CHO NHỮNG NGƯỜI NẰM XUỐNG
Thương
tưởng: Vơ Quang Trung, Nguyễn Văn Cư, Hoàng Văn Nho thuộc Liên
Đoàn 81 Biệt Cách Nhảy Dù.
Anh đứng
dậy,
Nghe tiếng chuông từ thánh đường âm vọng,
Hai cánh tay dài buông thơng,
Nước mắt buồn rưng rưng,
Chiều
Saigon,
Nắng nḥa muôn khắp lối
Bụi cát mù theo gió cuốn tung bay,
Và từ xa đường phố nhỏ chạy dài,
Không
buốt gió mà tim sầu nức nở,
Mới ngày đó,
Anh c̣n trông đủ mặt,
Nét môi cười rạng rỡ tối liên hoan,
Các em
ra đi anh tiếc nuối vô vàn,
Trong hoang vắng anh thấy ḿnh đơn độc.
Anh đă khóc,
Hỡi những người em bé nhỏ,
Ra đi
rồi không trở lại cùng anh,
C̣n ǵ đâu tuổi trẻ với ngày xanh,
Thôi tất cả đă đi vào bất diệt,
Bom đạn đó nghe không niềm thương tiếc,
Chiến chinh
này cướp hết các em tôi,
Thương các em sao sớm vội ĺa đời,
Khi đất nước quân thù chưa tận diệt.
Anh cũng biết,
Dù các
em đă chết,
Nhưng nỗi căm hờn c̣n măi ở tâm linh.
Xin một mai cho đất Mẹ thanh b́nh,
Anh lấy
máu quân thù tô vào nơi bia mộ !
Lê Đắc
Lực