Mai đây Hòa Bình

 2

  

Rồi mai đây khi hòa bình đến,

Đất nước mình cập bến tự do.

Nắm tay nhau ta hò, ta hát,

Ta bên nhau, nam bắc một nhà.

 

Anh với tôi không là ngăn cách,

Ta chung dòng khí phách cha ông.

Ta đứng lên cho dòng máu chảy,

Ta đứng dậy lửa cháy tin yêu.

 

Tay trong tay cho lòng rộng mở,

Ta đan tay giữa phố, trên đường.

Cám ơn người hiên ngang vì nước,

Đã bước đi những bước kiên cường.

 

Đường ta đi vai mang nghiệp nước

Buớc ta về với nắng quê hương

Cho ngàn đời vinh quang về tới,

Cho Việt Nam vui với thái bình.

*

*     *

Rồi mai đây hòa bình hoa nở,

Quê hương mình rộng mở vòng tay.

Hôm qua Thủ Đức, nay Đà Lạt,

Lắng tai nghe khúc hát quân hành.

 

Viết trên đá danh người vì nước,

Cho dân mình vững bước hiên ngang.

Dẫu đường dài, chông gai, nguy biến,

Đường ta đi vững tiến dưới cờ.

 

Có ngại chi giặc thù yếm trá,

Mai ta về bến đá Nha Trang.

Này Đồng Đế thao trường như thép,

Đây chiến trường sử chép đề thơ.

 

Đời chinh chiến sương mờ đỉnh núi,

Khoác áo bào định ước biên cương.

Đời chinh nhân, sa trường vững bước,

Há ngại gì cóc nhái dưới chân.

 

Ta một lòng vì dân vì nước,

Trọn một đời tiến bước, hiến thân. 

*

*     *

Rồi Ta về Nam Quan, Bản Giốc,

Thăm thành đồng, cột mốc nhà Nam.

Kia đỉnh trời Hà Giang dấu ái,

Ta về đây sống với áng văn.

 

Đã lưu ký nghìn năm dựng nước.

Của tiền nhân thuở trước khai công.

Đây Nước Nam núi non hùng vỹ.

Có Đồng Văn, có phố Kỳ Lừa.

 

Đưa ta về thời kỳ mở nước,

Để từng ngày vững bước đi lên.

Ta sẽ về Lai Châu, sông Đáy,

Thăm Cao Bằng, Yên Bái, Lạng Sơn.

 

Rồi ta về Sơn La, Bắc Kạn,

Đến Hòa Bình, Phú Thọ, Điện Biên.

Nơi vẫn còn lửa thiêng, trống thúc,

Của núi rừng với khúc kèn vang.

 

Ta bước theo Chi Lăng chiến sử,

Ta dõi nhìn núi Qủy Môn Quan.

Đây linh địa viết thành lịch sử,

Đã bao đời đứng giữa rừng gươm.

 

Cùng dân ta sống thời oanh liệt,

Đã ghi khắc công nghiệp cha ông. 

*

*     *

Mai ta về sông Thao, sông Mã,

Đến Việt Trì qua ngã Đà Giang.

Thuyền sẽ về Tuyên Quang, Vĩnh Phúc

Qua Hạ Long, Cẩm Phả, Bắc Giang.

 

Em nhớ về Đống Đa, Hà Nội,

Để chung vui vũ hội Sông Lô.

Rồi ta về Chí Linh, Vạn Kiếp,

Mừng Lam Sơn kiến nghiệp non sông.

 

Em còn nhớ sông Hồng, đất Thái,

Nơì cho ta tất cả yêu thương?

Này Hà Nam con đường ta bước,

Kia Thanh Nghệ bến nước còn ghi.

 

Rồi hôm nao ta về Hà Tĩnh,

Đến bến thuyền Đồng Hới, Đông Hà.

Quê ta đó, từ ngàn thu trước,

Lớp tranh nghèo phủ mái trường xưa.

 

Này cây soan đã gìa hơn trước,

Đám rêu phong phủ lớp trên tường.

Nhìn cảnh cũ mà lòng hoa nở,

Đất nước ta muôn thuơ là thơ.

 

Người với người chung hòa khúc hát,

Tay trong tay ánh mắt rạng ngời.

Ta chen vai dưới trời nắng mới,

Cho màu cờ đất nước nở hoa.

*

*     * 

Việt Nam ơi, đất nước mến yêu,

Hết chiến tranh yêu thương sẽ nở,

Nào về đây chung mở tấm lòng.

Bắc với Nam đan tay ta hát,

 

Đường Cộng Hòa tay nắm lấy tay.

Cho hồn Việt tung mây lướt gío,

Xây biển trời, kết nối thương yêu.

Cho quê ta ngày mai bừng sáng,

 

Việt nam ơi ta hãy về đây,

Cùng nắm tay cho ngày mai đến.

Cùng đi lên cho đất nở hoa,

Đường ta đi nghìn năm chung bến,

 

Đây tiếng lòng ta đến bên nhau.

Đường Việt Nam tin yêu đã mở,

Quê hương ta muôn thuở, chung lời.

Nào về đây chung mời tiếng hát,

 

Cho đuốc Việt mãi mãi vươn cao.

Đường quê ta nắng Vàng hoa nở,

Đất nước Nam muôn thuở rạng ngời.

 

 

Bảo Giang

 

 

 

 

Tin Tức - Bình Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính