Các “cháu” của Hồ chí Minh
Bút Sử
Trong suốt quăng đời hoạt động của Hồ Chí Minh (HCM), ông ta có rất nhiều
“cháu gái”, và ông ta cũng được thế giới biết đến qua những “cơn hôn” từ
trong nước ra đến hải ngoại. Báo Life (Aug 5, 1957) đăng tin HCM tại
Poland và tặng danh là người cộng sản hôn nhiều nhất (the kissingest
communist). Quanh ông thường có những “cháu gái” và phụ nữ trẻ mà Đảng
Cộng Sản Việt Nam hănh diện trưng bày những hiện tượng này.
Trên
trang Congannghean.vn vào 2010 có đăng bài
“Hồ Chí Minh và Sự Nghiệp
Giải Phóng Phụ Nữ” của tác giả Nguyễn Minh Châu. Trong đó có nhắc tới
việc HCM hỏi thăm các “cháu gái” nhân lúc các “cháu” từ Nam ra Bắc thăm
“Bác.”
"Khi đoàn phụ nữ miền Nam vượt Trường Sơn ra thăm Bác, các chị được Bác
đón tiếp thân t́nh. Thấy các chị gầy, xanh, hốc hác, Bác hỏi: “Các cháu
kinh nguyệt có đều không?”.
Các chị xúc động đến ứa nước mắt. Một chị nhẹ nhàng thưa với Bác như đứa
con nói riêng với mẹ: “Thưa Bác! do điều kiện ăn uống, vệ sinh kham khổ,
thiếu thốn nên chúng cháu… rất thất thường”.
(Congannghean.vn)
Vào
giai đoạn HCM với bí danh Nguyễn Ái Quốc (NAQ) hoạt động cho quốc tế cộng
sản, và được lệnh công tác bí mật tại Hongkong với tên người Tàu Tống Văn
Sơ vào 1931. Lúc này có 8 cán bộ nữ làm việc với ông tại căn phố làm trụ
sở thuộc thành phố Kowloon.
Trong số đó Nguyễn Ái Quốc vui mừng nhận ra một vài “cháu” của Người thuộc
lớp đầu tiên ở Quảng Châu (Đồng Chí Hồ Chí Minh, E. Cô-bê-lép, trang 164)
Tác
giả E Cô-bê-lép (một quốc tế cộng sản người Nga) đóng ngoặc kép chữ
“cháu”. Trong một vài cháu này có “cháu” Lư Tam (sách William Duiker là Lư
Sâm).
At 2 am on June 6, British police arrived at Quoc’s apartment in the
crowded residental quarter of Kowloon. There they found a man in a
second-floor flat in company with a young Vietnamese woman. The man
claimed to be a Chinese by the name T.V.Wong while the woman identified
herself as his niece Ly Sam (HCM, William Duiker, page 200) – Vào 2 giờ
sáng ngày 6/6, cảnh sát Anh đến căn phố của Quốc tại một khu đông dân cư ở
Kowloon. Tại đó họ khám phá ra một người đàn ông trong căn pḥng lầu 2
cùng với một phụ nữ trẻ người Việt Nam. Người đàn ông nhận ḿnh là người
Tàu tên T.V. Wong đồng thời người phụ nữ tự khai là cháu của ông Wong tên
là Lư Sâm
Tên chỉ huy chỉa súng lục vào vào những người Việt Nam ở trong pḥng, hô
lớn: Giơ tay lên, đứng im tại chỗ! Cũng may, lúc này chỉ có hai người ở
nhà. Đó là Nguyễn Ái Quốc và Lư Tam – một cô gái 17 tuổi. (Đồng Chí Hồ Chí
Minh, E Cô-bê-lép, trang 167)
Có
lẽ tác giả Cô-bê-lép dùng hai chữ “cũng xui” cho NAQ th́ đúng hơn. Có thể
cho rằng giai đoạn này NAQ có chỉ dấu phiêu lưu rơ rệt về mặt t́nh cảm với
phụ nữ. Trước đó vài tháng, vừa dứt khoát với người vợ Tàu có làm đám cưới
hẳn hoi là Tăng Tuyết Minh, ông ta quay qua luyến ái với Nguyễn Thị Minh
Khai, người phụ nữ trẻ được gửi qua Hongkong làm phụ tá cho NAQ vào 1930.

Nguyễn Thị Minh Khai
Tác
giả cuốn “Ho Chi Minh A Life,” giáo sư William Duiker quả quyết rằng Hồ và
Minh Khai có sự liên hệ t́nh dục, dựa vào những tài liệu ông thu thập.
(C-SPAN interview, William Duiker, 2001, time: 1:08)
4/1931, NAQ viết thư lên văn pḥng cấp trên FEB (Far Eastern Bureau) để
xin phép cưới Nguyễn Thị Minh Khai, nhưng bị từ chối v́ thời gian tính.
Lúc này NAQ 41 tuổi, Minh Khai 21 tuổi.
In a letter to Quoc in April, Nolens replied that he needed to know the
date of the marriage two months in advance (HCM, William Duker, page199) –
Trong lá thư viết cho Quốc vào tháng 4, ông Noulens (FEB) trả lời rằng ông
ta cần biết ngày cưới trước 2 tháng.
Vào
1935, tại Moscow, nhân đại hội đảng cộng sản quốc tế lần 7, Minh Khai cũng
có tên trong thành phần tham dự và ghi danh là vợ của Lin (bí danh của NAQ
lúc đó). Sau đó, cũng tại Moscow, Minh Khai làm đám cưới với Lê Hồng
Phong.
Một
cháu nổi bật vào giai đoạn NAQ trở về Việt Nam. Đó là Nông Thị Ngác. Theo
tài liệu của Wikipedia:
“Tờ báo Xuân Phụ Nữ năm Đinh Sửu 1997 xuất bản trong nước một bài viết có
tựa đề “Cô Học Tṛ Nhỏ của Bác Hồ” được tác giả Thiên Lư viết theo lời kể
của chính Nông Thị Trưng có đoạn: “Tháng 7 năm 1941, được tin (chính
quyền) châu Hà Quảng đưa lính cơ tới bắt, ngay đêm ấy tôi trốn ra rừng,
rồi được Châu uỷ đem qua B́nh Măng (Trung Quốc) lánh nạn tại nhà một đảng
viên Đảng Cộng Sản Trung Quốc. Một hôm đồng chí Lê Quảng Ba và Vũ Anh đến
đón tôi từ Trung Quốc về Pác Bó gặp Bác.
Về Pắc Bó đă nửa đêm, anh Đại Lâm người giữ trạm đầu nguồn đưa ngay chúng
tôi đi gặp “ông Ké”. Lội ngược suối càng đi nước càng sâu, khi đến thác
thứ ba, anh Đại Lâm thổi sáo, từ trên thác có thang tre thả xuống. Trèo
thang lên, thấy một cái lán dựng ngay trên bờ suốị. Trong lán có ông cụ
ngồi đọc sách. Tôi chắp tay “Cháu chào cụ ạ”. Ông cụ nh́n lên hai mắt rất
sáng, ân cần bảo: “Cháu đến rồi à, cháu ngồi xuống đây nói chuyện. “ Tôi
nh́n xuống sàn, thấy toàn cây to bằng bắp chân. Cụ bảo hai lần tôi mới dám
ngồi. Cụ tỉ mỉ hỏi gia cảnh, rồi khuyên tôi: “Từ nay cháu đă có một gia
đ́nh lớn là gia đ́nh cách mạng, đừng luyến tiếc gia đ́nh nhỏ nữa. Cháu cặm
cụi làm ăn cũng không đủ để nộp sưu thuế đâu. Ḿnh lấy lại được nước rồi
từng gia đ́nh sẽ được đàng hoàng.
Từ nay ai hỏi th́ cháu nói ḿnh là
cháu chú Thu, tên Trưng”. Bác đặt tên ấy là muốn tôi noi theo gương bà
Trưng.”
Vở này ta tặng cháu yêu ta
Tỏ chút ḷng yêu cháu gọi là
Mong cháu ra công mà học tập
Mai sau cháu giúp nước non nhà
Theo nhà nghiên cứu Nguyễn Xuân Nguyên th́ bài thơ được viết năm 1944 và
có tên
“Tặng cháu Nông Thị Trưng”.
(trích từ Wikipedia)

Nông Thị Trưng
Người ta gọi ông Ké, Già Thu, nhưng với Nông Thị Trưng th́ phải gọi là
“chú Thu” xưng “cháu.” Cuộc t́nh lâm ly này có kết quả là Nông Đức Mạnh mà
bằng chứng rơ nhất qua lời thú nhận gián tiếp của Mạnh trong sách của
Duiker, tái bản lần nh́ 2001 với ghi “note” chính xác hơn lần xuất bản đầu
tiên năm 2000.
Nong Duc Manh has denied these rumors, but he concedes that his mother, a
member of the Tay ethnic minority, served as Ho’s servant after the
latter’s return to Vietnam during the early 1940s…(Ho Chi Minh A Life,
William Duiker, 2001, notes 14, page 670) – Nông Đức Mạnh từ chối những
tin đồn này, nhưng ông ta thừa nhận là mẹ của ông, một thành viên của cộng
đồng thiểu số người Tầy, đă phục vụ như là một người chăm sóc cho ông Hồ
sau khi ông ta trở về Việt Nam trong giai đoạn đầu thập niên 1940.
“Cháu” Trưng này rất được Hồ yêu chuộng và cũng là một “cán bộ năng nổ”.
Giai đoạn HCM có quyền thế, bà cũng được cử làm” chánh án” tỉnh Cao Bằng.
Nhưng rồi có một “cháu” vô cùng bất hạnh khi HCM trong giai đoạn trở thành
lănh tụ uy quyền. Đó là nàng Nông Thị Xuân. Theo một số nhận xét trong vụ
Xuân bị thủ tiêu bởi v́ nàng này “dám” đ̣i làm vợ của “Hồ Chủ Tịch” sau
khi hai người có một con trai, sinh năm 1956, sau này tên là Nguyễn Tất
Trung, khi mà được tuyên truyền trong dân gian rằng cả đời Hồ “chỉ biết lo
cho dân cho nước không nghĩ tới chuyện vợ con”.

(theo tài liệu trong video Sự Thật về
HCM)
Xuân
bị tay sai của HCM là Trần Quốc Hoàn đập đầu chết rồi tạo ra tai nạn xe
đụng. Những vụ giết người bịt miệng nhan nhản xảy ra trong chế độ cộng sản
nói chung. Bản chất của người cộng sản HCM rất tiêu biểu,
bởi không
ác độc th́ không phải là cộng sản, và chính họ cũng chủ trương rằng cứu
cánh biện minh cho phương tiện cho dù phương tiện đó có tàn ác đến đâu
cũng được.
Các
“cháu” c̣n quàng khăn đỏ đang c̣n mờ mịt chưa biết đâu là sự thật. Các
“cháu” đă qua thời khăn đỏ đang thấy ra một số sự thật về một người mà tất
cả đều bị bắt buộc gọi là “Bác”. Hăy mạnh dạn từ bỏ sự liên hệ ô nhục.
Hồ Chí Minh là một người Việt Nam tồi tệ, một kẻ vong bản, bán nước cầu
vinh, kẻ đă tạo ra Đảng Cộng Sản Việt Nam với chủ trương lừa dối, và Đảng
đă và đang đưa đất nước qua nhiều hệ lụy.
Bút Sử
29/8/2015
Sources: Ho Chi Minh, A Life, William Duiker, 2001; Đồng Chí Hồ Chí Minh,
E Cô-bê-lép, 1985; Congannghean.vn; Công Lư Đ̣i Hỏi, Nguyễn Minh Cần,
1997; Wikipedia; Video Sự Thật về Hồ Chí Minh, 2009; Youtube.com; pictures
from Internet.
|