Lời cầu nguyện đêm Giáng Sinh
Trong máng cỏ CHÚA HÀI NHI trần trụi
Gió mùa đông dao cắt thịt da non
Hơi chiên lừa có đủ nhiệt để ấm áp
Cho lòng MẸ vơi bớt phần héo hon ?
CHÚA sinh ra trong hoàn cảnh khó nghèo
Nhưng không lớn khôn vất vả gieo neo
Có mái ấm, có vòng tay đùm bọc
Từng bước đi có ánh mắt dõi theo
Người có thấu những phận đời nghiệt ngã
Vừa lọt lòng đã thiếu mẹ, thiếu cha
Nằm thoi thóp trong bụi cây, thùng rác…
Kiến bu đầy, miệng tức tưởi oa oa
Người có thấu những bước chân nghiêng ngả
Giữa lòng đời đầy cạm bẫy yêu ma
Những bước chân tuổi mười bốn mười ba
Chạy đôn chạy đáo bán mua ma tuý
Hay run rẩy đi vào trong động quỉ
Tháng năm dài cam chịu kiếp lao nô
Đến khi chết xác ném xuống sông, hồ
Thân súc vật nào cần chi bia mộ
CHÚA ôi! Có thể nào không phẫn nộ
Phường vô luân ăn ngấu nghiến thai nhi
Với ảo vọng được trường xuân bất lão
Chưa hết ! Lại còn những quân vô đạo
Chúng cổ võ cho tự do luyến ái
Rồi thì tha hồ trục, nạo, phá thai
Cướp sự sống con người từ trong trứng nước
Đường Sài Gòn nhan nhản trẻ vô phước
Què quặt, đui mù , câm điếc… lê la
Nhọc nhằn xin tiền du khách lại qua
Để vỗ béo lũ đầu trâu mặt ngựa
Người mẹ trẻ bồng con đi chích ngừa
Gặp ngay phải thứ thuốc chủng lọc lừa
Kim mới rút, bé chết liền oan ức
Mặc thét gào, mặc nước mắt như mưa
Đứa lớn lặng câm. Đứa nhỏ cứ đổ thừa
Này này nọ nọ kia kia đó đó…
Bé chết tiêm chủng tăng… tăng… số ngàn…
CHÚA ôi! Sao thế người ta dã man !
Mạng sống dân đen kém xa đất cát
Không bằng chó mèo của các đại gia
Từ bé sơ sinh cho tới người già
Nhục nhằn mãn kiếp, oan khiên chất chồng
CHÚA ơi ! Tình CHÚA mênh mông
Bọt bèo phận mỏng Người trông đến cùng
Xin Người phá ách lao lung
Xin Người tiêu diệt mịt mùng quỉ ma
Xin cho đất Việt nở hoa
Xin cho đất Việt thái hoà nơi nơi
Đêm nay Đêm Thánh NGÔI LỜI
Trần gian nhập thể cứu đời lệ nô
Không trung Thiên Sứ tung hô:
“Sáng danh THIÊN CHÚA trên trời
Bình an dưới thế cho người thiện tâm”
Sài Gòn, Giáng Sinh 2013
Kiều Uyên Du