Niềm đau “giải phóng”

 

 

Tháng Tư Đen – Nam Việt bị bức tử
Đảng tặc hồ nắm trọn cả giang san
Chúng huênh hoang chẳng kể máu lệ tràn
Hô lớn tiếng: “miền Nam được giải phóng”!

Trời đất ơi! Cảnh dầu sôi lửa bỏng
Cả triệu người trốn chạy ra biển Đông
T́m Tự Do với trái tim bất đồng
Với ư chí quyết không đầu hàng giặc !

Những người kẹt lại đối diện giặc Bắc
Kẻ tự sát, kẻ chịu cảnh lao tù…
Và từ đó một đất nước âm u
Thật đúng nghĩa “Thiên đường mù” Châu Á !

Mấy chục năm… máu lệ rơi khắp cả
Từ Việt Nam đến Hải ngoại thân thương
Người dân lành đều uất ức trăm đường
Bởi nghịch lư của cái từ “giải phóng” !

Giải phóng ai? Khi đảng cầm tḥng lọng
Chính sách lập lờ… cướp đất nhà dân
Gây cảnh lao nô, tạo gái phong trần…
Xă hôi đảng trị! Ai cần như thế !!!

Giải phóng ai? Khi một bầy đồ tể
Giết hại dân lành, khiếp sợ ngoại xâm
Rước giặc Tàu vào dâng đất, chia phần
Tay sai chấp nhận đóng vai Thái thú !

Tội của đảng, bầy sói lang cầm thú
Giấy mực nào đủ tả hết kiếp này
Ôi nghiệt oan nạn “giải phóng” lâu nay
Bằng mọi gía phải đổi thay chế độ !

V́ Việt cộng là căn nguyên tạo khổ
V́ đảng hồ gây Hán hóa tai ương
Hỡi toàn dân! Phải vùng dậy kiên cường
Quang phục Nước, lật qua trang sử mới !!!


Hoàng Trọng Thanh

 

 

 

 

Tin Tức - B́nh Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính