Những kẻ mau quên…

 

 

Từ hải ngoại về thăm quê phố cũ

Đóng góp tiền tài cho lũ dép râu

Những “Việt kiều” đã quên mối thù sâu

Đời tủi nhục sau ngày miền Nam đổ!

 

Áo gấm về làng, nhiều anh hớn hở

Pháo nổ đì đùng, miệng xổ như điên

Nào rằng ta thành đạt lắm bạc tiền

Quyền trong tay cả trăm thằng thợ Mỹ!

 

Có anh khoe là kỹ sư, bác sĩ

Chủ hãng thầu xây cất công trình cao

Dấu tiệt cái nghề trồng hàng rào

Làm phụ bếp, cu li rửa chén bát!

 

Có anh Hát-Ô đã già vẫn khát

Vị sữa tươi thơm ngát mùi quê hương

Muối mặt về xin xỏ chút tình thương

Của mấy cô nàng tuổi hàng con cháu!

 

Có anh về theo tiếng gọi đầu nậu

Hùn hạp tiền tài mong tậu công danh

Chẳng màng chi đâm lén kẻ đấu tranh

Đang sống chết mưu giành quyền Dân chủ!

 

Có chị về xum xoe là triệu phú

Chủ chợ, nhà hàng, giám đốc công ty

Đã sớm quên hận cũ bị Cộng đì

Lầm than khổ những ngày “kinh tế mới”!

 

Có chị về góp bàn tay múa rối

Mở “Phở Ta” như Phó Tổng Cao Kỳ

Mặc kệ đời phán xét, lịch sử ghi

Ung dung giúp tiền chi ngân sách Đảng!

 

Ôi, ““Việt kiều”“ tìm quên đời tỵ nạn

Làm chuyện buồn ô nhục đến thế sao!?

Mới ngày nao còn nguy khốn thét gào

Bị trù dập, nát tan nhà, trốn chạy!

 

Đã lắm thương đau quê hương giặc xoáy

Phá nát cơ đồ Nước Việt Rồng Tiên

Sao nỡ tạo thêm những nỗi ưu phiền

Nhục Tiên Tổ, bại vong nền đạo lý!

 

Xin làm ơn bớt về quê một tí

Vui thú gì khi ăn bát canh sâu

Hoan lạc rồi chỉ thêm khổ, thêm sầu

Thêm nghiệp chướng trên đầu dân tộc Việt!

 

“Việt kiều” ơi! Xin giữ gìn khí tiết

Sống hiên ngang cho khỏi hổ non sông

Sống trung kiên cho khỏi nhục giống dòng

Sống bất khuất mới mong ngày Phục Quốc!

 

 

Hoàng Trọng Thanh

 

 

 

 

Tin Tức - Bình Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính