Hang đá Noel của gia đ́nh tôi
Jo. Vĩnh SA
![]()
Vào tuổi thiếu thời, gia đ́nh tôi sống ở miền quê, trong một xứ đạo toàn ṭng, nơi vùng dinh điền Cái Sắn thuộc giáo phận Long Xuyên.
Hàng năm cứ đến mùa Noel là anh em chúng tôi làm hang đá để đón mừng Chúa Giáng Sinh.
Chúng tôi ra gần bờ ao, lấy đất sét nặn lên một bộ tượng gia đ́nh Thánh Gia, Chúa Hài Đồng mới sinh, nằm trong máng cỏ, cùng với ba ông Vua và các mục đồng, chiên, lừa, ḅ.
Ở miền quê, trâu ḅ th́ chúng tôi chăn dắt hàng ngày, nên nh́n thấy thế nào, th́ nặn ra các pho tượng cũng gần giống h́nh thù như con vật b́nh thường vậy, tuy nhỏ hơn.
V́ nhà nghèo, chúng tôi không có dịp được lên thành phố mua các bộ tượng Noel, nên anh em chúng tôi đành rủ nhau, cùng nặn đại những pho tượng nhỏ, cỡ 3 hay 4 tấc chiều cao, sau đó đem ra phơi ngoài trời nắng cho khô, rồi lấy mực màu học tṛ sơn phết lên, tạo ra những bộ quần áo màu mè sặc sỡ cho các pho tượng, cũng giống như những trang phục của dân Do Thái khi xưa.
Với “Cây Nhà Lá Vườn” do hoa tay của anh em chúng tôi, nên các pho tượng nh́n cũng không đến nỗi tệ.
Sau đó chúng tôi ra bụi tre, chặt những cành nhỏ về, dựng lên thành một căn lều tranh, rồi ra đống rơm, lấy rơm và cỏ đem về lợp mái, lấy giấy của bao xi măng cuộn lại làm đá. V́ không có sơn, nên những cục đá của chúng tôi đặt chung quanh lều tranh là những cục đá giấy màu xám xi măng.
Nhờ những cây hoa kiểng nhỏ, nhặt từ ngoài vườn đem về, đặt chung quanh và 2 cây chuối để trước lều của hang đá che đi, nên nh́n cũng giống như một căn lều lư tưởng, chỉ không có những sợi dây kim tuyến hoặc những trái bóng lóng lánh, ấp ánh màu sắc như những căn lều trang trí hang đá Noel hiện đại của các nhà giầu thời nay.
Sau khi hoàn tất hang đá, bạn bè của chúng tôi và nhiều người lớn đến xem, mỗi người một ư kiến phê b́nh.
Ông chú tôi đưa ra một ư kiến có vẻ thần học, cũng hay hay, ông biểu chúng tôi: Này tụi bay! Khi nào Lễ Thánh Gia Thất th́ tụi bay phải đổi tượng Chúa Hài Đồng.
Tụi bay phải nặn thêm Đức Mẹ bế Chúa Con, để thay thế Chúa Hài Đồng nằm trong máng cỏ chứ.
Sau 7 ngày là lễ Thánh Gia Thất rồi đến Lễ Hiển Linh mà Chúa Hài Nhi cứ nằm trong máng cỏ, th́ có người lại biểu là Chúa Con sinh ra yếu ớt quá, cứ nằm trong máng cỏ hoài, hổng có nhúc nhích, chắc Chúa có vấn đề ǵ rồi. Thế là mọi người cùng cười.
Thực hiện xong hang đá, anh em chúng tôi bàn với nhau: Chú của ḿnh nói cũng có lư đấy!! Rồi chúng tôi lại rủ nhau ra bờ ao lấy đất sét, nặn thành pho tượng Đức Mẹ bế Chúa Con, sau đó đem ra phơi nắng cho khô, cũng sơn sơn, phết phết trên bộ áo Đức Mẹ cho đẹp, cất đi để dành đến ngày Lễ Thánh Gia Thất th́ đem ra đặt trong hang đá, trưng bày thay thế tượng cũ.
Thường thường th́ hang đá của gia đ́nh chúng tôi bắt đầu khởi công dựng từ ngày 15 tháng 12 và trưng bày cho đến qua ngày Lễ Chúa Hiển Linh hoặc đến ngày Lễ Chúa chịu phép rửa, anh em chúng tôi mới dọn dẹp.
V́ đến ngày Lễ Hiển Linh chúng tôi c̣n phải tŕnh làng ba Ông Vua, c̣n gọi là ba nhà Đạo Sĩ Tiên Tri đem quà tiến dâng cho Chúa nữa chứ.
Ông Vua da đen th́ em tôi lấy lọ nồi vẽ thành cái áo, c̣n cái khăn quấn trên đầu th́ quét màu đỏ, mặt đen, răng trắng, môi đỏ trông rất nổi.
Sau khi anh em chúng tôi thiết kế, hoàn tất hang đá xong như mọi năm.
Vào thời điểm Bố tôi được bầu làm Chánh Trương của giáo xứ. Bố tôi gọi cả gia đ́nh vào xum họp, rồi cùng tâm t́nh bàn thảo.
Bố tôi đề nghị với anh em chúng tôi, không được trải rơm vào trong máng cỏ của Chúa trước, hăy để Chúa nằm trơ trọi trong hang đá trước cái đă, rồi từ từ ḿnh trải rơm sau. Bố giải thích:
“Các con làm hang đá rất có ư nghĩa trong mùa Giáng Sinh. Bố thích lắm, nhưng năm nay Bố đề nghị cả gia đ́nh chúng ta, mỗi người cùng góp một bàn tay, làm máng cỏ cho Chúa.
Nào!! Bây giờ các con tạm thời để một bó rơm ở ngoài hang đá và cứ để Chúa nằm trơ trụi trong máng cỏ trước đi.
Sau đó mọi người trong gia đ́nh chúng ta, kể từ Bố trở xuống cho tới thằng Út.
Bố tôi liếc qua, liếc lại rồi nói tiếp: Kể cả Mẹ mày nữa, hễ ai làm bất cứ việc ǵ tốt lành, hoặc không nói hành, nói xấu người khác, th́ hăy tự đến bó rơm:
Lấy một cọng rơm bỏ vào trong hang đá làm máng cỏ cho Chúa.
C̣n ai mà làm điều ǵ xấu, th́ cũng tự động đến hang đá, lấy một cọng rơm từ trong máng cỏ bỏ ra ngoài.
Chúng ta làm như vậy, xem trong suốt Mùa Giáng Sinh, cả gia đ́nh chúng ta, có bỏ đủ rơm vào hang đá làm máng cỏ cho Chúa được ấm hay không?
Nếu cả gia đ́nh chúng ta cố gắng bỏ được thật nhiều rơm vào mang cỏ, th́ sẽ làm cho Chúa êm ấm trong suốt mùa Đông giá lạnh. Tâm hồn chúng ta sẽ thảnh thơi.
C̣n nếu chúng ta không bỏ đủ rơm cho Chúa ấm, th́ mọi người sẽ cần phải xét lại tâm hồn và hành động hàng ngày của ḿnh..."
Nghe ra có lư, tôi rất mừng, mỗi buổi sáng thức dậy, tôi sốt sáng đọc kinh, sau đó đến gần hang đá lấy một cọng rơm bỏ vào máng cỏ.
Ăn sáng xong, tôi ṿng tay thưa Bố, Mẹ rồi cắp sách đi học. Chiều về, tôi cất cặp sách vào kệ, vội vă chạy đến đứng trước hang đá găi đầu, găi tai, nh́n Chúa trong hang đá, rồi nghĩ thầm: Mẹ kiếp hôm nay ḿnh đi học, giờ ra chơi, đánh khăng, đánh đáo, ḿnh căi lộn, chửi thề quá cỡ, không lẽ bây giờ ḿnh phải lấy hết rơm đă bỏ vào máng cỏ sáng hôm nay ra ngoài, mà lại c̣n phải chôm thêm rơm của người nhà đang có trong máng cỏ bỏ ra ngoài nữa, thật là chết bỏ mẹ rồi!!!.
Quan sát trong máng cỏ hôm nay, tôi thấy cả nhà tôi chỉ bỏ vào trong máng cỏ được vài cọng rơm lưa thưa, lất phất, mặc dù hang đá đă được dựng lên cả mấy ngày qua.
Ối cha ơi! Với cái đà này, th́ năm nay Chúa Hài Nhi nằm trong hang đá, nơi máng cỏ của tôi, chắc sẽ bị lạnh cóng đi mất, rơm đâu để mà trải ổ, làm máng cỏ cho Chúa đủ ấm.
Tuy đă bước vào tuổi trưởng thành, nhưng cứ đến mùa Giáng Sinh, tôi lại nghĩ đến lời giáo huấn của Bố tôi ngày xưa, giờ này tôi vẫn c̣n lưỡng lự, không biết ḿnh có thực hiện được những điều như Bố đă dạy hay không? Phải làm ǵ cho tha nhân để Chúa được sưởi ấm…trong mùa đông tuyết phủ, giá rét, lạnh lẽo đây?
Tôi tự thầm nhủ:
Ḿnh cần phải xét lại những hành động cá nhân và tâm hồn của ḿnh, để có thể can đảm, bỏ được những cọng rơm vào máng cỏ cho Chúa ấm trong Mùa Giáng Sinh.
Mùa Vọng Giáng Sinh
Jo. Vĩnh SA
Bó rơm
Có những Bó Rơm, như tỏa ra hơi ấm
Cho kẻ nghèo, ấp ủ đời mong manh
Có những Bó Rơm, cho ta bó thành đuốc sáng
Chiếu rọi đêm dài, dẫn lối đường âm u
Có những Bó rơm, cho con ḅ vui thíchThêm một lần nhai lại, lúc nghỉ ngơi
Có những Bó Rơm, là bàn tay an ủi
Ôm ấp con người, thay chăn ấm, nệm êm
Hôm nay, Mùa Giáng Sinh lại đến!Chúa Hài Đồng, với ánh sáng hào quang
Nơi hang Bêlem, chiên lừa cho hơi ấm
Thánh Cả Giuse và Mẹ Maria chiêm bái
Trong thân phận đơn hèn: CHÚA CỨU THẾ GIÁNG SINHQuanh Ngài c̣n có thêm ba Đạo sỹ
Với ḷng thành, t́m đến Đấng Tối Cao
Họ dâng Chúa: Nhũ Hương, vàng cùng dược thảo
“Chúc tụng Hài đồng, Vị Vua Của Các Vua”!Con nay cũng dựng lại toàn cảnh
Vẻ đẹp huy hoàng, nơi hang đá năm xưa
Tất cả: Tượng Thánh, ba vua và Thiên Sứ...
Con có đủ, chỉ thiếu BÓ RƠM" cho Chúa ấm!Loay hoay con t́m, con kiếm cọng cỏ khô
Rồi con nghe, có tiếng Người nói rơ:
“Bỏ vào đây, từng việc tốt con làm
Mỗi ngày một việc, là cọng cỏ đơn sơCho đến ngày, CHÚA quang lâm ngự đến
Cả kho tàng ấm áp, thành BÓ RƠM!
Không phải Bó Rơm, con t́m nơi Nông trại
Đem về chất đầy, trong hang đá BêlemĐiều Chúa muốn, là ḷng con Trung Tín
Là hơi ấm chân thành, từng việc nhỏ con dâng
BÓ RƠM THƠM NGÁT MÙI BÁC ÁICHO CHÚA CƯỜI! ẤM CẢ TRỜI ĐÊM ĐÔNG!
Giáng Thu Adelaide