội thành và một ở ngoại thành.

 

Trạm liên lạc nội thành: Nhà và cũng là văn pḥng khám bệnh của Bác sĩ Hoàng Bá, nằm ngay đầu cầu Nam Giao, trên đường Phan Chu Trinh, quận 3 thành phố Huế. Bác sĩ Hoàng Bá là cơ sở đường dây nội thành. Trạm liên lạc ngoại thành: Đặt tại vùng Cầu Lim, là Chùa... Từ thành phố Huế đi lên qua khỏi Đàn Nam Giao, vừa qua khỏi Cầu Lim phía trái có con đường nhỏ, cuối đuờng này là ngôi chùa. Trụ tŕ chùa này là cơ sở đường dây ngoại thành. Trong suốt thời gian gần hai năm Đoàn Công Lập làm Trưởng Ty, chúng tôi hầu như làm chủ ty Cảnh Sát. Qua Đoàn Công Lập, mọi hoạt động ch́m, nổi của Cảnh Sát chúng tôi đều biết trước, rơ ràng và tường tận. Ngoài ra cơ quan chúng tôi đă có kế hoạch đẩy hắn xâm nhập vào cơ quan t́nh báo Hoa Kỳ và Toà Tổng Lănh Sự Hoa Kỳ tại Huế, qua ngơ Văn pḥng Cố Vấn CSĐB. Chúng tôi đă cung cấp cho Đoàn Công Lập một số tin tức có giá trị cao như Nghị Quyết mới nhất của Trung Ương Đảng, báo chí và nhất là một số tài liệu quan trọng có giá trị để hắn thường xuyên cung cấp cho Văn Pḥng Cố Vấn CSĐB.

 

Đối với Toà Tổng Lănh Sự Hoa Kỳ Tại Huế chúng tôi giao cho Đoàn Công Lập các tài liệu liên quan đến mọi hoạt động của Phật giáo Ấn Quang, Đảng phái Chính trị như: Việt Nam Quốc Dân Đảng, Đại Việt Cách Mạng, Cần Lao.v.v... Tóm lại là những tin tức t́nh báo và chính trị mà 2 cơ quan này cần, với mục đích để hắn mỗi ngày mỗi tiếp cận và tạo uy tín khả năng t́nh báo của hắn với 2 cơ quan trên. Hy vọng trong tương lai gần, T́nh báo dân sự Hoa Kỳ sẽ tuyển mộ hắn. Trong Mậu Thân 1968, nhiệm vụ chính của Đoàn Công Lập là chiếm giữ Đài phát thanh Huế hợp pháp, chờ đợi lực lượng Giải phóng kiểm soát toàn bộ thành phố Huế th́ đài phát thanh sẽ phát đi lời kêu gọi của chính quyền Cách Mạng Thành phố Huế và những thông tin cần thiết.

 

Với 3 cơ sở Hoàng Kim Loan vừa khai báo, tôi yêu cầu hắn dừng ngang đó, để hắn có th́ giờ viết lại. Trong 3 cơ sở, chuyện về Quận Cán đă quá thời gian tính, sau Mậu Thân chính Thiếu Tướng Nguyễn Ngọc Loan đă cho bắt quận Cán và giao cho Trung Tá Cường, Trưởng Ty An Ninh Quân Đội Đà Nẵng. Trung Tá Cường là 1 đại sư phụ trong ngành An Ninh Quân Đội. Ông hoạt động trong ngành t́nh báo, kể cả t́nh báo hải ngoại, từ lúc c̣n Trung Úy trong thời Đệ I Cộng Ḥa. Giữ chức vụ Trưởng Ty ANQĐ Đà Nẵng trong 11 năm, bản chất ngang tàng, không sợ trời mà cũng chẳng sợ đất, rất hợp với Thiếu Tướng Nguyễn Ngọc Loan. Thiếu Tướng Loan giao cho ông vụ Quận Cán là đúng người, đúng việc.

 

Trường hợp của Thiếu Tá Lê Cảnh Thâm và ông Đoàn Công Lập. Việc đầu tiên sau lời khai của Hoàng Kim Loan, tôi yêu cầu Văn Pḥng Cố Vấn CSĐB gởi 1 chuyên viên và máy đo sự thật ra Huế. Sau cuộc trắc nghiệm với máy đo sự thật xác nhận lời khai của HK Loan là đúng.

 

++[ Máy đo sự thật là một loại máy đo dựa trên căn bản hoạt động của nhịp đập tim và hoạt động thần kinh năo bộ của người bị đo, để ghi nhận sự biến đổi và phản ứng của hai bộ phận này. Người bị đo máy được hỏi những câu hỏi rất ngắn, gọn, một số là câu hỏi vu vơ, một số là những câu hỏi cần biết đương sự có nói dối hay không, và người bị hỏi chỉ trả lời: Có/Không, Yes/Nọ Ví dụ: Anh Tên là Loan phải không? Yes. - Anh có 2 con, 1 gái,1 trai phải không? Yes. - Anh đặt chuyện để vu khống cho Ông Thâm, Cán và Lập phải không? Nếu hắn nói láo th́ phản ứng tự nhiên để chống lại câu hỏi đó được phát hiện trên một biểu đồ h́nh Sin trong toán học, qua máy đo v́ sự biến đổi của nhịp tim mà máy có thể ghi lại trên biểu đồ trong khoảng 1/ bao nhiêu ngàn giây đồng hồ.

 

Mặc dầu cho đến ngày nay máy đo sự thật vẫn không đuợc chấp nhận có đủ tư cách pháp lư làm bằng chứng để buộc tội, nhưng các cơ quan T́nh báo họ tin máy này c̣n hơn tin Tổng Thống của họ. Bây giờ tôi đủ 3 dữ kiện để có thể hành động ngay mà không sợ lầm lẫn:

 

Lời khai của HK Loan đă được thâu băng.

 

Lời khai do chính hắn viết tay.

 

Kết quả máy đo sự thật.

 

Tôi kư giấy bắt giữ Thiếu Tá Lê Cảnh Thâm, thẩm vấn sơ khởi trong ṿng 24 giờ, sau đó giải giao đương sự cho Thiếu Tá Truật, Trưởng Ty ANQĐ Thừa Thiên-Huế, 'Tuỳ nghí. Tôi cho lệnh bắt giữ Bác Sĩ Hoàng Bá, và cơ sở trạm giao liên ở chùa gần Cầu Lim. Riêng Ông Đoàn Công Lập, đây là một trường hợp rất khó cho tôi, mặc dầu ông hoạt động cho địch, nhưng dù sao ông cũng là ông Chief cũ của tôi trong 2 năm. Khi ông thay Thiếu Tá Phạm Khắc Đạt làm Trưởng ty, tôi vẫn là Phó Trưởng ty CSĐB làm duới quyền ông Lập. Bây giờ nếu tôi kư lệnh bắt ông ta, tôi chẳng biết tôi là loại người ǵ? Lương tâm, t́nh cảm và nhiệm vụ, tôi phải chọn đường nào?

 

Tôi hỏi ư kiến phụ Tá của tôi Đại Úy Trương Công Ân Trưởng Pḥng CSĐB. Có thể nói trong BCH/CSQG Thừa Thiên-Huế, ngoài tôi ra, Ân là người xếp hàng thứ hai khi trực diện đối đầu với đám giặc cỏ Việt Cộng, chúng tôi chẳng bao giờ tương nhượng và lùi bước một ly tấc nào. Hắn đúng là Sĩ Cảnh Sát Đặc Biệt thứ thiệt, loại sĩ quan ṇng cốt của Lực lượng CSQG.

 

Trả lời câu hỏi của tôi, hắn nói:

 

-  Thường ngày đụng việc, nhất là đối với đám Việt Cộng, anh cứng ngắc. Sao đối với chuyện này anh yếu x́u? Có ǵ đâu, tội hắn c̣n nặng hơn Việt Cộng, Trưởng ty CSQG mà làm nội tuyến. Nếu tôi là anh, tôi kư giấy bắt ngay.

 

Hắn dứt câu, tôi thấy có tí hổ thẹn trong ḷng, tôi nói để chống đỡ:

 

-  Th́ đó, v́ ḿnh là người quốc gia, nhiều khi t́nh cảm yếu đuối thật.

 

Cuối cùng tôi chọn giải pháp tŕnh Bộ Tư Lệnh CSQG tại Sàig̣n xin BTL thụ lư vụ ông Đoàn công Lập. Tôi nhẹ người, trút được gánh nặng ngàn cân.

 

Ngày hôm sau, 21-5-72, tôi tiếp tục nói chuyện với HK Loan. Hắn khai tiếp những cơ sở nội tuyến của Tổng Cục 2 Quân Báo và Cụm TBCL trong các đơn vị quân lực VNCH. Tôi chỉ nêu một hai nhân vật điển h́nh như sau:

 

II- Đối tượng QLVNCH

 

+  1)- Thiếu Tá Phan Huê. Thiếu Tá Phan Huê là Chỉ huy trưởng Quân bưu cục (KBC) tại Huế. Cán bộ t́nh báo Việt Cộng điều khiển Thiếu Tá Huê chính là Hoàng Kim Loan. Công tác chính của Thiếu Tá Huê là sao chép, chụp h́nh những thư từ và các tài liệu quan trọng được chuyển qua hệ thống KBC, và chuyển lại cho Hoàng Kim Loan.

 

+  2)- Một Cựu Thiếu Tuớng QLVNCH (xin được miễn đề cập danh tánh và chi tiết nội vụ) Ông này bị cơ quan Quân Báo Việt Cộng móc nối hoạt động từ khi c̣n mang cấp Tá. Cán bộ t́nh báo Việt Cộng điều khiển là Đại Tá quân Báo Việt Cộng Hà Văn Lâu.

 

+  3)- Một Trung Tướng Quân Lực VNCH c̣n tại chức vào năm 1972 (Xin được miễn nêu danh tánh và chi tiết nội vụ). Cán bộ T́nh Báo Việt Cộng đầu tiên được lệnh của cơ quan Cục TBCL /VC điều tra sưu tập toàn bộ lư lịch để mở đầu mối xâm nhập, tổ chức ông Trung Tướng này, chính là hắn, HK Loan. Sau đó Hoàng Kim Loan được lệnh chuyển giao toàn bộ đầu mối xâm nhập này lại cho Cục TBCL tại Hà Nội điều khiển, hắn không c̣n biết thêm ǵ nữa. Hắn vừa dứt lời khai, toàn thân tôi như có một luồng hơi lạnh chạy suốt từ chân đến đầu. Tôi ngồi yên bất động. nếu quả đúng, thật là một đại họa, một tai ương, bất hạnh quá lớn cho quốc gia, và cho tập thể Quân Lực VNCH. Tôi dừng cuộc thẩm vấn, để HK Loan viết lời khai. Tôi trở về BCH gọi Ân, hai anh em cùng bàn soạn với nhau:

 

-  Ân, ḿnh phải cẩn thận hết sức. Có thể hắn khai thật, nhưng cũng phải đề pḥng. Hắn là một con cáo già đă thành tinh đội lốt người trong giới T́nh báo. Hắn dùng ḿnh để gây xáo trộn, lũng đoạn, nghi ngờ trong nội t́nh Chính phủ, và cũng để hủy diệt ḿnh. Bây giờ ḿnh đi gặp chuyên viên đo máy sự thật yêu cầu họ soạn thảo thật nhiều và chi tiết các câu hỏi liên quan đến vụ này, yêu cầu đo máy chiều nay. Nếu mọi lời khai của hắn đúng, làm phiếu tŕnh Thiếu Tướng Tư Lệnh. Tôi không thể rời nhiệm sở lúc này. Anh thay tôi, sáng mai lấy chuyến bay sớm nhất vào gặp Đại Tá trưởng khối CSĐB của anh, tŕnh bày rơ ràng, để ông tŕnh Thiếu Tướng Tư Lệnh, chuyện này ngoài tầm tay của ḿnh.

 

Cuộc đo máy sự thật được thực hiện ngay chiều hôm đó và kéo dài khoảng gần 2 giờ. Kết quả chuyên viên cho biết lời khai của Hoàng Kim Loan thành thật.

 

+  4)- Một Nhân viên ngườ́ Việt Nam (Xin được miễn nêu danh tánh) làm tại pḥng Thông Tin Văn Hóa Hoa Kỳ tại Huế là t́nh báo viên của Cục T́nh Báo Chiến Lược Việt Cộng. Khi HK Loan khai báo về người này, tôi được Văn Pḥng Cố Vấn CSĐB yêu cầu giữ kín nội vụ.

 

 

III- Đối tượng Chính quyền.

 

+  1)- Cựu Trưởng Ty Nội An Tỉnh Thừa Thiên và Thị Xă Huế. (Đương sự hiện đang cư ngụ tại Hoa Kỳ, xin được miễn nêu danh tánh) Tham gia kháng chiến, 1953 được bố trí ra đầu thú để hoạt động nằm vùng. Cán bộ điều khiển người này là Hoàng Kim Loan. Trước ngày ra đầu thú chính Hoàng Kim Loan đă tặng người này chiếc áo lạnh màu lục v́ khi đó thời tiết quá lạnh vào tháng 2/1953. Trong hệ thống chính quyền Tỉnh, về phương diện an ninh, Trưởng Ty Nội an Tỉnh được xếp vào hàng thứ 2, giữ nhiệm vụ quan trọng sau Trưởng ty Cảnh Sát.

 

Ngoài việc tiếp nhận tin tức về vấn đề an ninh do Cơ quan Cảnh sát, pḥng 2 Tiểu khu, Ty An Ninh Quân đội, Ty Chiêu Hồi gởi đến tŕnh vị Tỉnh Trưởng sở tạị Trưởng ty Nội An là tổng thư kư Hội đồng An ninh tỉnh, có nhiệm vụ nghiên cứu và đề nghị biện pháp trừng phạt, chế tài những tù nhân Cộng Sản được ty Cảnh Sát đệ nạp đưa ra Hội đồng An ninh tỉnh xét xử. Thường th́ đề nghị 6 tháng, 1 năm giam giữ, hoặc v́ t́nh h́nh an ninh có thể giữ đến 2 năm và tái xét. Trong Hội đồng An ninh tỉnh, Trưởng ty Nội an có thể dùng quyền hạn giảm án tối đa cho những thành phần đó. Hoàng Kim Loan dùng y trong nhiệm vụ này, và ngoài ra chuyển những tin tức quan trọng mà các cơ quan an ninh, t́nh báo gởi tŕnh vị Tỉnh trưởng.

 

++[Hội đồng An Ninh Tỉnh gồm có: Chủ Tịch: Tỉnh Trưởng, Trưởng ty Cảnh Sát: phó chủ tịch, Trưởng ty nội an: Tổng Thư kư. Hội viên: Trưởng ty An Ninh Quân Đội, Trưởng Pḥng 2 Tiểu Khu, Trưởng Ty Chiêu Hồi] Tôi kư lệnh bắt y. Khi thẩm vấn, y chối quanh không nhận, nhưng khi nhắc lại chiếc áo lạnh màu lục của nguời bạn tặng trong tháng 2-1953, khi hắn ra đầu thú, và sau đó tôi c̣n cho hắn nh́n thấy Hoàng Kin Loan bằng xương bằng thịt, người bạn năm xưa, và hiện tại là cán bộ điều khiển hắn. Hắn hết chối căi.

 

+  2)- Viên tùy phái của Đại Tá Tỉnh Trưởng. Công việc thường nhật của y là đi sớm về muộn, đóng mở cửa văn pḥng Tỉnh trưởng, lau bàn quét bụi, trà nuớc cho khách, sắp xếp hồ sơ tại văn pḥng Tỉnh trưởng. Y phục vụ đến 3 đời Tỉnh trưởng: Đại Tá Phan Văn Khoa, Đại Tá Lê văn Thân, Đại Tá Tôn Thất Khiên. Đến đời Đại Tá Tôn Thất Khiên th́ hắn mới bị phát giác và bị bắt. Nhiệm vụ mà Hoàng kim Loan giao cho y là nghe lén tin tức và đánh cắp một số tài liệu quan trọng trong văn pḥng Tỉnh truởng.

 

+  3)- Lê Quang Nguyện. Nghị viên Hội Đồng Tỉnh Thừa Thiên. Lê quang Nguyện là cơ sở lâu đời mà Hoàng Kim Loan gài nằm vùng trong Phật Giáo. Bị bắt cùng một lần với HK Loan.

 

+  4)- Nguyễn khoa Phẩm, Chủ Tịch Hội Đồng Tỉnh Thừa Thiên. Nguyễn Khoa Phẩm có người chị ruột là Nguyễn Khoa Diệu Hồng, Chủ Tịch Hội Phụ Nữ Việt Nam tại Hà Nội. Nguyễn khoa Diệu Hồng là thành phần tín cẩn của Hồ chí Minh, được Hồ Chí Minh nhận làm... em nuôi...(...!!!). Nguyễn khoa Phẩm là cơ sở nội thành của Hoàng Kim Loan, nằm trong tổ trí thức vận

 

 

IV- Cơ sở Trí Thức Vận và Lực Luợng “Học Sinh Sinh Viên Giải Phóng”.

 

Cơ sở Trí vận và lực lượng “Học sinh, Sinh viên Giải Phóng” của HK Loan mà hắn kê khai tôi có thể viết đến cả trăm trang giấy cũng không hết. Hầu hết những thành phần giáo sư, học sinh, sinh viên chủ chốt trong trong vụ Phật Giáo tranh đấu Miền Trung vào năm 1966 đều là cơ sở trí vận và lực lượng học sinh sinh viên Giảỉ Phóng của Hoàng Kim Loan. Những người này tôi đă đề cập đến trong bài Biến Động Miền Trung đăng trong các số báo trước, tưởng không cần nhắc lại. Ngoài số cơ sở cũ đó.

 

Hoàng Kim Loan bổ túc thêm những nhân vật sau đây:

 

+  1)- Giáo Sư Châu Trọng Ngô. Ông là giáo sư toán lâu đời tại trường Quốc Học. Những thế hệ học tṛ Đệ nhất B (ban toán), từ những năm 57- 61, hầu như tất cả đều là học tṛ của thầy Châu Trọng Ngô. Tôi cũng nằm trong số đó. Ông là giáo sư toán lâu đời tại trường Quốc Học mà cũng là cơ sở trí vận nằm vùng lâu đời của Hoàng Kim Loan. Ông có người em ruột bạn cùng lớp với tôi tại trường Quốc Học. Tôi nhớ không lầm th́ vào năm đệ nhị hay đệ nhất, tôi không c̣n gặp người bạn đó trong lớp nữa. Năm 1997 Đại sứ nuớc Cộng Ḥa Xă hôi chủ Nghiă Việt Nam tại Thái Lan là đại Sứ Lê Mai. Đại Sứ Lê Mai chính là người bạn học đă vắng bóng mà tôi vừa đề cập, chính là em ruột của Giáo Sư Châu Trọng Ngô. Có lẽ khi vào bưng anh ta đă thay tên đổi họ để khỏi liên lụy đến gia đ́nh. Tôi và Đại Úy Ân đều tránh không gặp ông tại Trung tâm Thẩm vấn, v́ cả hai chúng tôi đều là học tṛ ông. Trung Úy Nguyễn thế Thông, Trung tâm trưởng trung tâm thẩm vấn đảm trách chuyện đó. Chỉ 2 tuần sau kể từ ngày bị bắt, tôi kư giấy trả tự do cho ông theo lệnh BTL/ CSQG tại Ság̣n v́ Bộ Quốc gia Giáo Dục can thiệp với BTL Cảnh Sát. Tôi có thể viện nhiều lư do để không thả ông trong lúc đó, nhưng thôi, t́nh nghĩa thầy tṛ.

 

+  2)- Giáo Sư Lư Kiều. Ông ta là cơ sở trí vận của Hoàng Kim Loan, nằm vùng lâu đời nhất từ năm 1954, măi đến tháng 5-1972 mới bị bắt. Ông ta là bạn thân nhóm trí vận Tôn thất Dương Tiềm, Tôn Thất Dương Kỵ, cùng ở chung và sinh hoạt với nhau tại Liên Khu IV, tức vùng Nghệ An, Thanh Hóa, trước hiệp định Geneva. Sau năm 1954 vào Huế, sống nghề dạy học. Truớc ngày bị bắt ông là giáo sư tại trường Trung học Nguyễn Du, Huế.

 

Sau 1975, ông ra tranh cử chủ tịch Phường Thành Nội, nhưng thua phiếu một phu đạp xích lô. Đây là nỗi đau của người trí thức đi lầm đường. Có lẽ ông quên câu nói của Mao Trạch Đông: 'Giá trị của đám trí thức c̣n thua giá trị một băi phân?.

 

+  3)- Lư Văn Bút. Con trai Lư Kiều, cơ sở t́nh báo của cơ quan an ninh Tỉnh, Thị ủy Thừa Thiên-Huế. Cán bộ điều khiển là Nguyễn Mậu Huyên, tức Bảy Lanh thường được gọi là anh Bảy. Bảy Lanh là con nuôi chủ tiệm thuốc Bắc Thiên Tường ở đường Duy Tân cạnh chợ An Cựu. Bảy Lanh là Trưởng ban An Ninh Tỉnh Thị ủy Thừa Thiên Huế. Bảy Lanh và cha nuôi hắn Thiên Tường là hung thủ bắn, giết và chôn sống hàng trăm đồng bào vô tội trong Quận 3 (Hữu Ngạn) vào Mậu thân 1968.

 

Lư văn Bút nguyên giáo sư bị gọi động viên, cấp bậc cuối cùng Trung Úy QLVNCH, được biệt phái trở lại đi dạy tại trường Trung học Hàm Nghi- Huế. Một câu chuyện liên quan đến hoạt động của Lư Văn Bút đă trải qua gần 37 năm, quá đủ thời gian tính để giải mật và cũng để giải tỏa nghi vấn cho đám giặc cỏ Việt Cộng, bọn chúng t́m ṭi mà vẫn không có đáp số đúng. Vào đầu tháng 4-1970 cơ quan Tỉnh ủy Thừa Thiên phái một nữ cán bộ từ cơ quan ở vùng gần Tà Bạt, A Lưới thuộc quận miền núi Nam Ḥa về Huế công tác và mua một ít vật dụng cho cơ quan, trong đó cần mua một máy đánh chữ. Người nữ Cán bộ nầy tên là Nguyễn Thị Gái. Sau nhiều ngày Nguyễn thị Gái đến được làng Đ́nh Môn, mặt tiền lăng Vua Gia Long, vượt nguồn tả sông Hương, qua làng Vỹ Dạ thuộc Nam Ḥa, điểm hẹn là làng Gia Lê Thượng, thuộc quận Huơng Thủy, sẽ có giao liên nội thành đón vào thành phố.

 

Giao liên nội thành đến điểm hẹn đúng giờ và chở Nguyễn thị Gái bằng xe Honda vào thành phố. Người giao liên nội thành đó chính là Lư văn Bút, giáo sư trường Trung Học Hàm Nghi và cũng là Trung Úy QLVNCH biệt phái. Từ Dạ Lê Thượng vào thành phố Huế chỉ là một đoạn đường ngắn, nhưng trước khi vào thành phố lại có một trạm kiểm soát rất chặt chẽ của lực lượng CSQG/Thừa Thiên Huế, được tăng cường và phối hợp một số Quân Cảnh để kiểm soát cả dân sự và quân nhân, đó là trở ngại và là mối lo lớn của Lư văn Bút. Nhưng Lư văn Bút không biết rằng có hai người c̣n lo hơn hắn, đó là tôi, và Đại Úy Trương Công Ân, Trưởng pḥng CSĐB, mặc thường phục, cũng chở nhau bằng xe Honda chạy sau Lư Văn Bút để hộ tống cho Nguyễn Thị Gái, v́ Nguyễn Thị Gái là cơ sở nằm vùng của chúng tôi. Cũng may, Lư văn Bút và Nguyễn thị Gái qua lọt trạm kiểm soát, nếu bị chận hỏi lôi thôi, th́ một trong hai chúng tôi phải can thiệp ngầm để Nguyễn thị Gái khỏi bị bắt, như vậy có thể bại lộ công tác. Sau mười ngày, Nguyễn thị Gái trở lên cơ quan với nhiều vật dụng trong đó có chiếc máy đánh chữ. Khoảng 2 tuần sau đó, những trận mưa bom liên tục trút xuống khu vực cơ quan Tỉnh ủy Thừa Thiên. Những đợt oanh tạc này đă gây thiệt hại nặng nề về nhân mạng, và cơ sở cho Tỉnh ủy Thừa Thiên, nhưng ngược lại chúng tôi cũng bị thiệt hại: Nguyễn thị Gái cơ sở nằm vùng của chúng tôi đă hy sinh.

 

Địa điểm trú đóng của Tinh Ủy Thừa Thiên bị phát giác và các phi cơ không lực HK oanh tạc rất chính xác, tại sao? Câu hỏi bao nhiêu năm mà bọn giặc cỏ Việt Cộng vẫn thắc mắc, t́m hiểu, mà không bao giờ có giải đáp đúng, th́ giờ đây là câu trả lời: - Chiếc máy đánh chữ do chúng tôi cung cấp hiệu Oliver, một máy phát làn sóng lên thẳng được chuyên viên kỹ thuật ngoại quốc khéo léo đặt trong máy đánh chữ. Máy phát làn sóng lên thẳng này vận hành trên căn bản cũng giống như máy của các đơn vị biệt kích nhảy toán, hoặc các phi công thường dùng để định vị trí khi cấp cứu, chi tiết hơn th́ tôi không rơ. Khi tôi giao máy đánh chữ cho Nguyễn thị Gái và bí mật hộ tống Nguyễn thị Gái vào vùng Dạ Lê để trở lại mật khu, là lúc máy bay không thám của HK bắt đầu bao vùng theo dơi và ghi nhận làn sóng, sau đó là cuộc oanh kích dữ đội của không lực HK vào cơ quan Tỉnh Ủy Việt Cộng.

 

 

 

Liên Thành

(Cựu Ty Trưởng Cảnh Sát Quốc Gia tỉnh Thừa Thiên-Huế)

 

 

 

Tin Tức - B́nh Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính