Hồn Tổ Quốc
Hà Lan Phương
Sao anh bảo: “lá cờ không quan trọng
Chỉ bề ngoài làm dáng với nhân gian
Có ǵ đâu, đem bàn tán lăng nhăng
Chuyện đă cũ, hăy cho vào dĩ văng”
Lời anh nói, sao bạc t́nh tàn nhẫn?
LÁ QUỐC KỲ HỒN TỔ QUỐC NĂM XƯA
Quên rồi sao? Bao xương máu đổ ra
Bao công sức gian lao xây dựng nước?
Hồn tử sĩ oan khiên chưa tan khuất
Hận c̣n đây,thân vong quốc tha hương
Chẳng nhục ư? c̣n đổi dạ thay ḷng?
Theo kẻ cướp,không ngại ngùng xấu hổ
Nước non ta ngàn năm luôn rực rỡ
Quỷ Đỏ vào cưỡng chiếm hóa tang thương
39 năm chưa một phút tương phùng
Chỉ v́ lũ hám danh và phản bội
Anh chớ nói những lời đầy tội lỗi
Với non sông cùng Quốc Tổ Lạc Long
Cuộc sống này tuy vất vả long đong
Nhưng Lư Tưởng chúng tôi hoài bất diệt
Anh chớ bảo chuyện lá cờ không cần thiết
Vạn lần sai,không chấp nhận được đâu
Bao nhiêu người c̣n mối hận hằn sâu
Hằng mơ ước ngày dẹp tan Quỷ Đỏ
Lá Quốc Kỳ trong tôi luôn rộng mở
Vẫn mầu vàng, ba sọc đỏ thắm tươi
Khắp nơi nơi cờ phất phới rạng ngời
Đấy CHÍNH NGHĨA CỦA TỰ DO DÂN CHỦ!!!
Hà Lan Phương (Paris)
|