Viết
cho con
Ngày Ba vào tù bé Nguyên chưa đầy tuổi
Con chỉ biết cười khi nhìn thấy Ba đi
Nắng rưng rưng mây vờn quanh đỉnh núi
Mẹ nghẹn ngào giây phút cuối biệt ly.
Mẹ ở lại với tháng ngày cô lẻ
Lặn lội thân cò nuôi dạy trẻ thơ
Các con lớn lên trong vòng
tay
Mẹ
Năm tháng xanh xao thân Mẹ hao gầy
Tình Mẹ cho Ba như vì sao Bắc đẩu
Ánh sáng soi đường những bước cô đơn
Là hướng tìm về niềm tin phấn đấu
Là ngọn lửa đêm Đông sưởi ấm tâm hồn
Dấu kín niềm đau đêm trường thao thức
Thương các con tuổi nhỏ dại khờ
Chưa biết gì cuộc sống và ước mơ
Hồn trong trắng bị nhuộm hồng giấy mới
Tựa nhánh mạ non tháng Hè mong đợi
Từng hạt mưa sa cây lá xanh mầm
Khao khát tình cha bao mùa nắng hạn
Nỗi nhớ chín mùi trái chín đồi trâm
Ngày còn ấu thơ Mẹ ru con ngủ
Bằng lời ca dao ấp ủ tình người
Ba dạy con đánh vần học chữ
Chữ yêu thương hai tiếng đầu đời
Rồi mai sau con đi vào cuộc sống
Trên đường đời gặp nhiều lắm gian nan
Tình yêu Mẹ là bóng trăng vàng lồng lộng
Xoa dịu hồn con trong suốt đêm dài
Con sẽ hiểu cuộc đời Ba đã sống
Như con tàu vượt sóng xa khơi
Buồm vẫn căng cho dù biển động
Lèo lái đời mình đến chốn thăng hoa
Nhưng con hỡi
phải chăng là phận số
Thuyền đời Ba không cặp bến ước mơ
Gió chẳng lặng trời làm thêm giông tố
Thuyền lênh đênh trôi giạt qúa xa bờ
Cuộc chiến dài hai mươi năm thảm khốc
Ba xa trường trong nỗi nhớ bâng khuâng
Mộng ước chưa xong mảnh bằng đại học
Súng đạn ngăn đường rẽ lối đôi chân
Rồi từ đó Ba đi vào quân ngũ
Và từ đó đạn bom tràn thác lũ
Xối xả quê hương rách nát điêu tàn
Đã mất rồi một thuở bình an.
Bỏ ngược về xuôi rời đồng lên thị
Dân chúng tản cư sống đời khổ lụy
Hạnh phúc bay xa, bóng tối kinh hoàng
Trái phá đạn mìn gây cảnh tóc tang!
Xác mẹ già bên căn hầm chống pháo
Người con trai đã gởi đạn vào thành
Em đặc công chôn mìn trên độc đạo
Chị thân yêu xe nổ xác tan tành
Mắt hực lửa cha về từ Bắc tuyến
Phóng hờn căm vào ngực đứa con Nam
Hai mươi năm nào được viếng thăm
Phút gặp gỡ
là trong giờ cận chiến
Mặt đối mặt khi quân thù xuất hiện
Anh giết em,
Em giết anh trong trận chiến thư hùng
Máu một dòng trên đất Việt hòa chung
!
Viết cho con nơi núi rừng quạnh quẽ
Với tháng ngày khắc khoải chờ mong
Nỗi nhớ thương con lửa đốt trong lòng
Niềm hận tủi chín năm trời ròng rã
Ôi, dĩ vãng mùa thanh xuân xanh mạ
Hạnh phúc một thời vàng ngọc tuổi thơ
Lối cũ vườn xưa nay chửa phai mờ
Mà hiện tại dập vùi cơn bão táp
Hãy đặt tình yêu lên ngôi tầng tháp
Cho nắng đời lóng lánh hạt yêu thương
Hoa Tự Do nở rộ khắp muôn phương
Tình nhân ái chan hòa trên đất Mẹ
!
Hạo Nhiên Nguyễn Tấn Ích