QUÊ HUƠNG LỬA ĐỎ TRỜI NAM
Lũ ngạ quỷ trầm luân say máu đỏ
Chúng đội mồ từ phương Bắc vào Nam
Tùng thiết tràn qua cửa Việt, Đông Hà…
Tank, Pháo bắn giết dân lành vô tội !
Ôi…Quảng Trị điêu linh đất nghiệt h́nh !
Thôn xóm rên xiết, xác người trong biển lửa…!
Nầy Chị, nầy Em, Cha Mẹ, Ông Bà…
May mắn sống như hoang đường chuyện cổ…!
“Chiến Sĩ Cộng Hoà ơi mau cứu dân…”…!
Tiếng nấc sau cùng xác thân giẫy chết !
Ḍng máu chuyển căm hờn ôi …đau đớn…!
Quảng Trị điêu tàn thống thiết bi thương !
Ta xé gan, bẻ cật nguyện lời thề:
“Mai…về Quảng Trị xác thù phơi đầu súng “…
Huế, Đà Nẵng ngày lui quân hỗn loạn…
Thất thểu đoàn người bất hạnh xuôi Nam…!
Băi Thuận An thuỷ mộ táng h́nh hài…
Ch́m theo ḍng nước, đôi bàntay c̣n với !
Lũ Bắc Quân say máu pháo điên cuồng
Trái đạn nổ gieo kinh hoàng băi biển …!
Máu đỏ,thịt xương xác người tan nát…!
Tang tóc điêu tàn run rẩy rặng thuỳ dương…!
Cọp Biển ơi…nan địch vạn quần hồ !
Các Anh chiến đấu đến viên đạn cuối cùng…
Nguyễn Xuân Phúc, Đỗ Hữu Tùng…
Lưu thủ đan tâm vinh Danh ḍng Chiến Sử…!!!
Tỉnh Lộ Bẩy đường lui quân bi thảm…
Mỗi thước đường một thân xác Quân Dân…!
Muôn ngh́n sau ai qua đó ngậm ngùi…?!
Đêm mưa gió nghe oan hồn khóc tủi…!
Nay Tướng Phú đă thành Người thiên cổ
Ôm căm hờn u uất đến ngàn thu…!
Ai có nghe tiếng thống thiết xé đêm trường…?
Nhỏ lệ thương tiếc những đời Danh Tướng…!
Bắc Quân phơi xác trên đường Nam tiến…
Khánh Dương là mồ “sinh Bắc tử Nam”…!
Rực lửa chiều hôm khét áo hoa Dù…!!!
Thiên Thần Mũ Đỏ phục hận…
Trận tử chiến súng nổ vang rền…
Phi pháo gầm thét, chiến hào thiêu xác giặc…
Bắc Quân với biển người xa luân chiến…
Bầy Quỷ hàng hàng xiết chặc ṿng vây…
Mănh Hổ Chiến Lữ Đoàn Dù vùng vẫy…!
Đạp lên xác giặc mở đường máu về Nam…!
Quê Hương ơi…lửa cháy đỏ từng làng…!
Đâu đó vành khăn tang ai chít vội !
Vỡ tuyến Khánh Dương, giặc tràn Xuân Lộc…
Chiến Đoàn Năm Hai cản địch tại Dầu Giây…
Trận chiến Thư Hùng quyết liệt nơi đây…
Bom đạn xé gió rung rinh thành phố…
Tin chiến thắng của Sư Đoàn Muời Tám
Tử khí dậy mùi hôi hám buổi hoàng hôn !
Bắc quân thiêu tan xác hai Trung Đoàn…!
Đêm thắp thoáng chập chờn bóng ma ẩn hiện…
Quê Hương ơi…lửa rực trời chinh chiến…!
Oan khiên, oán thù chồng chất triền miên…
Ta ở đâu…cũng nuôi chí trở về…?
Giành lại từng tấc đất non sông hoa gấm…
Từ rừng núi chạy dài thăm thẵm…
Đến phố thành, cồn cát biển xanh…
Anh-Em Ta lớp lớp hàng hàng…
Vực băo nổi, đốt lửa bùng Cách Mạng…
Phục Hưng Nước Việt súng nổ vang trời…
Quân Dân Ta tiến chiếm đồn, thành luỹ
Lũ quỷ ma trốn chạy tan hàng
Chúng bây chui vào đâu rút vào đâu ?
Triệu triệu mái đầu chit khăn tang trắng…
Muôn muôn dân đ̣i nợ máu với lũ bây
Tiền Nhân kư thác:
“Bàn tay dơ lấy nước rửa,
Nước dơlấy Máu rửa …”
Giết khử một lần cho giống Việt tinh khôi
Vạn hoáđại toàn, t́nh người như trăng sáng
Một nét cơ mưu thao lược tựa trời trong
Ai Đại Trí, Đại Hùng kiến cơ như tác…?
Hào Kiệt trước muôn dân lẫm liệt uy nghi…
Dậy…dậy màđi hỡi Đồng Bào hải ngoại…!
Thắng tại Nhân mà Thiên Mệnh cũng tại Nhân.
Quân Dân Ta lớp lớp hàng hàng…
Từ thành thị đến thôn làng…
Tiêu diệt Cộng Sản Việt gian …
Cứu Dân lành, khôi phục lại Giang San…
Giành lại thác gềnh biển đảo…
Trấn giữ ṇi Hán yên về Phương Bắc
Đem thanh b́nh hạnh phúc đến muôn phương…
Hoàng Minh Uyên