Quốc hận tháng Tư
Tháng Tư đến mây trời xanh xao quá Những giọt buồn hiu hắt chảy vào tim Nhớ cố hương ruột đau thắt từng cơn Bao năm tháng vẫn mù sương thiên lư
Ba mươi bảy năm dài như thế kỷ Nỗi ưu tư trĩu nặng bước lưu vong Thời gian phai bao mơ ước bên ḷng Vết thương cũ vẫn c̣n hoen rỉ máu.
Tháng Tư xưa triệu người trong giông băo Vành khăn tang liệm chết tuổi hoa niên Tháng Tư nay đất nước vẫn đảo điên Dân vẫn sống trong gông cùm cộng đỏ.
Ta thề sẽ một mai về đất Tổ Cùng toàn dân mở hội rước cờ Vàng Hồn núi sông sáng rực ánh đăng quang Như réo gọi tâm linh người ly xứ.
Chứng nhân lịch sử
Ta đang đi trên con thuyền tỵ nạn Để làm người được nói tiếng Tự Do Mỗi chúng ta là chứng nhân lịch sử Dân tộc Việt Nam trong ngục đỏ khổng lồ.
Ta đang trôi trên ḍng đời ly xứ Thật lạc loài nơi đất khách tạm dung Những tủi nhục hằn in trong cuộc sống Theo tháng năm hờn vong quốc chất chồng
Ta nhớ ngày xưa vượt biên vượt sóng Lênh đênh đi t́m thiên đường Tự Do Chiếc tầu t́nh thương từ đâu hiện đến Đă đưa ta về quê người b́nh an.
Ta không quên bao người c̣n đau khổ Ở quê hương rên siết bởi lũ xâm lăng Đam chủ thuyết ngoại lai phi nhân bản Đầy dân lành thành nô lệ lầm than.
Ta noi gương đấng tiền nhân anh dũng Chí kiêu hùng truyền thống giống Tiên Long Rồi sẽ có một mùa Xuân Nguyễn huệ Phất Cờ Vàng rực rỡ khắp non sông.
Lâm Hoài Vũ (trích Lưu Vong Trường Khúc)
|