XIV.  Khúc Nhạc Chiêu Hồn

  

1005. Rằng phận thiếp mênh mang suối lệ.

Số mệnh chàng như thể chim di.

Người rằng chỉ tạm một khi,

Cao xanh gây cuộc sinh ly đôi đàng.

 

Đất rừng lạnh chiếu chăn chẳng có.

Gỗ núi đầy lại khó đóng quan.

Thê nhi xin đứng hai hàng,

Thay binh làm lễ tiễn chàng non tiên.

 

Kèn tử sỹ gió miên man thổi.

Trống chiêu quân chẳng đổi một dùi.

Con sâu cái kiến ngậm ngùi,

Chia nhau từng góc sụt xùi, tử sinh!

 

Nhạc chiêu sinh bất bình khôn kể.

Khúc quân ca há để gọi hồn.

Sa trường súng đạn bỏ không.

Rừng khuya sương khói lạnh lùng riêng ai?

 

Hờn binh lửa oán tài gõ trống.

Chờ hòa bình kẻ sống còn đau.

Cuộc cờ khéo đổi thay mau,

Niềm vui chưa dứt cung sầu trổi lên.

 

Hoa lá nát chưa yên phận cỏ.

Kiếp phù du, thiếp tỏ dăm lời,

Một đêm máu chảy loang đồi

Mẹ thành góa phụ, con thời bơ vơ.

 

Giây đàn đứt tiếng tơ khôn gắn.

Phím so chùng khó nắn đôi cung.

Lầu xưa xương phụ lạnh lùng,

Đồn binh ai đứng trong vùng phong rêu?

 

Đâu những cảnh hình thêu oanh yến,

Có một chiều con én khấn van:

Giữa rừng không thể mua nhang,

Em nhờ cây cỏ làm tang cho mình.

 

Thảng những khi bình minh nắng dậy.

Anh trở mình chẳng thấy nhân sinh.

Mờ trên nắng cỏ lung linh,

Ấy sương tuyết đọng, ấy tình nhân gian!

 

Cửa trần gian quan san cách trở.

Cổng thiên đàng chưa mở lối ra.

Hồn anh ở chốn rừng xa,

Hãy tìm lấy chỗ có hoa mà nằm.

 

Cúng cơm rượu ngày rằm mỗi tháng.

Em dặn con nhắm hướng dâng hương.

Trước là tỏ nỗi niềm vương,

Sau cho con trẻ biết đường đáp ân.

 

Giỗ hôm nay rừng tàn, lá đổi.

Thiếp cúi đầu qùy gối tiễn đưa.

Nếu chàng lưu ký tình xưa,

Đừng hờn trách thiếp, chớ ngờ lòng con!

 

Mặt trẻ thơ hãy còn măng sữa.

Dạ mẹ thời rối tựa tơ vò.

Ngửa lên thêm nặng gánh lo,

Rừng sâu không bến, thuyền đò gọi ai?

 

Ở nơi đây còn hai đôi mắt.

Cảnh chưa quen trẻ chắp cánh hầu.

Hố sâu đất đá đổi màu.

Chàng đi cho thoát cõi sầu nhân gian.

 

Vút lên mây với ngàn hoa lá,

Giã tình nhà biệt cả nước non!

Con ơi, lạy bố đi con,

Lạy xong, ta sẽ trèo non vượt rừng.

 

Vượt cho thoát, lửa bừng bừng giận.

Chạy cho qua, khói hận hận căm.

Tránh xa một kiếp ăn năn,

Xoá cho tan hết oan oan nặng lòng.

 

 

Bảo Giang

 

 

 

 

Tin Tức - Bình Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính