Lịch sử không thể bị chà đạp, thưa ngài giáo sư

 

Kim Ngữ

 

 

 Viet Thanh Nguyen (ảnh: Hans Gutknecht/MediaNews Group/Los Angeles Daily News via Getty Images)

 

Nguyễn Thanh Việt, người từng đoạt giải Pulitzer vừa cho VOA biết tổ chức Do Thái 92NY ở thành phố New York đă hủy buổi đọc sách mà ông dự kiến tham dự tại sự kiện Christopher Lightfoot Walker Reading Series của trung tâm văn học 92nd Street Y ở Manhattan sau khi ông kư bức thư ngỏ lên án “bạo lực bừa băi” của Israel nhắm vào người Palestine ở Gaza.

 

Lần vào trang nhà của VOA th́ bài viết vẫn c̣n đấy và hơn thế, mở ra cho người quan tâm về vấn đề này nhiều chuyện thú vị lẫn phiền ḷng khác khi t́m hiểu thêm về một người Việt Nam thành đạt trong lĩnh vực văn chương sách vở.

 

“Trong một phát biểu với Reuters, người phát ngôn của 92NY xác nhận họ đă hoăn sự kiện này, dẫn ra lập trường của ông Việt đối với Israel cũng như vụ tấn công ngày 7 tháng 10 của các chiến binh thuộc nhóm chủ chiến Hồi giáo người Palestine Hamas và việc tiếp tục cầm giữ các con tin, điều mà họ nói “đă khiến cộng đồng vô cùng đau đớn.”

 

Trong một bài đăng trên Instagram trước đó, ông Việt cho biết ông đă kư bức thư ngỏ cùng với các tác giả khác để phản đối chính sách của Israel mà ông nói đưa tới hệ quả là cái chết không tránh khỏi của thường dân: “Điều đó sai trái và phải dừng lại,” đồng thời nói ông vẫn là người ủng hộ mạnh mẽ phong trào Tẩy chay, Thoái vốn, Chế tài (BDS) nhằm kêu gọi gây áp lực kinh tế lên Israel để chấm dứt việc chiếm đóng đất của người Palestine.”

 

Thật ra ông Nguyễn Thanh Việt hay bất cứ ai đều có quyền biểu đạt ư kiến cá nhân bất kể ông Việt có là người nhận giải Pulitzer hay không, ngay cả quyền biểu đạt ấy có thể gây hại hay tổn thương tâm lư cho cái bên mà ông ấy phản đối. Mặc dù vấn đề Israel và Palestine không phải là mới v́ ít nhất ba phần tư thế giới phân cực về vấn đề này rồi th́ một ư kiến nữa của ông Việt sẽ không làm cho Dải Gaza ḥa b́nh hơn hay chiến tranh hơn.

 

Tuy nhiên cái mà ông Việt cũng từng biểu đạt khác là nhận định về “Tháng Tư đen” qua cuộc phỏng vấn video mà VOA thực hiện kèm bên dưới bài báo của VOA mới thành vấn đề, vấn đề lệch lạc nhận thức và thiếu khách quan của một người nổi tiếng, với việc áp đặt, bôi xóa lịch sử, và tỏ ra kẻ cả nhằm góp phần xoa dịu vết thương của hàng triệu người bỏ nước ra đi v́ Tháng Tư đen. Ông Nguyễn Thanh Việt cho rằng những người này phải chịu trách nhiệm cho những hành động của ḿnh tại Việt Nam cũng như tại Hoa Kỳ.

 

Video này không thể làm giả hay “biên tập” v́ VOA là một cơ quan truyền thông lớn, mặc dù ông Việt trả lời bằng tiếng Anh nhưng VOA đă dịch sang tiếng Việt bên dưới lời phát biểu của ông nên người xem hoàn toàn yên tâm v́ tính trung thực của nó. Ông Việt nói:

 

“Những người Mỹ gốc Việt đang tưởng nhớ về những mất mát, những sự ngược đăi mà họ phải gánh chịu nhưng chính bản thân họ cũng ‘quên mất’ những điều mà họ đă gây ra cho người khác và tôi nghĩ rằng chính những người Mỹ gốc Việt đó, những người sống trong tại miền Nam Việt Nam phải chịu trách nhiệm cho những vấn đề và những hành động của ḿnh tại Việt Nam cũng như tại Hoa Kỳ. Vậy nên, điều quan trọng ở đây là khi chúng ta ghi nhớ những điều mà ‘phía bên kia’ gây cho ḿnh th́ cũng đừng quên những thứ ḿnh gây ra cho với họ.”

 

Mới nghe, giới trẻ thuộc thế hệ thứ hai thứ ba trên đất Mỹ có thể sẽ không chú ư v́ việc này là trách nhiệm của cha ông họ, nhưng chúng tôi, những người thuộc thế hệ có thể là cha chú của ông Việt thực sự thảng thốt và nỗi tức giận càng lúc càng lớn hơn khi suy nghĩ từng lời ăn tiếng nói của một thế hệ thành tựu vượt bậc trong ḍng chính điển h́nh là giải thưởng danh giá Pulitzer qua tác phẩm mà ông ấy viết về Việt Nam – The Sympathizer. Chúng tôi không thể tin một người như ông Việt lại có một quan điểm đi ngược lại với lương tâm hàng triệu người trong đó có thể bao gồm gia đ́nh ông.

 

Trong phát biểu về Tháng Tư Đen, ông Việt đă sai lầm nghiêm trọng khi nh́n người Việt hải ngoại qua lăng kính của một kẻ bẻ cong lịch sử để áp đặt cách hành xử mà ông nghĩ là “ḥa giải” theo cung cách của các sử gia khuynh tả đầy dẫy trên kệ sách của nhiều viện đại học Mỹ: Phía VNCH và Mỹ là nguyên nhân gây ra tang thương cho đất nước Việt Nam trong khi đó miền Bắc Việt Nam chỉ chiến đấu giành độc lập.

 

Ông sang Mỹ vào năm 1975 khi mới bốn tuổi. Đó cũng là năm mà người Việt hải ngoại gọi là Tháng Tư Đen. Gọi như thế để ghi nhớ những ǵ mà chế độ Hà Nội đă làm cho họ phải bỏ nước ra đi. Bây giờ từng phần một, xin gỡ cái bùi nhùi mà ông cố t́nh nhét vào đầu của những đứa trẻ tại hải ngoại. Ông nói: Những người Mỹ gốc Việt đang tưởng nhớ về những mất mát, những sự ngược đăi mà họ phải gánh chịu nhưng chính bản thân họ cũng “quên mất” những điều mà họ đă gây ra cho người khác.

 

Chúng tôi hiểu ông đang cố chứng minh rằng những người hiện sống ở Mỹ ngày hôm nay đều xuất thân từ chế độ cũ, tức VNCH, những người này cũng từng tra tấn, ngược đăi, bỏ tù và thậm chí giết chóc người miền Bắc. Những người này tổ chức Tháng Tư Đen và quên mất những ǵ họ từng làm.

 

Xin giải thích cho ông cái sai mà ông cố t́nh bước lên khi chính ông là một giảng sư cho sinh viên tại một đại học của Mỹ trong ngành văn học. Ông kiến giải vấn đề một cách sai trái v́ câu chuyện “Tháng Tư Đen” xảy ra không ai trong những người trực tiếp cầm súng chiến đấu chống Bắc Việt có mặt tại Mỹ, lúc đó họ đang nằm trong trại cải tạo suốt cả dải đất Việt Nam từ Nam chí Bắc.

 

Tháng Tư Đen mô tả lại một cuộc tị nạn có một không hai trong lịch sử nhân loại khi mà hàng triệu người ồ ạt trốn chạy cộng sản v́ nhiều nguyên do. Tốp đầu tiên là gia đ́nh các sĩ quan quân đội cũ, kéo theo dân chúng lên những chuyến tàu ra khơi v́ sợ trả thù, nhưng con số đó không nhiều cho tới khi quân đội Bắc Việt tiến vào Sài G̣n, lúc ấy mới bắt đầu những trang giấy đẫm máu và nước mắt được mang tên Tháng Tư Đen.

 

Bắt đầu là đánh tư sản mại bản. Hàng trăm ngàn người có chút ít tài sản bị đuổi ra khỏi nhà sống đời lang bạt. Họ bị đẩy lên vùng đất được gọi là “kinh tế mới”, nơi có thể so sánh với rừng thiêng nước độc để sống đời tù ải. Tiếp theo đó là “nạn kiều” tức là những người Hoa sống tại Việt Nam hàng trăm năm, họ bị nh́n như những tên gián điệp và cái giá họ phải trả là bị đuổi ra khỏi đất nước bằng tám cây vàng một người.

 

Tiếp theo sau là hàng triệu người Việt, trong đó có gia đ́nh của tù nhân cải tạo, không sống nổi dưới chế độ hà khắc qua cách đối xử bất công với dân chúng, những người ra đi t́m tự do cho bản thân và gia đ́nh họ bất kể họ có chính kiến hay không nhưng trong tư tưởng của họ chắc chắn là có: Họ chọn lựa tự do thay v́ bị áp bức.

 

Hàng triệu người này có ǵ phải “quên mất”? Thay vào đó, họ không thể “quên” mới đúng! Họ là dân chúng, là những người không một tấc sắt trong tay, họ chỉ có đôi chân và ư chí vậy th́ họ đă từng làm ǵ sai trái với đồng bào họ khiến ông phải chỉ tay vào họ mà lên giọng đạo đức?

 

Ông c̣n quá nhỏ khi Tháng Tư Đen xảy ra nên không chia sẻ được nỗi đau của người ở lại. Nhưng thay v́ nh́n vấn đề tỉnh táo và tích cực hơn ông chuyển hành vi mà ông tưởng tượng về phía nạn nhân, những người bỏ nước ra đi v́ cái Tháng Tư đen tối. Chính cái Tháng Tư này là nguồn hứng khởi cho ông viết tác phẩm The Sympathizer dựa trên một chút lịch sử về ngày hàng triệu người bỏ nước ra đi.

 

Là một trí thức khi nói về một vấn đề lịch sử, ông phải nghiên cứu mọi ngóc ngách của nó trước khi quyết định lập ngôn. Ông đă để thiên kiến của ḿnh đi quá xa trong nhận thức và hành xử. Việc ông đề nghị người Việt hải ngoại đừng quên những ǵ họ chưa hề làm không khác nào ông đặt bút kư chống lại cộng đồng Do Thái sau khi họ bị tàn sát bởi những thành phần Hamas cực đoan hiếu sát. Người Do Thái bị giết dă man th́ họ có quyền làm bất cứ thứ ǵ để trả thù. Họ chịu mọi trách nhiệm qua hành vi trả thù của họ, chưa tới lượt ông hô hào hăy quên đi sự đổ máu mới hôm qua mà thiết lập nền ḥa b́nh cho Palestine ngày mai.

 

Loại ngôn ngữ này – chúng tôi, những nạn nhân Tháng Tư Đen – đă gặp quá nhiều qua các tài liệu lịch sử bị bôi xóa sự thật. Chúng tôi từng sung sướng khi nghe tin ông đoạt Pulitzer bao nhiêu th́ giờ đây cũng đau đớn bấy nhiêu khi nghe ông bảo chúng tôi đừng “quên mất” những ǵ chúng tôi chưa từng làm.

 

 

Kim Ngữ

26 tháng 10, 2023

--------------------------------------

 

Kính chào Bà Lê Dương

Phu Nhân của Gs Nguyễn Thanh Việt

 

Chúng tôi được biết đến 2 Vị đều là nhà văn hóa và là Giáo sư dạy văn chương Anh và phim ảnh nghệ thuật tại USC. Nhất là Gs Nguyễn Thanh Việt tác giả quyển “The Sympathizer” được giải thưởng Pullitzer. Chúng tôi Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia tỵ nạn [CĐ/NVQG tỵ nạn] tại Little Saigon rất hănh diện có 1 người tỵ nạn thuộc thế hệ thứ 2 làm rạng danh CĐ/NVQG tỵ nạn tại hải ngoại. Con gái út của chúng tôi bảo Nguyễn Thanh Việt, tác giả “The Sympathizer” là bạn học tại UCLA cùng lứa tuổi với Ls Nguyễn Quốc Lân, Lê Đ́nh Y-Sa .v.v.

 

Chúng tôi nghĩ khi viết quyển “The Sympathizer” chắc tác giả phải đọc và tham khảo nhiều sách sử về Vietnam War [do tác giả nước ngoài hoặc người Việt viết] và nắm bắt được, hiểu được nguyên nhân gần và nguyên nhân xa của cuộc chiến.

 

Đầu tiên hết, tác giả phải tự hỏi “Tại sao tôi có mặt tại nước Cờ Hoa này?”

 

- Tỵ nạn v́ lư do nào? - Tỵ nạn v́ gia đ́nh tác giả không thể sống dưới chế độ Việt cộng, đó là tỵ nạn chính trị chứ không phải tỵ nạn kinh tế! - Việt cộng làm ǵ với 17 triệu dân Việt ở Miền Nam VN sau ngày 30/4/1975? - Việt cộng bắt hơn 1 triệu Quân Dân Cán Chính, các nhà văn, nghệ sĩ, nhà tu, các đảng viên các Đảng Việt Nam Quốc Dân Đảng - Đại Việt - Cần Lao v.v.. của VNCH đi tù mà Việt cộng gọi bằng mỹ danh “Đi cải tạo tư tưởng!” - Việt cộng ra lệnh đổi tiền nhiều lần: $1 tiền VC = $500 tiền VNCH [cướp tiền] - Việt cộng đánh đổ “Tư sản mại bản” bằng cách tịch thu cửa hàng, nhà máy, hăng xưởng [cướp của] - Việt cộng đánh đuổi toàn dân ra khỏi thành phố [cướp nhà] về khu kinh tế mới đói khát, bệnh hoạn khôn lường - Việt cộng không cho con “cái gọi” là Ngụy Quân Ngụy Quyền được lên tới Lớp 10 - Việt cộng ngăn sông, cấm chợ, cấm di chuyển mọi hàng hóa làm 17 triệu dân khốn khổ trăm điều - Việt cộng kiểm soát mọi nguồn lương thực, thực phẩm, thuốc men; mọi nghề nghiệp và nông dân phải vào hợp tác xă... Bấy nhiêu việc trên đă làm 17 triệu dân  bí lối t́m ra được nguồn sống,  bị đói rạc, rách tả tơi... Nhà nhà khuân mọi thứ có được ra đường bán sạch để sống sót qua ngày... chờ ngày vế với Tiên Tổ..!! Đó là những thứ Việt Cộng đối xử [đă làm] với 17 triệu dân Miền Nam VN.. sau chiến tranh ḥa b́nh!!

 

Trong chiến tranh, các tác giả người ngoại quốc [thiên tả] cho rằng Vietnam War là 1 “civil war” hoàn toàn không đúng v́ dân tộc VN không có ǵ thù hận nhau giữa 2 Miền Nam Bắc. Theo chúng tôi Vietnam War là 1 “proxy war” mới đúng, v́ đây là 1 cuộc chiến “ủy nhiệm” từ 2 phía “Cộng sản” [gồm Liên Sô - Tàu cộng - Bắc hàn - Việt cộng - 13 nước Đông Âu tấn công để tràn xuống chiếm các nước Đông Nam Á châu] và phía “Tự Do” [gồm Mỹ và các Đồng Minh: Đại Hàn - Đài Loan - Úc - Tân Tây Lan - Phi - Thái - VNCH] ngăn chặn [containment] sự bành trướng Chủ Nghĩa Cộng sản. Vậy xin hỏi 2 Giáo sư: Ai tấn công [offend] ai trong trận chiến VN? - Cộng sản Bắc Việt hay VNCH tấn công? - Sự việc rơ ràng ai cũng biết cũng  thấy là 17 triệu dân VNCH phải đỡ đ̣n [defend] tấn công ngày đêm của VC!!

 

Tới đây kính xin 2 giáo sư suy nghiệm xem ai gây ra cuộc chiến, gây đau khổ và chết chóc cho toàn dân VN, theo nhà văn Dưong Thu Hương, 10 triệu dân Việt vô tội thí mạng trong cuộc chiến hoàn toàn vô ích!!!

 

Trong trại cải tạo, sau 10 bài nhập môn “cải tạo” TA - BẠN - THÙ, quản giáo yêu cầu chúng tôi làm bài thu hoạch để đo lường mức giác ngộ - cải tá quy chánh của cải tạo viên. Chúng tôi nói Miền Bắc vay mượn  súng đạn, quân viện từ Liên Sô, Tàu, 13 nước Đông Âu cứ sử dụng số viện trợ đó xây dựng xă hội, phát triển kinh tế mọi ngành nghề Miền Bắc cho 25 triệu dân được no ấm, giàu có lên trong an b́nh thịnh vượng và VNCH nhận viện trợ quân sự và kinh tế từ các nước Đồng Minh Hoa Kỳ cứ sử dụng số viện trợ đó xây dựng nền móng xă hội, phát triển kinh tế, thương mại cho 17 triệu dân no cơm ấm áo, giàu có lên sống trong an b́nh thịnh vượng. Kể từ giờ phút này 2 bên Miền Bắc VNDCCH và Miền Nam VNCH hăy đề nghị giao hảo, b́nh thường hóa quan hệ và đề nghị 1 chương tŕnh Tổng Tuyển Cử có Quốc tế giám sát để chọn giải pháp thống nhất cả 2 Miền thành một nước Việt Nam “Độc lập - Tự Do - Thịnh Vượng”... trong ḥa b́nh, an lạc.

 

Kính xin 2 vị giáo sư góp ư xem có chí lư không??

 

Trở lại vụ Israel- Hamas, dù muốn bênh hay không th́ tự nhiên Hamas đột kích, phá rào, bắn hỏa tiển vào sâu trong đất Israel, cũng là tự gây hấn, vô cớ giết dân lành Israel, buộc Israel phải trả đủa. Trong chiến tranh không sao tránh khỏi chết chóc và tàn phá làm cho người dân vô tội phải vạ lây..!! 750 nhà văn, thi sĩ, nghệ sỹ, nhạc sỹ  kư tên đỗ lỗi cho Israel là không trung thực [dù rằng nhiều thường dân cả Israel và Palestine đều bị vạ lây]  Nếu bây giờ ví dụ nhà ḿnh đang ở yên, có thằng “khốn nạn - phải gió” tự nhiên vác súng bắn bừa băi là vợ con ḿnh bị thương hoặc chết chóc th́ 2 vị giáo sư nghĩ sao? Ai lỗi, ai phải??

 

Khi phê phán, chúng ta nên đứng vào vai vế của người bị trước như Việt cộng Miền Bắc VNDCCH tấn công vào Miền Nam, chứ Miền Nam VNCH không ra tấn công Miền Bắc!! Vậy nói là Người Tỵ Nạn đă làm ǵ cho dân VC Miền Bắc khi Miền Bắc tấn chiếm Miền Nam sau Hiệp Định Ḥa B́nh Paris, hơn 160 ngàn quân chính quy VC c̣n tại chỗ trong miền Nam dù Mỹ đă rút khỏi VNCH..!!  Bấy nhiêu điều đó là 1 bằng chứng VNCH bị tấn công, chứ không có 1 mống nào lính VNCH ở Miền Bắc cả..!! Xin giáo Nguyễn Thanh Việt xét lại lời b́nh phẩm của ḿnh, để xứng đáng là 1 nhà văn, 1 nhà trí thức [intelligentsia] chứ không phải là 1 nhà tri thức [acknowledgeman]  kiếm cơm ngày 3 bữa!!!

 

Trân trọng.             

 

 

 

Tin Tức - B́nh Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính