Sinh ra nơi đất khách xa xăm

Hồn Việt con quấn quưt

Tự tận cùng máu thịt

Tiếng đầu ḷng tập nói

Con ngọng nghịu bi bô:

“B…ô…b…ô…b…ố…”

 

Bố nh́n con

Mắt rạng ngời kiêu hănh

Giấc ngủ con đong đầy

Những lời ru của mẹ:

“Trâu ơi! Ta bảo trâu này,

Trâu ra ngoài ruộng trâu cày với ta.

Cấy cày vốn nghiệp nông gia,

Ta đây, trâu đấy ai mà quản công.

Mai này cây lúa trổ bông,

Th́ c̣n ngọn cỏ ngoài đồng trâu ăn”…

Khi con lớn,

Bố nhủ tai con:

Nước Việt Nam h́nh cong chữ S

Từ ải Nam quan đến mũi Cà mau

Bốn ngh́n năm thân h́nh nhuộm máu

Máu tiền nhân ǵn giữ cơi bờ

Bốn ngh́n năm cờ Vàng phất phới

Cờ TỰ DO NHÂN BẢN muôn đời

Mặc đói nghèo gian khổ

Mặc chiến tranh khủng bố nơi nơi

Không ai quên lời dạy tiên tổ:

“Nhiễu điều phủ lấy giá gương,

Người trong một nước phải thương nhau cùng”

 

30/4/1975

Miền Nam tang chế

 

Đường TỰ DO bị bức tử oan khiên

Đường CÔNG LƯ bị đem đi chôn sống

Đại lộ NHÂN QUYỀN bị bỏ rọ trôi sông

Nhà tù mọc lên như nấm

Ác mộng búa liềm vây bủa ngày đêm

Dân miền Nam ùn ùn tháo chạy

Đến nước người t́m chốn nương thân

Bước lưu vong gian truân chao đảo

Máu LẠC HỒNG vẫn cuồn cuộn châu thân

Con sinh ra trên đất khách

Ngày lại ngày mẹ nhủ tai con:

“Đoái thương muôn dặm tử phần,

Hồn quê theo ngọn mây Tần xa xa” (#)

Hồn Việt theo con từng bước đi lẫm chẫm

Thấm hồn con từng ngày tháng lưu vong

Con được dạy: bên kia bờ đại dương xanh thẳm

Có sông HỒNG đỏ nặng phù sa

Có sông HƯƠNG đêm đêm ngân nga câu ḥ mái đẩy

Có CỬU LONG GIANG chở lúa nuôi dân

Con cũng biết HƯNG ĐẠO VƯƠNG oanh liệt

Từng ba lần đánh bại quân Mông

Cứu nước nhà thoát ṿng nô lệ

Con cũng biết có hùm Yên Thế

Tiếng gầm vang bốn cơi

Khiến giặc Pháp khiếp vía kinh hoàng

Con lại biết Tướng NGUYỄN KHOA NAM

Nối chí tiền nhân HOÀNG DIỆU

Tuẫn tiết theo thành khi thất thủ

Lưu danh thiên thu

Con cũng biết bên kia đại dương xanh thẳm

Đồng bào Việt thống khổ điêu linh

Dưới nanh vuốt búa liềm tàn bạo

Những cái chết trong đồn công an tức tưởi

Những vụ cướp đất, cướp nhà vô tội vạ

Mà thủ phạm là bọn tư bản đỏ lưu manh

Con cũng biết bọn cộng sản ba đ́nh

Là lũ bán nước cầu vinh

Chúng dâng biển, dâng đất, dâng rừng

Cho quan thầy trung cộng

Để đổi lấy phú quư giàu sang

Để ḍng họ, gia tộc chúng huy hoàng

Phè phỡn tháng ngày

Không cần biết đến nỗi nhục nô lệ

Sinh ra trên quê người

Hồn Việt con quấn quưt

Tự tận cùng máu thịt

Con cảm nhận được nỗi đau mất nước

Cùng nỗi tủi nhục lưu vong

Tâm hồn con đă từng phấn khích

Khi một lần nghe bố kể

Chuyện chống quân xâm lăng

Của cụ LƯ THƯỜNG KIỆT:

“Nam quốc sơn hà Nam đế cư,

Tiệt nhiên định phận tại thiên thư.

Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm,

Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư”

Rồi con tin chắc sẽ có một ngày

Từ ải Nam quan đến mũi Cà mau

Cờ Vàng thay cờ máu

Ngạo nghễ tung bay

Những hậu duệ Việt Nam Cộng Ḥa

Chúng con sẽ

“Ta ôm nhau mắt lệ nghẹn ngào

Quỳ hôn đất thân yêu

VIỆT NAM ơi!

Chào quê hương giải phóng

Hồi sinh rồi này mẹ này em

Vui hôm nay qua đêm đen nh́n thấy ánh mặt trời” (##)

 

 

Thung lũng Máy nước, 3/3/2021

Kiều Uyên Du

 

(#) Truyện Kiều- Nguyễn Du

(##) Trích trong nhạc phẩm Cờ Ta Bay Trên Quảng Trị Thân Yêu của nhạc sĩ Lê Minh Hoa và mạn phép tác giả thay chữ Quảng Trị bằng chữ Việt Nam. Mong tác giả thông cảm. Đa tạ

 

 

 

Tin Tức - B́nh Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính