T́m hiểu về Người Kiến tạo Việt Nam Cộng Ḥa
(Kỳ 3/3)

Chí Sĩ Ngô Đ́nh Diệm
HaiLe
Kỳ 3: Đường mây rộng răi tiếc chim Hồng!
Tiếp theo Kỳ 1 - Kỳ 2
11) Vấn đề thành phần thứ ba và sư săi đem bàn Phật xuống đường
Từ chuyện con gà tức nhau tiếng gáy
Lúc này Phật giáo chia ba bốn phe, phe thân cộng của Thích Trí Quang chùa
Từ Đàm ở Huế, phe Phật giáo “thống nhất” nửa nạc nửa mỡ, phe “phản chiến”
của Thích Nhất Hạnh, phe tu khổ hạnh Khất sĩ của sư Minh Đăng Quang, phe
chân tu cửa đóng then cài ẩn cư rừng núi…
Lễ Giáng sinh ở Huế, chính quyền địa phương mới treo cờ kết hoa khắp nơi
ngoài đường, ngoài phạm vi các nhà thờ, để tỏ ra ưu ái và nịnh Đức cha Ngô
Đ́nh Thục (nịnh anh của Tổng Thống cơ mà). Đến Phật đản, các Phật
tử của Trí Quang nghĩ là phe Công giáo treo được th́ ḿnh treo được, nên
cũng treo cờ từa lưa để phô trương. Và cũng chính quyền địa phương tại địa
bàn chùa Từ Đàm, bắt họ tháo gỡ không được treo “linh tinh” khắp nơi, chỉ
treo trong phạm vi chùa mà thôi. Từ sự vụ này, phe Trí Quang quậy tới bến,
lu loa lên rằng “chính phủ VNCH cấm treo cờ Phật” (sic!) “phân biệt đối xử
với Phật giáo”, biểu t́nh rần rần.
Trí Quang bay vô Sài G̣n thống lănh biểu t́nh, chặn cả các ngă tư đường sá
tại Sài G̣n bằng bàn thờ Phật, đ̣i sống đ̣i chết, xách động sư văi đ̣i
tuyệt thực rồi đ̣i tự thiêu. Chính phủ càng nhượng bộ th́ bọn sư hổ mang
này càng làm căng lên.Tất nhiên, chuyện này do Việt cộng giật dây, Trí
Quang cũng là Việt cộng, Big Minh là đệ tử ruột của Trí Quang, tất nhiên
do Việt cộng thao túng.
B́nh:
Khi nhóm của Trí Quang mới bu lại quậy ở chùa Từ
Đàm, th́ có mấy Phật tử dân ngu khu đen bị Việt cộng trà trộn vào giết
chết, rồi phe Trí Quang lu loa lên là “pháp nạn” này nọ. Đúng là bọn ba
xao tạo tin đồn! Đạo Phật là đạo từ bi, vô ngă, vô chấp, nhưng đă bị chúng
nó lợi dụng mà quậy tanh bành v́ chuyện cỏn con. Đức Phật Shakyamuni mà có
hiện ra chắc cũng không có bênh vực cho lũ ma tăng này. Cái nữa, là lá cờ
năm màu của Phật giáo lúc này chỉ mới ra đời hồi năm 1945 trong kỳ hội họp
của Phật giáo thế giới sau WWII, nó chưa đi sâu vào tiềm thức người Phật
giáo VN, chưa được coi là linh thiêng, ngay cả bây giờ cũng vậy, v́ lá cờ
là một cái ǵ mang tính thế tục, dù là cờ đạo.
Trong thời gian cầm quyền, Ngô Tổng Thống khuyến khích phát triển văn hoá
và tâm linh, tài trợ cho khá nhiều sư văi giỏi đi du học bên đất Phật,
nhượng bộ cho Phật giáo hết lần này tới lần khác. Đáng tiếc, nhiều sư văi
ngốc nghếch bị đám ma đầu giật dây mà không biết. Tham vọng của Trí Quang
c̣n cao xa hơn việc đ̣i quyền lợi cho Phật giáo hoặc làm tôi tớ cho cộng
sản, đó là lật đổ Việt Nam Cộng Ḥa, để lập chính phủ Phật giáo với Big
Minh làm “thủ tướng” c̣n Trí Quang buông rèm “nhiếp chính” như một “thái
thượng hoàng”, cũng như dă tâm của giáo chủ Huỳnh Phú Sổ – Hoà Hảo hoặc
Phạm Công Tắc của Cao Đài. Cho đến khi VNCH sụp đổ, Thích Trí Quang hết
giá trị lợi dụng th́ liền bị cộng sản đá qua một bên như con cờ hó. Đúng
là đáng kiếp!
Đến chuyện tự thiêu
Thích Quảng Đức bị hai người kè xuống xe cho ngồi giữa đường, cử chỉ quờ
quạng vô thức, sư văi đứng chờ sẵn từ lâu, có sư Việt cộng bê can xăng 50
lít tưới hết lên ḿnh Thích Quảng Đức rồi châm lửa. Rơ ràng việc thiêu
sống Thích Quảng Đức có tổ chức, không phải “bộc phát” và bi tráng như
người Tây Tạng tự thiêu trong biểu t́nh chống Tầu cộng. Khi Việt cộng
châm lửa đốt Thích Quảng Đức, sư văi Việt cộng cản không cho xe cứu hoả
tới cứu, chúng quyết đốt chết Thích Quảng Đức th́ mới đạt chỉ thị được
giao. Mấy thằng phóng viên cú vọ ngoại quốc có sẵn đó (?) liền chụp h́nh.
Việt cộng tha hồ tuyên truyền. Thế giới giận dữ với VNCH, chả thằng nào
chịu t́m hiểu vai tṛ của Việt cộng trong vụ việc.
B́nh:
Sao không thằng phóng viên mặt… nào ra Bắc chụp h́nh sư Thiều Chửu bị ép
uống thuốc độc chết giùm? Và cũng chịu khó t́m hiểu về cuộc đời bất hạnh
của nhà sư Thiều Chửu tài hoa học thức và bất đồng chính kiến ở Bắc Kỳ này
đi.
Thành phần thứ ba
Gồm nhiều sư văi không cùng phe với Thích Trí Quang, một số Linh mục, nhạc
sĩ, sinh viên, trí thức, nằm vùng… chủ trương phản chiến, nhưng theo Việt
cộng, hoặc Việt cộng bị lợi dụng thành phản-chống chính phủ Việt Nam Cộng
Hoà, biểu t́nh đ̣i theo chủ nghĩa cộng sản. Bọn này hùa theo đám sư săi
Việt cộng quậy cho xă hội tan hoang, thực đúng là “lạm dụng quyền tự do
dân chủ để chống phá nhà nước” mà.
B́nh:
Ở Đại Hàn cũng có bọn chó chết biểu t́nh đ̣i theo
cộng sản, quân cảnh thẳng tay đánh đập thậm chí bắn bỏ. Ở Indonexia, dân
tự lùng sục Cộng sản mà tàn sát. Ở Malaysia, sộng sản đồng nghĩa với khủng
bố và mặc định bị tử h́nh dù có khủng bố hay chưa, thậm chí có những nhóm
tự vũ trang để đi săn đầu Cộng sản. Ở Nhật, khi chủ tịch đảng Cộng sản
diễn thuyết bị một sinh viên nhảy lên sân khấu đâm chết tốt. Những sự việc
trên xảy ra đồng thời với thời kỳ cầm quyền của Đệ nhất Việt Nam Cộng Ḥa;
miền Nam mà làm được vậy th́ hay, rất tiếc, chính quyền của Ngô Tổng Thống
quá nhân nhượng nên bọn cộng sản được nước làm già! Và mỉa may thay, đám
sư săi thân cộng quậy tan tành đất nước để phế truất một Tổng Thống Công
giáo, th́ đảo chính năm 1963 xong lại có một Tổng Thống Công giáo khác
được bầu lên (Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu), cho thấy lư do “đàn áp tôn
giáo” chỉ là cái cớ do bọn sư hổ mang bán linh hồn cho Việt cộng dựng nên,
hoàn toàn không phải do ḷng dân. “Tổng thống” theo Phật giáo duy nhất là
Big Minh, đương quyền được rất ngắn. Mọi người tự t́m hiểu lấy. Sau đó
nữa, cái đám ma tăng đó bị rọ mơm vào châm ngôn quái thai “Đạo pháp – Dân
tộc – Chủ nghĩa Xă hội” tới tận bây giờ.
12) Vấn đề khủng bố
Mỗi lần nhắc tới chuyện này là tôi thấy tởm lợm không muốn viết. Việt cộng
khủng bố! Hăy tự vào google coi về khủng bố ở miền Nam đi nha: đánh bom
nhà hàng Mỹ Cảnh, Hồ Thị Kỷ, đánh bom Sài G̣n… Mấy thằng đánh bom liều
chết, đánh bom dân thường ở Trung Đông phải coi đám Việt cộng khủng bố nằm
vùng này là ông cố nội về độ tàn ác và man rợ!
Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm và chính quyền không ngăn được khủng bố, một phần
lỗi do t́nh báo và an ninh, và căn nguyên là quá nhẹ tay với Việt cộng
nằm vùng. Việt cộng sau này tuyên truyền “phương châm của Tổng thống Ngô
Đ́nh Diệm” là “thà giết lầm hơn bỏ sót”; thực ra, câu “phương châm” này là
của Việt cộng; nhưng ước ǵ đă thực sự xảy ra như vậy, nếu không th́ Việt
Nam Cộng Ḥa đâu có sụp đổ. Thà tàn sát hết mười vạn Việt cộng nằm vùng,
chấm dứt hoạt động của Việt cộng đă bớt đi được hàng triệu xương máu sau
nàyđă đổ ra thêm nữa. Hoặc trả đũa bằng cách gậy ông đập lưng ông: đi ám
sát hoặc khủng bố miền Bắc. Quân tử không bằng tiểu nhân, bởi quân tử
không làm được những việc đê hèn!
13) Các chiến lược khu biệt Việt cộng ra khỏi dân chúng
Trong bối cảnh: cấp dưới chỉ lo tranh quyền đoạt lợi, quốc tế hiểu nhầm,
đồng minh xa lánh phản bội, bị ám sát nhiều lần, dân chúng sợ hăi, Việt
cộng phá hoại tinh vi… nhưng Ngô Tổng Thống vẫn trung thành với dân tộc
chủ nghĩa và chủ thuyết Personalisme, b́nh tĩnh lèo lái đất nước. Lập ra
Khu Trù Mật, khu biệt Việt cộng ra khỏi dân lành để chúng không đánh du
kích rồi trốn lẫn vào dân như quen làm. Lúc này Việt cộng ban đêm thường
ra xin tiền bạc, lương thực dân lành, ai không cho th́ bị thủ tiêu, có
người sáng kiến nuôi ngỗng để báo động Việt cộng ŕnh nhà nữa.
C̣n chiến dịch khuyến khích người dân tố giác Việt cộng và chỉ điểm Việt
cộng th́ thu về nhiều thắng lợi. Tóm cổ được hơn hai vạn tên Việt cộng nằm
vùng và việc chính là giam giữ ( hai vạn trên mười vạn th́ vẫn là ít),
phát hiện được hơn bảy trăm hầm vũ khí mà Việt cộng chôn giấu trước khi
“tập kết”, số vũ khí này đủ trang bị cho mười hai vạn Việt cộng, khủng
khiếp, chưa kể số không phát hiện được!
Hiệp định Geneve cái… ǵ, “tổng tuyển cử”
cái…ǵ!
Khu trù mật: Bọn Việt cộng và nằm vùng nghe ghê vậy, chứ thực nó là “khu
đô thị mini” ở nông thôn, đường thuỷ và đường bộ cắt nhau vuông vức như
bàn cờ, mỗi một ô diện tích 4000 m2, một gia đ́nh vào ở một ô th́ được tài
trợ thêm một tí tiền. Đừng có coi h́nh rào gắp gai chông của Việt cộng
tuyên truyền là “chỗ địa ngục trần gia”n rồi tin, v́ rào đó là để rào Việt
cộng lén lút vô ấp ăn cướp.
14) Tuyên truyền của Đệ nhất Việt Nam Cộng Hoà về Bắc Việt và Cộng sản
Cái quân tử của Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm là ông không đủ gian trá như Bắc
Việt. Tuyên truyền của chính quyền VNCH về miền Bắc hầu như không có ǵ
đáng kể. Một số thông tin về cuộc “cải cách ruộng đất” đẫm máu được tung
ra nhưng dân Nam ít người tin, c̣n có một số người mỉa mai cười cợt cho là
“tṛ mị dân của Chính quyền Cộng Hoà”. Có chăng, là mấy câu tuyên truyền
vui vui kiểu như: “Bắc Kỳ ăn cá rô cây – Ăn nhằm lựu đạn chết cha Bắc Kỳ”.
Trong khi báo “Nhân Dân” của Bắc Việt (aka. một tờ báo ngày nay chuyên
dùng để gói hàng và chùi…) th́ mạt sát Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm miền bằng
những từ ”nó, con chó lai, Mĩ Diệm, ác ôn…”, các văn nô của miền Bắc th́
nói “lính miền Nam ăn thịt người, ăn gan Việt cộng, mổ bụng đàn bà có
thai, giết trẻ sơ sinh”, nói “dân miền Nam khổ cực lầm than đang chờ mong
lính Bắc vào cứu blah…blah… “ Chiến dịch tuyên truyền nhồi sọ của Bắc Việt
vô cùng ác liệt, hiệu quả tới tận ngày nay.
B́nh:
Một số người dân miền Nam hời hợt quá, nên bị Cộng sản cai trị cho tới
ngày nay!
Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm quá đơn độc trong công cuộc của ḿnh, phấn đấu từ
nước lă mà khuấy nên hồ, âu cũng đă là kinh luân kiệt xuất! Nếu Ông sinh
ra trong thời cổ đại, hẳn ông là một vị vua thời danh, làm rạng rỡ non
song!
Tuy nhiên, ông sinh ra trong thời đại tân kỳ, khi mà những thứ “quân tử”
không thích hợp để cư xử với Cộng sản, khi mà t́nh h́nh một nước bị chi
phối rất nhiều bởi các quan hệ quốc tế chứ không toàn quyền tự chủ như
thời cổ, khi mà ḷng dân không c̣n cúc cung tận tuỵ coi việc “trung quân
ái quố”c là bắt buộc…
15) Bị phản bội và bị giết
Tổng thống Ngô Đ́nh Diệm kiên định lập trường không cho Mỹ đổ bộ vào miền
Nam. Giới tướng lĩnh th́ ngược lại, ham quyền lực và đánh đấm, trái ngược
hoàn toàn với chủ trương hoà b́nh phi bạo lực của Tổng Thống. Phía Mỹ đă
bật đèn xanh cho cuộc đảo chính của một số tướng tá.
Hăy thử h́nh dung, một nhà hiền triết khổ hạnh sống giữa một đám người
thực dụng. Nếu ông ấy quyết giữ đường lối của ḿnh nhưng không thể thay
đổi được những kẻ xung quanh, th́ ông ấy sẽ bị loại trừ.
Rốt cuộc, Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm; Người duy nhất có đủ bản lănh để cho
đất nước tồn tại, mà không bị ngoại bang chi phối, người duy nhất kiên
quyết tinh thần tự chủ dân tộc, lại bị chính dân tộc của ḿnh giết chết!
Về kẻ trực tiếp giết anh em Ngô Tổng Thống, tên là Nguyễn Văn Nhung, là
thủ hạ tâm phúc của Big Minh. Một số người của phe đảo chính không chủ
trương giết chết, mà để cho hai anh em Ngô Tổng Thống được lưu vong, để
tránh làm mất ḷng dân. Tuy nhiên Big Minh lại bí mật ra lệnh hạ độc thủ.
Thời điểm này Big Minh sùng bái Thích Trí Quang, có thể tư tưởng hạ sát
Ngô Tổng thống là từ Thích Trí Quang mà ra.
Trong chín năm cầm quyền, Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm bị Pháp và Bảo Đại toa
rập ám hại nhiều lần, các giáo phái nổi loạn cát cứ, Việt cộng ŕnh rập ám
sát, bị thuộc cấp đảo chính hai lần, bị chính bạn bè phản bội, mộ tổ tiên
ở Quảng B́nh bị đào xới (trong khi lại xây lăng mộ cho cha của ông Hồ
Chí Minh ở Cao Lănh.) Khi Ngô Tổng Thống chết rồi, chỉ được chôn cất
chóng vánh, bia mộ không được khắc tên…
Rốt cuộc, công tŕnh gầy dựng nền tự chủ, gỡ rối chính trường, b́nh định
Quốc Gia, vỗ về dân chúng… đă bị bọn ngu đần phá hoại tan hoang, đưa đất
nước trở lại thành một quân cờ trên bàn của các cường quốc, để khi bị các
cường quốc quay mặt làm ngơ th́ phải mất giang sơn tới tận bây giờ.
Một bài thơ của Ngô Tổng thống:
Nỗi Ḷng
Gươm đàn nửa gánh quẩy sang sông
Hỏi bến: thuyền không, lái cũng không
Xe muối nặng nề thân vó Kư
Đường mây rộng răi tiếc chim Hồng
Vá trời lấp biển người đâu tá?
Bán lợi mua danh chợ vẫn đông!
Lần lữa nắng mưa theo cuộc thế
Cắm sào đợi khách, thuở nào trông?
Câu nói để đời của Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm:
“Tôi tiến, hăy tiến theo tôi! Tôi lùi, hăy giết tôi! Tôi chết, hăy nối chí
tôi!”
Tôi thật sự xấu hổ tự nhận ḿnh không đủ đức đủ tài để nối chí người xưa,
nhưng tôi có thể nói với các zombie về “chí” của người xưa. Trong những
bài viết sau này, zombie sẽ hiểu hơn về chủ nghĩa Personalisme kết hợp với
tinh thần dân tộc Đại Việt và đường hướng cụ thể của Đệ Nhất Việt Nam Cộng
Hoà.
16. B́nh luận của người viết
-
Ngô Tổng thống tuy không lập quốc theo hệ thống cũ và quan lại Nho giáo,
nhưng Nho giáo đă thấm vào cốt tuỷ của Người, không thể gột rửa sạch
được. Ông có lẽ là nhà hiền triết khổ hạnh Nho giáo cuối cùng trên thế
giới này. Việc để bị tinh thần Nho giáo ảnh hưởng nặng nề khiến cho ông
cô độc giữa xă hội đang Tây hoá từng giây phút.
-
Ngô Tổng Thống đề cao chính trị phi bạo lực, xem nhẹ vai tṛ tướng tá
quân đội, khiến họ bất măn, không tận tâm pḥ tá.
-
Ngô Tổng Thống có tài an bang định quốc, b́nh định thiên hạ. Tuy nhiên,
thiếu cái “độc” mà chính trị gia cần phải có. Một chính khách không có
độc lại không gian xảo th́ khó ḷng đối đầu lâu dài với những kẻ “kịch
độc”.
-
Ngô Tổng Thống không mặn mà với công tác tuyên truyền. Lại cho xă hội và
báo chí quá nhiều tự do. Quá nhân từ, chưa đủ sắt máu với bọn phá Việt
cộng và nằm vùng hoại. Thời điểm mới sáng lập Chính thể Việt Nam Cộng
Ḥa c̣n nhiều loạn lạc, không thể áp dụng mô h́nh xă hội đă vào quy cũ
của phương Tây.
-
Ngô Tổng Thống về tính cách: ngày thường điềm đạm, đôi khi nóng nảy, hơi
“độc đoán” trong quyết định, bị ảnh hưởng bởi triết học khắc kỷ, không
đi sát với dư luận.
-
Ngô Tổng Thống kiên định con đường dân tộc chủ nghĩa, thù Cộng sản, lại
không chấp nhận cho quân đội nước ngoài đổ bộ, giữ tinh thần tự lực tự
cường, để Việt Nam Cộng Ḥa không đầu luỵ nước nào, có vị thế rất cao,
người dân nước Việt Nam Cộng Ḥa khi đó dám ngẩng cao đầu với dân các
nước khác, kể cả Mỹ hay Nhật. Một Tổng Thống tiên khởi của một xứ phong
kiến thuộc địa dân trí thấp và ngơ ngác về Cộng sản, theo tôi nghĩ, làm
được như vậy là quá đủ! Nếu Ngô Tổng Thống qua được năm 1963, củng cố
đường lối cứng rắn với Việt cộng và cả với Mỹ, khuyếch trương chủ nghĩa
dân tộc, th́ chưa cần bàn đến sự dân chủ và nền kinh tế, nhưng tinh thần
yêu nước, tự tôn dân tộc, tự lực tự cường của thanh niên Việt Nam chắc
chắn sẽ không thua ǵ người Nhật Bản.
Bây giờ, đám thanh niên Việt phần lớn đang thế này: hoàn toàn ngáo ngơ về
chính trị, sống không có lư tưởng, nhạt nhẽo vô hồn, không ghiền game
ghiếc th́ cũng đần độn không biết đọc, tự hào điên loạn sảng khùng về một
đất nước nghèo nàn lạc hậu bị thế giới coi là đất nước của bọn ăn cắp,
suốt ngày ŕnh coi bánh bèo hở vú hở đít để hít hà tặc lưỡi, đam mê vào
những thứ xàm xí, không biết ǵ về văn học nghệ thuật, càng không thông
thạo các môn kỹ nghệ, ngoại ngữ th́ dốt, thân thể th́ yếu ớt bủng beo do
lười nhác không vận động, đầu óc u mê không sáng kiến, sống một cuộc sống
vô vị, không có nhân bản và luân lư, ích kỷ và tự tư tự lợi, hoàn toàn mù
tịt về chính yếu đạo đức dân tộc… Cả một thế hệ hư rồi, phải chấn chỉnh,
phải thay đổi, phải cách mạng chính ḿnh thôi!
Hăy nghĩ đến việc bản thân và con cháu sau này phải đời đời kiếp kiếp làm
nô-t́ thái-giám cho giặc Tầu mà phấn đấu bản thân thành tinh anh rường cột
nước nhà, để điều đó không thể xảy ra!
Muốn được vậy:
Tất cả hăy tuỳ theo thiên hướng của ḿnh, t́m hiểu và trở thành xuất chúng
trong các loại h́nh văn học nghệ thuật hoặc các môn kỹ thuật và tự nhiên.
Năng động chạy nhảy rèn luyện thân thể cho yêu đời, cao lớn, khoẻ mạnh,
hồng hào, đẹp đẽ: Khỏe V́ Nước!
Dư luận viên và hồng vệ binh hăy thôi cuồng tín vào những ǵ đă được dạy,
hăy biết nghi ngờ, biết đặt câu hỏi và có tinh thần hiếu-kỳ-khoa-học. Hăy
tỏ ra ḿnh là người tiến bộ, biết tôn trọng sự khác biệt, lịch sự, cầu
thị. “Đi theo lề là việc của những con cừu!” (Ngô Bảo Châu)
Sau đó, hăy bàn về chính trị!
23/9/2015
HaiLe